Người đi qua thành phố
2020-01-17 01:15
Tác giả:
Trà Bình
Có một người về qua ngõ phố mưa
Ghé quán cóc gọi ly cà phê đắng
Mưa ướt áo tóc che gầy khuôn mặt
Vai ba lô cuốn sách cũ cầm tay
Ai tình cờ trong ánh mắt thơ ngây
Tuổi mới lớn biết chi yêu ai đó
Bỗng lồng ngực con tim dồn dập thở
Cái nhìn đầu hơi ngại cũng hơi run
Có một người và người ấy thủy chung
Đã cất giấu mối tình nhiều năm tháng
Thanh xuân vội bước qua lòng trống vắng
Sài Gòn mưa tìm nhau ở nơi đâu?
Mối tình đầu họ vẫn gọi tên nhau
Dù khe khẽ hay men say mạnh mẽ
Trong quá khứ trong yêu thương lặng lẽ
Mắt đượm buồn và họ đã chờ nhau
Có một người chiều bước vội qua mau
Vẫn vóc dáng gầy gò cầm cuốn sách
Tìm người cũ tình không còn ngăn cách
Người đi qua thành phố ướt chiều mưa.
© Trà Bình - blogradio.vn
Xem thêm: Phố bây giờ buồn lắm phải không anh?
Phản hồi của độc giả
Xem thêm

Sau cơn mưa nắng sẽ về
Kể từ lúc biết tin căn bệnh quái ác sẽ tuyên án tử hình cho tuổi xuân còn đang dang dở của em, hình như tôi chưa từng thấy em để cho đôi chân mình được ngơi nghỉ ngày nào.

Mình muốn một tình yêu như vậy!
Họ không nói nhiều, không can thiệp quá sâu vào cuộc sống của nhau, không lãng mạn ngọt ngào, không hứa hẹn, không sở hữu, cứ thế hiện diện bên nhau, lắng nghe, an ủi.

Lỡ duyên
Trăng treo lẻ bóng bên đồi Gió ru khúc cũ nghẹn lời chia phôi Người đi để lại bồi hồi Ta ngồi đếm mãi một thời đã xa

Chia ly - khi khoảng cách không thể xoá nhoà ký ức
Cảm giác sắp chia ly ấy cũng thật khó giải thích. Có lẽ chỉ đơn thuần là cảm xúc trống vắng khi bàn ăn trong nhà thiếu đi mất một người thân thuộc, hay sự lạc lõng trong một không gian đã từng đầy đủ,... Chắc đó là sự hụt hẫng khi có những điều vốn tưởng chừng là vậy nhưng nay đã sắp không còn.

Tình khó phai
Em biết anh luôn là người yêu em và nghĩ cho em nhiều nhất. Nhưng anh à, em cần nên biết mọi chuyện đầu tiên chứ không phải giờ đây em là người sau cùng mới biết được.

Khi con muốn được yêu thương nhưng lại sợ mất gia đình
Không có gì đau lòng hơn việc chính những người ta yêu thương nhất lại không thể dang tay ôm lấy ta.

Khi mặt trời mỉm cười
Tôi thấy yêu làm sao mặt trời lúc đó, tôi thấy yêu làm sao những buổi sớm mai thật lắng đọng thật nhiều cảm xúc và những nguồn huyết mạch của cuộc sống cứ cuộn trào mãi trong tôi.

Người ơi
Em thích gọi anh là người ơi, chỉ là một tiếng gọi thật ngắn thật nhanh mà chứa đựng trong đó biết bao ân tình biết bao da diết của những tháng năm mình được quen nhau, mình được yêu nhau thật trọn vẹn.

Kí ức muốn lãng quên
Kí ức về cậu có lẽ là kí ức đời này tớ muốn quên nhất, cậu cũng có lẽ là người tớ muốn quên nhất...

Xem cuộc đối thoại chua chát của 2 mẹ con trong Khi Cuộc Đời Cho Bạn Quả Quýt, tôi thề sẽ không bao giờ nói "Mẹ sống vì con"
Đứa trẻ lớn lên trong “sự hy sinh của mẹ” sẽ không học được cách hỏi mình: “Mình muốn gì?”, mà chỉ biết hỏi: “Mình nên làm gì để cha mẹ vui?”