Phát thanh xúc cảm của bạn !

Chúng ta thích đong đếm tình yêu

2022-03-15 01:25

Tác giả: Phạm


blogradio.vn - Phương thức hạnh phúc vĩnh viễn nằm trên giấy cho dù hàng trăm nhà triết học lên tiếng về chủ đề này thì cũng chẳng có ai thực sự nắm rõ hạnh phúc là gì. Rốt cuộc hạnh phúc là gì mà người người đều đổ xô đi tìm?

***

"Thế nào là đủ cho một chuyện tình?"

Những câu hỏi như thế cứ liên tục xuất hiện và xin thề với đấng Bề trên cùng với những linh hồn quanh quẩn, em đã rất hèn nhát trên chuyến hành trình đi tìm câu trả lời cho những thứ đã và sẽ làm nên một chuyện tình. Trở nên bi quan với cuộc sống như một phần tạo nên con người hiện tại của em, và tìm đến thuốc gần như là biện pháp cuối cùng để níu giữ cuộc sống này. Vậy nên, khi anh xuất hiện, em lại nghĩ anh giống như liều thuốc, một liều thuốc không kèm hóa đơn, không kèm theo bệnh án, như một liều thuốc mà Thượng Đế dành tặng riêng em như thể Người muốn thử nghiệm một nghiên cứu mới cho Thiên Đường và em chính là người may mắn được thử nghiệm thứ giả dược đầy hạnh phúc này.

Trở thành người thử thuốc không đồng nghĩa với việc bệnh được chữa khỏi, có khi thuốc không hề có tác dụng hoặc tệ hơn thứ thần dược ấy lại phản tác dụng với em. Một kẻ xui xẻo như em lúc nào cũng "may mắn", "may mắn" đến mức chỉ cần nghỉ hoặc nói bừa về một việc không may cũng có thể khiến nó xảy ra. Thuốc của Thiên Đường không hề cứu được em và thật may chúng chưa kịp giết chết em. Em cần dừng lại trước khi thứ thuốc này thực sự lấy đi mạng sống này, dù cuộc sống như ngọn đèn trước gió nhưng em vẫn muốn cố gắng thử nắm lấy một lần nữa. Lần này, Thượng Đế lại thất bại nữa rồi. Người chẳng thể mang em đi.

Thì ra tình yêu không phải giải dược và chúng chẳng bao giờ đủ cho một chuyện tình.

Chúng ta thích đong đếm tình yêu để tìm được công thức hạnh phúc cho một chuyện tình...

Cân đong đo đếm tình yêu, rốt cuộc kết quả lại là một phép tính sai.

Em không thể nào trả lời được câu hỏi định tính này và không bao giờ trả lời được. Em cũng không tính đi tìm câu trả lời. Đôi mắt cho rằng trái tim hiểu tất cả trong khi trí óc thì mù tịt. Con người luôn cảm thấy bất an với những thứ vây quanh mình như kiểu những con cá sợ nước. Chúng ta luôn rơi vào những nỗi sợ khó hiểu và không ngừng thắc mắc về sự tồn tại của mình. Đôi khi bản thân em tự vẽ ra khung cảnh chúng ta chỉ là những nhân vật, những sản phẩm của những con người vĩ đại khác, mọi thứ thuộc về bản năng lại là bức tranh được tô vẽ kỹ lưỡng bằng trí tưởng tượng của một nghệ sĩ vô danh. Có người còn nghĩ Socrates là trí tưởng tượng của Platon và chúng ta thì đang nghi hoặc về bản thân.

