Phát thanh xúc cảm của bạn !

Em chở mùa hè của tôi đi đâu?

2020-06-13 01:35

Tác giả: K nguyễn


blogradio.vn - Kể từ giây phút đó em đã chở mùa hè của tôi, chở những ngây ngô của tuổi học trò, chở những tiếng cười của thời áo trắng đi thật xa và có lẽ là mãi mãi. Em chỉ kịp để lại phía sau vết hằn của vệt bánh xe lên cổng nhà trường và cũng đã hằn nỗi nhớ vào tim của một thằng con trai tuổi học trò kể từ ngày đó.

***

16 giờ 13 phút 16 giây, ngày 16 tháng 4 năm 2020, kể từ giây phút đó em đã chở mùa hè của tôi, chở những ngây ngô của tuổi học trò, chở những tiếng cười của thời áo trắng đi thật xa và có lẽ là mãi mãi. Em chỉ kịp để lại phía sau vết hằn của vệt bánh xe lên cổng nhà trường và cũng đã hằn nỗi nhớ vào tim của một thằng con trai tuổi học trò kể từ ngày đó.

Em biết không? Mùa hè năm 2007, mùa hoa phượng nở che kín cả sân trường, mùa hè vui nhất và đáng nhớ nhất thời học sinh của tôi và các bạn, trong đó có em. Tôi còn nhớ màu hoa phượng phủ đỏ cả sân trường, màu phượng đỏ hòa cùng ánh nắng lọt qua kẽ lá làm nụ cười em thêm rạng rỡ. Những cánh phượng bay bay cùng tà áo dạy đi mùa hè đầy gió, thật đẹp, thật đáng yêu. Đó là mùa hè cuối cùng của bậc phổ thông mà quê tôi hay gọi là năm cuối cấp, vì chỉ qua ngày mai này thôi, rồi chúng tôi sẽ bước sang một con đường mới. Một chân trời mới mà ở nơi đó mỗi người sẽ có những lựa chọn riêng, đánh dấu sự trưởng thành và phải có trách nhiệm hơn trước sự lựa chọn của mình. Cảm giác háo hức ngày cả lớp biết có kết quả thi tốt nghiệp lớp 12, tôi vẫn còn nhớ mãi đến tận bây giờ.

em-cho-mua-he-cua-toi-di-dau-2

Tôi nhớ rất rõ ngày đó chiều sẽ có kết quả thi, rồi rất nhiều người sẽ vui trong sự háo hức lẫn lo âu để chuẩn bị thi lên đại học, cao đẳng. Rồi cũng sẽ có những nỗi buồn, nếu không may phải ôn thi lại tốt nghiệp vì không đủ điểm.

Sáng hôm đó, tôi đang quét nhà thì Phong đột nhiên dựng chống xe đạp trước cửa nhà dù nhà nó cách xa tôi hơn 10 cây số.

Nó không nói gì mà chỉ nhìn và vỗ vai tôi với giọng buồn hiu:

"Chắc tao không đậu đâu"

Tôi vỗ vai nó động viên tinh thần nó mặc dù tôi cũng đang rất lo lắng cho kết quả buổi chiều nay.

Rồi thời khắc ấy cũng đã đến, đúng 5h chiều chúng tôi tụ tập lại sân trường rất đông. Tôi vỡ òa khi thằng Vũ nói " mày đậu rồi Khương ơi, được 29.5 điểm". Mặc dù chưa coi được vì đám bạn đang đứng rất đông trước mặt, đến khi coi được thì nước mắt tôi nhòe đi vì vui sướng. Tôi không biết nói gì hơn và quay lại tìm Phong, không thấy nó đâu, tôi vội chạy ra cổng trường thì thấy Phong đã đạp xe về đến dốc cầu xóm chợ. Con Thủy nói thằng Phong với con Hiền là hai bạn thi rớt của lớp mình. Tôi nghe xong lòng buồn lắm vì không kịp an ủi nó, tôi còn nghĩ nếu có thể san sẻ số điểm của mình qua cho Phong để cả hai cùng đậu, tôi sẽ làm ngay lúc đó.

Rồi ai nấy cũng chào tạm biệt nhau, không ai hẹn ai khi nào gặp lại. Tôi vẫn cố đứng lại chưa về, đứng mãi đến khi người cuối cùng rời sân trường là tôi.

Đến khi gặp cô chủ nhiệm, cô nói:

"Lớp mình có hai bạn bị thi lại em à"

Tôi buồn hỏi cô:

"Vậy Lan có biết kết quả chưa cô?"

