Mùa hè đã qua trong thanh xuân của tớ là cậu
2021-10-05 01:20
Tác giả:
blogradio.vn - Tớ có tình cờ nghe được câu chuyện về lý do hai người cảm nắng nhau, đó là vì hay tranh cãi, nô đùa rồi giúp đỡ nhau trong học tập. Hoàn cảnh đó cũng khá giống chúng ta ngày xưa đấy chứ nhưng người con gái ấy lại chẳng phải tớ. Thì ra điều quan trọng nhất trong tình cảm là người đó là ai chứ không phải người đó như thế nào, đã là người mình thích thì mọi thứ thuộc về họ mình đều sẽ thích.
***
Mỗi người đều có một cách riêng để theo đuổi người mình thích. Có người mạnh mẽ, thẳng thắn nhưng cũng có người rụt rè, e dè. Mùa hè ùa về với bao kỉ niệm, những ngày này làm tớ lại bồi hồi nhớ về người tớ thích năm ấy. Dù hiện tại, cậu đã có hạnh phúc của riêng mình, tớ thì vẫn cô đơn sớm tối thế thôi nhưng thành thật một chút nhé “Cậu vẫn là tín ngưỡng đẹp nhất trong lòng tớ!”
Câu chuyện bắt đầu từ đâu nhỉ? Đầu lớp 8, chúng ta vốn chẳng cùng một lớp nhưng vì sự thay đổi để phù hợp với công tác bồi dưỡng học sinh giỏi mà tớ được chuyển sang cùng lớp với cậu. Ấn tượng đầu thì cậu khá soái, trông lại rất tinh nghịch, đơn giản là gu của tớ.
Mình trải qua năm lớp 8 cũng không có gì quá đặc biệt, lớp 9 chúng ta vẫn tiếp tục cùng lớp và có lẽ tình cảm của tớ cũng có sự chuyển biến rõ rệt từ “thích thích” thành “thương thương”. Tính cách của tớ thì không phải là kiểu gây thiện cảm được với mọi người, khá kỹ tính lại còn hay càu nhàu. Với chức vụ lớp trưởng tớ luôn mượn việc chung để đặc biệt quan tâm đến cậu như thường xuyên kiểm tra bài vở, để ý từng bài kiểm tra của cậu.
Thật ra đơn giản tớ coi đó như cách thể hiện tình cảm của mình dành cho cậu nhưng lại chẳng hay biết điều đó đã ít nhiều làm cậu cảm thấy gò bó, khó chịu. Tất nhiên cậu chẳng nói thẳng điều ấy ra nhưng tớ cảm nhận được. Tuy vậy chúng ta vẫn có một năm bên nhau đầy kỉ niệm.
Cậu là tổ trưởng, tớ là lớp trưởng, hai chúng ta lại cùng một tổ nên có khá nhiều cơ hội tiếp xúc với nhau. Và thú thực mà nói đó có lẽ là năm học tớ cười nhiều nhất và khóc cũng nhiều nhất. Năm đầu tiên trong đời làm lớp trưởng, tất nhiên tớ luôn nỗ lực biến mọi thứ trở nên thật hoàn hảo nhưng cũng vì lẽ đó mà tớ mất thiện cảm với rất nhiều bạn. Tớ đã khóc rất nhiều vì áp lực đó chỉ là cậu không nhìn thấy thôi. Nhưng tổ 1 của chúng ta thì luôn làm tớ cười, tớ chưa thấy cái tổ nào lại có thể hài hước như thế, cùng nhau chép phao trong giờ, cùng nhau ăn vặt, cùng nhau nhắc bài khi một đứa trong tổ bị lôi lên kiểm tra miệng và cùng nhau cười dù tuần nào xếp hạng cũng bét trong lớp.
Dù là nam tổ trưởng duy nhất trong lớp và cũng là người tớ mắng rất nhiều vì quản lý tổ không đâu vào đâu nhưng thật ra cậu đã hoàn thành nhiệm vụ rất tốt. Bây giờ nghĩ lại tớ mới thấy, tớ thích cậu nhiều đến thế cũng đơn giản vì tớ luôn cười thật nhiều khi bên cạnh cậu.
Năm 15 tuổi ấy, tớ thích cậu bằng tất cả những gì tớ có, làm mọi cách để giúp cậu trở nên tốt hơn và cũng khiến bản thân trở nên tốt hơn. Chẳng có gì ngại ngần, ngày liên hoan chia tay tớ thẳng thắn nói thích cậu trước cả lớp. Tại thời điểm đó, tớ chẳng nghĩ nhiều lắm đâu, đơn giản “thích là nhích” thôi. Nhưng có lẽ tớ cũng đoán trước được câu trả lời của cậu chỉ là cậu khéo léo hơn tớ nghĩ khi nói rằng “Hiện tại, tớ không thích ai cả!”. Câu trả lời vốn mang ý nghĩa là từ chối đó lại thuyết phục tớ một cách trọn vẹn.
