Đất mẹ làng Chương
2020-10-28 01:10
Tác giả:
Trà Bình
Tuổi thơ tôi, đã có những tháng ngày
Sáng đi học chiều chăn trâu cùng bạn
Chơi diễn kịch cưỡi trâu ngoài đồng Láng
Đứa vào vai quân lính, đứa vai quan.
Tuổi thơ tôi, chạy dưới nắng hè sang
Nghe tiếng hú gọi nhau ngoài cây khế
Mấy đứa bạn hái quả tay khe khẽ
Chát, ngọt, chua vị quê đượm trong lòng.
Tuổi thơ tôi, quen khói bếp cay nồng
Củ khoai nướng ngai ngái mùi rơm rạ
Người hàng xóm kể chuyện đời rôm rả
Giọng thật hay chuyện ngày xửa, ngày xưa.
Tuổi thơ tôi, ưa tắm dưới cơn mưa
Bước chân sáo mặc quần đùi chân đất
Tính ngộ nghĩnh trẻ con quê chân thật
Nghèo mà vui ai đã sống như tôi?
Tuổi thơ tôi, trèo lên những đỉnh đồi
Hái rau dại tìm quả sim Quan Tượng
Đời giản dị mà thấy mình vui sướng
Ngày, tháng trôi nỗi nhớ chẳng thể nguôi.
Tuổi thơ tôi, năm ấy tuổi lên mười
Đám trẻ nhỏ kết tình thân hàng xóm
Đôi khi giận chúng gọi là “đồ Nỡm”
Thân thì thương, không vừa ý là xù.
Tuổi thơ tôi, như cánh diều vi vu
Uống nước lã nước giếng làng trong vắt
Ngồi tụm lại dưới gốc đa hóng mát
Dõi nhìn theo đàn chim lạ bay về.
Tuổi thơ tôi, dầm cơn rét tái tê
Đi đánh giậm kiếm con cua, con bống
Nồi canh chuối bát cơm rang hâm nóng
Sưởi ấm lòng những đứa trẻ nhà quê.
Tuổi thơ tôi, tập xe đạp trên đê
Xem chiếu bóng mà ngỡ mình có võ
Tiếng bà cụ giữa sân đình nói nhỏ
Mỗi cuộc đời cũng giống một thước phim.
Tuổi thơ tôi, mãi cất giữ trong tim
Giờ kỉ niệm nhuộm tóc cha bạc trắng
Tôi mơ thấy mẹ tôi vai gánh nặng
Mưa lối về ướt cả cánh cò bay.
Quê hương ơi, còn không những tháng ngày?
Nơi phố thị tôi nhớ làng tôi lắm!
Kí ức gợi nỗi nhớ trong sâu thẳm
Đưa tôi về thăm đất mẹ làng Chương.
© Trà Bình - blogradio.vn
Xem thêm: Bất chợt nỗi nhớ xa quê
Phản hồi của độc giả
Xem thêm

Tháng Ba đã đến rồi…
Buổi chiều hôm đó, họ nói với nhau nhiều chuyện không đầu không cuối. Những câu chuyện đan xen giữa hương cà phê, màu đỏ rực của hoa gạo, và ánh mắt anh trầm tĩnh mà sâu xa.

Phố cũ lặng thinh, ta lạc mất nhau rồi
Có một ngày phố cũ có đôi ta Bước chân quen cũng ngại ngùng bỏ lỡ Người qua vội, chẳng ai còn bỡ ngỡ Ta với ta giữa khoảng trống không người.

Lời chưa nói
Tớ với cậu bắt đầu nói chuyện với nhau nhiều hơn rồi không biết từ lúc nào mà tớ đã thầm cảm thấy hơi thích cậu. Đã nhiều lần tớ thấy tớ thật ngu ngốc, sao lại có suy nghĩ kì quặc ấy, nhưng rồi những cử chỉ quan tâm tớ của cậu làm tớ bị nhầm tưởng.

Chấn động lợi ích của việc đọc sách thường xuyên: Ngoại hình thăng hạng, da dẻ hồng hào, khí chất ngút ngàn!
Không chỉ giúp nâng cao kiến thức, việc đọc nhiều sách còn có thể mang lại nhiều lợi ích đặc biệt mà không phải ai cũng biết.

Những ngày chênh vênh
Những buổi chuyện trò với nhỏ bạn tuy ít nhưng luôn khiến mình suy nghĩ nhiều. Mình thấy chênh vênh ghê gớm, nhưng rồi thì lòng mình cũng chững lại, để biết rằng mình cần phải làm gì.

Lời hẹn của con
Cho con được thêm lần nữa tự hào con là con của mẹ, con của một bác sĩ tận tậm tận lòng với mọi người. Con là con của ba, một chiến sĩ bộ đội đang canh gác ngoài biên cương xa xôi.

Tình yêu của mẹ
Đến bây giờ tóc của mẹ đã điểm bạc sương pha Các vết chân chim hằn đầy đôi mắt mẹ Năm ngón tay run không còn như thời son trẻ Vai mẹ gầy con bỗng thấy xót xa

Lời yêu
Tôi vẫn thường nghe một câu nói như này tuổi 17,18 ấy cái gì cũng có chỉ không có đủ dũng khí để nói thích một người. Đúng vậy, mãi cho đến khi sắp tốt nghiệp tôi vẫn không bày tỏ lòng mình với cậu ấy. Khi đó vào bữa tiệc chia tay cuối năm tôi ngồi cách cậu ấy không xa chỉ biết lặng lẽ ngắm nhìn cậu.

Bước tiếp sau một mối tình tan vỡ
Kết thúc một mối tình là một vết thương chưa lành lại bị xẻ thêm một vết rách. Tôi nhận thức được rằng bản thân ngay lúc này cần phải chữa lành và yêu thương mình nhiều hơn. Giây phút này, tôi chưa thể sẵn sàng để yêu.

Cây sung cụt của đại đội tôi
Như thể cảm nhận được sự ưu ái đó, cây sung càng tươi tốt, vươn cao, tán xòe rộng rợp mát cả khoảng sân. Đại đội trưởng thích lắm, kê hẳn một ghế đá dưới gốc, chiều chiều ngồi uống trà ngắm nó.