Vẫn kịp để bắt đầu khi có một người đủ chân thành
2021-02-20 01:30
Tác giả:
tiểu thanh thanh
blogradio.vn - Từ lúc nhìn thấy cô gái mạnh mẽ, ngang tàn nước mắt không ngừng rơi như một đứa trẻ, trái tim Hải đau nhói. Anh tự hứa với mình sẽ dùng trái tim chân thành của anh để cảm hóa cô, để cho cô biết ngoài kia bao buồn vui sóng gió, nhưng cô không còn một mình cô đơn nữa mà luôn có anh bên cạnh. Và cô có lẽ đã nhìn thấy được để kịp bắt đầu.
***
Vậy là thời hạn hai năm đã trôi qua, ngày mà anh chia tay cô “Hai năm nữa anh sẽ khác, lúc đó nếu em vẫn còn tình cảm thì anh sẽ bù đắp bằng một đám cưới viên mãn”. Đúng vậy, giờ anh khác thật anh đã là chồng là bố của đứa con hơn 1 tuổi rồi. Và cô đến giờ vẫn chờ đợi một người, người từng khiến trái tim cô rung động, từng lo lắng thâu đêm khi anh đi làm về muộn, từng dành cả thanh xuân để yêu anh. Nhớ lại đến đây cô chỉ biết nở một nụ cười đau khổ.
“Mai Anh à, buông tay đi, hãy để quá khứ ở lại, và bước tiếp thôi”, lời nhỏ bạn thân nói với cô. Nhược Lan là bạn thân của cô, người chứng kiến những lúc cô vui, cô buồn.
Hai năm trước cô nói với Nhược Lan “Mình và anh ấy lại lạc mất nhau rồi, nói đến đây cô khóc nức nở”.
“Anh ấy bảo, anh không xứng đáng với em. Em là một cô gái tốt, sẽ có người khác tốt hơn anh, mang lại cho em cuộc sống tốt hơn”. Nói đến đây, nước mắt cô lại tràn khóe mi ‘‘Mình đã làm gì sai chứ, mình muốn một tình yêu chân thành, một ngôi nhà nhỏ hạnh phúc thì có gì sai”. Trong tiếng nấc không thành lời cô còn nói thêm “Anh ấy còn hẹn hai năm nữa nếu mình vẫn chưa tìm được người thích hợp thì anh ấy sẽ cưới mình, cả đời này anh ấy chỉ yêu mình mà thôi”.
Kể từ ngày đó, gạt nước mắt còn sót lại ở khóe mi, cô lao đầu vào công việc, và học tập để quên đi vết thương lòng. Thời gian đầu công việc thuận lợi, việc học cũng tiến triển tốt, cô vui vẻ sống cuộc sống độc thân vui vẻ cùng với tia hi vọng nhỏ nhoi, hai năm nữa anh chờ cô ở cuối con đường phía trước.
Cô đi làm, tiết kiệm tiền, cô quen ai cũng thấy không vừa mắt vì trong trái tim cô còn chứa hình bóng của ai kia, cô vẫn nuôi hi vọng người đó cũng đang như cô, đang cố gắng từng ngày.
Hai năm trôi qua, tình cờ cô nhìn thấy bức ảnh trên mạnh với dòng chữ “Chúc con yêu sinh nhật vui vẻ”, đập vào mắt cô, là anh, người mà cô chờ đợi bấy lâu nay. Giờ anh đã là chồng của người khác, là bố của con người ta. Thế giới của cô bị sụp để, trong đầu cô đầy hỗn loạn, kết thúc thật rồi sao, ta đã mất nhau từ hai năm trước rồi sao.
Quãng thời gian sau đó, những chuyện không vui liên tiếp đến với cô, trước mắt cô là một tương lai đen tối. Mấy hôm trước do có sai sai sót trong bản kế hoạch nên gây thiệt hại cho công ty, bị giám đốc khiển trách. Giám đốc nói anh rất tin tưởng cô, giao cô phụ trách, hợp tác thành công lần này thì anh sẽ cân nhắc đề bạt cô với cấp trên. Vậy mà, sau lần đó giám đốc lại đề cử Minh- người đồng nghiệp của cô, người cùng cô phụ trách bản kế hoạch đó.
Cô không vui, không can tâm vì cô đã rất cố gắng, đã dành hết tâm huyết cho công việc, vậy mà cô không xây dựng được sự tin tưởng từ cấp trên. Cô không hiểu tại sao chỉ một lần sai làm thôi cũng không có cơ hội sửa chữa. Cô quyết định cho bản thân cô nghỉ ngơi một thời gian để yên tỉnh, vốn tính lạc quan cô luôn mang lại niềm vui cho người khác, nhưng lần này cô thật sự bế tắc.
Một mình nằm ở phòng trọ, cô suy nghĩ, nhìn những người xung quanh, những bạn bè của mình người không phải là mẹ của hai đứa con thì cũng vừa đi nghỉ tuần trăng mật về, người thì vừa mới mua được ngôi nhà mới.
Cô nhìn lại mình, bao năm qua, cô không chú ý thời gian, mãi kiếm tiền, giờ cô gần 30 tuổi đầu trong tay, công việc không thuận lợi, tình yêu thì chưa gõ cửa, nghĩ đến đây cô tưởng chừng không chấp nhận được nữa, đầu óc cô như muốn nổ tung.
Sáng hôm sau, chuông điện thoại reo, từ đầu dây bên kia “Hôm nay có kết quả thi đó, chẳng phải cậu bảo nếu đỗ cậu sẽ ra nước ngoài làm việc hay sao”, nghe đến đây cô bừng tỉnh, quên hết mọi việc, tâm trạng cô vui vẻ trở lại.
Cô hồi hộp lấy máy tính ra, điền số báo danh và tìm kiếm thông tin của cô. À, đây rồi, cô không tin vào mắt mình, cô đã trượt và chỉ thiếu một điểm. Sau một hồi nức nở cô mới chợt nhận ra nhà cô còn vị khách thứ ba đó là Hải - người theo đuổi cô hai năm nay, âm thầm chờ đợi, giúp đỡ cô trong suốt thời gian hai năm qua. Hôm nay, anh tính đến đây chúc mừng cô, vậy mà thành ra lại nhìn cô khóc.
Từ lúc nhìn thấy cô gái mạnh mẽ, ngang tàn nước mắt không ngừng rơi như một đứa trẻ, trái tim Hải đau nhói. Anh tự hứa với mình sẽ dùng trái tim chân thành của anh để cảm hóa cô, để cho cô biết ngoài kia bao buồn vui sóng gió, nhưng cô không còn một mình cô đơn nữa mà luôn có anh bên cạnh. Và cô có lẽ đã nhìn thấy được để kịp bắt đầu.
© Tiểu Thanh Thanh - blogradio.vn
Xem thêm: Lạc bước nhưng gặp được đúng người
Phản hồi của độc giả
Xem thêm

