Gửi em lời của nắng
2022-03-21 01:15
Tác giả:
Lê Hoàng Kha
blogradio.vn - “Vạn hạt mưa không hạt nào rơi nhầm chỗ, những người ta gặp không người nào là ngẫu nhiên. Mọi người ta gặp là một duyên cớ nào đó trên đời, có người sẽ cho ta bài học, có người sẽ đi cùng ta.”
***
Có những ngày em vui, có những ngày em lại buồn, suy tư, muộn phiền, cảm giác thật chênh vênh, đôi chút lạc lõng và có những ngày như thế ấy. Em chẳng muốn làm gì, tâm sự cùng ai, những ngày mà em muốn bỏ đi sự ồn ào của thế giới bao la ngoài kia. Để một mình ngồi trước mái hiên, em ngắm những hạt sương ban mai. Nắng rớt qua thềm, em vội đưa tay đón nắng, nắng nằm lặng thinh. Ấy vậy, mà em vẫn thích cái cảm giác được một mình đón nắng, thứ cảm giác mang lại cho em mớ bình yên của riêng mình.
“Nắng về trên phiến lá
Nắng rớt vội qua thềm
Em đưa tay đón nắng
Nắng thì thầm gọi em”
Có lần em đến tìm anh để cùng tâm sự chuyện đời, chuyện tình duyên trắc trở. Vì ở cái tuổi của em, bạn bè ai nấy điều đã tìm cho mình một bến đỗ yên bình. Còn em thì không, em cảm thấy giờ mình chênh vênh giữa cuộc đời, đôi khi em cảm thấy cô đơn lúc màn đêm bủa vây trong chính trái tim của mình.
“Giữa biển người vội vã
Em thấy mình lẻ loi
Rồi em tự nghĩ thầm
Đời mình bến cô liêu”
Anh mời em uống một tách trà, em cười rồi bảo:
- Anh thích uống trà vậy, nhìn giống ông lão quá!
Anh cười rồi lại nhìn em, ánh mắt như thuở ngày đầu anh mới gặp, đôi mắt em ướt lệ buồn miên man. Anh hỏi:
- Em có thích uống trà không?
Em bảo:
- Dạ, em thích! Nhưng không biết cách chọn trà để pha.
Em biết không, để pha được một tách trà ngon. Thì có lúc, người ta cũng khổ sở với những tách trà đắng, trà nhạt do chính mình pha. Đời người tựa như ba chén trà:
“Chén đắng tựa cuộc đời
Chén ngọt tựa ái tình
Chén nhạt tựa gió thoảng.”
Trải qua không biết bao nhiêu là sương gió cuộc đời, nhiều lúc bế tắc. Nhìn đời bằng con mắt chán chường, khó chịu. Có lúc tâm mình đứng trước những vách đá cheo leo, còn dưới kia là vực sâu thăm thẳm, mịt mờ và lạnh lẽo. Anh đã từng trải qua giai đoạn tâm tối đó. Anh hiểu chứ! Nên anh thương em, thương cho em phải một mình chống chọi với bão giông.
“Mời em một tách trà tâm
Cho đời em mãi giữ tâm an bình”
Mỗi nhà mỗi cảnh, mỗi người đều có câu chuyện của riêng mình. Đừng vội vàng phán xét bất cứ điều gì khi đang nghịch lòng – trái ý, nếu có ai đó đối xử không tốt với em, em hãy buông bỏ mà rời đi đúng thời điểm. Em buông bỏ không đồng nghĩa với việc em bất lực, mà là em hiểu và chấp nhận buông bỏ những cái không tốt, những điều làm tâm em nặng trĩu, những cái không thuộc về mình. Đời này có dài đâu, cuộc sống này là của em, em hãy làm những điều mình muốn. Thế giới ngoài kia rộng lớn, có dịp thì em cứ đi đến những miền đất khác nhau, để em cảm nhận được những điều kì diệu từ thông điệp mà đức mẹ thiên nhiên trao gửi cho ta. Em từng nghĩ sẽ muốn gặp ai trên đời này, thì em hãy đi gặp một lần, biết đâu sẽ là duyên khởi của em với người.
Em từng nghe câu này chưa: “Vạn hạt mưa không hạt nào rơi nhầm chỗ, những người ta gặp không người nào là ngẫu nhiên. Mọi người ta gặp là một duyên cớ nào đó trên đời, có người sẽ cho ta bài học, có người sẽ đi cùng ta.”
Để chiêm nghiệm về cuộc sống, có khi đến cuối đời anh và em cũng chưa ngộ ra hết sự nhiệm màu của cuộc đời. Mỗi người sẽ có một cách nhìn của riêng mình, em cứ đi đúng hướng với tâm, đúng với con đường mà em tạo ra giá trị của sự lương thiện. Dùng tâm toàn ý để pha cho mình một tách trà, chọn cho mình riêng một góc trời để ngắm áng mây trôi.
“Trong gió có áng mây
Mây buồn đổ cơn mưa
Mưa rơi rồi sẽ nắng
Nắng vươn trên tóc em”
Anh nhớ có lần em bảo anh viết gì đó cho em xem, anh cười mà không biết viết chi và hẹn em lần sau. Đến nay anh và em gặp lại đã mấy độ thu qua, anh viết cho em một chữ “Nhân”, em cầm tờ giấy rồi cười duyên. Em bảo:
- Sao anh lại viết chữ Nhân?
Anh nhìn ra phía hàng cây, trên cây có cành có lá, có những hạt sương còn đọng lại của buổi sớm mai chưa tan. Em có biết đời người có khi chỉ gói gọn trong chữ “Nhân”, bởi nhân sinh một kiếp người. Qua đi một kiếp người, em có mua lại cũng bằng không. Nhân tâm của một đời cũng thế, phía sau lớp da là một trái tim thổn thức. Trái tim biết yêu, biết thương, biết ghét, biết giận hờn, biết hận thù và biết nhớ. Nhưng để cho một cái tâm bất biến giữa cuộc đời vạn biến, anh và em phải học cách cho đi, học cách vị tha và bao dung. Ai tốt với em, thì em đối xử tốt bằng tâm mình. Ai không tốt thì em tự khắc rời đi, em cầm lên được, thì đồng nghĩa em cũng bỏ xuống được.
Mặt trời mỗi ngày đều mọc đằng đông, lặng đằng tây. Vui cũng một ngày, mà buồn cũng một ngày. Vậy sao em không chọn niềm vui để sống, em hãy tích cực nhìn đời bằng ánh mắt yêu thương. Em gieo vào đời hương thơm, rồi đời sẽ cho em mật ngọt. Anh gửi em một bài thơ của thầy Thích Nhất Hạnh:
“Thức dậy miệng mỉm cười
Hăm bốn giờ tinh khôi
Xin nguyện sống trọn vẹn
Mắt thương nhìn cuộc đời”
Đời ngày có được là bao, khi sinh ra anh và em đều cất tiếng khóc đầu tiên. Đều trải qua thăng trầm của cuộc sống, đến lúc tuổi xế chiều lại có người khóc – có người mỉm cười. Em ơi đừng sống cho nhau nhiều nuối tiếc, em muốn cười thì hãy cười cùng người. Muốn khóc thì hãy nhẹ nhàng buông tiếng, có khi em sẽ thấy nhẹ lòng.
Phật nói: “Không có cuộc gặp gỡ nào là vô duyên vô cớ cả. Sự xuất hiện của mỗi người trong cuộc đời ta đều có nguyên nhân. Người thương yêu ta, sẽ cho ta sự ấm áp và sức mạnh. Người làm tổn thương ta, sẽ cho ta sự trải đời và kiên cường. Thực ra, bất kể là nguyên nhân nào, cũng đều vì độ ta mà tới.”
Gửi đến em, đôi chút lời của nắng:
“Gửi em lời của nắng
Quên đi chút chuyện buồn
Luôn nở nụ cười xuân
Cả một đời an nhiên."
© Lê Hoàng Kha - blogradio.vn
Mời xem thêm chương trình:
Đi qua thanh xuân nhìn lại, bạn đã thay đổi như thế nào? | Radio Tâm sự
Phản hồi của độc giả
Xem thêm

