Vẻ đẹp vĩnh cửu_phần 2
2014-08-09 10:56
Tác giả:
Giọng đọc:
Radio Online Team, Nhím Xù
Hoa Cúc, bây giờ đã là Hoa Bất Tử, nghẹn ngào trước hạnh phúc bất ngờ. Cảm ơn Chúa Xuân đã cho ta hiểu ý nghĩa đích thực của vẻ đẹp vĩnh cửu trong cuộc đời này, vẻ đẹp của sự hy sinh, của lòng biết ơn, của sự bù đắp cho nhau! Vẻ đẹp của những tấm lòng cao cả… Hãy mang theo những đóa Hoa Bất Tử đến mọi nẻo đường, để giữ mãi màu nắng óng ánh của mặt trời trong trái tim ta!
- Ôi, Hoa Cúc! – Cỏ Mật cảm động, vươn nhánh cỏ mềm lên, khẽ chạm vào chiếc lá cúc xanh non – Bạn thật là tốt bụng! Có một người có thể giúp bạn thực hiện ước nguyện ấy!
- Ai vậy? – Hoa Cúc vội hỏi.
- Là chị đây!
Một tiếng nói trong trẻo dịu dàng cất lên. Hoa Cúc nhìn quanh, chỉ thấy làn sương mờ hơi lay động.
- Chúa Hoa đấy, Hoa Cúc ơi, chị ấy sẽ giúp bạn! – Cỏ Mật nói.

- Chị ơi, chị đã nghe thấy cả rồi phải không chị?
- Chị đã nghe rồi em ạ - Tiếng nói dịu dàng, ngân nga từ xa thẳm – Em đã nghĩ kĩ chưa?
- Em nghĩ kĩ rồi chị ạ! – Hoa Cúc nói quả quyết.
- Được, vậy chị sẽ giúp em. Em tặng Vàng Anh những cánh hoa rực rỡ này, ngày mai, Vàng Anh sẽ có một bộ cánh lộng lẫy, còn em sẽ là một bông hoa khô héo xám đen, em đồng ý chứ?
- Vâng, em đồng ý chị ạ!
- Hoa Cúc, em có tấm lòng thật cao cả. Được rồi, em yên lòng mà ngủ đi nhé! Chị sẽ giúp em!
Tiếng nói xa dần, rồi không gian trở nên lặng yên khác thường. Hoa Cúc bỗng thấy mi mắt trĩu nặng, và nó thiếp đi trong hương cỏ mật ngọt lịm vào tận những giấc mơ…
- Trời ơi Hoa Cúc! Có chuyện gì vậy? – Tiếng cỏ cây ngỡ ngàng.
Hoa Cúc tỉnh hẳn. Nó nhìn lại mình: lá cành khô héo, những cánh hoa mềm mại vàng tươi trước đây, bây giờ ngắn lại, khô cứng, xám đen. Không còn những cánh hoa như tia nắng mặt trời nữa!
Nhưng kìa! Bay vút lên trời xanh là đôi cánh vàng óng ả - màu vàng của Hoa Cúc, bây giờ đã thành màu sắc rực rỡ của bộ cánh Vàng Anh! Chú chim xinh đẹp đang bay lượn với đôi cánh màu nắng – sắc màu Hoa Cúc đã tặng vô điều kiện với tất cả niềm tin yêu.
Và từ trên cao, Vàng Anh cất tiếng ca. Tiếng hót thánh thót, trong như những giọt sương mai, cứ rơi rơi từng giọt xuống thảm cỏ xanh. Chưa bao giờ Hoa Cúc nghe được tiếng hót nào hay đến thế! Vàng Anh chao nghiêng cánh, sà xuống bên Hoa Cúc, nghẹn ngào:
- Hoa Cúc ơi! Bạn đã hy sinh vì mình. Sao bạn làm như vậy?
- Vàng Anh, mình chỉ mong bạn toại nguyện ước mơ. Bạn sẽ có tiếng hót hay nhất trên đời nhé!
- Mình biết ơn bạn! Mãi mãi biết ơn bạn! Xin tặng bạn khúc ca " Tia nắng vàng bất tử”!
Vàng Anh nói mà giọt lệ long lanh trong đôi mắt hồng ngọc. Rồi Vàng Anh vụt bay lên, đôi cánh giang rộng, tiếng hót cao vút trời xanh. Từng chuỗi âm thanh kì diệu mở ra cả một vùng không gian tràn trề ánh sáng ban mai. Tiếng hót có sắc màu của Hoa và hương thơm của Cỏ, tiếng hót thầm biết ơn món quà vô giá của Hoa Cúc trao tặng. Hoa Cúc bỗng như nhìn thấy trước mắt những tia nắng đang bay lượn theo cánh chim. Từng đợt sóng cỏ gợn lên, gợn lên, sóng sánh, sóng sánh… Hương cỏ mật ngọt lịm ngây ngất nồng say… Hoa Cúc thấy hạnh phúc, khem khép đôi mắt lá, mơ màng… Nó cũng muốn bay lên theo tiếng hót Vàng Anh…

