Phát thanh xúc cảm của bạn !

Người ấy và tôi

2021-03-13 01:20

Tác giả: Phạm Thúy


Anh - người đàn ông chẳng lãng mạn bao giờ

Nên nhiều khi câu tròn, câu lửng

Em - người đàn bà vốn dễ hay mơ tưởng

Cũng vụng về học bớt những câu yêu!

 

Anh - người vốn dĩ chẳng lắm yêu chiều

Chỉ quen cuốc, cày nên bàn tay thô rám

Em quen với dịu dàng tháng tám

Nên đôi câu có lẽ cũng trật trầy...

 

Anh - người đàn ông vốn đã chẳng thích xây

Những lâu đài trên bờ cát ảo!

Em - cô gái nhiều thơ ngây, nên từng mơ rất ảo

Ngôi nhà hoa hồng và nắng,gió xinh xinh!

 

Anh - vốn từng vì gió phải lung linh

Vốn từng vì hoa nên xanh sắc áo

Em - vốn từng vì mây nên giông bão

Vốn vì cây nên mãi níu cành!

 

Anh - người đàn ông không khéo dỗ dành

Nên đọng trên khóe mi không màu thiên thanh tháng sáu

Em - vốn người đàn bà từng nương náu

Vùng trời phượng vĩ tuổi đôi mươi!

 

Anh - từng dừng tất cả những xinh tươi

Bước trật trầy để chạm tay vào tháng sáu

Tìm trong tiếng ve, trong nổi lo từng đau đáu

Chiếc lá rụt rè quên mất cả màu xanh!

 

Em - từng đành hanh tìm lại những long lanh

Cũng chạnh lòng trước trời xanh nơi ấy

Chạm bàn tay - từng chai sần, rám nắng

Bỗng giật mình - người ấy vẫn bao dung

© Phạm Thúy - blogradio.vn

Mời xem thêm chương trình:

Replay Blog Radio: Chỉ cần chúng ta yêu nhau

Phạm Thúy

tôi là tôi

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Ước mơ cánh cò

Ước mơ cánh cò

Cánh cò là hiện thân cho những người miền quê lam lũ, vất vả, cơ cực. Nhưng bên sâu trong đáy lòng là nỗi khát khao được bay nhảy tự do với đời mà không bị trói buộc. Đáng tiếc, cả tuổi thơ của tôi đã bị ràng buộc bởi hoàn cảnh đẩy đưa, từ đó kìm hãm hết sức sáng tạo mong muốn được thỏa sức.

Đường xa xa mãi

Đường xa xa mãi

Anh cũng không nhớ bàn tay anh đã in dấu lên bao nhiêu công trình, bao nhiêu ngôi nhà. Anh không thể nhớ bàn chân anh đã đi qua biết bao vùng đất khác nhau, biết bao dự án lớn nhỏ khác nhau, anh chỉ biết cuộc sống của anh gắn liền với công việc từ đó.

Chúng ta có thực sự không thể quên một người

Chúng ta có thực sự không thể quên một người

Là do ta và người có duyên không có phận, cứ nghĩ là hết duyên cho nhẹ lòng. Nợ kiếp này ta đã trả đủ cho người rồi, từ nay ta sẽ đi con đường có nắng của ta, không hối hận cũng không quay đầu.

Vẻ đẹp của sự cô đơn

Vẻ đẹp của sự cô đơn

Cô đơn cho phép con người trải nghiệm một ý nghĩa sâu sắc đến từ việc tự thân và tiếp thu tâm linh cá nhân. Nó cung cấp cho chúng ta cảm giác tự do, không bị ràng buộc và không bị ảnh hưởng bởi những yếu tố khác. Trên hết, sự cô đơn mở ra cơ hội để chúng ta thấy rõ giá trị của những mối quan hệ, sự kết nối và sự chia sẻ.

Niềm!

Niềm!

Ta không thể biến mất nhưng lại mong mỏi những nỗi đau thôi giằng xéo, ta không thể thôi bi lụy nhưng vẫn hy vọng một ngày nào đó người cũ sẽ quay về để đêm ngày kề cạnh.

Mùa sang

Mùa sang

Mắt ai cười rồi lịm đi thành con sóng Ngỡ dòng sông băng trong ngực vỡ òa! Em thờ thẩn cuộn theo làn sóng dữ Tìm dấu trăng nghiêng đỉnh núi xa mờ...

Ngoại ơi! Con đã lớn rồi

Ngoại ơi! Con đã lớn rồi

Chiếc xe lăn bánh, tôi nhòm ra nhìn, Ngoại vẫn đứng đó với cái nón lá trên đầu mà nhìn theo, rồi Ngoại cứ xa dần xa dần đến khi mất hút trên con đường làng ngập nắng.

Cô giáo mầm non

Cô giáo mầm non

Mỗi ngày mười tiếng ở trường Các cô bảo mẫu yêu thương học trò Nâng niu từng phút từng giờ

Miền ký ức

Miền ký ức

Bạn thấy đấy, tuổi thơ là thứ không bao giờ bị đánh cắp, ngay cả khi đã lớn, tuổi thơ vẫn ở đó để mỗi ngày lặng lẽ ghé qua chữa lành những vết thương cho bạn.

Mối tình buồn

Mối tình buồn

Mối tình buồn chớp nhoáng của cô gái nhỏ trong đêm hội làng nô nức

back to top