Ai cũng có ước mơ của riêng mình
Cứ sống, cống hiến thật nhiều, khi bản thân vui vẻ, mang trong mình phiên bản tốt nhất cũng thì mình cũng đang dần hoàn thành ước mơ của mình.

Tháng sinh Âm lịch của những người quyền quý
Người sinh những tháng Âm lịch này đặc biệt may mắn và có sự nghiệp thành công.

Ước mơ của mẹ
Mặc dù, tôi chỉ là đứa trẻ chưa trưởng thành, cũng muốn được yêu thương và ba mẹ quan tâm như vậy, nhưng rồi tôi hiểu được mỗi người có hoàn cảnh gia đình khác nhau. Dẫu sao, anh em tôi vẫn còn có mẹ dù cuộc sống có khổ cực nhưng chưa bao giờ anh em tôi phải nhịn đói ngày nào.

Món ăn của mẹ
Có một lần, chú chạy ngang qua nhà mình, khi ấy chỉ có một mình con ngồi thẫn thờ. Chú hỏi con là mẹ đi đâu rồi, hôm nay hai mẹ con không ăn đá bào nữa hay sao. Con chỉ biết im lặng, hướng ánh nhìn của mình vào trong nhà, ngay phía bàn thờ mẹ.

Giông bão đi qua, hạnh phúc lại về
"Nếu duyên đến, cứ thuận theo tự nhiên," nó thầm nghĩ. Và rồi, sau sáu tháng yêu nhau, cả hai quyết định nắm tay nhau bước vào hôn nhân.

Thời cơ trong cuộc sống
Cuộc sống luôn trao cơ hội đồng đều cho mỗi người, thế nhưng, có mấy ai biết nắm bắt cơ hội đúng lúc, đúng thời điểm. Có câu: “Người thành công luôn tìm thấy cơ hội trong mọi khó khăn. Kẻ thất bại luôn thấy khó khăn trong mọi cơ hội”.

Ánh nắng mùa đông (Phần 3)
Cô chưa quên được người cũ, nếu cho anh cơ hội thì đây cũng sẽ là cơ hội khiến anh bị tổn thương. Cô chẳng muốn đi vì lòng cô có anh nhưng lại sợ quá muộn để bắt đầu, lỡ như anh thương người khác rồi thì sao?

Hương lửa
Đã đi hết những con đường phố thị, đi cuối một mảnh đời nhiều lênh đênh, vấp váp mới nhận ra mùa ấu thơ nông nổi chân trần chạy đường quê mới chân thực là bình yên hạnh phúc.

Khuyên chân thành: Người bình thường làm 7 điều này để "tiền đẻ ra tiền" mỗi ngày
Tất cả bắt đầu từ những thay đổi nhỏ: kiên trì, kỷ luật, khỏe mạnh, tự tin, khôn ngoan và độc lập.

Ánh nắng mùa đông (Phần 2)
Cô ấm ức, cô tủi thân, cô đau khổ, cô mệt mỏi, cô bất lực. Anh không nói, không hỏi cứ vậy ôm cô thật lâu, dùng bàn tay to lớn của mình bao bọc lấy cô, truyền hơi ấm cho cô.