Phát thanh xúc cảm của bạn !

Cậu luôn là vùng ký ức đẹp trong lòng tớ

2021-11-11 01:20

Tác giả: Karina


blogradio.vn - Chúng ta dù chẳng thể nắm lấy tay nhau nhưng cậu vẫn là tín ngưỡng đẹp nhất trong thanh xuân của tớ. Nụ cười năm ấy của cậu là nụ cười đẹp nhất, ánh nhìn năm ấy của cậu cũng là ánh nhìn ngọt ngào nhất. Tớ gấp lại những trang giấy lưu những mảnh ký ức đã ngả màu. Ngày tháng sau này gặp lại cậu, tớ sẽ xuất hiện là tớ tuyệt vời nhất.

***

Cứ bình yên như vậy, biết bao mùa hạ qua đi. Tớ nhớ những tán phượng vĩ đỏ rực nơi góc sân trường, tớ nhớ bản tình ca mùa hè mà lũ ve sầu râm ran trên tầng lá xà cừ rậm rạp. Tớ còn nhớ đến cậu nữa.

Người ta nói tình cảm học trò chính là đoạn tình cảm đơn thuần nhất đời người, không tính toán không lo âu, đơn thuần nhưng day dứt. Tớ không nhớ bản thân thích cậu từ lúc nào nữa, tớ cũng không biết vì sao lại thích cậu. Có phải vì cậu có một đôi mắt đẹp, một cặp mày rậm, một sống mũi cao, hay chỉ là tớ thích thôi. 

Tớ nhớ mới chỉ lớp 8 thôi, cậu đã đặc biệt với tớ rồi. Những tháng ngày sau đó, không ai thay thế được. Từ khắc tâm lý ngây ngô đến bậc cảm xúc hồ hởi tuổi 17, thanh xuân của tớ tràn đầy hình bóng của cậu. Tớ thích cảm giác đạp xe song song cùng cậu đi học ôn đội tuyển học sinh giỏi bên thị trấn, tớ thích theo đuổi cậu vào hiệu sách, tớ cũng rất thích cậu mua bim bim cho tớ nữa. Những ngày cuối cấp 2 của tớ vì cậu mà phong phú hơn rất nhiều.

Tớ vì cậu mà chọn học lớp ban A đấy, mặc dù tớ chẳng thể nhớ nổi những công thức Hóa rắc rối hay một nguyên lý cơ bản của con lắc lò xò. Tớ vì cậu mà xem bóng đá nữa, mặc dù chẳng biết gì vẫn cổ vũ nhiệt tình Barcelona, vì cậu là fan ruột. Tớ còn học cách trở nên thật dịu dàng, học cách thấu hiểu, học cách bao dung. 

Tớ thấp thỏm lo âu, cẩn thận rụt rè, lo sợ được mất, chỉ một cái nhìn thờ ơ của cậu cũng khiến tớ buồn nguyên ngày. Tớ nhớ lần đầu tiên bản thân trang điểm lộng lẫy, đứng trên sân khấu làm MC cho hội trại của trường, cậu ở dưới sân khấu cười tươi khen đẹp. Cho đến bây giờ, giây phút ấy vẫn là giây phút hạnh phúc nhất cuộc đời tớ. 

Lúc ấy, tớ đã ước, một ngày nào đó, tớ xinh đẹp  xuất hiện trong bộ váy cưới màu trắng thì cậu ở cuối con đường cũng cười tươi với tớ như vậy chứ. Có điều, tất cả chỉ là một giấc mơ, một mộng tưởng màu hồng mình tớ vẽ nên mà thôi.

em_4

Ngày ấy cậu khen tớ xinh đẹp nhưng đối với cậu tớ không phải người đẹp nhất. Cậu đối với tớ ân cần nhưng chả phải xuất phát từ yêu thương. Cậu vì tớ mà tranh cãi nhưng lại trước mặt người đó im lặng vỗ về. Một tượng đài tớ cẩn thận bảo vệ, nâng niu lâu như vậy phút chốc tan vỡ. 

Có lẽ đến giờ cậu vẫn chưa biết, tớ vì thấy cậu yêu thương ai đó mà tủi hờn ôm tay bạn thân khóc ngay trên lớp. Có lẽ đến giờ cậu vẫn không hiểu, ánh mắt sắc lạnh cậu nhìn tớ hôm ấy vẫn là ánh mắt đau lòng nhất trong cuộc đời tớ. Sau đó, tớ không dính lấy cậu nữa, không cười vui vẻ với cậu nữa, cũng không để cậu là độc nhất vô nhị nữa. 

Năm cuối phổ thông, tớ chuyển xuống lớp ban D, đi con đường của riêng tớ, con đường đúng đắn nhất đưa tớ đến trường Đại học hiện tại. Tớ không quên, là tớ trốn cậu. Vì cậu không yêu thương tớ, tớ đành lựa chọn yêu thương chính mình.

