Cậu luôn là vùng ký ức đẹp trong lòng tớ
2021-11-11 01:20
Tác giả:
Karina
blogradio.vn - Chúng ta dù chẳng thể nắm lấy tay nhau nhưng cậu vẫn là tín ngưỡng đẹp nhất trong thanh xuân của tớ. Nụ cười năm ấy của cậu là nụ cười đẹp nhất, ánh nhìn năm ấy của cậu cũng là ánh nhìn ngọt ngào nhất. Tớ gấp lại những trang giấy lưu những mảnh ký ức đã ngả màu. Ngày tháng sau này gặp lại cậu, tớ sẽ xuất hiện là tớ tuyệt vời nhất.
***
Cứ bình yên như vậy, biết bao mùa hạ qua đi. Tớ nhớ những tán phượng vĩ đỏ rực nơi góc sân trường, tớ nhớ bản tình ca mùa hè mà lũ ve sầu râm ran trên tầng lá xà cừ rậm rạp. Tớ còn nhớ đến cậu nữa.
Người ta nói tình cảm học trò chính là đoạn tình cảm đơn thuần nhất đời người, không tính toán không lo âu, đơn thuần nhưng day dứt. Tớ không nhớ bản thân thích cậu từ lúc nào nữa, tớ cũng không biết vì sao lại thích cậu. Có phải vì cậu có một đôi mắt đẹp, một cặp mày rậm, một sống mũi cao, hay chỉ là tớ thích thôi.
Tớ nhớ mới chỉ lớp 8 thôi, cậu đã đặc biệt với tớ rồi. Những tháng ngày sau đó, không ai thay thế được. Từ khắc tâm lý ngây ngô đến bậc cảm xúc hồ hởi tuổi 17, thanh xuân của tớ tràn đầy hình bóng của cậu. Tớ thích cảm giác đạp xe song song cùng cậu đi học ôn đội tuyển học sinh giỏi bên thị trấn, tớ thích theo đuổi cậu vào hiệu sách, tớ cũng rất thích cậu mua bim bim cho tớ nữa. Những ngày cuối cấp 2 của tớ vì cậu mà phong phú hơn rất nhiều.
Tớ vì cậu mà chọn học lớp ban A đấy, mặc dù tớ chẳng thể nhớ nổi những công thức Hóa rắc rối hay một nguyên lý cơ bản của con lắc lò xò. Tớ vì cậu mà xem bóng đá nữa, mặc dù chẳng biết gì vẫn cổ vũ nhiệt tình Barcelona, vì cậu là fan ruột. Tớ còn học cách trở nên thật dịu dàng, học cách thấu hiểu, học cách bao dung.
Tớ thấp thỏm lo âu, cẩn thận rụt rè, lo sợ được mất, chỉ một cái nhìn thờ ơ của cậu cũng khiến tớ buồn nguyên ngày. Tớ nhớ lần đầu tiên bản thân trang điểm lộng lẫy, đứng trên sân khấu làm MC cho hội trại của trường, cậu ở dưới sân khấu cười tươi khen đẹp. Cho đến bây giờ, giây phút ấy vẫn là giây phút hạnh phúc nhất cuộc đời tớ.
Lúc ấy, tớ đã ước, một ngày nào đó, tớ xinh đẹp xuất hiện trong bộ váy cưới màu trắng thì cậu ở cuối con đường cũng cười tươi với tớ như vậy chứ. Có điều, tất cả chỉ là một giấc mơ, một mộng tưởng màu hồng mình tớ vẽ nên mà thôi.
Ngày ấy cậu khen tớ xinh đẹp nhưng đối với cậu tớ không phải người đẹp nhất. Cậu đối với tớ ân cần nhưng chả phải xuất phát từ yêu thương. Cậu vì tớ mà tranh cãi nhưng lại trước mặt người đó im lặng vỗ về. Một tượng đài tớ cẩn thận bảo vệ, nâng niu lâu như vậy phút chốc tan vỡ.
Có lẽ đến giờ cậu vẫn chưa biết, tớ vì thấy cậu yêu thương ai đó mà tủi hờn ôm tay bạn thân khóc ngay trên lớp. Có lẽ đến giờ cậu vẫn không hiểu, ánh mắt sắc lạnh cậu nhìn tớ hôm ấy vẫn là ánh mắt đau lòng nhất trong cuộc đời tớ. Sau đó, tớ không dính lấy cậu nữa, không cười vui vẻ với cậu nữa, cũng không để cậu là độc nhất vô nhị nữa.
Năm cuối phổ thông, tớ chuyển xuống lớp ban D, đi con đường của riêng tớ, con đường đúng đắn nhất đưa tớ đến trường Đại học hiện tại. Tớ không quên, là tớ trốn cậu. Vì cậu không yêu thương tớ, tớ đành lựa chọn yêu thương chính mình.