Chúng ta luôn cần thuốc, đó là sự ảo tượng của con người. Con người yếu đuối muốn tìm một thứ để chống đỡ cho sự mỏng manh của mình. Khi họ bắt đầu đặt câu hỏi về cuộc sống, về sự tồn tại thì có lẽ bản thân họ lại đang tìm kiếm một lối thoát mong thoát khỏi cuộc sống giả tạo này. Niềm tin giờ đây hóa thành một thứ xa xỉ, họ khao khát muốn tìm ra một lối thoát riêng. Nhưng chẳng ai tìm thấy cánh cửa ấy cả, ngay cả những giả định cũng chỉ là giả định. Phương thức hạnh phúc vĩnh viễn nằm trên giấy cho dù hàng trăm nhà triết học lên tiếng về chủ đề này thì cũng chẳng có ai thực sự nắm rõ hạnh phúc là gì. Rốt cuộc hạnh phúc là gì mà người người đều đổ xô đi tìm?

Em từng nghĩ hạnh phúc chính là sự toàn diện của những giá trị. Những người mãi chạy theo những giá trị hữu hình như em cho rằng thứ phúc cảm kia chính là ước mơ có thể thành hiện thực, như một đứa bé gái ước ao được sống trong tòa lâu đài rộng lớn đầy chocolate và kem bạc hà, đó là hạnh phúc. Nhưng rồi em phải nhanh chóng gạt bỏ ý tưởng hão huyền thời thiếu niên, hạnh phúc giờ đây đã bị cuộc sống thay đổi quá nhiều. Đó không còn là tòa lâu đài lộng lẫy, là chiếc váy hoa xinh xắn, là những buổi tiệc đầy trái cây hạng 1 và rượu champage. Anh biết không, khi một đứa trẻ tạm dừng chạy theo những quyển cổ tích hay các cô bé tuổi mới lớn không muốn đọc tiểu thuyết trữ tình đầy mơ mộng, mà chấp nhận chạy theo cái hiện thực đầy phũ phàng, chạy theo những bức tranh theo chủ nghĩa hiện thực cùng với máu và những đồng tiền, thì đứa trẻ ấy trong một đêm đã thành người lớn rồi, nó đã từ bỏ thế giới cổ tích, từ bỏ tòa lâu đài và từ bỏ vị hoàng tử của mình. Trong phút chốc, nó nhận ra kết hôn với một nhà giả kim hay một thương nhân còn tốt hơn cái danh Hoàng hậu bạc bẽo.

Và đó cũng là lúc chúng ta ngộ nhận về một hạnh phúc mới, ngộ nhận về những cuộc tình nửa vời.

Champage sủi bọt sẽ rất ngon, em thường dùng Champage ngọt cho chính mình. Một ngụm Champage có không biết bao nhiêu trái nho bị nghiền nát cho lên men tạo thành hương rượu. Uống Champage như uống tình yêu, người ta thích say trong hiện thực dẫu chúng đang nghiền nát cuộc đời. Bao nhiêu trái nho đủ cho một chai rượu? Bao nhiêu tình yêu và sự thứ tha để đủ cho một câu chuyện tình? Rất ít và cũng rất nhiều. Đôi khi ta còn nhắc đến hy sinh, một khi đã hy sinh, con người sẽ lại chấp nhận buông bỏ.

Em hứa đây sẽ là chai rượu cuối cùng của ngày hôm nay. Còn ngày mai, em không dám chắc.

© Phạm - blogradio.vn

Mời xem thêm chương trình:

Blog Radio 733: Hạnh phúc không bao giờ rời bỏ chúng ta

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Viết cho những ngày nghĩ về ngày mai

Viết cho những ngày nghĩ về ngày mai

Thật ra, con người ta không gục ngã vì khổ đau, mà vì đánh mất ý nghĩa của nó, ngày mai chẳng thể khác đi, nếu hôm nay vẫn mờ nhạt. Ta cứ muốn bước đi thật nhanh, muốn đi qua mọi điều thật mau – mà quên rằng, ngày mai chính là kết quả của từng giây phút ta đang sống bây giờ.

