Phát thanh xúc cảm của bạn !

Em à, yêu thương cũ anh chẳng thể nào quên được

2020-11-25 01:27

Tác giả: Lê Huy Thuận


blogradio.vn - Em à, những ký ức đẹp chúng ta từng có với anh chưa từng là thói quen và tình yêu dành cho em càng không phải là thói quen khó bỏ. Có thể bây giờ anh vô cùng đau đớn, nhưng anh sẽ chờ em trở về theo cách khác. Mạnh mẽ và có trách nhiệm hơn.

***

Yêu thương xưa cũ, anh chẳng thể nào quên được.

Anh vẫn mãi ôm nỗi buồn vì một người trong quá khứ, một người từng làm anh tổn thương rất nhiều. Yêu em, anh dành cả thanh xuân ngắn ngủi này để vun vén cho hạnh phúc chúng ta nhưng đâu biết rằng, thứ hạnh phúc hằng mong đợi ấy kết quả đâu như anh mơ. 

Anh đã từng mơ mộng về căn nhà nhỏ, anh và em cùng nhau nấu bữa cơm tối, cùng nhau nói cười, em dựa đầu vào vai anh cùng nhau xem một bộ phim lãng mạn, cùng nhau chìm vào giấc ngủ êm ru trên chiếc giường êm ái sau một ngày làm việc chẳng êm đềm. 

Anh đã từng mộng mơ về một chiều thu, tiết trời lành lạnh, gió thu cuộn lấy tán lá vàng, nắm tay em, ta dắt nhau đi trên con phố nhỏ, cùng ăn, cùng uống, cùng vui đùa như bao đôi tình nhân đã làm.

Sau bao cuộc tình tan vỡ, anh chẳng dám nghĩ ngợi sâu xa về tương lai đẹp đẽ, trải đầy hoa hồng của hai ta vì anh biết cuộc tình nào cũng chẳng nói trước được điều gì. 

Anh của hiện tại lại muốn chúng ta yêu nhau theo cách xưa cũ, như cái cách ông bà, bố mẹ ta từng hẹn hò. Những lần gặp nhau chẳng cần điện thoại, chẳng cần mạng xã hội, chỉ cần có nhau là đủ. Những lần giận dỗi, em đừng block, unfriend anh mà hãy nũng nịu, giận hờn trẻ con. 

Những ngày cuối tuần, trên chiếc xe cũ kỹ chúng ta cùng nhau dạo quanh thành phố chật chội này, ngồi phía sau em ôm anh thật chặt, cùng nhau hít hà cái cảm giác được yêu thương. Nhưng tất cả những gì anh ước mơ đâu thành thực được. 

cogaikhoc1

Tình yêu phải đến từ hai phía, hạnh phúc cả hai cùng nâng niu, xây dựng mới vĩnh cửu được. Em đâu có muốn yêu đương theo cách của anh. Em muốn phá bỏ màng bọc yêu thương, bảo vệ của anh, em muốn được vùi mình vào xã hội rối ren ngoài kia để thỏa sức vẫy vùng, đắm đuối. 

Em chẳng còn là em của ngày xưa ấy. Em không còn một tình yêu mãnh liệt dành cho anh, những gì anh cưỡng cầu, em đều bỏ ngoài tai. Em bỏ lại anh vào một đêm đen, lời chia tay “Mình dừng lại anh nhé” khiến cõi lòng anh tan nát. Vì anh cố chấp hay vì anh yếu đuối khiến bóng hình em cứ mãi quẩn quanh trong đầu chẳng thể nào xóa nhòa.

Đôi khi lang thang, bắt gặp một hình bóng anh cứ ngỡ là em. “Giờ em ra sao? Giờ em thế nào? Cuộc sống không anh, liệu em có ổn không? Em có ăn uống đầy đủ, ngủ đủ giấc?”. Tất cả những băn khoăn, những câu hỏi trong lòng khiến anh tò mò đến dại khờ. 

Những tin nhắn lấp lửng viết ra rồi lại xóa chẳng dám bấm gửi em. Những sáng, những chiều, những đêm ngắm nhìn bóng hình em từ xa chẳng dám lại gần vì anh sợ, sợ phải đối mặt với người đã bỏ anh mà đi anh lại đau đáu, quặn thắt hơn. 

Phải chăng vì quá nhung nhớ nên đi đâu, làm gì bắt gặp một người anh lại ngỡ là người anh thương. Mái tóc cô ấy ngắn ngang vai anh lại nhớ đến em. Đôi mắt cô ấy sâu, anh lại nghĩ tới em. Cô gái ấy uống ly cà phê đen, bóng hình em lại xuất hiện trước mặt. 

Anh luôn mong ước một ngày em sẽ quay trở về. Anh không bằng lòng với cuộc sống hiện tại, không em anh như con đò nhỏ nằm lay lắt nơi bến bờ không người qua lại. Ngày tháng vắng em, anh cô đơn, chán chường, vô vọng không tìm được mục đích sống. Những thứ phù phiếm cũng chẳng khiến anh quan tâm, động lòng.

đón_nắng

Em à, anh cần em. Anh vẫn còn yêu em nhiều lắm. Anh mong em hãy quay trở về bên anh để anh sống thêm một lần nữa, để anh tươi vui trở lại, để cuộc đời này thôi chênh vênh.

