Phát thanh xúc cảm của bạn !

Gửi em lời của nắng

2022-03-21 01:15

Tác giả: Lê Hoàng Kha


blogradio.vn - “Vạn hạt mưa không hạt nào rơi nhầm chỗ, những người ta gặp không người nào là ngẫu nhiên. Mọi người ta gặp là một duyên cớ nào đó trên đời, có người sẽ cho ta bài học, có người sẽ đi cùng ta.”

***

Có những ngày em vui, có những ngày em lại buồn, suy tư, muộn phiền, cảm giác thật chênh vênh, đôi chút lạc lõng và có những ngày như thế ấy. Em chẳng muốn làm gì, tâm sự cùng ai, những ngày mà em muốn bỏ đi sự ồn ào của thế giới bao la ngoài kia. Để một mình ngồi trước mái hiên, em ngắm những hạt sương ban mai. Nắng rớt qua thềm, em vội đưa tay đón nắng, nắng nằm lặng thinh. Ấy vậy, mà em vẫn thích cái cảm giác được một mình đón nắng, thứ cảm giác mang lại cho em mớ bình yên của riêng mình. 

“Nắng về trên phiến lá

Nắng rớt vội qua thềm

Em đưa tay đón nắng

Nắng thì thầm gọi em”

 

Có lần em đến tìm anh để cùng tâm sự chuyện đời, chuyện tình duyên trắc trở. Vì ở cái tuổi của em, bạn bè ai nấy điều đã tìm cho mình một bến đỗ yên bình. Còn em thì không, em cảm thấy giờ mình chênh vênh giữa cuộc đời, đôi khi em cảm thấy cô đơn lúc màn đêm bủa vây trong chính trái tim của mình. 

“Giữa biển người vội vã

Em thấy mình lẻ loi

Rồi em tự nghĩ thầm

Đời mình bến cô liêu”

Anh mời em uống một tách trà, em cười rồi bảo:

- Anh thích uống trà vậy, nhìn giống ông lão quá!

Anh cười rồi lại nhìn em, ánh mắt như thuở ngày đầu anh mới gặp, đôi mắt em ướt lệ buồn miên man. Anh hỏi:

- Em có thích uống trà không?

Em bảo:

- Dạ, em thích! Nhưng không biết cách chọn trà để pha.

Em biết không, để pha được một tách trà ngon. Thì có lúc, người ta cũng khổ sở với những tách trà đắng, trà nhạt do chính mình pha. Đời người tựa như ba chén trà:

“Chén đắng tựa cuộc đời

Chén ngọt tựa ái tình

Chén nhạt tựa gió thoảng.”

Trải qua không biết bao nhiêu là sương gió cuộc đời, nhiều lúc bế tắc. Nhìn đời bằng con mắt chán chường, khó chịu. Có lúc tâm mình đứng trước những vách đá cheo leo, còn dưới kia là vực sâu thăm thẳm, mịt mờ và lạnh lẽo. Anh đã từng trải qua giai đoạn tâm tối đó. Anh hiểu chứ! Nên anh thương em, thương cho em phải một mình chống chọi với bão giông.

“Mời em một tách trà tâm

Cho đời em mãi giữ tâm an bình”

Mỗi nhà mỗi cảnh, mỗi người đều có câu chuyện của riêng mình. Đừng vội vàng phán xét bất cứ điều gì khi đang nghịch lòng – trái ý, nếu có ai đó đối xử không tốt với em, em hãy buông bỏ mà rời đi đúng thời điểm. Em buông bỏ không đồng nghĩa với việc em bất lực, mà là em hiểu và chấp nhận buông bỏ những cái không tốt, những điều làm tâm em nặng trĩu, những cái không thuộc về mình. Đời này có dài đâu, cuộc sống này là của em, em hãy làm những điều mình muốn. Thế giới ngoài kia rộng lớn, có dịp thì em cứ đi đến những miền đất khác nhau, để em cảm nhận được những điều kì diệu từ thông điệp mà đức mẹ thiên nhiên trao gửi cho ta. Em từng nghĩ sẽ muốn gặp ai trên đời này, thì em hãy đi gặp một lần, biết đâu sẽ là duyên khởi của em với người.

