Nhắm mắt thấy mùa hè năm cũ
2018-06-06 01:27
Tác giả:
Chiều nay, bầu trời vẫn trong xanh, vẫn bồng bềnh những áng mây rơi, gió vẫn khe lay qua những hàng cây nhưng hạ ở nơi đây chỉ còn thoảng qua những ký ức còn đậm vị. Trong cuộc đời này để yêu được một người chỉ cần một khoảnh khắc thế nhưng để quên đi một người lại cần một khoảng thời gian rất dài. Cứ ngỡ chia tay xong sẽ chẳng còn nhớ những thói quen, sẽ chẳng còn nhớ da diết một người nữa và chẳng bao giờ gặp lại nhau thêm một lần nào nữa. Thế nhưng, điều chẳng thể ngờ tới là ta vẫn còn nhớ như in những thói quen, là vẫn còn nồng nàn mùi hương của một người đã xa. Những kỷ niệm cũ mải miết hiện về, lang thang khẽ lay động vào con tim!
Gặp lại một người đã từng thương có một chút thân thuộc pha lẫn chút xa lạ, chẳng thể chạy tới ôm chầm lấy người, cũng chẳng dám nhìn thẳng vào đôi mắt ấy. Cảm xúc ngập ngừng buông vội đôi lời chào hỏi rồi vội vã đi ngang qua trong sự thúc giục của lý trí. Ta bước đi vội trong những thương nhớ rơi trên vai mình, nỗi nhớ ấy mong manh mà mơ hồ nhưng lại rất đỗi là đẹp.
Bản nhạc “Nhắm mắt thấy mùa hè” được cất lên lặp đi lặp lại “...Ngày mai vẫn đến, nắng vẫn ươm vàng... mà người biến mất như cánh hoa tàn dòng thư trao nhau năm ấy theo mây ngàn. Ngày mai vẫn đến gió hát ngang trời, còn mình nhắm mắt không nói một lời, lại được thấy mùa hè ta gặp nhau, lại được sống ta gặp nhau...”, phải chăng sự lắng đọng của ca khúc này đã nói hết lên trọn vẹn khoảnh khắc ấy? Hay có phải chăng ca khúc này thay cho tiếng khóc cuối cùng của mùa hạ ấy?
Vốn dĩ, trong cuộc đời này những cuộc gặp gỡ, những mối tình và những niềm đau là những điều mà chúng ta đang trôi dạt trên mối lương duyên không ai định trước được. Ta bước ngang qua cuộc đời nhau để lại trong nhau một nỗi nhớ bùi ngùi, một cảm xúc luyến tiếc đầy xót xa. Trong lòng còn đầy những ngổn ngang của những hoài niệm mà chưa kịp xếp lại ngăn nắp nay gặp lại người ta lại thêm một chút nhói đau từ nơi ngực trái bởi cái hững hờ của một người đã từng thương nhiều như thế!
Mùa hè Hà Nội nắng cháy đen cả làn da ấy thế mà đôi lúc lòng ta còn thấy lạnh, lạnh khi nhớ tới những tháng ngày mùa hè cũ với những ngày tháng mùa hạ ta say ánh mắt một người. Có phải chăng những vết bụi trầm luân không hẳn là nỗi buồn của những câu chuyện tình nhưng nó đủ để làm cho con người ta đắm chìm trong nỗi cơ đơn?
Hạ về tràn đầy những cơn mưa, hạt mưa rơi tí tách của sự tiếc nuối và luyến lưu. Mưa nhiều, mây giăng kín lối nên lối về âm u dệt thành một nỗi thương nhớ mang nhiều thanh âm nhưng nay biết người chẳng còn thương mà dửng dưng như chẳng mong đợi điều gì. Những năm tháng ấy vô tình về và được xóa nhòa bởi một nụ cười nhẹ tênh trong dòng đời lặng trôi.
Mỗi một phút trôi qua chúng ta chẳng thể nào níu giữ, con tim vì thế cũng thôi hững hờ mà lặng lẽ đi tìm một bờ vai mới. Nơi mà ta có thể chia sẻ, thấy hiểu và đồng cảm, nơi mà ta có thể viết tiếp câu chuyện cổ tích của đời mình.
© Ngọc Lý – blogradio.vn
Phản hồi của độc giả
Xem thêm

