Phát thanh xúc cảm của bạn !

Con đê đầu làng trong ký ức tôi

2021-06-24 01:18

Tác giả: Lê Hoàng Kha


blogradio.vn - Một ngày nào đó không xa, làng quê thân thương có hình bóng của con đê làng lại chào đón những đứa con đi xa trở về, bằng một cơn gió nhẹ thổi dọc cả bờ đê, làm cho đám bông lau sậy bay khắp nơi như muốn nói lên điều gì đó dưới ánh hoàng hôn. Phía xa xa, vẫn còn đó cái hình bóng của những người thân đang ngóng trông đợi chờ.

***

Nhìn mấy đứa nhỏ đang cặm cụi vạch đám cỏ khô, dưới chân đê tìm dế để bắt giữa trưa. Hay thỉnh thoảng có cơn gió thổi qua, làm dịu bớt cái nóng của những ngày đầu tháng Sáu. Làm tôi chợt nhớ đến con đê của làng, cũng đã được xây hơn hai mươi năm rồi. Con đê vẫn còn ở đó, hình dáng vẫn cong cong như ôm trọn cái làng nhỏ này vào trong lòng nó vậy. Chỉ có con người là khác, tụi nhỏ năm xưa giờ đã trưởng thành, có người nay đã bước sang cái tuổi trung niên nhưng cũng có người đã đi xa rồi. 

Con đê cũng là nơi lưu giữ biết bao kí ức của tuổi thơ. Chất chứa nhiều cảm xúc của những con người nơi miền biển vui cũng có mà buồn thì cũng nhiều lắm chứ. 

Mấy đứa nhỏ trạc tuổi tôi mỗi khi đi học về là hay rủ nhau ra xem mấy cái xáng cạp to đùng đang múc đất đắp cho con đê, mà ra đó đâu chỉ có tụi con nít, có cả người lớn hiếu kì ra xem. Từ đó giờ cái làng nghèo ven biển này, chưa bao giờ được tận mắt thấy mấy cái cỗ máy to xác như thế này về làng. Nghe mấy ông già lớn tuổi ở làng nói họ làm đê để chống lũ lụt ven biển, đây là chủ trương của Nhà nước làm ai cũng thấy vui mừng.

Con đê là ký ức của lũ trẻ thơ cùng nhau thi làm những con diều thật to, để thả lên trời xem con nào bay cao và xa hơn với những ước mơ thầm kín. Là cái khoảnh khắc chơi trò đuổi bắt trên khắp con đê làng mà đôi chân thì không mang dép cứ thế thoăn thoắt chạy. Đến chiều về rộp hết da chân ngồi khóc mếu máo. Rồi là nơi neo đậu của những chiếc ghe trở về sau một đêm đánh bắt xa bờ.

con_-_de-_dau_-_lang

Con đê còn là nơi lãng mạn để các nam thanh nữ tú hẹn hò nhau trong những đêm trăng tròn mười lăm, soi bóng in hình dưới dòng sông uốn quanh con đê làng. Hay là nơi mà lũ trẻ mỗi sáng ra ngóng mẹ đi chợ về, xem có mua ít cái bánh bò, bánh tiêu cho chúng nó ăn không.

Con đê còn là nơi chứng kiến biết bao đứa trẻ lớn lên đi học trên con đường này. Mà nó cũng là nơi thấy những đứa con trưởng thành rời cái làng này để đi xa, không biết khi nào chúng nó lại trở về. 

Con đê vẫn còn, nó vẫn nằm im để nghe mà cũng để thấy biết bao thăng trầm của một đời người, từ lúc sinh ra cho đến lúc già đi trong cái làng quê này.

Một ngày nào đó không xa, làng quê thân thương có hình bóng của con đê làng lại chào đón những đứa con đi xa trở về, bằng một cơn gió nhẹ thổi dọc cả bờ đê, làm cho đám bông lau sậy bay khắp nơi như muốn nói lên điều gì đó dưới ánh hoàng hôn. Phía xa xa, vẫn còn đó cái hình bóng của những người thân đang ngóng trông đợi chờ. 

"Người nặng tình sẽ tìm về nơi chôn nhau cắt rốn".

© Lê Hoàng Kha - blogradio.vn

Xem thêm: Hết thương còn vương nỗi nhớ l Radio Tình Yêu

Lê Hoàng Kha

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Mùa hè

Mùa hè

Sự khởi đầu hay kết thúc không phản ánh bằng thời gian, điều đó không cần phản ánh hay suy xét. Định nghĩ về thì giờ giữa chúng tôi chẳng còn là một khái niệm, chúng tôi chỉ đơn giản muốn bên nhau chẳng thể tách rời...

Cuộc sống: hành trình suy ngẫm và học hỏi

Cuộc sống: hành trình suy ngẫm và học hỏi

Chúng ta có quyền tự do để tạo ra những chương mới, viết nên những câu chuyện mới, và xây dựng những ý nghĩa mới. Mỗi ngày là một trang mới, và mỗi bước đi là một câu chuyện mới đang được viết.

Nhớ

Nhớ

Em ngồi đây bỏng cháy Tim thành bụi mất rồi

Đại lộ của những giấc mơ tan vỡ

Đại lộ của những giấc mơ tan vỡ

Vật chất mình tìm được không đuổi kịp trái tim mình đang loạn. Bằng cấp mình đang có không chạy đuổi kịp suy tâm. Công việc mình hiện đang làm chưa hẳn là việc mình yêu thích. Cuối cùng bản thân mình thích gì mình cũng không rõ. Nhưng lại rất vội.

Định mệnh là gì?

Định mệnh là gì?

Chúng tôi vẫn giữ thói quen buổi tối trò chuyện với nhau, nhưng cũng chỉ là những câu hỏi xã giao như một thói quen khó bỏ. Tôi cảm nhận được điều gì đó giữa hai đứa nhưng lại chẳng thể gọi tên, vì tôi tin anh và yêu anh.

Mãi sau này...

Mãi sau này...

Quá khứ dạy ta cách đi qua những vấp ngã, rèn giũa sự mạnh mẽ, điềm tĩnh khi đương đầu với khó khăn, cho ta sự thấu hiểu, bao dung, chia sẻ yêu thương hơn để chúng ta trân trọng từng khoảnh khắc ở hiện tại và hi vọng về một tương lai tốt đẹp ở phía trước.

Khoảnh khắc

Khoảnh khắc

Hỏi tôi đã bỏ lại điều gì của mình vào những ngày hè năm ấy, tôi chỉ có thể trả lời rằng tôi đã bỏ lại chính bản thân mình. Một tôi hòa đồng vui vẻ nhiệt huyết, vô ưu vô lo, đổi lấy một tôi giờ đây đã khác, trầm lặng, giấu tất cả ở trong lòng mình

Tuổi ấu thơ ai bỏ lại trên đồng

Tuổi ấu thơ ai bỏ lại trên đồng

Cũng chẳng còn hay tết những vòng hoa Thành vương miện giả chơi trò công chúa Hoa đồng nội thơm dịu dàng một thuở

Nếu chúng ta còn duyên, mình chờ cậu trong hộp thư thoại…

Nếu chúng ta còn duyên, mình chờ cậu trong hộp thư thoại…

Cậu thấy thời gian có tàn nhẫn không? Nó chưa từng dừng một giây, để suy nghĩ về việc phủ bụi trần lên những mảnh ký ức của chúng mình. Cũng như chúng mình cũng chưa từng dừng một giây nào để ngừng nghĩ về nhau.

Gửi em

Gửi em

Mong gặp em và mong được nhìn ngắm Trái tim này cất giữ tạo nên thơ

back to top