Em từng nghe câu này chưa: “Vạn hạt mưa không hạt nào rơi nhầm chỗ, những người ta gặp không người nào là ngẫu nhiên. Mọi người ta gặp là một duyên cớ nào đó trên đời, có người sẽ cho ta bài học, có người sẽ đi cùng ta.”

Để chiêm nghiệm về cuộc sống, có khi đến cuối đời anh và em cũng chưa ngộ ra hết sự nhiệm màu của cuộc đời. Mỗi người sẽ có một cách nhìn của riêng mình, em cứ đi đúng hướng với tâm, đúng với con đường mà em tạo ra giá trị của sự lương thiện. Dùng tâm toàn ý để pha cho mình một tách trà, chọn cho mình riêng một góc trời để ngắm áng mây trôi. 

“Trong gió có áng mây

Mây buồn đổ cơn mưa

Mưa rơi rồi sẽ nắng

Nắng vươn trên tóc em”

Anh nhớ có lần em bảo anh viết gì đó cho em xem, anh cười mà không biết viết chi và hẹn em lần sau. Đến nay anh và em gặp lại đã mấy độ thu qua, anh viết cho em một chữ “Nhân”, em cầm tờ giấy rồi cười duyên. Em bảo:

- Sao anh lại viết chữ Nhân?

Anh nhìn ra phía hàng cây, trên cây có cành có lá, có những hạt sương còn đọng lại của buổi sớm mai chưa tan. Em có biết đời người có khi chỉ gói gọn trong chữ “Nhân”, bởi nhân sinh một kiếp người. Qua đi một kiếp người, em có mua lại cũng bằng không. Nhân tâm của một đời cũng thế, phía sau lớp da là một trái tim thổn thức. Trái tim biết yêu, biết thương, biết ghét, biết giận hờn, biết hận thù và biết nhớ. Nhưng để cho một cái tâm bất biến giữa cuộc đời vạn biến, anh và em phải học cách cho đi, học cách vị tha và bao dung. Ai tốt với em, thì em đối xử tốt bằng tâm mình. Ai không tốt thì em tự khắc rời đi, em cầm lên được, thì đồng nghĩa em cũng bỏ xuống được.

Mặt trời mỗi ngày đều mọc đằng đông, lặng đằng tây. Vui cũng một ngày, mà buồn cũng một ngày. Vậy sao em không chọn niềm vui để sống, em hãy tích cực nhìn đời bằng ánh mắt yêu thương. Em gieo vào đời hương thơm, rồi đời sẽ cho em mật ngọt. Anh gửi em một bài thơ của thầy Thích Nhất Hạnh:

“Thức dậy miệng mỉm cười

Hăm bốn giờ tinh khôi

Xin nguyện sống trọn vẹn

Mắt thương nhìn cuộc đời”

Đời ngày có được là bao, khi sinh ra anh và em đều cất tiếng khóc đầu tiên. Đều trải qua thăng trầm của cuộc sống, đến lúc tuổi xế chiều lại có người khóc – có người mỉm cười. Em ơi đừng sống cho nhau nhiều nuối tiếc, em muốn cười thì hãy cười cùng người. Muốn khóc thì hãy nhẹ nhàng buông tiếng, có khi em sẽ thấy nhẹ lòng.

Phật nói: “Không có cuộc gặp gỡ nào là vô duyên vô cớ cả. Sự xuất hiện của mỗi người trong cuộc đời ta đều có nguyên nhân. Người thương yêu ta, sẽ cho ta sự ấm áp và sức mạnh. Người làm tổn thương ta, sẽ cho ta sự trải đời và kiên cường. Thực ra, bất kể là nguyên nhân nào, cũng đều vì độ ta mà tới.”

Gửi đến em, đôi chút lời của nắng:

“Gửi em lời của nắng

Quên đi chút chuyện buồn

Luôn nở nụ cười xuân

Cả một đời an nhiên."

© Lê Hoàng Kha - blogradio.vn

Mời xem thêm chương trình:

Đi qua thanh xuân nhìn lại, bạn đã thay đổi như thế nào? | Radio Tâm sự

Lê Hoàng Kha

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Lời hẹn cây xấu hổ

Lời hẹn cây xấu hổ

Cô nhớ lời hẹn với Hải, nhớ ánh mắt khi cậu nắm tay mình. Nhưng khoảng cách giờ đây lớn quá: một người ở thành phố với tri thức rộng mở, một người vùi mình trong đồng ruộng và những buổi chợ quê.