- Tấm lòng nhân hậu của em chính là điều quý giá nhất và sẽ làm cho cuộc sống trở nên có ý nghĩa hơnHoa Cúc ạ! Hoa có lúc tàn, tuổi trẻ cũng sẽ qua, chỉ có tấm lòng là vĩnh viễn…
Lá hoa xôn xao, sóng cỏ dạt dào dâng từng đợt. Hoa Cúc xúc động, nghiêng nghiêng bông hoa khô màu xám, sương mai lại thánh thót rơi…
- Em đã có một việc làm thật cao cả. Vì vậy, em xứng đáng trở thành một bông hoa không bao giờ tàn. Từ nay, loài hoa Cúc sẽ vẫn có sắc màu vàng tươi của nắng, khi hoa tàn, cánh hoa sẽ không bao giờ rời khỏi đài hoa. Riêng Hoa Cúc ở đồng cỏ nơi đây sẽ trở thành Hoa Bất Tử.
Một chùm tia sáng rực rỡ tỏa hào quang bao trùm và Hoa Cúc thấy có sự chuyển động kì lạ trong cơ thể. Một nguồn sống mãnh liệt đang dâng lên trong cành lá héo khô, lan truyền đến những cánh hoa. Cánh hoa khô xám đen bỗng tươi dần trở lại, nhuốm màu vàng thắm đậm đà.
- Ôi, Hoa Bất Tử! Hoa Bất Tử!
Cả đồng cỏ trầm trồ thán phục. Vàng Anh sung sướng lượn vòng bên đóa hoa vừa được hồi sinh, cất tiếng hót líu lo. Cỏ Mật rung rinh ngọn mềm, tỏa hương ngọt lịm. Sự hy sinh của Hoa Cúc đã được đáp đền xứng đáng.
Hoa Cúc, bây giờ đã là Hoa Bất Tử, nghẹn ngào trước hạnh phúc bất ngờ. Cảm ơn Chúa Xuân đã cho ta hiểu ý nghĩa đích thực của vẻ đẹp vĩnh cửu trong cuộc đời này, vẻ đẹp của sự hy sinh, của lòng biết ơn, của sự bù đắp cho nhau! Vẻ đẹp của những tấm lòng cao cả… Hãy mang theo những đóa Hoa Bất Tử đến mọi nẻo đường, để giữ mãi màu nắng óng ánh của mặt trời trong trái tim ta!
Chưa bao giờ, cao nguyên lại đẹp tươi đến thế!
Tác giả: Quỳnh Trâm
Được thể hiện qua giọng đọc: Nhím Xù
Kỹ thuật : Nhím Xù
(...)
Bạn cũng có thể tìm thấy những bản nhạc nền được sử dụng trong chương trình tại forum Nhacvietplus và Blog Việt theo địa chỉ: http://forum.nhacvietplus.vn.
Phản hồi của độc giả
Xem thêm

Thời gian đã trôi qua đâu thể lấy lại | Blog Radio 887
Tôi chỉ biết lặng lẽ nhốt mình trong phòng, cả ngày chẳng buồn ăn nổi miếng cơm nào. Mẹ cũng ngồi sau cánh cửa phòng, bà không cằn nhằn như mọi người, không một tiếng la rầy.

