Vì em vẫn mãi là người đến sau! (Thi tham 275 )
2013-07-28 21:00
Tác giả:
Giọng đọc:
Radio Online Team, Bum Bum

Em gặp anh khi trong anh toàn những cay đắng xót xa, buồn đau giày vò anh từng ngày. Em thì chẳng quan tâm người khác nhiều như thế cho đến khi đọc được tâm sự của anh qua những dòng blog. Lúc đó lòng em bỗng quặn thắt, em không hiểu đó là cảm giác gì nữa. Đồng cảm ư? Có lẽ vì quá khứ của em cũng buồn, cũng đắng lắm. Và em bắt đầu để ý anh nhiều hơn từ đấy.
Ngày ngày chúng ta vẫn đều đặn nói chuyện với nhau, chỉ là những câu chuyện phiếm bình thường thêm vào một chút quan tâm của bạn bè, chỉ vậy thôi mà em yêu anh lúc nào không hay. Có những lúc em thực sự tổn thương vì lời nói vô tình của anh, em lặng im, bật khóc một mình và anh chưa từng biết. Rất nhiều khi em muốn nói với anh tình cảm của mình, dù là thất bại chỉ cần anh biết là đủ nhưng em lại sợ, sợ sẽ làm xáo động tâm trạng anh, sợ gợi lại những thứ anh không muốn nhắc, sợ anh lại buồn, lại đau... và em cũng sợ chúng ta sẽ chẳng thể nào như bây giờ nữa...em đành lặng thinh, em đã nghĩ sẽ từ bỏ.
Vào một ngày anh chợt nói lời yêu thương với em. Lòng em rối bời chẳng biết phải làm sao, nhưng rồi em đồng ý. Chúng ta bắt đầu yêu nhau, thứ tình yêu nhẹ nhàng, trầm lặng.

Yêu anh, em biết đến những nỗi đau của anh nhiều hơn. Sự lạnh lùng và những điều ẩn giấu sâu bên trong khiến em cứ mải mê kiếm tìm, đợi chờ trong mòn mỏi. Thật buồn khi biết quá khứ trong anh vẫn luôn vẹn nguyên, vẫn luôn được anh mang theo bên mình từng ngày, vẫn đau vẫn nhớ về cô ấy. Anh thường ngồi trầm tư lặng lẽ nghe những bản nhạc xưa cũ. Anh giấu cô ấy nơi sâu thẳm trái tim và điều đó làm anh nhói đau. Anh ghét nước mắt bởi nó khiến anh nhớ lại lúc anh yếu đuối vì cô ấy và đau thêm nữa. Cô ấy là người anh từng dành hết thương yêu còn em chỉ có thể là kẻ đến sau. Có những khi em thấy mình là vô nghĩa trong anh, em buồn và lặng im. Em biết chẳng thể nào bắt anh quên đi cô ấy, bắt anh yêu em bằng tình yêu mà anh dành cho cô ấy hay bắt anh bỏ đi ký ức của mình. Em thật quá nhỏ bé so với cô ấy, so với ký ức của anh, thay thế vị trí của cô ấy trong anh là điều không thể đúng không anh? Vậy nên em sẽ vẫn yêu anh trong im lặng, nhận lấy tổn thương trong im lặng...
- Gửi từ Mây lang thang.
Thì thầm số 275 được thể hiện qua giọng đọc Bum Bum, Voi Kòi và Nhóm sản xuất Dalink Studio
(...)
Để những câu chuyện và tâm sự, phản hồi của bạn đến với các thính giả của Blog Radio cũng như các chuyên mục đặc sắc khác của Blog Việt và Nhạc Việt Plus bạn đừng quên duy nhất địa chỉ email blogviet@dalink.vn và trên website blogviet.com.vn - nhacvietplus.com.vn.
Phản hồi của độc giả
Xem thêm

Đến Trước Hay Sau Vẫn Là Định Mệnh Đời Nhau - Phần 2 (Blog Radio 828)
Câu chuyện về một cô gái đã quay ngược về quá khứ để trở thành tình đầu của người yêu hiện tại, để không còn phải đóng vai người đến sau và là thế thân của ai đó. Nhưng liệu đường tình có rẽ lối theo hướng mà cô ấy muốn?

