Phát thanh xúc cảm của bạn !

Nỗi lòng kẻ độc thân ngày Tết

2018-02-14 01:25

Tác giả: Giọng đọc: Việt Nho

Ai đó nói “vui như Tết” chứ Tết đúng là nỗi ám ảnh đối với hội FA. Bao giờ lấy chồng? Lương tháng bao nhiêu? Những câu hỏi như thế này không biết phải nghe bao nhiêu lần.


Nỗi lòng kẻ độc thân ngày Tết


- Tết ư? Có nghĩa là mình lại thêm một tuổi, độ già, độ ế ngày càng đậm, mà cô đơn thì vẫn hoàn cô đơn.

Tết ư? Là mỗi khi nhìn thấy cái mặt phởn phơ của mình ở nhà hết ra lại vào thì thể nào mẹ cũng nhìn mình với ánh mắt hình viên đạn và càu nhàu điếc hết cả tai.

Tết ư? Mình ghét Tết!

- Ngày đi làm cuối cùng, cả phòng hùng hục làm việc để Tết ăn chơi tẹt ga, vi vu thoải mái. Còn mình, nhẩn nha, thơ thẩn, hết lướt web lại ra vào Facebook. Thì chả, mình không để việc cho mấy ngày nghỉ Tết làm thì lấy việc gì ra làm cho hết thời gian đây?

- Về thông báo với mẹ:

“Công ty con phải làm thêm đến tận 29 Tết mới được nghỉ cơ mẹ ạ!”

“Cái gì? Công ty mày không định cho con gái già nhà người ta có thời gian đi chơi, kiếm người yêu à? Ngày thường cũng đi làm đến tối tăm mù mịt, cuối tuần cũng làm thêm liên tục, giờ Tết nhất cả năm mới có một lần mà cũng thế này nữa. Sang năm chẳng thèm làm nữa con ạ, nhảy việc đi, không thì mày nghỉ chơi ở nhà một năm, mẹ nuôi, tập trung vào cái chuyên môn tìm chồng kia đi cho mẹ!” - mẹ bắt đầu “tru tréo”.

Nỗi lòng kẻ độc thân ngày Tết

- 29 Tết, mình tuyên bố bắt đầu được nghỉ. Mẹ nhìn mình một cái từ đầu đến chân, từ chân lên đầu rồi tuyên bố ngắn gọn:

“Cho chơi nốt cái Tết này, Tết sang năm, hết hạn độc thân vui vẻ!”

Mình biết, ý mẹ là mình nợ mẹ một chàng rể - món nợ to đùng đoàng, nhưng chỗ mẹ con thân tình với nhau, mẹ có nhất thiết phải đòi nợ mình ráo riết thế không, không thư thư cho mình được à? Mẹ cũng biết để trả được cái món nợ này, mình khó khăn biết nhường nào mà!

- Mẹ giục lấy chồng. Mình cười trừ với mẹ:

“Con đang tăng cường lực lượng để chuẩn bị bắt con mồi to đây mẹ ạ!”

Mẹ ậm ừ, ra chiều hài lòng khi mình không cãi lời.

“Nhưng mẹ ơi, mẹ cũng biết con yêu mẹ rất nhiều mà, con chỉ thích sống mãi với mẹ thôi, thật đấy!” - mình ỏn ẻn nói tiếp, tiến đến gần ôm tay mẹ.

“Xin lỗi, nhưng tôi không thích sống mãi với cô!” - mẹ mặt lạnh tanh, phũ phàng đáp lại. Mình tịt ngòi, phương án dùng mật ngọt hòng lung lay “địch” đã thất bại ê chề.

- Đi chợ Tết với mẹ. Hoàn toàn không muốn ló mặt ra đường tẹo nào, do hễ thò mặt ra ngoài là thể nào cũng bị phang vào mặt những câu xưa hơn trái đất:

“Lấy chồng chưa cháu?”

“Lấy đi thôi, kén quá đấy!”

Chán không để đâu cho hết!

