Thương quê qua câu hát cội nguồn
2021-04-12 01:10
Tác giả:
Phạm Thúy
Chúng tôi là thế hệ ồn ào cõng gốc đi xa
Cõng ký ức ngô khoai về phố phường tấp nập
Ngụp lặn với dông dài khói bụi
Bỗng một đêm nào nhói nhớ mùi rơm.
Chúng tôi cõng quê hương lên con chữ mùi cơm
Cõng bánh xe cõi còm của mẹ
Cõng bàn tay rám lúa của cha
Cõng con cò từ những câu ca
Lên chuyến xe hành trình cơm áo.
Chúng tôi cõng cả khát khao cũng bắt đầu giông bão
Đổi vết chân chim trên khóe mắt reo cười
Cõng phận người đến lạ xa thành quen thuộc
Đánh dấu chấm đầu cho những chuyến lưu ca.
Chúng tôi cõng thế hệ mình bằng đứt ruột quê hương
Cấy niềm tin cho con mình đứng lại
Rồi cõng cả yêu thương nhễ nhại
Khi ngược về như một cuộc buông lơi.
Chúng tôi là thế hệ ước thảnh thơi
Đặt dấu đầu tiên trên hành trình diệu vợi
Nơi thế hệ con chúng tôi lớn dần phơi phới
Chỉ biết thương quê qua câu hát cội nguồn.
Thế hệ chúng tôi rồi sẽ ngồi ru lại nỗi buồn
Như bật ra, lúc về già nhớ khói um mái lá
Nhớ cánh đồng bao la mình từng cõng vác
Đặt trong tim mình mà vẫn thiếu xanh xao.
© Thúy Phạm - blogradio.vn
Xem thêm: Chiều ngược nắng, lòng xuôi quê
Phản hồi của độc giả
Xem thêm

Tình anh công sở 4.0 - Làm điều mình thích hay học cách yêu thích điều mình làm?
Cuốn sách đề cập đến những vấn đề mới về việc làm trong thời đại 4.0, khi mà trí tuệ nhân tạo khiến thị trường lao động trở nên khốc liệt hơn. Tác giả muốn nhắn nhủ tới người đọc, muốn trở thành nhân viên không thể, chúng ta nên biết tận dụng công nghệ, biến nó thành trợ thủ đắc lực.

Dòng sông thấu cảm
Nói vậy thôi chứ ai cũng biết chị hai là điểm tựa của chị, là người có thể thấu hiểu có thể thấu cảm mọi điều nơi chị. Dù là đắng hay ngọt dù là mưa hay nắng thì chị hai vẫn bên cạnh bao năm tháng như dòng sông quê nhà cho chị trút vào hết cõi lòng.

Bạn đón bình minh như thế nào?
Cô ngồi sau xe anh, bàn tay siết nhẹ vào áo khoác. Hơi ấm từ chiếc áo lan tỏa, không chỉ xua tan cái lạnh của cơn mưa mà còn khiến trái tim cô rung lên một nhịp lạ lẫm.

Lỡ một nhịp thương
Người con trai từng ôm cô mỗi đêm, từng hứa sẽ không bao giờ buông tay, giờ đây lại là người tàn nhẫn đẩy cô xuống vực sâu nhất. Anh ấy đã từng bảo rằng giúp cô nhặt tình mảnh vỡ của con tim. Thật nực cười, khi chính anh ta lại là người khiến nó tan nát thành từng mảnh vỡ, hết lần này tới lần khác.

3 tư duy khiến phụ nữ âm thầm nghèo đi từng ngày: Càng tiếc tiền, càng chẳng bao giờ giàu
Mặc dù đọc rất nhiều bài về tiết kiệm, lối sống tối giản, cách chi tiêu thông minh nhưng càng đọc, tôi càng nhận ra: Chỉ biết tiết kiệm từng đồng không khiến chúng ta giàu lên. Trái lại, có những tư duy sai lệch âm thầm "rút cạn" túi tiền của phụ nữ, khiến họ suốt đời mắc kẹt trong nỗi lo tài chính.

Chỉ là quá khứ mà thôi
Đôi khi, chia tay không phải là kết thúc mà nó là khởi đầu cho cuộc tìm kiếm hạnh phúc thật sự của bản thân bạn. Có thể bạn sẽ phải đau khổ trong một thời gian nhưng nỗi đau rồi sẽ vơi đi nếu bạn chấp nhận nó.

Tiếng thở dài
Cứ mỗi độ tháng tư sang lại chạnh lòng nhớ anh hai! Nhớ luôn những anh trai làng đã ra đi không bao giờ trở lại, khác với lời hứa hẹn khi đất nước hòa bình sẽ trở về như trong thư đã viết. Bây giờ đã hòa bình thế bóng dáng các anh đâu khi quê hương vẫn đợi! Cha Mẹ già còn chờ trông?

Tôi bén duyên cửa Phật nhờ có bà
Tuổi thơ tôi có “thâm niên” chăn bò đến gần cả 10 năm. Và trong khoảng thời gian “dằng dặc” ấy, dẫu ngày nắng hay mưa, đông hay hè,… có khi chỉ thoáng chốc, có khi nguyên cả buổi chiều, chẳng ngày nào, tôi không có mặt ở bên bà.

30! Có quá già để bắt đầu lại từ đầu?
Đối với chúng ta, những con người bình thường, sinh ra trong một gia đình bình thường thì học chính là con đường nhanh nhất, dễ đi nhất để chúng ta thay đổi số phận.