Đừng Hứa Hãy Nắm Lấy Tay Em | Blog Radio 886
Khi còn trẻ ta ấp ủ hy vọng tìm được mẫu người mình muốn. Khi trưởng thành chỉ hy vọng tìm được người hiểu mình.

Trưởng Thành Rồi Đừng Mãi Mông Lung (Blog Radio 885)
Lớn rồi đừng động tí là bỏ cuộc là quay đầu. Cuộc đời bạn giờ đây không phải như đứa trẻ, ngúng nguẩy quay mặt đi vẫn có người dỗ dành chăm lo. Quay đi nhiều khi không còn đường trở về nữa.

Khi bình yên, người ta thường quên lời thề trong giông bão (Blog Radio 884)
Phụ nữ ạ. Đừng yêu lại người cũ, đừng yêu lần thứ hai. Đôi khi trở lại không phải là tình yêu, chỉ là vương vấn cảm giác. Đừng nhầm lẫn giữa yêu và cảm giác. Đời luôn có ngoại lệ mà ngoại lệ thường hiếm hoi và ít ỏi. Có những đồ cũ là bảo vật, cũng có những thứ chỉ là đồ bỏ đi.”

Kiên Nhẫn Nhé, Đừng Để Sự Vội Vàng Làm Bạn Mất Phương Hướng (Blog Radio 883)
“Hãy cứ yên tâm và bình tĩnh thôi. Có người đi nhanh, có người đi chậm, vì mỗi người có một lộ trình riêng. Bạn không cần nhìn vào lộ trình của người khác để tự ti về mình. Bởi vốn dĩ xuất phát điểm và đích đến của cậu với họ đã khác nhau rồi mà”.

Hãy Can Đảm Kết Hôn Khi Bạn Sẵn Sàng (Blog Radio 882)
Và rồi khi tuổi 30 thì lại quá xa mà cái giai đoạn tuổi 18 đã qua từ rất lâu rồi ấy, chúng ta lại bắt đầu bước vào cái giai đoạn hối thúc lập gia đình từ các bậc phụ huynh.

Đừng Chỉ Ngồi Nhìn Em Khóc (Blog Radio 881)
Tôi luôn thấy phiền lòng, vì cô gái năm đó, trong mắt mọi người, có một cuộc sống hoàn hảo, nhưng hóa ra tất cả chỉ là vỏ bọc cho sự yếu đuối của cô ấy.

Ngọt Ngào Sau Những Gian Nan (Blog Radio 880)
Tôi sinh ra và lớn lên ở một vùng quê, nơi có những cánh đồng lúa trải dài, những con sông uốn mình bên cạnh lũy tre làng. Tuy sinh ra và lớn lên ở một nơi nghèo khó, nhưng tuổi thơ tôi lại ngập tràn sự hạnh phúc, những kỉ niệm mà tôi tin chắc rằng không phải ai cũng may mắn có được.

Làm Vợ Anh Được Không? (Blog Radio 879)
Ngay trong đêm hôm đó, tôi bắt chuyến tàu sớm nhất trở về quê. Tôi không muốn ở lại đây thêm một giây phút nào nữa, bầu không khí ngột ngạt như thể đang bóp nát tôi. Tôi tắt điện thoại, tắt mọi trạng thái hoạt động trên mạng xã hội rồi lên tàu. Sau một đêm, tôi cũng về tới nhà mình. Suy cho cùng, dù gia đình tôi có thất bại đến mấy thì đó cũng là nơi duy nhất bao dung, che chở cho tôi vào những lúc như thế này.

Mình Bên Nhau Khi Mùa Cúc Họa Mi Nở (Blog Radio 878)
Thanh xuân – Khoảng thời gian tưởng chừng như mãi mãi, nhưng thực tế lại trôi qua nhanh chóng, để lại trong lòng ta những hồi ức ngọt ngào nhưng cũng đầy những niềm đau và tiếc nuối về những thứ đã mất đi và không bao giờ trở lại.