Phát thanh xúc cảm của bạn !

Sợ phải lớn lên (Thì thầm 357)

2014-05-11 21:00

Tác giả: Giọng đọc: Radio Online Team, Bum Bum

Thì thầm bên bàn phím - Em sợ phải lớn lên, sợ xa rời những gì thân thuộc nhất, sợ phải đối mặt với cạm bẫy cuộc đời, những thứ mà em nghĩ chẳng nên tồn tại trong cõi đời phù du này. Cuộc sống sẽ giản đơn biết mấy nếu ta ngừng một phút để yêu thương nhiều hơn, gạt đi những toan tính, muộn phiền. Nhưng dòng thời gian xuôi theo năm tháng đâu phải chỉ để xóa nhòa những chông chênh trên đường đời?



Xưa đã xa, thơ đã đi qua, còn lại nỗi nhớ cùng những ngày thu êm ả. Những ngày rong ruổi cùng chúng bạn khắp chốn, những đêm cặm cụi bên giá sách và những buổi học chứa đầy bao "hiểm nguy" đã lùi sâu vào bức màn dĩ vãng. Em cứ mải mê, ngủ quên trên bao trang sách đẹp, chẳng biết ngoài kia mưa vẫn tí tách rơi. Lại nhớ một thời tinh nghịch đạp xe dưới hàng cây thẳng tắp, mưa rơi lộp độp trên tầng lá, lâng lâng em hát theo nhịp mưa. Rồi một ngày nắng vội, áo dài em duyên dáng cho ai đợi chờ… Thế mà nhanh! Nước mắt cứ rơi hoài cho mi ai đỏ hoe, cho những cái ôm thêm chặt, để giờ khắc chia tay trôi qua nặng nề hơn hết. Những lời thú tội siêu đáng yêu của lũ con gái cứ làm thầy chủ nhiệm mắt ngấn lệ nhưng môi vẫn cười tươi. Mấy thằng con trai ngày thường ra dáng là thế, nay cũng quay mặt đi, thả cho thứ nước mắt mặn chát cứ thế tuôn. Siết chặt tay hơn nhé, mình vẫn ở cạnh nhau đấy thôi! Ngày mai trường chẳng cho mình đi học nữa, nhưng sẽ vẫn đến trường nhé! Ba năm mình bên nhau, bao lần gió gọi hoài không tới, bao hè gọi ve rộn rã, nhưng chưa một lần cánh phượng nơi sân trường ấy khoe sắc. Đến cả màu hoa ấy cũng chẳng muốn chúng mình xa nhau.. Vậy mà em vẫn cứ buồn.. Thời gian vô tình, trách chi lòng người vội vã quên.
 
Tán phượng đỏ đã thôi reo trong màu nắng hạ chói chang, ve ngừng kêu và một thời áo trắng nữa lại đi qua trên từng trang mực tím. Liệu có ai đã từng đi qua tuổi mười tám đầy mộng mơ nỡ đánh rơi bao dại khờ một thời xưa ấy..? Sẽ là bâng quơ nếu em thôi tự băn khoăn và dằn vặt về những gì đã qua. Nhưng em ơi, cuộc sống vẫn cứ trôi dẫu ván cờ trước mặt vẫn còn đang rối rắm...

Gửi lại chốn xưa những ngày êm đềm, gửi lại sân trường những thì thầm cùng bằng lăng tím. Lặng, em nghe tim mình dậy sóng. Ai rồi cũng phải lớn, phải tự mình nhìn ngắm quá khứ, rọi soi trong hiện tại và hướng đến ngày mai. Có là hững hờ khi đôi tay chẳng kịp níu giữ những gì một thời từng là quan trọng nhất? Có là vô cảm khi trái tim lỡ nhịp chẳng chịu nghe lời - nay im lìm khép kín và sợ sệt đón nhận tình cảm? Mọi đổ vỡ rồi sẽ trôi theo màu mưa nhạt, còn lại đây trang giấy thơm lưu đầy kỷ niệm tuổi học trò thơ ngây.

Giá mà một lần được men theo triền sông, ngược nắng, đem yêu thương gói ghém trong chiếc túi đỏ, buộc thật chặt và luôn giữ theo bên mình. Nhỏ bạn thân cười giòn tan như vẫn í ới gọi em mỗi ngày, thầy giáo giảng Văn nghe cứ như đem tất cả những gì tinh túy nhất của quả đất này đến tâm hồn mộng mơ em... Và còn đây nữa, ngăn bàn kỷ niệm, hành lang thân thương, góc sân trường một thời vỗ về em trong những cơn nức lòng... Đừng trách thời gian sao cứ vô tình vuột trôi, hãy hỏi tại sao đôi tay em không níu giữ..



Em sợ phải lớn lên, sợ xa rời những gì thân thuộc nhất, sợ phải đối mặt với cạm bẫy cuộc đời, những thứ mà em nghĩ chẳng nên tồn tại trong cõi đời phù du này. Cuộc sống sẽ giản đơn biết mấy nếu ta ngừng một phút để yêu thương nhiều hơn, gạt đi những toan tính, muộn phiền. Nhưng dòng thời gian xuôi theo năm tháng đâu phải chỉ để xóa nhòa những chông chênh trên đường đời? Là để con người hối hả sống theo nhịp chảy ấy, là để ta tự nhận ra những chân giá trị đích thực của cuộc sống, mở rộng lòng đón thương yêu và nhìn ngắm sự trỗi dậy của những trái tim khát khao chinh phục. Guồng quay ấy cuốn theo bao trở trăn, nhưng em ơi, hãy cứ vững tin. Bởi, trên con đường đã chọn, em sẽ tìm thấy những điều bình dị đẹp nhất, tựa tâm hồn thánh thiện, tinh khôi mà em nâng niu, gìn giữ, tựa ánh nắng bất chợt trong chớm đông lạnh năm nào..