- Tết cứ ru rú ở xó nhà. Mẹ lại mắng:

“Đi đi, xem mấy bác người quen có con cháu họ hàng gì không, họ nhìn thấy mày ưng mắt biết đâu lại làm mối cho thì sao?”

Nỗi lòng kẻ độc thân ngày Tết

Đến khổ, ở khu nhà mình, mình thuộc dạng già cả nhất mà còn chưa chồng. Các em trẻ hơn mình vài tuổi cũng rục rịch hết rồi, vì thế, ai cũng nhìn mình như kiểu nhìn một sinh vật lạ, khiến mình ớn đến tận mang tai.

- Ra chợ, cứ phải lảng lảng đi xa mẹ ra, để mấy người quen không nhìn thấy mình. Thế mà vẫn bị một bác tóm, để rồi sau khi biết tình trạng cô đơn của mình thì bắt đầu:

“Bác có thằng cháu…”

“Cháu theo chủ nghĩa độc thân bác ạ!” - mình nhanh nhẩu cắt ngang lời bác. Vừa dứt lời, tay truyền đến cảm giác đau điếng vì cái véo của mẹ. Thì ai chẳng biết, mục đích mẹ dẫn mình đi theo cũng là để chờ câu này, nhưng có cần thiết phải cấu con gái mẹ đến mức thâm tím cả tay thế không.

“Tư tưởng thế là không được, con gái có thì cháu ạ…” – bác ấy bắt đầu giảng giải, mình bèn kiếm cớ để chuồn.

“Lần sau mày còn như thế thì cứ liệu hồn…” – mẹ dọa dẫm khi đi được 1 đoạn. Ôi cái sự đời!

- Mấy ngày Tết. Mình hết ăn lại dọn rửa, hết ngủ lại nằm bẹp dí trên phòng xem phim. Mọi năm có con bé em họ cũng sàn sàn tuổi mình, hai chị em toàn rủ nhau đi chúc Tết chung để cho mọi người có hỏi thăm thì không ai bị một mình chịu trận. Nhưng năm nay, nó quyết chí đi du học mất rồi, chắc vì trốn cưới chồng đây mà, thế là mình đành ru rú ở xó nhà thôi, chả dám đi đâu.

- Mùng 4 Tết, mẹ quăng vào mặt mình một quyển sổ, bìa ghi mấy chữ to uỳnh oàng: “Kế hoạch quý I-2015”. Mở ra, ôi trời, có tầm cỡ chục cái tên, kèm tuổi, địa chỉ, nghề nghiệp, thói quen tính cách, thiếu ảnh nữa là đủ bộ. Đây không phải kết quả mấy ngày Tết mẹ đi sưu tầm ở những người quen thì còn gì vào đây nữa!

“Năm nay cô ăn Tết ngon nhỉ, béo lên thấy rõ đấy! Cũng tốt, có sức hết Tết đi xem mặt lần lượt hết các đối tượng đấy đi cho tôi! Chưa chốt được đối tượng nào thì tôi làm tiếp quyển ‘Kế hoạch quý II’. Quyết định vậy đấy, cứ thế mà làm, cấm lèo nhèo!” - mẹ nói xong, đứng phắt dậy đi mất, để mình chỏng chơ với quyển sổ chình ình trước mặt như muốn trêu ngươi đứa con gái già ế như mình vậy. Ôi, hứa hẹn sắp tới sẽ là một năm không bình yên!

Theo stthay.net

Giọng đọc: Việt Nho
Thực hiện: Hằng Nga
Minh họa: Hương Giang
Nỗi lòng kẻ độc thân ngày Tết

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Buông bỏ là lựa chọn tốt nhất cho chúng ta

Buông bỏ là lựa chọn tốt nhất cho chúng ta

Những đau đớn hằn vết trong trái tim anh đều do em cả. Em không mong mình sẽ là người khâu vá lỗ hỏng ấy, chỉ mong anh hãy quên em và đừng yêu em thêm nữa. Tình yêu này không nên tồn tại. Buông bỏ là lựa chọn tốt nhất cho cả hai chúng ta.