Do dự trời sẽ tối mất

Do dự trời sẽ tối mất

Một câu nói hiện lên trong tâm thức Lan, giọng mẹ vang vọng như một làn gió xưa cũ thổi qua ký ức: "Nếu một ngày con gặp được người khiến trái tim con yên khi ở bên và con không cần cố gắng, không cần giấu giếm, chỉ đơn giản là thấy nhẹ lòng... thì đó chính là nơi con có thể dừng chân."

Nhật ký những ngày hạ xanh

Nhật ký những ngày hạ xanh

Suốt những tháng năm rực rỡ này, liệu có một bóng hình nào in đậm đến mức cả đời tớ chẳng thể quên? Có một ai đó từng mang đến những ngọt ngào trong sáng để tô màu cho cuộc sống bình dị này hay không? Và trong tất cả ký ức, chỉ duy nhất hình ảnh cậu hiện lên, rõ rệt đến mức làm lòng tớ nhói lên.

5 mẹo tâm lý không hề chiêu trò giúp bạn nắm quyền chủ động nơi công sở

5 mẹo tâm lý không hề chiêu trò giúp bạn nắm quyền chủ động nơi công sở

Những thủ thuật tâm lý đơn giản này sẽ giúp bạn tạo lợi thế cho bản thân, điều hướng dòng chảy công việc một cách khéo léo hơn.

Ly cocktail của ký ức

Ly cocktail của ký ức

Khi đặt ly xuống, tớ nhận ra rằng nỗi buồn, giống như hương vị trong ly cocktail, sẽ luôn ở đó, nhưng tớ có thể thưởng thức nó một cách dịu dàng, chậm rãi, và bước ra khỏi nó với ánh mắt sáng hơn một chút.

Sao phải cưới người không yêu

Sao phải cưới người không yêu

Ở một nơi xa, tôi cầu mong cho anh và gia đình anh được hạnh phúc và toại nguyện với mọi mong muốn ích kỉ nhỏ nhen khi đã đẩy tôi ra anh… anh đã trọn chữ hiếu mà phụ chữ tình bởi vậy tôi quyết định chọn cách quên anh…

Rồi một ngày, bố mẹ sẽ già đi

Rồi một ngày, bố mẹ sẽ già đi

Bố mẹ luôn lo lắng và chờ đợi ta trở về. Dù ta có đi bốn biển năm châu, dù ta có là ai trên cuộc đời này, trong mắt bố mẹ, ta vẫn mãi là những đứa trẻ. Vì thế, hãy biết nghĩ và sống cho bố mẹ bên cạnh nghĩ và sống cho riêng mình.

Cha vẫn ở đây

Cha vẫn ở đây

Minh đứng đó một lát, nhìn bóng dáng gầy guộc của cha trong ánh đèn mờ, trong lòng bỗng nhói lên một cảm giác khó gọi tên. Nhưng anh lập tức dựng bức tường lạnh lùng quanh tim: Mình không thể yếu lòng…

Hộp thư mùa thu

Hộp thư mùa thu

Chỉ là những dòng tin cũ đơn điệu, nhưng với tôi lại là những kỷ niệm vô cùng sâu sắc. Tôi của lúc ấy đã thư giãn như thế nào, cảm giác lúc ấy đã vui sướng bao nhiêu khi được một người ở xa lắng nghe và chia sẻ. Giờ thì chạm vào dòng tin nào tôi cũng sợ mất. Có lẽ ở hiện tại chẳng còn mấy người cổ hủ như tôi.

Không được bỏ cuộc

Không được bỏ cuộc

Những người mà ít nhiều kém may mắn kém khả năng hơn nhiều người. Nhưng rồi sao, nhưng rồi họ đã mạnh mẽ đứng lên họ đã quyết tâm đến cùng, với họ thì dường như những khó khăn phải dừng bước những khó khăn phải buông xuôi trước họ, bởi vì tất cả họ đều có quyết tâm rất lớn ấy, là không được bỏ cuộc.

back to top