Phát thanh xúc cảm của bạn !

Nỗi lòng của những đứa con đón Tết xa nhà

2017-01-29 01:13

Tác giả: Giọng đọc: Lan Phương

Ngày Tết đến gần, bạn cảm nhận được điều gì? Đó là ước muốn được sum vầy, được quây quần bên gia đình, được ăn đón Tết bên ba mẹ, bên gia đình. Thế nhưng đâu phải tất cả điều đó đều trở thành hiện thực, nhất là đối với những đứa con xa quê thì nỗi nhớ nhà ngày Tết càng thêm da diết hơn.

***

Lại một cái Tết xa nhà, xa quê hương. Không khí của mùa xuân làm tôi chộn rộn quá. Giá như được ở bên gia đình lúc này…

Quê tôi ở miền Trung, tôi chọn một trường trong Nam để theo học. Bốn năm, chỉ một cái Tết tôi được về đoàn tụ bên gia đình. Khi đó, tôi chỉ nghĩ, bây giờ nhà mình điều kiện không cho phép mình đi về nhiều lần trong khi tiền vé tàu xe lại quá đắt. Ngày đó, tôi cũng chưa có điện thoại, chỉ là những cánh thư qua lại của tôi với cô em út để biết tình hình gia đình mình.

Có khá nhiều bạn sinh viên cũng ở lại như tôi, có lẽ các bạn ấy hiểu cảm giác của một đứa xa quê trong dịp tết đến xuân về như thế nào. Không khí đón Tết trong Nam khác với Tết Bắc tôi quá. Chẳng có những cái rét ngọt ngào của mùa đông, chẳng có bánh chưng mà thay bằng bánh tét, chẳng giò mỡ, chẳng thịt kho đông, chẳng dưa hành muối,… Tôi càng nhớ điên dại những ngày cuối năm cùng mẹ đi chợ tết, chuẩn bị cho mâm cỗ cuối năm, cùng đón giao thừa.

Nỗi lòng của những đứa con đón Tết xa nhà

Tôi còn nhớ những ngày cuối năm đi bán dây khoai lang. Từ ba bốn giớ sáng mọi người đã cùng chở những xe thồ dây khoai (chuẩn bị từ ngày hôm trước) lên đường đi bán. Ở dưới tôi cũng có chợ nhưng bán ở đây rẻ lắm, đi xa một chút sẽ có thêm được vài đồng. Có những hôm bố và anh trai tôi phải đi cả chục cây số chở bằng xe thồ để bán. Tầm trưa sẽ về, trên xe sẽ là những thứ nào mía, nào bánh mì, nào thì là những thứ mà ở chợ quê tôi không có.

Những chuyến đi đó là niềm mơ ước, háo hức của đám thanh niên choai choai làng tôi, mong được đi để biết ở nơi đó có những điều gì hay, những thứ gì lạ. Nhưng rồi, đi mới biết vất vả gian khổ thế nào. Những chuyến xe dây bây giờ mọi người kể lại đều vui tươi và thích thú, nhưng họ cũng chẳng thể quên được mỗi lần không bán được hay trên phố người ta kì kèo giá cả, hoặc những đoàn xe dây khác lấn áp rồi cả những lần xe hỏng giữa đường, chân mỏi rạc vì đi bộ…

Quê tôi, gần giáp tết sẽ vào một vụ mùa mới. Chúng tôi, có năm 28, 29 Tết vẫn còn phải đi cấy hoặc đi trồng lạc trong cái lạnh căm căm. Cả đồng còn lưa thưa vài người cấy nốt mảnh ruộng hoặc trồng cho kịp thời vụ. Chân tay vàng khè những mảng bám của váng đất. Tất cả chỉ mong chóng xong để được nghỉ đi phiên chợ cuối năm.

Nỗi lòng của những đứa con đón Tết xa nhà

Không khí càng gần Tết càng khiến cho người ta mong muốn mãi một năm đủ đầy như vậy. Người đi chợ cũng đông hơn, rộn ràng những áo với quần, trên tay xách lỉnh kỉnh những thứ đồ cho ngày tết với bánh kẹo, vàng hương, hoa quả, thịt thà,… Rồi cả nhà tôi cùng dọn dẹp nhà, cùng nhau làm bánh mật, bánh chưng. Bố tôi làm giò chả, anh trai lo tranh trí mâm ngũ quả, ban thờ. Rồi giao thừa, rồi những tiếng hò reo bên mâm cỗ tết…

Trong Nam nóng nực, không khí Tết cũng trầm lắng, chỉ có những dãy trọ vắng tanh. Ngoài thời gian đi làm thêm, về tới phòng bất chợt nghe giọng ai hát bài “Xuân này con không về” mà nước mắt chỉ chực ứa ra. Cũng qua cả rồi thời sinh viên đầy những buồn vui, rồi những năm tháng tìm việc làm vất vả.

