CXAN 222: Anh, em - hai tình yêu không cùng thời điểm
2014-09-19 09:19
Tác giả:
Giọng đọc:
Radio Online Team, Hằng Nga
“Đã có lúc em phải quên đi
Có lúc em lại suy nghĩ,
Đừng cố níu kéo thêm chi,
Đừng cố gắng mãi được gì...
Và như thế, từng ngày tình yêu ghé đến đây,
Nụ cười hồn nhiên ấm áp ngay,
Một ngày bình yên xóa hết mọi ngày…”
Em à. Anh đang nghe lại bài: “Em kể anh nghe” của Nguyễn Hải Phong và chợt nghĩ về em, tự nhiên anh muốn viết những dòng này dành cho em. Anh muốn em cũng nghe được bài này, cũng có những cảm nhận như anh đang cảm nhận để rồi em nhận ra bản thân em cũng cần tìm ra những giá trị cuộc sống cho riêng mình như anh đang làm vậy…

Chúng ta bắt đầu mối quan hệ cho tới lúc kết thúc cũng phải ba năm có lẻ đấy em nhỉ? Thời gian trôi nhanh thật. Đã có lúc anh vui phát điên khi được trở thành một nửa của em để rồi ngoảnh đi ngoảnh lại đôi ta đã chia lìa hai ngả. Nhưng cảm ơn em vì khoảng thời gian yêu nhau anh đã rất hạnh phúc, thực sự rất hạnh phúc. Nhưng có lẽ cuộc tình của chúng ta chỉ đến vậy thôi em ạ. Vì thế anh mong em đừng khóc than, đừng dùng đôi mắt u buồn để nhìn lại, đừng cầu xin những cơ hội để được làm lại nữa. Anh muốn em nhận ra rằng em và anh đều còn trẻ, cuộc đời chúng ta còn dài và chúng ta còn nhiều cơ hội tìm ra những người dành cho mình, rằng em hoàn toàn có thể vui vẻ sống khi không cần anh và anh cũng vậy.
Em có lần hỏi anh: “Anh à tại sao anh yêu em, em cũng yêu anh mà chúng ta lại chia tay. Tại sao anh còn thương em mà anh lại để em phải khóc.” Thực sự thì anh cũng rất khó xử khi phải đối mặt với những câu hỏi như vậy. Bởi vì câu duy nhất anh có thể nói là: “Em à! Mọi việc đã đi quá xa tầm kiểm soát và quá muộn để quay lại rồi em à. Anh cũng không còn có thể yêu em được như ngày xưa nữa”. Anh vẫn nhớ được anh đã từng yêu em nhiều đến mức nào. Anh chẳng còn nhớ đã bao nhiêu nước mắt cả hạnh phúc và khổ đau anh rơi xuống vì em. Anh vẫn còn nhớ được anh đã từng hạnh phúc đến mức nào khi được chăm sóc khi em ốm mệt, khi em vòi vĩnh. Nhưng tất cả chỉ là quá khứ đẹp mà thôi em à. Quá khứ chúng ta nên dành để nhớ, để biết rằng chúng ta đã từng vui vẻ bên nhau và để tiếp tục vui vẻ và sống với hiện tại của chúng ta. Quá khứ ấy đối với anh đẹp lắm và anh rất trân trọng điều đó. Nó là những động lực và niềm vui để anh tiếp tục đối mặt với những ước mơ và khát vọng hiện tại, nó là lý do để anh biết rằng tình yêu vốn không phải là vĩnh cửu, nó sẽ mất đi bất cứ lúc nào nếu chúng ta không biết giữ gìn, và để anh sẽ yêu và chăm sóc tốt hơn cho những người con gái sẽ bước vào cuộc đời anh và sẽ đi cùng anh phần cuộc đời còn lại.
Em biết không anh đang sống vui vẻ lắm em à. Anh đang tiếp tục thực hiện ước mơ của anh đó là được đi khắp vùng đất nước, cống hiến toàn bộ sức lực của mình để tạo dựng một sự nghiệp. À anh cũng thích một cô gái đấy, mới thích thôi. Nhưng anh nghĩ hãy cứ để thích là thích thôi, cứ để anh và cô ấy làm bạn, cứ để anh thầm lặng dõi theo cô ấy. Vì có quá nhiều thứ ngăn cản em nhỉ. Anh và cô ấy còn chưa hiểu gì về nhau, cũng như anh còn quá nhiều ước mơ và khát vọng không nên để cho một ai khác phải chờ đợi và khóc vì anh nữa. Vả lại anh cũng quá mệt mỏi rồi, anh không còn tin tưởng vào thứ gọi là tình yêu vĩnh cửu đủ sức vượt qua mọi khó khăn và khoảng cách của cuộc sống nữa. Vì thế anh nghĩ hãy cứ để anh và cô ấy làm một đôi bạn đẹp sẽ tốt hơn là làm một đôi tình nhân phải không?
Anh mong em tiếp tục mạnh mẽ để sống em nhé. Em đừng ủy mị và yếu đuối như vậy anh sẽ thấy mình có tội lỗi nhiều lắm. Em biết không anh rất tôn trọng tình yêu đã từng có của chúng ta, anh rất tôn trọng hạnh phúc của chúng mình từng có được vì thế anh từng nói: “Em hãy quên anh đi, coi anh là một kỉ niệm thật đẹp. Và anh mong rằng em sẽ có một người yêu thương em như anh đã từng yêu thương, anh mong em có một tình yêu đẹp và hạnh phúc. Và một ngày anh muốn nhận được thiệp hồng cùng nụ cười tràn đầy hạnh phúc từ em”. Em à con gái tuổi xuân ngắn lắm. Đừng phung phí nó để khóc và nhớ về anh nữa nhé. Hãy làm một người con gái vui vẻ, rạng rỡ chào đón những hạnh phúc đáng thuộc về em nhé!
Và đây sẽ là những dòng cuối anh viết về em. Đã đến lúc dừng lại rồi em à. Từ những dòng anh viết dành cho em hơn bốn năm về trước, đến giờ anh cũng không thể đếm được anh đã viết cho em bao nhiêu nữa. Anh sẽ tiếp tục sống và hạnh phúc trên con đường của anh, dành thời gian chăm sóc những cô gái sẽ bước vào cuộc đời của anh. Còn em hãy đứng lên, hãy hít thở và làm quen với bầu không khí của ngày tự do không phải lo cho anh đi nhé, hãy tập sống mà không còn có anh bên cạnh, hãy mở rộng vòng tay chào đón những yêu thương đến với em. Nếu một ngày nào đó gặp lại hãy mỉm cười thật tươi em nhé. Anh tin rằng hai chúng ta đều đáng có được hạnh phúc. Chỉ là lần này chúng ta đã lựa chọn sai nửa hạnh phúc cho riêng mình. Và đâu đó hạnh phúc vẫn chờ chúng ta tìm đến...
Tạm biệt em người con gái anh từng yêu thương. Thương em nhiều.
- Sói
“Cuộc sống không có những phép màu để chúng ta làm lại những gì đã vượt quá tầm tay, yêu thương cũng nằm trong số đó” – trích Hãy yêu khi còn có thể!. Vì thế bạn hãy trân trọng những gì bạn đang có. Đừng nên dằn vặt, trách móc người yêu cũ khi bàn tay ấm áp đó chẳng còn thuộc về ta. Hãy dành cho trái tim của mình một cơ hội mới bạn nhé!
- Bài hát sử dụng trong CXAN 222: Em kể anh nghe (Linh Phi).
- Cảm xúc âm nhạc được thực hiện bởi Hằng Nga và Dalink Studio Group.
- Chương trình được phát trực tuyến vào thứ 7 hàng tuần trên Cảm Xúc Âm Nhạc và www.youtube.com/yeublogradio
Phản hồi của độc giả
Xem thêm