Năm nhất Đại học, một mình học một quận giữa lòng Thủ đô. Bạn cấp 3 kể cả cậu đều học cách tớ 7- 8km, cũng ít lần tụ họp. Tớ không tránh cậu nữa, vì trước đây chưa một lần thổ lộ, hoặc là tình cảm không còn quá mạnh mẽ để tớ dễ bị đỏ mặt ngượng ngùng khi đối diện với cậu. Cậu chia tay rồi. Tớ chỉ cười nhẹ, yêu thương ly biệt vốn là chuyện thường tình. Còn chúng ta trước đã không có duyên, hiện tại sao phải cưỡng cầu. 

Cậu nhìn tớ rất lâu sau đó lại cúi mặt xuống. Chúng ta từng thân thiết như vậy mà giờ tán gẫu vài câu cũng trở nên khó khăn rồi. Khi đám bạn hỏi ẩn ý một câu, cậu nhìn tớ cười rồi lại lắc đầu “sợ là người ta không cần nữa rồi”. Cậu không biết, khi ấy tớ căng thẳng đến mức nào, cầm cốc nước uống rồi bày ra vẻ mặt tỉnh bơ sau khi cậu nói câu đó, tớ đã cố gắng 200% sức lực của bản thân. 

êm_5

Ngày đó, mọi người đều biết tớ thích cậu, mọi người cũng biết chúng ta gần như thế mà lại chẳng thành đôi. Cậu cũng biết. Chỉ là cậu biết nhưng một câu thích tớ cậu cũng chưa bao giờ nói. Năm ấy cậu đã không cần, hiện tại cậu còn lưu luyến điều gì nữa?.

Những ngày chưa có dịch, tớ còn ở Thủ đô tận hưởng quãng đời sinh viên đích thực, có những ngày không ngủ được, tớ lại chẳng kiềm được lòng mà nhớ cậu. Mở điện thoại lên, ánh sáng gay gắt dội vào mắt, tớ tìm lại những dòng tin nhắn của tớ với cậu, bao lâu rồi vẫn chẳng nỡ xóa. Giá như trong một khoảnh khắc cậu gửi cho tớ một tin nhắn, một dấu chấm thôi cũng được, tớ sẽ chẳng màng gì mà chạy đến bên cậu, mang yêu thương này ôm lấy cậu và cười. 

Những lúc cô đơn người ta thường yếu đuối đến ngốc nghếch. Tớ lặng lẽ đọc lại từng tin nhắn. Màu đoạn chat dường như chưa từng đổi, biệt danh cậu đặt cho tớ vẫn còn giữ đó, vậy mà tin nhắn cuối cùng là đã là mùa hè một năm trước. Chúng ta từng là thanh mai trúc mã, từng học với nhau 11 năm, từng cười vui, khóc lóc dỗi hờn. Vậy mà, qua cái thanh xuân rực rỡ ấy, giữa lòng thủ đô náo nhiệt, một tin nhắn ta cũng chẳng thể gửi cho nhau, một khắc buồn tủi ta cũng chẳng thể vỗ về.

Hè này cũng chói chang như ngày hè năm ấy, ve vẫn râm ran, phượng vĩ vẫn đỏ rực một góc trời. Có điều, tớ là sinh viên cuối năm hai rồi, ít ngày nữa sẽ thành sinh viên năm ba. Cảm xúc đương nhiên không còn mãnh liệt như xưa nữa. 

Thi thoảng sẽ rất nhớ cậu, nhưng nghĩ xong sẽ không khóc mà ngồi bần thần một chút. Tớ cẩn thận gói những kỷ niệm vào trang giấy, không lụy, để một ngày mưa nào đó, pha một cốc trà thảo mộc, tớ sẽ mở ra xem để hoài niệm.

em_1

Tớ trưởng thành rồi, không còn bồng bột và ngây thơ nữa. Tớ đã biết cách yêu thương bản thân mình, tớ thích điệp khúc Love Myself hơn bao giờ hết. Những ngày cuối tuần chẳng thể đi chơi vì giãn cách, tớ có thể trồng hoa, vẽ tranh hay đọc sách thiên văn. Tớ thừa nhận, tớ thích sách thiên văn vì cậu từng thích. Tớ thừa nhận bản thân từng ước cùng cậu đến đài thiên văn giữa lòng thủ đô để ngắm sao Bắc Đẩu. Nhưng hiện tại, tớ rất tận hưởng việc bản thân tự mình ngắm sao, tuy không thể rõ ràng, nhưng màn đêm ở quê nhà đủ để tớ chiêm ngưỡng chòm Bắc Đẩu. 