Trở về với đúng nghĩa của chữ YÊU
Chúng mình yêu nhau nhẹ nhàng, cho đi tình yêu và đặt hạnh phúc của đối phương lên trên. Chúng mình làm những thứ mà chúng mình nghĩ đối phương sẽ hạnh phúc mà chẳng bao giờ nghĩ đến việc người kia có làm lại đối với mình không, nên chúng mình không bao giờ phải suy nghĩ nhiều.

Tháng Ba đã đến rồi…
Buổi chiều hôm đó, họ nói với nhau nhiều chuyện không đầu không cuối. Những câu chuyện đan xen giữa hương cà phê, màu đỏ rực của hoa gạo, và ánh mắt anh trầm tĩnh mà sâu xa.

Phố cũ lặng thinh, ta lạc mất nhau rồi
Có một ngày phố cũ có đôi ta Bước chân quen cũng ngại ngùng bỏ lỡ Người qua vội, chẳng ai còn bỡ ngỡ Ta với ta giữa khoảng trống không người.

Lời chưa nói
Tớ với cậu bắt đầu nói chuyện với nhau nhiều hơn rồi không biết từ lúc nào mà tớ đã thầm cảm thấy hơi thích cậu. Đã nhiều lần tớ thấy tớ thật ngu ngốc, sao lại có suy nghĩ kì quặc ấy, nhưng rồi những cử chỉ quan tâm tớ của cậu làm tớ bị nhầm tưởng.

Chấn động lợi ích của việc đọc sách thường xuyên: Ngoại hình thăng hạng, da dẻ hồng hào, khí chất ngút ngàn!
Không chỉ giúp nâng cao kiến thức, việc đọc nhiều sách còn có thể mang lại nhiều lợi ích đặc biệt mà không phải ai cũng biết.

Những ngày chênh vênh
Những buổi chuyện trò với nhỏ bạn tuy ít nhưng luôn khiến mình suy nghĩ nhiều. Mình thấy chênh vênh ghê gớm, nhưng rồi thì lòng mình cũng chững lại, để biết rằng mình cần phải làm gì.

Lời hẹn của con
Cho con được thêm lần nữa tự hào con là con của mẹ, con của một bác sĩ tận tậm tận lòng với mọi người. Con là con của ba, một chiến sĩ bộ đội đang canh gác ngoài biên cương xa xôi.

Tình yêu của mẹ
Đến bây giờ tóc của mẹ đã điểm bạc sương pha Các vết chân chim hằn đầy đôi mắt mẹ Năm ngón tay run không còn như thời son trẻ Vai mẹ gầy con bỗng thấy xót xa

Lời yêu
Tôi vẫn thường nghe một câu nói như này tuổi 17,18 ấy cái gì cũng có chỉ không có đủ dũng khí để nói thích một người. Đúng vậy, mãi cho đến khi sắp tốt nghiệp tôi vẫn không bày tỏ lòng mình với cậu ấy. Khi đó vào bữa tiệc chia tay cuối năm tôi ngồi cách cậu ấy không xa chỉ biết lặng lẽ ngắm nhìn cậu.

Bước tiếp sau một mối tình tan vỡ
Kết thúc một mối tình là một vết thương chưa lành lại bị xẻ thêm một vết rách. Tôi nhận thức được rằng bản thân ngay lúc này cần phải chữa lành và yêu thương mình nhiều hơn. Giây phút này, tôi chưa thể sẵn sàng để yêu.