Thôi thì tớ sẽ tiếp tục theo dõi và ủng hộ cậu trong tương lai thôi. Cấp 3 chúng ta học chung trường nhưng không lần nào chung lớp, tớ cũng vẫn thường xuyên nghe ngóng xem cậu đã có “bạn gái” nào chưa nhưng đến lớp 12 vẫn chưa nghe được gì.
Thời gian 3 năm đó, chúng ta vẫn đi họp lớp, vẫn gặp nhau trong nhiều dịp, tớ cứ nghĩ không khí khi hai ta gặp nhau sẽ ngượng ngùng lắm nhưng không, cậu lại là người luôn cười và chào hỏi trước làm tớ cũng cảm thấy rất thoải mái. Thật vui vì sau lời bày tỏ không thành ấy chúng ta vẫn có thể vui vẻ khi đối diện với nhau.
Đến tận cuối thời gian ôn thi lớp 12 tớ mới nhận được thông tin cậu có bạn gái. Nói có thể cậu không tin nhưng tình cờ một lần nhìn thấy cậu đứng ở sân trường với cô bạn đó mình đã nghĩ hai người có mối quan hệ đặc biệt rồi. Và đúng như vậy, sau đó một khoảng thời gian tớ biết hai cậu đang tìm hiểu nhau.
Cậu không ngần ngại nói với mọi người là thích cô gái đó, không ngần ngại kéo cô ấy đứng bên cạnh khi chụp ảnh kỉ niệm, cũng không ngần ngại công khai mối quan hệ ấy trên mạng xã hội. Mọi hành động của cậu đều làm tớ nể phục và rồi thứ tình cảm hơn tình bạn trong suốt 5 năm đó, tớ cũng đã có đủ dũng khí để cất nó sang một bên.
Tớ có tình cờ nghe được câu chuyện về lý do hai người cảm nắng nhau, đó là vì hay tranh cãi, nô đùa rồi giúp đỡ nhau trong học tập. Hoàn cảnh đó cũng khá giống chúng ta ngày xưa đấy chứ nhưng người con gái ấy lại chẳng phải tớ. Thì ra điều quan trọng nhất trong tình cảm là người đó là ai chứ không phải người đó như thế nào, đã là người mình thích thì mọi thứ thuộc về họ mình đều sẽ thích.
Đến tận bây giờ khi chúng ta đã tốt nghiệp được 2 năm, tớ vẫn nghe được những mẩu chuyện đẹp về chuyện tình của hai người và sự tinh tế của cậu đối với người con gái mà cậu thích. Điều đó càng làm tớ chắc chắn rằng thích cậu là điều tuyệt vời nhất trong quãng thời gian thanh xuân của tớ. Dù chúng ta chẳng thể có một cái kết đẹp, nhưng tớ cảm thấy hạnh phúc với những gì chúng ta đã trải qua.
Đã lâu rồi kể từ ngày chúng ta ra trường, mình vẫn chưa gặp nhau. Không biết tình hình sức khỏe của cậu như nào, học quân đội có vất vả lắm không và cậu đã có dự tính gì trong tương lai chưa? Dù thế nào tớ vẫn mong cậu luôn khỏe mạnh, luôn hạnh phúc và cười thật nhiều như chàng trai tớ từng theo đuổi năm 15 tuổi đó.
Bây giờ lớn hơn nhiều rồi, nhìn lại thì thấy hồi đó tớ thật trẻ con và ngây ngô, nhưng thật tuyệt vì chúng ta đều là những thiếu niên dũng cảm dám yêu dám nói và trên hết là luôn nỗ lực theo đuổi ước mơ của bản thân.
Mùa hè có lẽ là mùa của những kỉ niệm nên tớ dành một chút thời gian để nhớ đến cậu và nhớ đến chúng ta của quá khứ. Còn hiện tại chúng ta vẫn sẽ luôn là những người bạn tốt của nhau, rất mong sẽ có một ngày chúng ta được gặp lại nhau và đối xử với nhau thật tốt như những gì chúng ta đã làm.
© Tác giả ẩn danh - blogradio.vn
Xem thêm: Ở đâu đó vẫn có người đợi em
Phản hồi của độc giả
Xem thêm