Đêm nằm queo quắt, anh gặm nhấm kí ức đến vỡ vụn. Ngày ấy, anh mong mỗi tối đến. Bây giờ, mỗi khi màn đêm buông xuống anh lại sợ đến run người. Anh sợ khi không ngủ được, quá khứ chúng ta lại hiện về rõ mồn một, anh lại chơi vơi trong cơn mộng tưởng rằng em đã về bên anh. 

Anh sợ mỗi tối ngủ sớm, bóng hình em lại chiếm trọn cơn mơ, làm anh kiệt quệ. Sao em vô tình, anh biết bám víu vào đâu mà sống tiếp. Thật ngượng ngùng vì một người đàn ông lại đứng trước tình yêu yếu mềm đến thế nhưng em đâu biết rằng, tình yêu anh to lớn và mãnh liệt biết bao. 

Tình yêu anh như con sóng ngoài biển khơi, luôn luôn vỗ vào bờ cũng như luôn luôn hướng về em. Anh vẫn cứ tiếp tục sống nhưng sống một cuộc sống vô vị và đa nghi.

Em à, những ký ức đẹp chúng ta từng có với anh chưa từng là thói quen và tình yêu dành cho em càng không phải là thói quen khó bỏ. Có thể bây giờ anh vô cùng đau đớn, nhưng anh sẽ chờ em trở về theo cách khác. Mạnh mẽ và có trách nhiệm hơn.

© Lê Huy Thuận - blogradio.vn

Xem thêm: Tìm thấy nhau trong những mảnh vỡ của thanh xuân

Lê Huy Thuận

Một linh hồn vô vi

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Ánh mắt của tôi không phải ánh ban mai

Ánh mắt của tôi không phải ánh ban mai

Và đó là lúc những trang nhật ký chẳng còn về những chú mèo hay một vài cây nấm nhỏ tôi thấy bên đường nữa, mà là đôi ba chiếc sticker kèm với cậu nhóc nhỏ ngủ gật đã đi vào từng đoạn ký ức mãi không quên của tôi.

Chỉ tôi mới giúp được chính mình

Chỉ tôi mới giúp được chính mình

Trong mỗi bước đi, tôi nhớ về những lúc ngã gục, nhưng cũng không bao giờ quên việc lấy lại đà và đứng dậy vững vàng.

Còn mẹ là còn nơi trở về

Còn mẹ là còn nơi trở về

Cuộc sống sẽ vẫn tiếp tục và quay tròn, và con cũng biết, rồi sẽ có một ngày mẹ già đi, hay thậm chí là con sẽ phải xa mẹ, không còn được ở gần mẹ nữa. Nhưng mẹ ơi, con sợ ngày đó sẽ xảy ra, sợ lắm.

Thu đợi em về

Thu đợi em về

Tàu đi mãi chẳng về ga Tàu đưa em về nơi sỏi đá Em xa ta đất đá phủ thân mình.

Sương à!

Sương à!

Hai Sương nằm trên giường, hai mắt sưng húp, cô khóc không dừng nổi. Cô thương thầm cậu ba từ tấm bé, cậu ba từng cứu mạng cô, cô đã thề quyết gả cho cậu. Nhớ đi nhớ lại, cô vẫn nhớ có mấy lần cậu ba quan tâm, chăm sóc cô dữ lắm mà.

Bà ơi, ở nơi đó bà có nhớ con không?

Bà ơi, ở nơi đó bà có nhớ con không?

Giá như thời gian quay lại để tôi có thể trải qua những ngày vui vẻ, hạnh phúc và dâng trào cảm xúc đó một lần nào nữa. "Bà trên thiên đàng có vui không? Bà ở đó có nhớ con không?".

Nếu là hạnh phúc, muộn một chút cũng không sao

Nếu là hạnh phúc, muộn một chút cũng không sao

Vì cuộc đời này vốn dĩ là những chuyến đi không ngừng nghỉ kia mà, tại mỗi ngã rẽ bạn dều có thể sẽ xa một người mãi mãi. Sau đó bạn có thể lại quen một người, có thể cùng bạn đi đến tận cuối con đường, một người có thể tình nguyện cầm cán ô che chở cho bạn dưới những cơn mưa.

Những chuyến xe

Những chuyến xe

Một chút ký ức ấy quý lắm, nhìn những tán cây xanh rờn, nhắm mắt lại, ông thích thú khi thấy mình lại quay về ngày xưa, ngày mà ông còn phơi phới niềm tin vào cuộc đời sẽ cho ông những điều no đủ, rằng quyết định rời ngành công an để lấy tiền vốn làm ăn sẽ đúng.

“Người nhạy cảm trong thế giới vô cảm” – lời an ủi đến những tâm hồn

“Người nhạy cảm trong thế giới vô cảm” – lời an ủi đến những tâm hồn

Những tâm hồn nhạy cảm có thể tự mình nở rộ như những bông hoa rực rỡ ngoài kia.

Anh trộm nhớ mùa thu

Anh trộm nhớ mùa thu

Anh trộm nhắc mùa thu Lại thấy thương những con đường lá đổ Hoa sữa ngọt vùi mình vào lòng phố Heo may ngập ngừng nhớ nhớ quên quên

back to top