Trả Lại Anh Cho Cô Gái Khác | Radio Tâm Sự

Trả Lại Anh Cho Cô Gái Khác | Radio Tâm Sự

Sau chia tay, có ai không bi luỵ lẫn tổn thương… chẳng qua chúng ta chỉ khác nhau ở thời gian chữa lành mà thôi. Có người cần một tháng, có người cần một năm, có người cần thời gian đủ lâu và có kẻ chấp nhận dùng cả một đời để học cách quên đi một người.

 Người cũ chỉ nên nghĩ, không nên nhớ | Blog Radio 909

Người cũ chỉ nên nghĩ, không nên nhớ | Blog Radio 909

Ngày hôm đó chúng ta đã nói sẽ luôn nhớ tới nhau, sẽ giữ trọn vẹn trong tim mối tình của năm tháng ấy. Nhưng anh biết không, mỗi người chúng ta ai rồi cũng đều khác, lời hứa năm đó cũng chỉ là tên gọi khác của lời tạm biệt mà thôi.

Vì em là một món quà - Phần 2 | Blog Radio 908

Vì em là một món quà - Phần 2 | Blog Radio 908

Dây xích sắt trượt dài trên thanh chắn cửa, rít lên một tràng âm thanh chói tai, kết thúc bằng tiếng đáp đất nặng trịch. Trời lặng gió, áng mây vắt ngang qua ngọn cây, trong đêm tối không trăng không sao, chiếc lồng đèn cũ phủ một lớp bụi mỏng

Vì em là một món quà - Phần 1 | Blog Radio 907

Vì em là một món quà - Phần 1 | Blog Radio 907

Mưa rơi, làm hình bóng anh trong mắt cô mờ đi, gương mặt điển trai sau màn mưa trắng chẳng rõ đang vui hay buồn. Mưa vẫn không ngừng xối lên thân ảnh liu xiu của anh, lớp áo sơ mi trắng dính vào da lộ ra vết sẹo dài chạy dọc theo cánh tay khẳng khiu.

Bạn đã đánh đổi điều gì để trưởng thành? | Blog Radio 906

Bạn đã đánh đổi điều gì để trưởng thành? | Blog Radio 906

Bạn chính là chủ nhân của cuộc đời mình. Tương lai ra sao, do bạn định đoạt. Đừng để năm tháng trôi qua, trong bạn chỉ toàn là tiếc nuối.”

Điều em muốn là bình yên và tĩnh lặng | Blog Radio 905

Điều em muốn là bình yên và tĩnh lặng | Blog Radio 905

Đôi khi, sự ra đi của người khác là lí do để ta nhìn lại mình. Nhìn lại những gì mà bản thân đã cư xử. Có phải vì ta chưa đủ trưởng thành? Có phải vì ta vẫn còn quá cảm xúc và bi kịch hoá mọi thứ?

Nếu bạn độc thân, hãy cứ tận hưởng điều đó | Blog Radio 904

Nếu bạn độc thân, hãy cứ tận hưởng điều đó | Blog Radio 904

Nếu bạn độc thân, hãy tận hưởng điều đó. Độc thân không có nghĩa là chưa đủ tốt để yêu. Độc thân nghĩa là chưa có ai đủ tốt để được bạn yêu.

Đi tìm phiên bản tốt nhất của chính mình | Blog Radio 903

Đi tìm phiên bản tốt nhất của chính mình | Blog Radio 903

Muốn ngắm bình minh, phải dậy thật sớm. Muốn tạm biệt ngày tàn, phải vẫy chào hoàng hôn. Hạnh phúc của mình nên tự mình nắm lấy...

Trái tim em có nhiều vết xước | Blog Radio 902

Trái tim em có nhiều vết xước | Blog Radio 902

Một giấc mơ dang dở dấy lên trong lòng tôi một sự hiếu kỳ với dáng vẻ của hạnh phúc. Nếu bước qua lằn ranh giữa quá khứ và hiện tại, tôi sẽ thấy được điều, có phải kết cục sẽ vẹn tròn hơn không.

back to top