Cô cười: "Lan đã đến sớm nhất và đã về rồi em, Lan thi được 28 điểm"

em-cho-mua-he-cua-toi-di-dau-3

16 giờ 13 phút 17 giây, ngày 16 tháng 4 năm 2020. Vậy là lời chúc mừng Lan thi đậu, lời chào tạm biệt một người tôi đã không kịp để vào giỏ xe. Và em đã chở mùa hè của tôi đi mãi mãi. Mùa hè năm 2007 không biết em đã chở đi đâu, chỉ có nỗi nhớ của tôi là còn hoài không dứt.

© K nguyễn – blogradio.vn

Xem thêm: Chúng ta sẽ gặp lại nhau vào mùa hoa rực rỡ...

 

K nguyễn

Sống chậm để lắng nghe tâm hồn mình muốn nói!

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Chúng ta đều từng dự một phiên tòa như thế...

Chúng ta đều từng dự một phiên tòa như thế...

Tôi không nhớ rõ nữa, bởi trái tim tôi biết đều sẽ là án chung thân, hoặc là được giữ cậu bên mình trọn đời, hoặc là mối tình của tôi sẽ tan vỡ không còn níu kéo được. Đôi mắt của kẻ si tình chỉ đẹp khi không cần hồi đáp. Nhưng tôi cần một câu trả lời.

Mạnh mẽ bước qua quá khứ

Mạnh mẽ bước qua quá khứ

Những kỷ niệm về anh, từng nụ cười, từng ánh mắt, luôn hiện lên rõ nét như thể mới chỉ hôm qua. Nhưng tình yêu ấy, dù cháy bỏng và mãnh liệt, lại không thể vượt qua được rào cản của số phận.

Đừng kết thúc, em nhé!

Đừng kết thúc, em nhé!

Kết thúc và chấp nhận sự thật có lẽ là điều duy nhất tôi có thể ngay lúc này phải không? Nếu thật vậy, chào Yên, tôi đi, đi đâu thì tôi chưa biết, nhưng cuộc sống này khiến tôi muốn buông xuôi thật rồi. Dù thế tôi vẫn còn chút niềm tin nào đó, tôi mong, mình vẫn sẽ có thể quay lại, để kể cho Yên về thành công của chính mình.

Yêu lại từ khởi đầu mới

Yêu lại từ khởi đầu mới

Cậu chẳng hề nói lời tạm biệt bất cứ ai trong lớp. Tớ cảm thấy buồn và lạc lõng, rồi tớ hay nhìn về chỗ cậu từng ngồi trước đây và nhớ lại kỉ niệm giữa cậu và tớ. Tớ nhận ra tớ đã thích cậu.

Có một mùa nhớ thương

Có một mùa nhớ thương

Một mùa thu vừa chớm Có màu nắng chơi vơi Có màu vàng hoa cúc Có lá rơi ngập ngừng.

Mùa trăng năm ấy

Mùa trăng năm ấy

Dưới ánh trăng to tròn, tất cả mọi trái tim đều chất chứa tình yêu thương, hát nghêu ngao cho nhau nghe, những đứa trẻ như mẹ thi nhau giơ tay lên hát để được kẹo… tiếng cười giòn tan hòa vào tiếng trống tùng tùng trong ánh đèn lấp lánh của những chiếc đèn ông sao.

Đã nắng rồi, Đà Nẵng!

Đã nắng rồi, Đà Nẵng!

Trong khoảnh khắc ấy, nàng nắm chặt lấy tay tôi. Không cần biết ngày mai ra sao, mà có ra sao cũng chẳng còn quan trọng nữa.

Rồi ai cũng sẽ được hạnh phúc

Rồi ai cũng sẽ được hạnh phúc

Nhưng nhỏ đâu biết rằng trong tôi đã nhóm lên một tình cảm đặc biệt dành cho nhỏ. Vậy mà nhỏ vô tư không hề chú ý đến những cử chỉ và ánh mắt ngập hạnh phúc mà tôi dành cho nhỏ. Chắc vì giờ nhỏ đang hạnh phúc với tình yêu đầu đời của nhỏ.

Vắng bóng ba

Vắng bóng ba

Nếu có kiếp sau thì con vẫn mong là tiếp tục làm con gái của ba, nhưng con hứa sẽ ngoan hơn và không làm ba phải buồn lòng nữa.

Có những mối quan hệ đang dần lụi tàn

Có những mối quan hệ đang dần lụi tàn

Tôi đã từng không tin, ngờ vực, “nó đẹp vậy mà đâu chỉ vì vài thứ ngoài kia mà khiến nó lụi tàn chớ”. Nhưng giờ tôi tin rồi, nó cứ thế mọc lên những bức tường chắn vô hình chặn đi những âm thanh, ánh sáng giữa những con người với nhau, tạo ra những khoảng lặng vô tình.

back to top