Năm nhất Đại học, một mình học một quận giữa lòng Thủ đô. Bạn cấp 3 kể cả cậu đều học cách tớ 7- 8km, cũng ít lần tụ họp. Tớ không tránh cậu nữa, vì trước đây chưa một lần thổ lộ, hoặc là tình cảm không còn quá mạnh mẽ để tớ dễ bị đỏ mặt ngượng ngùng khi đối diện với cậu. Cậu chia tay rồi. Tớ chỉ cười nhẹ, yêu thương ly biệt vốn là chuyện thường tình. Còn chúng ta trước đã không có duyên, hiện tại sao phải cưỡng cầu.
Cậu nhìn tớ rất lâu sau đó lại cúi mặt xuống. Chúng ta từng thân thiết như vậy mà giờ tán gẫu vài câu cũng trở nên khó khăn rồi. Khi đám bạn hỏi ẩn ý một câu, cậu nhìn tớ cười rồi lại lắc đầu “sợ là người ta không cần nữa rồi”. Cậu không biết, khi ấy tớ căng thẳng đến mức nào, cầm cốc nước uống rồi bày ra vẻ mặt tỉnh bơ sau khi cậu nói câu đó, tớ đã cố gắng 200% sức lực của bản thân.
Ngày đó, mọi người đều biết tớ thích cậu, mọi người cũng biết chúng ta gần như thế mà lại chẳng thành đôi. Cậu cũng biết. Chỉ là cậu biết nhưng một câu thích tớ cậu cũng chưa bao giờ nói. Năm ấy cậu đã không cần, hiện tại cậu còn lưu luyến điều gì nữa?.
Những ngày chưa có dịch, tớ còn ở Thủ đô tận hưởng quãng đời sinh viên đích thực, có những ngày không ngủ được, tớ lại chẳng kiềm được lòng mà nhớ cậu. Mở điện thoại lên, ánh sáng gay gắt dội vào mắt, tớ tìm lại những dòng tin nhắn của tớ với cậu, bao lâu rồi vẫn chẳng nỡ xóa. Giá như trong một khoảnh khắc cậu gửi cho tớ một tin nhắn, một dấu chấm thôi cũng được, tớ sẽ chẳng màng gì mà chạy đến bên cậu, mang yêu thương này ôm lấy cậu và cười.
Những lúc cô đơn người ta thường yếu đuối đến ngốc nghếch. Tớ lặng lẽ đọc lại từng tin nhắn. Màu đoạn chat dường như chưa từng đổi, biệt danh cậu đặt cho tớ vẫn còn giữ đó, vậy mà tin nhắn cuối cùng là đã là mùa hè một năm trước. Chúng ta từng là thanh mai trúc mã, từng học với nhau 11 năm, từng cười vui, khóc lóc dỗi hờn. Vậy mà, qua cái thanh xuân rực rỡ ấy, giữa lòng thủ đô náo nhiệt, một tin nhắn ta cũng chẳng thể gửi cho nhau, một khắc buồn tủi ta cũng chẳng thể vỗ về.
Hè này cũng chói chang như ngày hè năm ấy, ve vẫn râm ran, phượng vĩ vẫn đỏ rực một góc trời. Có điều, tớ là sinh viên cuối năm hai rồi, ít ngày nữa sẽ thành sinh viên năm ba. Cảm xúc đương nhiên không còn mãnh liệt như xưa nữa.
Thi thoảng sẽ rất nhớ cậu, nhưng nghĩ xong sẽ không khóc mà ngồi bần thần một chút. Tớ cẩn thận gói những kỷ niệm vào trang giấy, không lụy, để một ngày mưa nào đó, pha một cốc trà thảo mộc, tớ sẽ mở ra xem để hoài niệm.
Tớ trưởng thành rồi, không còn bồng bột và ngây thơ nữa. Tớ đã biết cách yêu thương bản thân mình, tớ thích điệp khúc Love Myself hơn bao giờ hết. Những ngày cuối tuần chẳng thể đi chơi vì giãn cách, tớ có thể trồng hoa, vẽ tranh hay đọc sách thiên văn. Tớ thừa nhận, tớ thích sách thiên văn vì cậu từng thích. Tớ thừa nhận bản thân từng ước cùng cậu đến đài thiên văn giữa lòng thủ đô để ngắm sao Bắc Đẩu. Nhưng hiện tại, tớ rất tận hưởng việc bản thân tự mình ngắm sao, tuy không thể rõ ràng, nhưng màn đêm ở quê nhà đủ để tớ chiêm ngưỡng chòm Bắc Đẩu.
Bước qua những tổn thương về tình cảm chẳng thể khiến tớ yếu đuối. Không có tình yêu từ cậu tớ vẫn có thể sống rất khí chất, rất xinh đẹp. Người ta nói rằng, chàng trai bạn thích năm 17 tuổi sẽ chẳng thể sánh vai cùng bạn vào lễ đường. Họ nói đúng rồi. Cậu năm ấy từng là người giỏi giang nhất, đẹp trai nhất, tuyệt vời nhất trong mắt tớ.
