Phát thanh xúc cảm của bạn !

Con đê của làng biển

2021-06-26 01:15

Tác giả: Lê Hoàng Kha


blogradio.vn - Con đê vẫn còn, nó vẫn nằm im để nghe mà cũng để thấy biết bao thăng trầm của một đời người, từ lúc sinh ra cho đến lúc già đi trong cái làng quê này.

***

Nhìn mấy đứa nhỏ đang cặm cụi vạch đám cỏ khô ở dưới chân đê tìm dế để bắt giữa trưa, hay thỉnh thoảng có cơn gió thổi qua làm dịu bớt cái nóng của những ngày đầu tháng sáu làm tôi chợt nhớ đến con đê của làng cũng đã được xây hơn hai mươi năm rồi chứ ít gì nữa. Con đê vẫn còn ở đó, hình dáng vẫn cong cong như ôm trọn cái làng nhỏ này vào trong lòng nó vậy. Chỉ có con người là khác, tụi nhỏ năm xưa giờ đã trưởng thành; có người nay đã bước sang cái tuổi trung niên, nhưng cũng có người đã đi xa rồi. Con đê cũng là nơi lưu giữ biết bao kí ức của tuổi thơ. Chất chứa nhiều cảm xúc của những con người nơi miền biển vui cũng có, mà buồn thì cũng nhiều lắm chứ.

Hồi đó, mấy đứa nhỏ trạc tuổi tôi mỗi khi đi học về là hay rủ nhau ra xem mấy cái xáng cạp to đùng đang múc đất đắp cho con đê. Mà ra đó đâu chỉ có tụi con nít mà có cả người lớn hiếu kì ra xem ấy chứ. Từ đó giờ cái làng nghèo ven biển này, chưa bao giờ được tận mắt thấy mấy cái cổ máy to xác như thế này về làng. Nghe mấy ông già lớn tuổi ở làng nói họ làm đê để chống lũ lụt ven biển, đây là chủ trương của Nhà nước làm ai cũng thấy vui mừng cả.

Con đê là kí ức của lũ trẻ thơ cùng nhau thi làm những con diều thật to, để thả lên trời xem con nào bay cao và xa hơn với những ước mơ thầm kín.

Là cái khoảnh khắc chơi trò đuổi bắt trên khắp con đê làng, mà đôi chân thì không mang dép cứ thế thoăn thoắt chạy. Đến chiều về rợp hết da chân ngồi khóc mếu máo.

Rồi là nơi neo đậu của những chiếc ghe trở về sau một đêm đánh bắt xa bờ.

Con đê còn là nơi lãng mạn để các nam thanh nữ tú hẹn hò nhau trong những đêm trăng tròn mười lăm, soi bóng in hình dưới dòng sông uốn quanh con đê làng.

Hay là nơi mà lũ trẻ mỗi sáng ra ngóng mẹ đi chợ về, xem có mua ít cái bánh bò bánh tiêu cho chúng nó ăn không.

Con đê còn là nơi chứng kiến biết bao đứa trẻ lớn lên đi học trên con đường này. Mà nó cũng là nơi thấy những đứa con trưởng thành rời cái làng này để đi xa, không biết khi nào chúng nó lại trở về.

Con đê vẫn còn, nó vẫn nằm im để nghe mà cũng để thấy biết bao thăng trầm của một đời người, từ lúc sinh ra cho đến lúc già đi trong cái làng quê này.

Rồi một ngày nào đó không xa, cái làng quê thân thương có hình bóng của con đê làng lại chào đón những đứa con đi xa trở về, bằng một cơn gió nhẹ thổi dọc cả bờ đê, làm cho đám bông lau sậy bay khắp nơi như muốn nói lên điều gì đó dưới ánh hoàng hôn. Phía xa xa, vẫn còn đó cái hình bóng của những người thân đang ngóng trông đợi chờ.

