Phát thanh xúc cảm của bạn !

Những kẻ mộng mơ

2024-11-29 18:50

Tác giả: Lê Huy Thuận


blogradio.vn - Anh đổ thừa cho cà phê làm anh mất ngủ, anh quy trách nhiệm cho thời tiết khó chịu khiến anh không thể chợp mắt nhưng thực lòng anh chỉ suy nghĩ về em, về những nguyên do hai ta không còn hợp, về những gì anh đã làm, đã sai.

***

Giá như anh có em ở đây thì thật hay biết mấy, anh chẳng phải vùi mình vào những con chữ dài lê thê, anh chẳng phải đi bộ một mình trên con phố vắng, cúi đầu xuống nhìn theo cái bóng của chính mình.

Giá như em vẫn còn cạnh bên anh, anh có thể ôm lấy em thật chặt cho thả rơi đi những sầu lo, muộn phiền, anh có thể kể lể em nghe về một ngày dài trôi qua buồn vui thế nào.

Nhưng tất cả cũng chỉ là giá như, sự thực rằng ta chẳng còn nhau nữa, anh chẳng còn em nữa, em đi rồi, em đi biền biệt chẳng một câu chào. Anh đã sống trong 3 tháng chán chường, tẻ nhạt, ngày tiếp ngày trôi qua thật vô vị, đằng đẵng vì em đã không còn hiện diện ở đây nữa.

Nhiều lần tự hứa với lòng mình rằng phải quên đi em, phải gác lại quá khứ hai ta nhưng anh chẳng thể làm được. Anh vẫn như một người làm vườn cần mẫn, đêm đêm lại lần mò lên thanh trạng thái chỉ để được thấy em cười dù là cùng người khác. Anh như kẻ đi tìm kho báu, đào bới những bức ảnh hai ta cùng nắm tay, cùng hạnh phúc rồi chợt khóc, chợt cười.

Và đêm nay, nỗi nhớ em lại trào dâng, chiếm trọn lấy tâm trí, thân thể anh, anh chẳng thể nào thoát ra khỏi nơi đồng cỏ đầy hoa dại, em tung tăng trong chiếc váy trắng, nhìn anh cười thật lâu. Anh giơ đôi bàn tay vuốt mái tóc em, hôn đôi vai em gầy, cõng em trên lưng thì thầm về một bản tình ca trong gió.

Anh đổ thừa cho cà phê làm anh mất ngủ, anh quy trách nhiệm cho thời tiết khó chịu khiến anh không thể chợp mắt nhưng thực lòng anh chỉ suy nghĩ về em, về những nguyên do hai ta không còn hợp, về những gì anh đã làm, đã sai.

Mẹ anh dạy rằng mình phải tử tế với tất cả các mối quan hệ, rằng khi hỏng, khi trục trặc thì hãy đem ra sửa chứ đừng vứt bỏ, vừa vô tình, vừa đáng trách. Em à, hay là em trở về bên anh có được không? Mình cùng nhau vá lành những vết thương, đớn đau mình từng gây ra cho nhau, mình sẽ yêu đương như ngày lập xuân ấy có được không?

Anh biết là sẽ thật khó. Anh biết là em đã từng yêu anh. Anh không biết em có còn yêu. Anh không biết là em có muốn làm lại từ đầu. Ngay cả tình yêu, chúng ta cũng chẳng biết từ đâu mà đến, rồi do đâu mà đi. Chẳng phải như dòng nước đó hay sao?

Muốn nói nhớ em, thương em cho cả thế giới nhưng biết có ai lắng nghe anh đây. Muốn nói với em rằng anh đau đến thế nào nhưng sợ em ngày càng xa cách.

Giữa đêm đen, anh sẽ lại mơ tưởng về em, về nụ cười, ánh mắt, về đôi môi em, về ngày hai ta tương phùng. Anh ôm giấc mơ thật chặt, chẳng muốn tỉnh giấc, anh ghì cơn mộng sao cho đừng trôi đi.

Giá mà em ở đây thì thật tốt biết mấy, giá như mình còn yêu nhau thì anh vui thế nào. Sao em chẳng về đây, hai ta cùng hò hẹn về một tình yêu đẹp nhất thế gian.

Ngộ nhỡ một ngày biển động sóng trào, cuốn đi hết những yêu thương từng xây đắp. Ngộ nhỡ một ngày bão bùng chớp bể, đàn kiến hoảng hốt tha hết đi kỉ niệm từng cất giấu.

Có người trách đại dương sao mênh mông quá, đi hoài đi mãi chẳng tìm được bến bờ. Kẻ lại trách lòng người sao đa đoan quá, ngày hôm nay còn thương, ngày mai đã thành hận.

Anh hỏi con sóng kia tình yêu là gì? Anh hỏi làn gió kia tình yêu từ đâu mà đến? Chúng cứ mãi im lặng đến khi anh bỏ mặc, gió vẫn cuộn thành sóng, sóng vẫn xô vào bờ cát như cả ngàn năm nay.

