Người ấy và tôi
2021-03-13 01:20
Tác giả: Phạm Thúy
Anh - người đàn ông chẳng lãng mạn bao giờ
Nên nhiều khi câu tròn, câu lửng
Em - người đàn bà vốn dễ hay mơ tưởng
Cũng vụng về học bớt những câu yêu!
Anh - người vốn dĩ chẳng lắm yêu chiều
Chỉ quen cuốc, cày nên bàn tay thô rám
Em quen với dịu dàng tháng tám
Nên đôi câu có lẽ cũng trật trầy...
Anh - người đàn ông vốn đã chẳng thích xây
Những lâu đài trên bờ cát ảo!
Em - cô gái nhiều thơ ngây, nên từng mơ rất ảo
Ngôi nhà hoa hồng và nắng,gió xinh xinh!
Anh - vốn từng vì gió phải lung linh
Vốn từng vì hoa nên xanh sắc áo
Em - vốn từng vì mây nên giông bão
Vốn vì cây nên mãi níu cành!
Anh - người đàn ông không khéo dỗ dành
Nên đọng trên khóe mi không màu thiên thanh tháng sáu
Em - vốn người đàn bà từng nương náu
Vùng trời phượng vĩ tuổi đôi mươi!
Anh - từng dừng tất cả những xinh tươi
Bước trật trầy để chạm tay vào tháng sáu
Tìm trong tiếng ve, trong nổi lo từng đau đáu
Chiếc lá rụt rè quên mất cả màu xanh!
Em - từng đành hanh tìm lại những long lanh
Cũng chạnh lòng trước trời xanh nơi ấy
Chạm bàn tay - từng chai sần, rám nắng
Bỗng giật mình - người ấy vẫn bao dung
© Phạm Thúy - blogradio.vn
Mời xem thêm chương trình:
Replay Blog Radio: Chỉ cần chúng ta yêu nhau
Phản hồi của độc giả
Xem thêm
“Sau cơn mưa trời lại sáng”
Và anh để tôi yên thật. Anh không thèm liên lạc nữa, tôi thì cứ vùi mình như thế trong mớ hỗn độn mà có lẽ do chính tôi gây ra cho chính mình.
Bông hồng đỏ
Chị giống mẹ, thà chịu đựng chứ chưa bao giờ một lần than với người khác. Nhưng làm như thế làm gì? Rồi đến một ngày khi không kiềm chế được sẽ còn như thế nào, hay người chưa từng dám tin bất cứ ai để có thể nói với họ? Một số người phụ nữ, thà cam chịu lại thay vì than vãn, tại sao lại không dứt khoát?
Cậu có biết định nghĩa của hạnh phúc là gì không?
Có người chỉ cần một mái ấm gia đình trọn vẹn, có người chỉ cần cơm ăn ba bữa, đủ quần áo mặc, có người chỉ cần tiền, rất nhiều tiền, sống vì công việc, sự nghiệp, niềm đam mê của họ,… Với họ đó là hạnh phúc nhưng có những người chỉ cần được sống.
Tháng tám và em
Và làm sao anh biết được, rằng chỉ cần nhìn thấy anh thì cũng có thể khiến em vui vẻ cả ngày. Em đã mắc kẹt trong vùng mộng ảo em tự vẽ ra cho mình, em đã tự tạo cho mình một chuyện tình không có thực.
Khi con đã lớn khôn
Con từng hi vọng khi lớn lên sẽ nghỉ học để kiếm tiền phụ giúp ba mẹ. Nhưng ba mẹ ngăn cản không muốn con bỏ lỡ việc học. Ba mẹ chỉ cần anh em con được ăn học đàng hoàng là ba mẹ cũng vui lắm rồi.
Chúng ta đều từng dự một phiên tòa như thế...
Tôi không nhớ rõ nữa, bởi trái tim tôi biết đều sẽ là án chung thân, hoặc là được giữ cậu bên mình trọn đời, hoặc là mối tình của tôi sẽ tan vỡ không còn níu kéo được. Đôi mắt của kẻ si tình chỉ đẹp khi không cần hồi đáp. Nhưng tôi cần một câu trả lời.
Mạnh mẽ bước qua quá khứ
Những kỷ niệm về anh, từng nụ cười, từng ánh mắt, luôn hiện lên rõ nét như thể mới chỉ hôm qua. Nhưng tình yêu ấy, dù cháy bỏng và mãnh liệt, lại không thể vượt qua được rào cản của số phận.
Đừng kết thúc, em nhé!
Kết thúc và chấp nhận sự thật có lẽ là điều duy nhất tôi có thể ngay lúc này phải không? Nếu thật vậy, chào Yên, tôi đi, đi đâu thì tôi chưa biết, nhưng cuộc sống này khiến tôi muốn buông xuôi thật rồi. Dù thế tôi vẫn còn chút niềm tin nào đó, tôi mong, mình vẫn sẽ có thể quay lại, để kể cho Yên về thành công của chính mình.
Yêu lại từ khởi đầu mới
Cậu chẳng hề nói lời tạm biệt bất cứ ai trong lớp. Tớ cảm thấy buồn và lạc lõng, rồi tớ hay nhìn về chỗ cậu từng ngồi trước đây và nhớ lại kỉ niệm giữa cậu và tớ. Tớ nhận ra tớ đã thích cậu.
Có một mùa nhớ thương
Một mùa thu vừa chớm Có màu nắng chơi vơi Có màu vàng hoa cúc Có lá rơi ngập ngừng.