“Người nặng tình sẽ tìm về

Nơi chôn nhau cắt rốn”

© Lê Hoàng Kha - blogradio.vn

Mời xem thêm chương trình:

 

Replay Blog Radio: Tôi viết nỗi đau lên cát | Bản Full

Lê Hoàng Kha

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Yêu lại từ khởi đầu mới

Yêu lại từ khởi đầu mới

Cậu chẳng hề nói lời tạm biệt bất cứ ai trong lớp. Tớ cảm thấy buồn và lạc lõng, rồi tớ hay nhìn về chỗ cậu từng ngồi trước đây và nhớ lại kỉ niệm giữa cậu và tớ. Tớ nhận ra tớ đã thích cậu.

Đã nắng rồi, Đà Nẵng!

Đã nắng rồi, Đà Nẵng!

Trong khoảnh khắc ấy, nàng nắm chặt lấy tay tôi. Không cần biết ngày mai ra sao, mà có ra sao cũng chẳng còn quan trọng nữa.

Rồi ai cũng sẽ được hạnh phúc

Rồi ai cũng sẽ được hạnh phúc

Nhưng nhỏ đâu biết rằng trong tôi đã nhóm lên một tình cảm đặc biệt dành cho nhỏ. Vậy mà nhỏ vô tư không hề chú ý đến những cử chỉ và ánh mắt ngập hạnh phúc mà tôi dành cho nhỏ. Chắc vì giờ nhỏ đang hạnh phúc với tình yêu đầu đời của nhỏ.

Những cánh đồng đen (Phần 2)

Những cánh đồng đen (Phần 2)

Tình yêu đối với Thương là một thứ xa xỉ, nhưng đó lại là thứ nó khao khát hơn ai hết. Và Thương đã mang thứ tình cảm đó gửi gắm lên người Đông.

Viết cho tháng tư

Viết cho tháng tư

Tháng tư là khoảng thời gian tuyệt vời để dạo bước trên những con phố, lặng ngắm đời thường, để lòng mình hòa quyện vào khung cảnh yên bình của thành phố.

Sóng và cát

Sóng và cát

Lớn hơn một chút nữa, người bạn kia không biết từ bao giờ đã trở thành một phần cuộc sống của nó, và nó cũng cảm nhận được một sự “đáp lại” của mảng cát trên bờ ấy. Bờ cát ấy cũng muốn xả thân mình xuống mặt biển xanh trong, gợn sóng ấy cũng càng lúc càng lớn hơn…

Những cánh đồng đen (Phần 1)

Những cánh đồng đen (Phần 1)

Đúng vậy, Thương chưa từng chơi búp bê. Thậm chí có khi chưa từng được nhìn thấy con búp bê trông như thế nào. Bà chưa từng mua cho nó. Bà chỉ toàn bắt nó làm việc và làm việc. Bà từng nói với nó, nhà này không nuôi kẻ vô dụng.

Em sắp là người già

Em sắp là người già

Tôi cũng quan niệm đó là chuyện bình thường của một con người, cứ để mọi chuyện được tự nhiên rồi điều gì tới thì sẽ tới, vì người ta có tuổi trẻ thì ắt có tuổi già, miễn là người ta thấy vui với những việc hàng ngày là được.

Duyên phận

Duyên phận

Sau ba năm thì cuối cùng em cũng chính thức trở thành vợ của anh, những tưởng bí mật bấy lâu sẽ chôn vùi mãi mãi nhưng nào ngờ nó lại được khơi dậy. Ngày anh gặp lại chị ấy thì em cũng đủ nhận ra trái tim anh bao năm qua chưa từng có chỗ cho em.

Đôi khi bạn quên những điều giản đơn

Đôi khi bạn quên những điều giản đơn

Bạn biết không, chén cơm nóng nổi ấy sẽ sưởi ấm được trái tim chai sạn của bạn trước những uất ức, chịu đựng mà có thể bạn chưa sẵn sàng để chia sẻ ra cho bất kì ai.

back to top