Ký ức miền quê
2021-06-03 01:15
Tác giả:
Trà Bình
Chuyến tàu nào đưa ta đến ngày xưa
Tìm tấm vé tuổi thơ ai rao bán
Về ký ức miền quê con sông vắng
Một con đò chẳng mấy khách qua sông
Mùa nước lên cha bắt cá rô đồng
Cùng no đói giọt canh chua mẹ nấu
Thương cây cột, cái kèo mưa làm ngập
Cha ngồi buồn, mẹ không dám thở than.
Có những chiều nắng dệt áng mây vàng
Tiếng diều sáo trên bầu trời xa thẳm
Đồng lúa chín rì rào như khúc hát
Nghé theo trâu gặm cỏ khắp cánh đồng.
Ta tìm về cái rét của mùa đông
Hạt sương muối ném vào môi chát mặn
Tấm áo mỏng mặc phong phanh vẫn ấm
Tay quệt ngang mũi nứt nẻ da khô.
Chuyến tàu ơi, nếu đến được bến bờ
Chờ ta nhé, cùng về thời thơ ấu
Để ta sống những tháng ngày yêu dấu
Chốn bình yên chỉ có ở quê hương.
© Trà Bình - blogradio.vn
Xem thêm:
Phản hồi của độc giả
Xem thêm

Người ơi
Em thích gọi anh là người ơi, chỉ là một tiếng gọi thật ngắn thật nhanh mà chứa đựng trong đó biết bao ân tình biết bao da diết của những tháng năm mình được quen nhau, mình được yêu nhau thật trọn vẹn.

Kí ức muốn lãng quên
Kí ức về cậu có lẽ là kí ức đời này tớ muốn quên nhất, cậu cũng có lẽ là người tớ muốn quên nhất...

Xem cuộc đối thoại chua chát của 2 mẹ con trong Khi Cuộc Đời Cho Bạn Quả Quýt, tôi thề sẽ không bao giờ nói "Mẹ sống vì con"
Đứa trẻ lớn lên trong “sự hy sinh của mẹ” sẽ không học được cách hỏi mình: “Mình muốn gì?”, mà chỉ biết hỏi: “Mình nên làm gì để cha mẹ vui?”

Yên đơn phương
Em đã cố kìm nén không khóc trước mọi người. Chắc chỉ có mỗi mình anh không nhận ra tình cảm của em dành cho anh mà thôi.

Mùa xuân sau cơn giông
Nước mắt ông Tét bất giác trào ra. Ông quay lưng bước đi, nỗi đau và cảm giác tủi hổ đè nặng lên trái tim. "Tết này, mình phải làm gì đó… phải làm gì đó cho con Kiệu," ông tự nhủ, nhưng lòng vẫn trĩu nặng bởi những nỗi buồn chưa tìm được lối ra.

Ta chưa từng đơn côi
Nỗi nhớ cồn cào nơi biển lặng Hình bóng ai gửi vào vầng trăng Để bao đêm vì sao sáng mãi Vì gần trăng nguyện toả bao đời.

Muốn gặp anh
Thật sự cảm ơn anh vì đã đến gặp em, để em có thể nói ra những lời đã cất giấu bao năm nay để có thể bước tiếp hành trình cuộc đời không có anh. Nhưng... liệu điều đó có thật sự dễ dàng?

Suy nghĩ về tiêu đề "Bước chậm lại giữa thế gian vội vã" của Đại Đức Haemin
Vậy thì “bước chậm lại” để ngắm nhìn vạn vật đang chuyển mình trong gió, bước chậm lại để ta thấu hiểu hơn về cuộc đời, về con người, hay đơn giản là bước chậm lại để gom nhặt những “mảnh người” của chính mình, để biết ta còn biết buồn, biết yêu, và biết tất thảy mọi cảm xúc như con người.

Mưa bóng mây
Chúng ta rồi sẽ yêu một người nào khác, khi tìm được một trái tim thực sự đồng điều với mình, cậu nhỉ. Chỉ tiếc, đó chẳng phải tớ, cũng chẳng phải cậu.

Đón chào ngày mới
Đón ánh sáng hừng đông gợi mở, Chào bình minh ló rạng, đêm tan. Cho ngày mới rực nắng vàng, Chim ca, hoa nở, mây ngàn lững lờ.