Replay Blog Radio: Đợi mưa
Tình yêu như cơn mưa lặng thầm đến khi nào không ai hay biết. Để rồi khi mưa tạnh, trái tim vẫn ngẩn ngơ nằm đấy, trải qua bao lâu chăng nữa vẫn ướt mềm chẳng thể nào được hong khô.

Blog Radio 756: Một nửa tình yêu không xứng đáng được gọi là tình yêu
Một nửa ly cà phê vẫn là cà phê. Một nửa chiếc bánh vẫn gọi là bánh. Nhưng một nửa tình yêu thì không đáng được gọi là yêu. Cô đã yêu anh chỉ với một nửa trái tim mình, nửa còn lại dành cho sự tính toán.

Replay Blog Radio: Có những ngày cả nỗi buồn cũng bỏ ta đi
Trong những tháng ngày cả nỗi buồn cũng rời bỏ chúng ta mà ra đi là những phút giây thật sự rất đau khổ. Khi bóng tối bủa vây cả cuộc đời mình tôi nhận ra cả cái bóng của mình cũng rời bỏ mình trong những lúc tối tăm nhất.

Replay Blog Radio: Những lá thư bay
Anh nắm chặt tay cô khẽ đặt một nụ hôn dịu dàng lên trán cô - Mối tình đầu của chúng ta đã xuất hiện từ lâu, nhưng bây giờ mới thực sự bắt đầu.

Blog Radio 755: Nếu yêu anh, xin em đừng là gió
Người ta vẫn thường nói Thiên Bình là gió, gió lãng du, không bao giờ ở yên mãi một nơi, cơn gió đi rồi đến lúc nào đó có thể sẽ quay về chốn cũ hoặc cũng có thể không. Nhưng nếu yêu anh, xin em đừng là gió.

Anh sẽ nhớ về em một lần sau cuối
Tháng năm vẫn thế, vội vàng qua đi trong lặng lẽ. Cả anh và em, cả những kỷ niệm của chúng ta cũng sẽ già cỗi, cũng hóa thành một câu chuyện cổ tích mà chẳng ai thèm nhớ đến hay kể lại.

Replay Blog Radio: Nơi hạnh phúc nhất
Khi yêu một người đã ở bên cạnh mình từ rất lâu, bạn thường tự thắc mắc tại sao trước đây mình không có những cảm xúc này với người đó.

Blog Radio 754: Ngược dòng đừng quay lưng
Chúng tôi chưa từng hứa hẹn bên nhau mãi mãi, nhưng tôi nhận ra rằng… mình vừa mới bỏ lỡ cả một đời người!

Replay Blog Radio: Lý do nào để ta cô đơn và buồn chán?
Người cô đơn chẳng nhìn thấy được, thời gian trôi đi rất vô tình, nếu cứ ngồi mãi chán chường, nghĩa là sẽ đánh mất cả ngàn điều quý giá; đánh mất phút giây trò chuyện cùng ba mẹ, đánh mất phút giây ôm đứa bạn thủ thỉ tâm tình, đánh mất cách nhìn, cách sống; đánh mất ước ao khát vọng; và có thể một ngày, đánh mất chính trái tim.

Blog Radio 753: Em có đang hạnh phúc không?
Ngước nhìn lên bầu trời, anh như thấy Huyền đang cười với mình “Em có đang hạnh phúc không?” Anh mỉm cười, nụ cười đầu tiên sau chuỗi ngày đầy đau đớn, xót xa.