Giờ tôi ở bên xứ Đài phồn thịnh, nghĩ về những ngày giáp tết cơ cực nơi quê tôi nhưng vẫn mong ngóng ngày trở về quê hương để sum họp bên gia đình. Ai đó nói “Tết năm nào cũng có nhưng ta chỉ có một nơi để về” và không gì vui bằng đoàn viên bên gia đình, xa quê thế này tôi mới cảm nhận rõ nét những lời đó. Tết này tôi vẫn xa quê…

© Hạ Lan – blogradio.vn

Chương trình được thể hiện qua giọng đọc Lan Phương và nhóm sản xuất BlogRadio thực hiện. Chúc các bạn một năm mới an lành hạnh phúc.

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Phía Sau Vị Đắng Của Đau Khổ Là Dư Âm Của Sự Trưởng Thành (Blog Radio 825)

Phía Sau Vị Đắng Của Đau Khổ Là Dư Âm Của Sự Trưởng Thành (Blog Radio 825)

Có đôi lúc đau dài chi bằng đau ngắn. Dũng cảm cắt đứt đoạn tình cảm cũ, dũng cảm đối diện với vết thương lòng, cuối cùng tôi cũng đã nhận ra rằng, thì ra, phía sau vị đắng của đau khổ là dư âm của sự trưởng thành.

Em Chỉ Là Người Tình (Blog Radio 824)

Em Chỉ Là Người Tình (Blog Radio 824)

Khi đắm say trong một mối tình, ta cứ ngỡ sẽ chẳng thể nào sống được nếu không có người đó. Để rồi bỗng một ngày nhận ra, vắng anh bầu trời vẫn thật đẹp. Chẳng ai là không thể sống nổi chỉ vì mất đi một người.

Giá như anh đừng xuất hiện

Giá như anh đừng xuất hiện

5 năm hạnh phúc, 5 năm khổ đau cuối cùng cũng kết thúc bằng một tờ giấy mỏng. Chị quyết định ly hôn, sau 5 năm trời dày vò lẫn nhau, oán hận vì sự phản bội của người đàn ông, vì sự đắc ý của kẻ thứ 3, chua xót cho những dòng nước mắt của hai đứa con. Đến cuối cùng chị đã lựa chọn ly hôn, chỉ đơn giản vì chị cảm thấy mệt rồi, một mình chị không còn đủ sức để cố gắng nữa. Khi cầm trên tay tờ “Đơn Ly Hôn” chị vẫn lặng lẽ rơi nước mắt, nhưng chị đã tự động viên mình “không sao, mình được giải thoát rồi!”

Hy Vọng Nào Cho Em? (Blog Radio 823)

Hy Vọng Nào Cho Em? (Blog Radio 823)

Cái gì cũng có thời điểm, sớm không được, muộn cũng không được. Cho nên ta phải tùy duyên mà thuận theo dòng chảy cuộc đời.

Mảnh Ghép Cuối Cùng Của Ký Ức

Mảnh Ghép Cuối Cùng Của Ký Ức

Ai cũng mong có một tình yêu bình yên dù ngoài kia cuộc đời nhiều sóng gió, nhưng một tình yêu sẽ đẹp hơn khi nó gắn chặt với trách nhiệm với cộng đồng, xã hội.

Ở Đâu Đó Có Người Đang Đợi Bạn (Blog Radio 822)

Ở Đâu Đó Có Người Đang Đợi Bạn (Blog Radio 822)

Tôi nhoẻn miệng cười nhìn ngọn đồi bây giờ chỉ còn là một chấm nhỏ xíu cuối đường chân trời môi ngân nga một giai điệu mà mình yêu thích: “Chẳng phải không, chỉ là chưa thôi! Ở đâu đó chắc chắn có người đang đợi bạn!”

Sao Phải Chọn Nỗi Buồn Khi Ta Có Thể Sống Khác Đi? (Blog Radio 821)

Sao Phải Chọn Nỗi Buồn Khi Ta Có Thể Sống Khác Đi? (Blog Radio 821)

Cơn mưa nào rồi cũng tạnh, đi qua những ngày mưa, ta lại yêu thêm những ngày nắng. Sao chúng ta phải chọn nỗi buồn khi mình hoàn toàn có thể sống khác đi?

Duyên duyên số số

Duyên duyên số số

Nếu tình yêu lận đận, xin đừng đổ lỗi cho duyên phận, hãy đổ lỗi cho quyết định của mình ngày hôm đó. Đừng bao giờ đem cách yêu của mình áp đặt lên đối phương và nghĩ họ cũng yêu lại mình theo cách tương tự. Nếu như ở đời cái gì cũng cần phải học thì yêu là thứ bạn chắc chắn cần phải học rất nhiều.

Phụ Nữ Chỉ Khóc Vì Người Đàn Ông Xứng Đáng (Blog Radio 820)

Phụ Nữ Chỉ Khóc Vì Người Đàn Ông Xứng Đáng (Blog Radio 820)

Phụ nữ nếu rơi nước mắt thì chỉ nên khóc vì người đàn ông xứng đáng mà thôi.

Chỉ Là Không Cùng Nhau

Chỉ Là Không Cùng Nhau

Cây kẹo bạn thích lúc nhỏ đến năm 25 tuổi bạn vẫn có thể mua được nhưng vị của nó có còn như khi đó không? đương nhiên là không rồi. Huống chi là lòng người.

back to top