Tình anh công sở 4.0 - Làm điều mình thích hay học cách yêu thích điều mình làm?
Cuốn sách đề cập đến những vấn đề mới về việc làm trong thời đại 4.0, khi mà trí tuệ nhân tạo khiến thị trường lao động trở nên khốc liệt hơn. Tác giả muốn nhắn nhủ tới người đọc, muốn trở thành nhân viên không thể, chúng ta nên biết tận dụng công nghệ, biến nó thành trợ thủ đắc lực.

Dòng sông thấu cảm
Nói vậy thôi chứ ai cũng biết chị hai là điểm tựa của chị, là người có thể thấu hiểu có thể thấu cảm mọi điều nơi chị. Dù là đắng hay ngọt dù là mưa hay nắng thì chị hai vẫn bên cạnh bao năm tháng như dòng sông quê nhà cho chị trút vào hết cõi lòng.

Bạn đón bình minh như thế nào?
Cô ngồi sau xe anh, bàn tay siết nhẹ vào áo khoác. Hơi ấm từ chiếc áo lan tỏa, không chỉ xua tan cái lạnh của cơn mưa mà còn khiến trái tim cô rung lên một nhịp lạ lẫm.

Lỡ một nhịp thương
Người con trai từng ôm cô mỗi đêm, từng hứa sẽ không bao giờ buông tay, giờ đây lại là người tàn nhẫn đẩy cô xuống vực sâu nhất. Anh ấy đã từng bảo rằng giúp cô nhặt tình mảnh vỡ của con tim. Thật nực cười, khi chính anh ta lại là người khiến nó tan nát thành từng mảnh vỡ, hết lần này tới lần khác.

3 tư duy khiến phụ nữ âm thầm nghèo đi từng ngày: Càng tiếc tiền, càng chẳng bao giờ giàu
Mặc dù đọc rất nhiều bài về tiết kiệm, lối sống tối giản, cách chi tiêu thông minh nhưng càng đọc, tôi càng nhận ra: Chỉ biết tiết kiệm từng đồng không khiến chúng ta giàu lên. Trái lại, có những tư duy sai lệch âm thầm "rút cạn" túi tiền của phụ nữ, khiến họ suốt đời mắc kẹt trong nỗi lo tài chính.

Chỉ là quá khứ mà thôi
Đôi khi, chia tay không phải là kết thúc mà nó là khởi đầu cho cuộc tìm kiếm hạnh phúc thật sự của bản thân bạn. Có thể bạn sẽ phải đau khổ trong một thời gian nhưng nỗi đau rồi sẽ vơi đi nếu bạn chấp nhận nó.

Tiếng thở dài
Cứ mỗi độ tháng tư sang lại chạnh lòng nhớ anh hai! Nhớ luôn những anh trai làng đã ra đi không bao giờ trở lại, khác với lời hứa hẹn khi đất nước hòa bình sẽ trở về như trong thư đã viết. Bây giờ đã hòa bình thế bóng dáng các anh đâu khi quê hương vẫn đợi! Cha Mẹ già còn chờ trông?

Tôi bén duyên cửa Phật nhờ có bà
Tuổi thơ tôi có “thâm niên” chăn bò đến gần cả 10 năm. Và trong khoảng thời gian “dằng dặc” ấy, dẫu ngày nắng hay mưa, đông hay hè,… có khi chỉ thoáng chốc, có khi nguyên cả buổi chiều, chẳng ngày nào, tôi không có mặt ở bên bà.

30! Có quá già để bắt đầu lại từ đầu?
Đối với chúng ta, những con người bình thường, sinh ra trong một gia đình bình thường thì học chính là con đường nhanh nhất, dễ đi nhất để chúng ta thay đổi số phận.