Phát thanh xúc cảm của bạn !

Tên trộm đáng yêu ( Người yêu hoàn mỹ, phần 5)

2013-09-26 11:28

Tác giả: Giọng đọc: Radio Online Team, Mèo Mun, Nhím Xù

Nghe thấy tiếng động, Tịch Hướng Văn nhanh chóng tắt vòi nước, đi ra khỏi bồn tắm, lau qua loa thân thể một chút, mặc quần lót rồi tròng bộ đồ ngủ vào, lặng lẽ mở cửa đi ra.Quả nhiên, bên ngoài có tiếng bước chân!

Tịch Hướng Văn không hề chạy tới thực hiện cái loại tình tiết kinh điển trong phim thần tượng như “Vị hôn phu anh đã về rồi! Thật là hạnh phúc quá, để em ôm anh một cái nào” mà trên thực tế, thói quen nghề nghiệp khiến Hưỡng Vãn phản xạ có điều kiện nghĩ tới một khả năng duy nhất: ăn trộm!

Kiểm sát Tịch rất phiền não nghĩ: tên kẻ trộm này cũng thật quá chuyên nghiệp a! Trời vừa tối đã lập tức đi làm việc rồi!

Cô khẩn cấp nhìn quanh phòng ngủ một chút, tìm xem có thứ gì làm được vũ khí đánh nhau hay không.Tịch Hướng Văn mừng rỡ phát hiện, vũ khí ở đây rất nhiều, bình hoa, đồ trang trí, hàng thủ công mỹ nghệ, cái gì cũng có thể dùng đập bể đầu người. Thế nhưng thật bất hạnh là, ngay sau đó cô phát hiện ra trong nhà của Đường Thần Duệ, mỗi món đồ đều trị giá hàng ngàn vạn chứ không ít…

Haizz …Hướng Văn phiền muộn, cuối cùng cầm một cái gối trong tay. May mà bằng thân thủ của cô ít nhất cũng dư dả đối phó với một tên trộm.Mọi chuyện kế tiếp phát sinh lúc ấy hệt như sấm vang chớp dật vậy




Cửa phòng vừa được mở ra, kiểm sát trưởng Tịch anh minh thần võ của chúng ta lập tức tiến lên, cầm cái gối đập mạnh vào đầu hắn, tàn bạo quật ngã đối phương xuống đất. Người nọ có lẽ là chưa kịp phòng bị đã trúng ngay một quyền, lảo đảo té ngã, mặt úp sấp xuống, bất động.

Hướng Văn biết bằng khả năng của mình, đối phó với một tên trộm vặt là dư dả nhưng tuyệt đối không nghĩ tới chỉ bằng một quyền đã giải quyết được tình hình. Khụ, hôm nay hình như vừa cùng ba mươi cậu thanh niên đánh nhau xong, lực ở tay nhất thời không thu lại kịp thì phải….

Mặc dù có điểm yếu thế, nhưng đồng thời cô cũng có chút đắc ý: Thế mà cũng dám đi ăn trộm! Đố mi ăn trộm được nữa đấy! Thách đấy! Hơn ba mươi thằng nhóc trộm cướp mà bà đây còn không sợ nữa là một tên trộm vặt như mi!

Nghĩ thế, lòng tự trọng của kiểm sát trưởng Tịch liền cân bằng lại. Cả người vui vẻ rạo rực, nhìn thấy toàn bộ căn phòng đều tối om, thế nên âm thầm quay đi bật đèn.

Tịch Hướng Văn tuyệt đối không nghĩ tới, khi cô vừa mới bước qua người vừa bị đánh đến hôn mê ở trên đất kia, bỗng nhiên bị người ta nắm lấy mắt cá chân.Cô còn chưa kịp phản ứng lại thì đã bị người ta dùng lực kéo mạnh xuống đất, mặt úp xuống dưới, đối phương nhanh chóng đè lên người cô, một tay đã có thể khóa chặt hai tay của cô, đồng thời vươn tay phải lên che mắt cô.