Viết cho những ngày nghĩ về ngày mai

Viết cho những ngày nghĩ về ngày mai

Thật ra, con người ta không gục ngã vì khổ đau, mà vì đánh mất ý nghĩa của nó, ngày mai chẳng thể khác đi, nếu hôm nay vẫn mờ nhạt. Ta cứ muốn bước đi thật nhanh, muốn đi qua mọi điều thật mau – mà quên rằng, ngày mai chính là kết quả của từng giây phút ta đang sống bây giờ.

Do dự trời sẽ tối mất

Do dự trời sẽ tối mất

Một câu nói hiện lên trong tâm thức Lan, giọng mẹ vang vọng như một làn gió xưa cũ thổi qua ký ức: "Nếu một ngày con gặp được người khiến trái tim con yên khi ở bên và con không cần cố gắng, không cần giấu giếm, chỉ đơn giản là thấy nhẹ lòng... thì đó chính là nơi con có thể dừng chân."

Nhật ký những ngày hạ xanh

Nhật ký những ngày hạ xanh

Suốt những tháng năm rực rỡ này, liệu có một bóng hình nào in đậm đến mức cả đời tớ chẳng thể quên? Có một ai đó từng mang đến những ngọt ngào trong sáng để tô màu cho cuộc sống bình dị này hay không? Và trong tất cả ký ức, chỉ duy nhất hình ảnh cậu hiện lên, rõ rệt đến mức làm lòng tớ nhói lên.

5 mẹo tâm lý không hề chiêu trò giúp bạn nắm quyền chủ động nơi công sở

5 mẹo tâm lý không hề chiêu trò giúp bạn nắm quyền chủ động nơi công sở

Những thủ thuật tâm lý đơn giản này sẽ giúp bạn tạo lợi thế cho bản thân, điều hướng dòng chảy công việc một cách khéo léo hơn.

Ly cocktail của ký ức

Ly cocktail của ký ức

Khi đặt ly xuống, tớ nhận ra rằng nỗi buồn, giống như hương vị trong ly cocktail, sẽ luôn ở đó, nhưng tớ có thể thưởng thức nó một cách dịu dàng, chậm rãi, và bước ra khỏi nó với ánh mắt sáng hơn một chút.

Sao phải cưới người không yêu

Sao phải cưới người không yêu

Ở một nơi xa, tôi cầu mong cho anh và gia đình anh được hạnh phúc và toại nguyện với mọi mong muốn ích kỉ nhỏ nhen khi đã đẩy tôi ra anh… anh đã trọn chữ hiếu mà phụ chữ tình bởi vậy tôi quyết định chọn cách quên anh…

Rồi một ngày, bố mẹ sẽ già đi

Rồi một ngày, bố mẹ sẽ già đi

Bố mẹ luôn lo lắng và chờ đợi ta trở về. Dù ta có đi bốn biển năm châu, dù ta có là ai trên cuộc đời này, trong mắt bố mẹ, ta vẫn mãi là những đứa trẻ. Vì thế, hãy biết nghĩ và sống cho bố mẹ bên cạnh nghĩ và sống cho riêng mình.

Cha vẫn ở đây

Cha vẫn ở đây

Minh đứng đó một lát, nhìn bóng dáng gầy guộc của cha trong ánh đèn mờ, trong lòng bỗng nhói lên một cảm giác khó gọi tên. Nhưng anh lập tức dựng bức tường lạnh lùng quanh tim: Mình không thể yếu lòng…

Hộp thư mùa thu

Hộp thư mùa thu

Chỉ là những dòng tin cũ đơn điệu, nhưng với tôi lại là những kỷ niệm vô cùng sâu sắc. Tôi của lúc ấy đã thư giãn như thế nào, cảm giác lúc ấy đã vui sướng bao nhiêu khi được một người ở xa lắng nghe và chia sẻ. Giờ thì chạm vào dòng tin nào tôi cũng sợ mất. Có lẽ ở hiện tại chẳng còn mấy người cổ hủ như tôi.

back to top