Chúng ta dù chẳng thể nắm lấy tay nhau nhưng cậu vẫn là tín ngưỡng đẹp nhất trong thanh xuân của tớ. Nụ cười năm ấy của cậu là nụ cười đẹp nhất, ánh nhìn năm ấy của cậu cũng là ánh nhìn ngọt ngào nhất. Tớ gấp lại những trang giấy lưu những mảnh ký ức đã ngả màu. Ngày tháng sau này gặp lại cậu, tớ sẽ xuất hiện là tớ tuyệt vời nhất.
© Karina - blogradio.vn
Xem thêm: Đó là một người mà tôi đã từng rất thương | Radio Tình Yêu
Phản hồi của độc giả
Xem thêm
2 con giáp chia tay vận xui, bước vào giai đoạn hoàng kim vào 2 tuần nữa
Hãy xem bạn có nằm trong số những con giáp dưới đây không nhé.
Tiếc nuối vì những điều chưa kịp nói
Cô gái dành tình cảm đặc biệt cho một người bạn thân suốt thời niên thiếu, nhưng chưa từng dám thổ lộ. Cả anh và cô đều đã từng trải qua những mối tình không trọn vẹn, đến khi anh tỏ tình sau nhiều năm, cô lại vì sợ mất đi tình bạn mà im lặng. Sau đó, anh có người yêu mới và kết hôn, còn cô vẫn giữ tình cảm trong lòng. Cuối cùng, cô chọn cách buông bỏ trong lặng thầm, trân trọng mối tình ấy như một kỷ niệm thanh xuân một phần đẹp nhưng không thể giữ.
Chuyện của ta
Giữa đêm ta nâng chén rượu xưa Thương thay một kiếp, của kẻ đa tình Tình suy chả có, kẻ đồn người xa Đào hoa vạn kiếp, tình duyên mỏng mờ
Những âm thanh bị lãng quên
Giữa nhịp sống hối hả hôm nay, có những âm thanh quen thuộc dần biến mất trong ký ức. Tiếng ve râm ran mùa hè, tiếng rao đêm vang vọng trong ngõ nhỏ, hay tiếng lá xào xạc trước hiên nhà mỗi khi gió về... Tất cả như những “âm thanh bị lãng quên”, chỉ khi bất chợt bắt gặp lại, ta mới thấy lòng mình chùng xuống, nhớ về một thời bình yên đã xa.
Giữa cơn say và vết thương cũ
Họ từng yêu nhau tha thiết, nhưng vì một lần tổn thương mà lạc mất nhau giữa những năm tháng tuổi trẻ. Bốn năm xa cách, tưởng chừng tình cảm đã ngủ yên, thế nhưng chỉ một ánh mắt, một cái chạm, tất cả ký ức lại ùa về. Giữa ngập ngừng và khát khao, họ đã chọn dũng cảm thêm một lần: “Mình bắt đầu lại từ đầu nhé?”.
Hoá ra, chỉ mình tôi gọi đó là thương
Ngày mà bạn chấp nhận để một ai đó bước vào cuộc sống của mình chính là ngày bạn bắt đầu một ván cược lớn với định mệnh. Nếu thắng cược thì một đời náo nhiệt, nếu thua thì tự khắc vào lòng một vết thương sâu.
3 con giáp này sẽ kiếm tiền khủng nhất tháng 11 Âm lịch
Tháng 11 Âm lịch gõ cửa, trời đất sắp xếp lại vận may. Nếu bạn thuộc 1 trong 3 con giáp này, xin chúc mừng, đây chính là lúc "nhà nghèo vượt khó", tiền bạc tự tìm đến.
Vết thương mùa lũ
Trong ký ức non nớt của tôi khi ấy, hình ảnh anh Tư với khuôn mặt rám nắng, hàm râu quai nón rậm rạp và đôi mắt kiên định giữa dòng nước cuồn cuộn vẫn còn in sâu không phai. Anh ra đi trong buổi chiều mưa xám năm ấy, để lại một khoảng trống lớn trong lòng những người ở lại và trong ký ức tuổi thơ của tôi, đó là lần đầu tiên tôi hiểu thế nào là cái chết vì lòng dũng cảm.
Sau chia tay
Nếu tình yêu đo bằng lời hứa, bằng câu nói chân thật thì chúng ta đều là những kẻ nói dối. Những lời có cánh thường chỉ bay được trên bầu trời, trở lại mặt đất hoá hư không.
Cứ động tới 6 điều này là người EQ thấp tự ái
Những người EQ thấp có đặc điểm chung là dễ bị tổn thương bởi các vấn đề liên quan đến giá trị bản thân.