Bước qua những tổn thương về tình cảm chẳng thể khiến tớ yếu đuối. Không có tình yêu từ cậu tớ vẫn có thể sống rất khí chất, rất xinh đẹp. Người ta nói rằng, chàng trai bạn thích năm 17 tuổi sẽ chẳng thể sánh vai cùng bạn vào lễ đường. Họ nói đúng rồi. Cậu năm ấy từng là người giỏi giang nhất, đẹp trai nhất, tuyệt vời nhất trong mắt tớ. 

Chúng ta dù chẳng thể nắm lấy tay nhau nhưng cậu vẫn là tín ngưỡng đẹp nhất trong thanh xuân của tớ. Nụ cười năm ấy của cậu là nụ cười đẹp nhất, ánh nhìn năm ấy của cậu cũng là ánh nhìn ngọt ngào nhất. Tớ gấp lại những trang giấy lưu những mảnh ký ức đã ngả màu. Ngày tháng sau này gặp lại cậu, tớ sẽ xuất hiện là tớ tuyệt vời nhất.

© Karina - blogradio.vn

Xem thêm: Đó là một người mà tôi đã từng rất thương | Radio Tình Yêu

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Mười sáu - Ba sáu tuổi

Mười sáu - Ba sáu tuổi

Tôi đúng là một cô ngốc. Làm gì có đứa con trai nào dành cả thanh xuân bên cạnh tôi mà không có tình cảm. Và từ đó, chúng tôi chính thức yêu nhau.

Hành trình đi đến tự do

Hành trình đi đến tự do

“Dám bị ghét” không bênh vực cho tôi, không đứng về phía tôi, ngược lại, nó giải thích một cách hợp lý tất cả nguyên nhân khiến tôi chọn sống một cuộc đời tệ bạc như vậy.

Hãy trao yêu thương khi còn có thể

Hãy trao yêu thương khi còn có thể

Tôi nhận ra từ trước giờ tôi luôn mong người khác phải hiểu và thông cảm cho tôi mà tôi quên đi rằng tôi chưa đặt mình vào vị trí của bất cứ ai để hiểu cho họ.

3 năm tới, có 5 con giáp vận may ập tới, tài lộc thăng hoa

3 năm tới, có 5 con giáp vận may ập tới, tài lộc thăng hoa

Trong tương lai, 3 năm tới hứa hẹn sẽ là quãng thời gian vô cùng rực rỡ và thịnh vượng cho 5 con giáp may mắn dưới đây.

Hoa anh đào nở dưới đôi mắt của em

Hoa anh đào nở dưới đôi mắt của em

Em cười, và nụ cười của em như ánh nắng xuyên qua những cánh hoa, khiến cả thế giới xung quanh bỗng chốc bừng sáng. Tôi nhớ như in hình ảnh em đứng dưới cây anh đào, mái tóc bay trong gió, đôi mắt sáng rực như những cánh hoa hồng thắm.

Lá thư gửi đến thiên đường

Lá thư gửi đến thiên đường

Đến bây giờ, khi nói về bà đó chỉ còn là kí ức, là kỉ niệm, là những khoảnh khắc chợt hiện về trong chớp mắt, rồi lại đi trong vấn vương, để lại bao nhung nhớ trong tâm hồn. Cuộc sống không thể quay ngược trở lại, hoài niệm cũng chỉ là hoài niệm, thứ người ta cất giấu bên trong là những khắc khoải, suy tư.

Đắng cay

Đắng cay

Anh vẫn biết dẫu tình là hoa chớm nở Thì em ơi những giọt vị ân tình Em vẫn sẽ yêu anh nhiều chứ Và lòng này sẽ vẫn là ái ân

Vượt qua cảm giác bị bỏ rơi

Vượt qua cảm giác bị bỏ rơi

Nhiều người cảm thấy bị tổn thương, thấy mình không có giá trị khi không ai quan tâm đến mình và nghĩ rằng mình bị bỏ rơi. Vì thế, bạn cần học cách vượt qua giây phút ngờ vực và cần biết trân trọng giá trị của bản thân. Sau đây là những cách giúp bạn vượt qua cảm giác này.

Đơn phương yêu một người

Đơn phương yêu một người

Lắm lúc tôi tự hỏi vì sao chúng ta lại chọn một kết cục buồn đến thế, hoang hoải đến thế. Nhưng cuộc sống này chính là như vậy, có những nỗi nhớ mãi không nói thành lời, có những lời thầm kín suýt chút nữa đã được bày tỏ nhưng cuối cùng chỉ đành giấu nhẹm sau tất thảy.

Điều gì đợi chúng ta sau cánh cửa cuộc đời?

Điều gì đợi chúng ta sau cánh cửa cuộc đời?

Giống như một chiếc lá rụng xuống để làm chất dinh dưỡng cho đất, để từ đó những mầm non mới nảy mầm. Phải chăng cái chết chỉ là một sự chuyển hóa từ dạng sống này sang dạng sống khác?

back to top