Thế gian này có ai trả lời được tình yêu từ đâu mà có, sao mà làm lòng anh đau thế này. Sao không hạnh phúc ngay từ đầu, sao không hạnh phúc mãi về sau mà cứ làm nhau đau rồi bỏ lại một tấn bi thương trơ trọi giữa đất trời.

Anh hát không hay, anh đàn cũng dở tệ nhưng vẫn luôn ngân vang trong đầu câu hát về khát vọng của một kẻ chung tình đợi chờ đến hao gầy, gào cùng với sóng, nhẫn nhịn cùng bờ cát:

"Biển, vẫn cứ thế trông về nơi xa

Kìa hoàng hôn rực rỡ và lấp lánh những nơi biển qua

Bờ cát vẫn nằm đợi sóng xô về, nhưng biển kia chẳng thể

Lại nhìn phía chân trời, cuộn làn sóng kia vội, tìm hoàng hôn xa để kết đôi

Đừng mộng mơ nữa, hỡi biển ơi!

Chân trời xa lắm chẳng có ai đợi

Phía bên kia đại dương cũng chỉ có

Bờ cát nâng niu biển thôi."

© Lê Huy Thuận - blogradio.vn

Mời xem thêm chương trình:

Đi Tìm Dáng Vẻ Bản Thân Muốn Trở Thành | Radio Tâm Sự

Lê Huy Thuận

Một linh hồn vô vi

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Ai cũng có ước mơ của riêng mình

Ai cũng có ước mơ của riêng mình

Cứ sống, cống hiến thật nhiều, khi bản thân vui vẻ, mang trong mình phiên bản tốt nhất cũng thì mình cũng đang dần hoàn thành ước mơ của mình.

Tháng sinh Âm lịch của những người quyền quý

Tháng sinh Âm lịch của những người quyền quý

Người sinh những tháng Âm lịch này đặc biệt may mắn và có sự nghiệp thành công.

Ước mơ của mẹ

Ước mơ của mẹ

Mặc dù, tôi chỉ là đứa trẻ chưa trưởng thành, cũng muốn được yêu thương và ba mẹ quan tâm như vậy, nhưng rồi tôi hiểu được mỗi người có hoàn cảnh gia đình khác nhau. Dẫu sao, anh em tôi vẫn còn có mẹ dù cuộc sống có khổ cực nhưng chưa bao giờ anh em tôi phải nhịn đói ngày nào.

Món ăn của mẹ

Món ăn của mẹ

Có một lần, chú chạy ngang qua nhà mình, khi ấy chỉ có một mình con ngồi thẫn thờ. Chú hỏi con là mẹ đi đâu rồi, hôm nay hai mẹ con không ăn đá bào nữa hay sao. Con chỉ biết im lặng, hướng ánh nhìn của mình vào trong nhà, ngay phía bàn thờ mẹ.

Giông bão đi qua, hạnh phúc lại về

Giông bão đi qua, hạnh phúc lại về

"Nếu duyên đến, cứ thuận theo tự nhiên," nó thầm nghĩ. Và rồi, sau sáu tháng yêu nhau, cả hai quyết định nắm tay nhau bước vào hôn nhân.

Thời cơ trong cuộc sống

Thời cơ trong cuộc sống

Cuộc sống luôn trao cơ hội đồng đều cho mỗi người, thế nhưng, có mấy ai biết nắm bắt cơ hội đúng lúc, đúng thời điểm. Có câu: “Người thành công luôn tìm thấy cơ hội trong mọi khó khăn. Kẻ thất bại luôn thấy khó khăn trong mọi cơ hội”.

Ánh nắng mùa đông (Phần 3)

Ánh nắng mùa đông (Phần 3)

Cô chưa quên được người cũ, nếu cho anh cơ hội thì đây cũng sẽ là cơ hội khiến anh bị tổn thương. Cô chẳng muốn đi vì lòng cô có anh nhưng lại sợ quá muộn để bắt đầu, lỡ như anh thương người khác rồi thì sao?

Hương lửa

Hương lửa

Đã đi hết những con đường phố thị, đi cuối một mảnh đời nhiều lênh đênh, vấp váp mới nhận ra mùa ấu thơ nông nổi chân trần chạy đường quê mới chân thực là bình yên hạnh phúc.

Khuyên chân thành: Người bình thường làm 7 điều này để

Khuyên chân thành: Người bình thường làm 7 điều này để "tiền đẻ ra tiền" mỗi ngày

Tất cả bắt đầu từ những thay đổi nhỏ: kiên trì, kỷ luật, khỏe mạnh, tự tin, khôn ngoan và độc lập.

Ánh nắng mùa đông (Phần 2)

Ánh nắng mùa đông (Phần 2)

Cô ấm ức, cô tủi thân, cô đau khổ, cô mệt mỏi, cô bất lực. Anh không nói, không hỏi cứ vậy ôm cô thật lâu, dùng bàn tay to lớn của mình bao bọc lấy cô, truyền hơi ấm cho cô.

back to top