Tịch Hướng Văn kinh hãi trong lòng: không ổn, bị tính kế rồi!Kiêu căng khinh địch, kiêu căng khinh địch. Mao chủ tịch tại sao lúc nào cũng nói ra toàn chân lý chính xác như thế chứ?!
Hướng Văn vô cùng hối hận trong lòng, rất muốn cắn kẻ kia một cái: “Buông ra —!”

Đối phương hoàn toàn không để ý tới cô, Hướng Văn còn đang suy nghĩ xem người này định làm gì với mình thì bỗng nhiên cảm thấy trên môi ẩm ướt.Là môi của hắn, hắn ta đang hôn cô.
Ánh mắt mơ hồ bị che mất, những giác quan khác liền trở nên mẫn cảm hơn. Cô cảm thấy được môi của hắn đang ở trên da thịt mình tinh tế hôn lên, rồi mút vào, hơi thở ấm nóng, đầu lưỡi đôi lúc vuốt ve, mười phần dụ hoặc, xung quanh tràn ngập hơi thở đậm chất phương Đông của hắn.

Theo lý thuyết thì, hình ảnh phát triển kế tiếp phải là một thiếu nữ khổ sở cuống quít như nai con đi lạc, nhưng đáng tiếc, đáng tiếc là, kiểm sát Tịch nhà chúng ta là một thiếu nữ có tâm hồn già cỗi, lúc này trong lòng cô không phải là nai con đi lạc mà là kẻ đi đường bị xe tải tông, lạnh buốt đến thấu xương: cô, cô chẳng lẽ đã gặp phải kẻ biến thái trong truyền thuyết rồi sao?…

Hướng Văn gần như đã có thể thấy trước được tương lai của mình: trên tờ “Tin nhanh” ra ngày sáng mai, đầu đề sẽ là “hôm qua vẫn còn là nữ kiểm sát, hôm nay đã trở thành một oan hồn”, rồi kênh “thời sự an ninh” tối mai cũng sẽ có một bản tin như sau: “Hôm qua vào lúc 7 giờ tối, một vụ án mạng đã xảy ra, vốn dĩ chỉ là trộm cướp bình thường nhưng vì bị chủ nhà phát hiện nên đã biến thành vụ án cưỡng gian rồi cướp của, người bị hại chính là kiểm sát trưởng Tịch, không ngoại trừ khả năng đây là một vụ trả thù mang tính cá nhân, mọi người đều vì sự hi sinh anh dũng của cô mà vô cùng đau lòng…”

Hướng Văn luống cuống. Người xưa thường nói, sinh ra vĩ đại, chết trong vinh quang, vì sao cô sinh ra đã không được vĩ đại mà còn phải chết trong oan khuất thế này chứ? Hướng Văn nhịn không được liều mạng giãy giụa.

Tác giả : Triêu Tiểu Thành

Biên tập: Blog Tử Vi - Hamano Michiyo

Được thể hiện qua giọng đọc: Mèo Mun, Nhím Xù

Kỹ thuật: Nhím Xù


Câu truyện dài kỳ thú vị nhất Nữ Hoàng Scandal
(...)

Bạn có thể tìm thấy những bản nhạc nền được sử dụng trong chương trình tại forum Nhacvietplus và Blog Việt theo địa chỉ: http://forum.nhacvietplus.vn.
Những tâm sự muốn sẻ chia, những bài viết cảm nhận về cuộc sống, những sáng tác thơ, truyện ngắn mời bạn cùng chia sẻ bài viết với Audio Book bằng cách gửi đường link, file đính kèm về địa chỉ email audiobook@dalink.vn

 

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Buông bỏ là lựa chọn tốt nhất cho chúng ta

Buông bỏ là lựa chọn tốt nhất cho chúng ta

Những đau đớn hằn vết trong trái tim anh đều do em cả. Em không mong mình sẽ là người khâu vá lỗ hỏng ấy, chỉ mong anh hãy quên em và đừng yêu em thêm nữa. Tình yêu này không nên tồn tại. Buông bỏ là lựa chọn tốt nhất cho cả hai chúng ta.