Học cách quên em
Tôi từng tin rằng tình yêu có thể chiến thắng tất cả. Tôi đã nghĩ rằng chỉ cần chúng ta đủ yêu nhau, đủ chân thành, thì mọi giông tố của cuộc đời cũng không thể chia cắt được hai ta. Nhưng hóa ra, thứ tàn nhẫn nhất không phải là khoảng cách, không phải thời gian, mà chính là sự đổi thay trong lòng một con người.

Gửi người con gái ngoan ngoãn, hiểu chuyện
Mình cũng là phụ nữ và mình chính là người phụ nữ ngoan ngoãn, hiểu chuyện, chăm chỉ, chịu thương, chịu khó, sống tiết kiệm, không son không phấn, biết nghe lời,… Thực ra, bản chất của mình không như vậy, nhưng mình được dạy dỗ như vậy, và dần dần mình đang trở thành người phụ nữ như vậy.

Ai cũng có ước mơ của riêng mình
Cứ sống, cống hiến thật nhiều, khi bản thân vui vẻ, mang trong mình phiên bản tốt nhất cũng thì mình cũng đang dần hoàn thành ước mơ của mình.

Tháng sinh Âm lịch của những người quyền quý
Người sinh những tháng Âm lịch này đặc biệt may mắn và có sự nghiệp thành công.

Ước mơ của mẹ
Mặc dù, tôi chỉ là đứa trẻ chưa trưởng thành, cũng muốn được yêu thương và ba mẹ quan tâm như vậy, nhưng rồi tôi hiểu được mỗi người có hoàn cảnh gia đình khác nhau. Dẫu sao, anh em tôi vẫn còn có mẹ dù cuộc sống có khổ cực nhưng chưa bao giờ anh em tôi phải nhịn đói ngày nào.

Món ăn của mẹ
Có một lần, chú chạy ngang qua nhà mình, khi ấy chỉ có một mình con ngồi thẫn thờ. Chú hỏi con là mẹ đi đâu rồi, hôm nay hai mẹ con không ăn đá bào nữa hay sao. Con chỉ biết im lặng, hướng ánh nhìn của mình vào trong nhà, ngay phía bàn thờ mẹ.

Giông bão đi qua, hạnh phúc lại về
"Nếu duyên đến, cứ thuận theo tự nhiên," nó thầm nghĩ. Và rồi, sau sáu tháng yêu nhau, cả hai quyết định nắm tay nhau bước vào hôn nhân.

Thời cơ trong cuộc sống
Cuộc sống luôn trao cơ hội đồng đều cho mỗi người, thế nhưng, có mấy ai biết nắm bắt cơ hội đúng lúc, đúng thời điểm. Có câu: “Người thành công luôn tìm thấy cơ hội trong mọi khó khăn. Kẻ thất bại luôn thấy khó khăn trong mọi cơ hội”.

Ánh nắng mùa đông (Phần 3)
Cô chưa quên được người cũ, nếu cho anh cơ hội thì đây cũng sẽ là cơ hội khiến anh bị tổn thương. Cô chẳng muốn đi vì lòng cô có anh nhưng lại sợ quá muộn để bắt đầu, lỡ như anh thương người khác rồi thì sao?

Hương lửa
Đã đi hết những con đường phố thị, đi cuối một mảnh đời nhiều lênh đênh, vấp váp mới nhận ra mùa ấu thơ nông nổi chân trần chạy đường quê mới chân thực là bình yên hạnh phúc.