Đến Trước Hay Sau Vẫn Là Định Mệnh Đời Nhau - Phần 1 (Blog Radio 827)
óa ra, ngay từ ban đầu mình đã chỉ là một người thay thế. Nhưng nếu có thể quay ngược về quá khứ, liệu mọi chuyện có khác đi không? Liệu mình có phải mang danh phận người đến sau trong cuộc đời ai đó?

Lấy Người Không Yêu Mình Khổ Lắm (Blog Radio 826)
Lấy người không yêu mình mà chỉ yêu tiền của mình khổ lắm. Nhưng khi đang đứng trên đỉnh cao danh vọng, được hàng tá những cô gái xinh đẹp theo đuổi, mấy ai nhận ra điều này.

Phía Sau Vị Đắng Của Đau Khổ Là Dư Âm Của Sự Trưởng Thành (Blog Radio 825)
Có đôi lúc đau dài chi bằng đau ngắn. Dũng cảm cắt đứt đoạn tình cảm cũ, dũng cảm đối diện với vết thương lòng, cuối cùng tôi cũng đã nhận ra rằng, thì ra, phía sau vị đắng của đau khổ là dư âm của sự trưởng thành.

Em Chỉ Là Người Tình (Blog Radio 824)
Khi đắm say trong một mối tình, ta cứ ngỡ sẽ chẳng thể nào sống được nếu không có người đó. Để rồi bỗng một ngày nhận ra, vắng anh bầu trời vẫn thật đẹp. Chẳng ai là không thể sống nổi chỉ vì mất đi một người.

Giá như anh đừng xuất hiện
5 năm hạnh phúc, 5 năm khổ đau cuối cùng cũng kết thúc bằng một tờ giấy mỏng. Chị quyết định ly hôn, sau 5 năm trời dày vò lẫn nhau, oán hận vì sự phản bội của người đàn ông, vì sự đắc ý của kẻ thứ 3, chua xót cho những dòng nước mắt của hai đứa con. Đến cuối cùng chị đã lựa chọn ly hôn, chỉ đơn giản vì chị cảm thấy mệt rồi, một mình chị không còn đủ sức để cố gắng nữa. Khi cầm trên tay tờ “Đơn Ly Hôn” chị vẫn lặng lẽ rơi nước mắt, nhưng chị đã tự động viên mình “không sao, mình được giải thoát rồi!”

Hy Vọng Nào Cho Em? (Blog Radio 823)
Cái gì cũng có thời điểm, sớm không được, muộn cũng không được. Cho nên ta phải tùy duyên mà thuận theo dòng chảy cuộc đời.

Mảnh Ghép Cuối Cùng Của Ký Ức
Ai cũng mong có một tình yêu bình yên dù ngoài kia cuộc đời nhiều sóng gió, nhưng một tình yêu sẽ đẹp hơn khi nó gắn chặt với trách nhiệm với cộng đồng, xã hội.

Ở Đâu Đó Có Người Đang Đợi Bạn (Blog Radio 822)
Tôi nhoẻn miệng cười nhìn ngọn đồi bây giờ chỉ còn là một chấm nhỏ xíu cuối đường chân trời môi ngân nga một giai điệu mà mình yêu thích: “Chẳng phải không, chỉ là chưa thôi! Ở đâu đó chắc chắn có người đang đợi bạn!”

Sao Phải Chọn Nỗi Buồn Khi Ta Có Thể Sống Khác Đi? (Blog Radio 821)
Cơn mưa nào rồi cũng tạnh, đi qua những ngày mưa, ta lại yêu thêm những ngày nắng. Sao chúng ta phải chọn nỗi buồn khi mình hoàn toàn có thể sống khác đi?