Trả Lại Anh Cho Cô Gái Khác | Radio Tâm Sự

Trả Lại Anh Cho Cô Gái Khác | Radio Tâm Sự

Sau chia tay, có ai không bi luỵ lẫn tổn thương… chẳng qua chúng ta chỉ khác nhau ở thời gian chữa lành mà thôi. Có người cần một tháng, có người cần một năm, có người cần thời gian đủ lâu và có kẻ chấp nhận dùng cả một đời để học cách quên đi một người.

 Người cũ chỉ nên nghĩ, không nên nhớ | Blog Radio 909

Người cũ chỉ nên nghĩ, không nên nhớ | Blog Radio 909

Ngày hôm đó chúng ta đã nói sẽ luôn nhớ tới nhau, sẽ giữ trọn vẹn trong tim mối tình của năm tháng ấy. Nhưng anh biết không, mỗi người chúng ta ai rồi cũng đều khác, lời hứa năm đó cũng chỉ là tên gọi khác của lời tạm biệt mà thôi.

Vì em là một món quà - Phần 2 | Blog Radio 908

Vì em là một món quà - Phần 2 | Blog Radio 908

Dây xích sắt trượt dài trên thanh chắn cửa, rít lên một tràng âm thanh chói tai, kết thúc bằng tiếng đáp đất nặng trịch. Trời lặng gió, áng mây vắt ngang qua ngọn cây, trong đêm tối không trăng không sao, chiếc lồng đèn cũ phủ một lớp bụi mỏng

Vì em là một món quà - Phần 1 | Blog Radio 907

Vì em là một món quà - Phần 1 | Blog Radio 907

Mưa rơi, làm hình bóng anh trong mắt cô mờ đi, gương mặt điển trai sau màn mưa trắng chẳng rõ đang vui hay buồn. Mưa vẫn không ngừng xối lên thân ảnh liu xiu của anh, lớp áo sơ mi trắng dính vào da lộ ra vết sẹo dài chạy dọc theo cánh tay khẳng khiu.

Bạn đã đánh đổi điều gì để trưởng thành? | Blog Radio 906

Bạn đã đánh đổi điều gì để trưởng thành? | Blog Radio 906

Bạn chính là chủ nhân của cuộc đời mình. Tương lai ra sao, do bạn định đoạt. Đừng để năm tháng trôi qua, trong bạn chỉ toàn là tiếc nuối.”

Điều em muốn là bình yên và tĩnh lặng | Blog Radio 905

Điều em muốn là bình yên và tĩnh lặng | Blog Radio 905

Đôi khi, sự ra đi của người khác là lí do để ta nhìn lại mình. Nhìn lại những gì mà bản thân đã cư xử. Có phải vì ta chưa đủ trưởng thành? Có phải vì ta vẫn còn quá cảm xúc và bi kịch hoá mọi thứ?

Nếu bạn độc thân, hãy cứ tận hưởng điều đó | Blog Radio 904

Nếu bạn độc thân, hãy cứ tận hưởng điều đó | Blog Radio 904

Nếu bạn độc thân, hãy tận hưởng điều đó. Độc thân không có nghĩa là chưa đủ tốt để yêu. Độc thân nghĩa là chưa có ai đủ tốt để được bạn yêu.

Đi tìm phiên bản tốt nhất của chính mình | Blog Radio 903

Đi tìm phiên bản tốt nhất của chính mình | Blog Radio 903

Muốn ngắm bình minh, phải dậy thật sớm. Muốn tạm biệt ngày tàn, phải vẫy chào hoàng hôn. Hạnh phúc của mình nên tự mình nắm lấy...

Trái tim em có nhiều vết xước | Blog Radio 902

Trái tim em có nhiều vết xước | Blog Radio 902

Một giấc mơ dang dở dấy lên trong lòng tôi một sự hiếu kỳ với dáng vẻ của hạnh phúc. Nếu bước qua lằn ranh giữa quá khứ và hiện tại, tôi sẽ thấy được điều, có phải kết cục sẽ vẹn tròn hơn không.

back to top