  • Thì thầm được gửi từ bạn Tiên Lê

Thì thầm số 357 được thể hiện qua giọng đọc Bumbum và Nhóm sản xuất Dalink Studio

(...)





Click vào đây để tìm hiểu thêm thông tin chi tiết

Để những câu chuyện và tâm sự, phản hồi của bạn đến với các thính giả của Blog Radio cũng như các chuyên mục đặc sắc khác của Blog Việt và Nhạc Việt Plus bạn đừng quên duy nhất địa chỉ email blogviet@dalink.vn và trên website blogviet.com.vn - nhacvietplus.com.vn.




Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Cái Kết Cho Kẻ Phản Bội (Blog Radio 869)

Cái Kết Cho Kẻ Phản Bội (Blog Radio 869)

Sẽ có đôi lần ta đứng trước những phút giây yếu lòng, xao động. Quan trọng là ta cần tĩnh tâm để tự vấn mình và nhắc nhở bản thân rằng đó chỉ là cảm xúc nhất thời.

Khoảng Trời Nhiều Gió (Blog Radio 868)

Khoảng Trời Nhiều Gió (Blog Radio 868)

Nghịch cảnh luôn là điều mà trăm vạn lần ta không muốn phải trải qua. Nhưng ấy thế mà ông trời lại luôn biết cách khiến chúng ta phải đối mặt với nó.

Sống Chân Thành Để Nhận Chân Tình (Blog Radio 867)

Sống Chân Thành Để Nhận Chân Tình (Blog Radio 867)

Cuộc sống vốn đã khắc nghiệt, những người ta gặp, những mối quan hệ xung quanh luôn ảnh hưởng và khiến cuộc đời ta thay đổi. Đừng vì cái tôi mà đánh mất những người thân yêu nhất.

Tập Làm Người Hạnh Phúc (Blog Radio 866)

Tập Làm Người Hạnh Phúc (Blog Radio 866)

Mỗi ngày chỉ là quá khứ của ngày mai. Chi bằng cứ hướng tới ngày mai bằng tình yêu cho mọi người.

Gieo Nhân Nào Gặt Quả Nấy (Blog Radio 865)

Gieo Nhân Nào Gặt Quả Nấy (Blog Radio 865)

Nhân quả vẫn tồn tại dù bạn có tin hay không. Và chắc chắn đến thời điểm đủ duyên, những nhân chúng ta gieo sẽ trổ quả.

Thấu Hiểu Trái Tim Mình (Blog Radio 864)

Thấu Hiểu Trái Tim Mình (Blog Radio 864)

Khi những khó khăn, bão tố không ngừng ập đến ta có đủ can đảm để tĩnh lại và nghĩ xem tại sao đến giây phút này ta vẫn còn đang sống.

Yêu Sẽ Tìm Cách, Không Yêu Sẽ Tìm Lý Do (Blog Radio 863)

Yêu Sẽ Tìm Cách, Không Yêu Sẽ Tìm Lý Do (Blog Radio 863)

Hãy dũng cảm một lần nói ra câu chia tay và hiên ngang rời khỏi cuộc đời người đó. Bắt đầu cuộc sống mới của mình để không lãng phí năm tháng thanh xuân người con gái

Vẫn Yêu Người Cũ (Blog Radio 862)

Vẫn Yêu Người Cũ (Blog Radio 862)

Tôi luôn cảm thấy cô đơn trong chính căn nhà của mình, nên tôi hay lên mạng tìm kiếm một cái kết nối gì đó. Tôi cần một ai đó, người lạ cũng được, để họ lắng nghe tôi lúc này.

Nhật Ký Chữa Lành (Blog Radio 861)

Nhật Ký Chữa Lành (Blog Radio 861)

Sáng nay thức dậy, lòng tôi bỗng trào dâng một tình yêu dành cho chính mình. Tôi muốn mặc đẹp hơn, bất chấp công việc hôm nay thế nào. Một cảm giác yêu thương và hân hoan.

Nhờ Gió Gửi Đến Em Nụ Cười An Yên (Blog Radio 860)

Nhờ Gió Gửi Đến Em Nụ Cười An Yên (Blog Radio 860)

Tôi từng quanh quẩn hoài với những hồi ức, ngần ngại chẳng dám xóa bỏ chúng khỏi cuộc đời. “Từng ấy kỉ niệm, từng ấy niềm vui cơ mà, sao mà có thể từ chối sự hiện diện của chúng đây…” Tôi từng đắn đo nhấn nút “xóa tất cả” những tấm hình, những câu chuyện đã lưu, những dòng tin nhắn đã gửi. Nhưng lại lấp lửng chẳng dám chạm tay vì sợ nhỡ đâu một ngày lại tìm đến nó, cần đến nó như để tìm thêm một chút động lực thì sao?

back to top