Em à, yêu thương cũ anh chẳng thể nào quên được
2020-11-25 01:27
Tác giả:
Lê Huy Thuận
blogradio.vn - Em à, những ký ức đẹp chúng ta từng có với anh chưa từng là thói quen và tình yêu dành cho em càng không phải là thói quen khó bỏ. Có thể bây giờ anh vô cùng đau đớn, nhưng anh sẽ chờ em trở về theo cách khác. Mạnh mẽ và có trách nhiệm hơn.
***
Yêu thương xưa cũ, anh chẳng thể nào quên được.
Anh vẫn mãi ôm nỗi buồn vì một người trong quá khứ, một người từng làm anh tổn thương rất nhiều. Yêu em, anh dành cả thanh xuân ngắn ngủi này để vun vén cho hạnh phúc chúng ta nhưng đâu biết rằng, thứ hạnh phúc hằng mong đợi ấy kết quả đâu như anh mơ.
Anh đã từng mơ mộng về căn nhà nhỏ, anh và em cùng nhau nấu bữa cơm tối, cùng nhau nói cười, em dựa đầu vào vai anh cùng nhau xem một bộ phim lãng mạn, cùng nhau chìm vào giấc ngủ êm ru trên chiếc giường êm ái sau một ngày làm việc chẳng êm đềm.
Anh đã từng mộng mơ về một chiều thu, tiết trời lành lạnh, gió thu cuộn lấy tán lá vàng, nắm tay em, ta dắt nhau đi trên con phố nhỏ, cùng ăn, cùng uống, cùng vui đùa như bao đôi tình nhân đã làm.
Sau bao cuộc tình tan vỡ, anh chẳng dám nghĩ ngợi sâu xa về tương lai đẹp đẽ, trải đầy hoa hồng của hai ta vì anh biết cuộc tình nào cũng chẳng nói trước được điều gì.
Anh của hiện tại lại muốn chúng ta yêu nhau theo cách xưa cũ, như cái cách ông bà, bố mẹ ta từng hẹn hò. Những lần gặp nhau chẳng cần điện thoại, chẳng cần mạng xã hội, chỉ cần có nhau là đủ. Những lần giận dỗi, em đừng block, unfriend anh mà hãy nũng nịu, giận hờn trẻ con.
Những ngày cuối tuần, trên chiếc xe cũ kỹ chúng ta cùng nhau dạo quanh thành phố chật chội này, ngồi phía sau em ôm anh thật chặt, cùng nhau hít hà cái cảm giác được yêu thương. Nhưng tất cả những gì anh ước mơ đâu thành thực được.
Tình yêu phải đến từ hai phía, hạnh phúc cả hai cùng nâng niu, xây dựng mới vĩnh cửu được. Em đâu có muốn yêu đương theo cách của anh. Em muốn phá bỏ màng bọc yêu thương, bảo vệ của anh, em muốn được vùi mình vào xã hội rối ren ngoài kia để thỏa sức vẫy vùng, đắm đuối.
Em chẳng còn là em của ngày xưa ấy. Em không còn một tình yêu mãnh liệt dành cho anh, những gì anh cưỡng cầu, em đều bỏ ngoài tai. Em bỏ lại anh vào một đêm đen, lời chia tay “Mình dừng lại anh nhé” khiến cõi lòng anh tan nát. Vì anh cố chấp hay vì anh yếu đuối khiến bóng hình em cứ mãi quẩn quanh trong đầu chẳng thể nào xóa nhòa.
Đôi khi lang thang, bắt gặp một hình bóng anh cứ ngỡ là em. “Giờ em ra sao? Giờ em thế nào? Cuộc sống không anh, liệu em có ổn không? Em có ăn uống đầy đủ, ngủ đủ giấc?”. Tất cả những băn khoăn, những câu hỏi trong lòng khiến anh tò mò đến dại khờ.
Những tin nhắn lấp lửng viết ra rồi lại xóa chẳng dám bấm gửi em. Những sáng, những chiều, những đêm ngắm nhìn bóng hình em từ xa chẳng dám lại gần vì anh sợ, sợ phải đối mặt với người đã bỏ anh mà đi anh lại đau đáu, quặn thắt hơn.
Phải chăng vì quá nhung nhớ nên đi đâu, làm gì bắt gặp một người anh lại ngỡ là người anh thương. Mái tóc cô ấy ngắn ngang vai anh lại nhớ đến em. Đôi mắt cô ấy sâu, anh lại nghĩ tới em. Cô gái ấy uống ly cà phê đen, bóng hình em lại xuất hiện trước mặt.
Anh luôn mong ước một ngày em sẽ quay trở về. Anh không bằng lòng với cuộc sống hiện tại, không em anh như con đò nhỏ nằm lay lắt nơi bến bờ không người qua lại. Ngày tháng vắng em, anh cô đơn, chán chường, vô vọng không tìm được mục đích sống. Những thứ phù phiếm cũng chẳng khiến anh quan tâm, động lòng.
Em à, anh cần em. Anh vẫn còn yêu em nhiều lắm. Anh mong em hãy quay trở về bên anh để anh sống thêm một lần nữa, để anh tươi vui trở lại, để cuộc đời này thôi chênh vênh.
Đêm nằm queo quắt, anh gặm nhấm kí ức đến vỡ vụn. Ngày ấy, anh mong mỗi tối đến. Bây giờ, mỗi khi màn đêm buông xuống anh lại sợ đến run người. Anh sợ khi không ngủ được, quá khứ chúng ta lại hiện về rõ mồn một, anh lại chơi vơi trong cơn mộng tưởng rằng em đã về bên anh.
Anh sợ mỗi tối ngủ sớm, bóng hình em lại chiếm trọn cơn mơ, làm anh kiệt quệ. Sao em vô tình, anh biết bám víu vào đâu mà sống tiếp. Thật ngượng ngùng vì một người đàn ông lại đứng trước tình yêu yếu mềm đến thế nhưng em đâu biết rằng, tình yêu anh to lớn và mãnh liệt biết bao.
Tình yêu anh như con sóng ngoài biển khơi, luôn luôn vỗ vào bờ cũng như luôn luôn hướng về em. Anh vẫn cứ tiếp tục sống nhưng sống một cuộc sống vô vị và đa nghi.
Em à, những ký ức đẹp chúng ta từng có với anh chưa từng là thói quen và tình yêu dành cho em càng không phải là thói quen khó bỏ. Có thể bây giờ anh vô cùng đau đớn, nhưng anh sẽ chờ em trở về theo cách khác. Mạnh mẽ và có trách nhiệm hơn.
© Lê Huy Thuận - blogradio.vn
Xem thêm: Tìm thấy nhau trong những mảnh vỡ của thanh xuân
Phản hồi của độc giả
Xem thêm

Mưa bóng mây
Chúng ta rồi sẽ yêu một người nào khác, khi tìm được một trái tim thực sự đồng điều với mình, cậu nhỉ. Chỉ tiếc, đó chẳng phải tớ, cũng chẳng phải cậu.

Đón chào ngày mới
Đón ánh sáng hừng đông gợi mở, Chào bình minh ló rạng, đêm tan. Cho ngày mới rực nắng vàng, Chim ca, hoa nở, mây ngàn lững lờ.

Đợi
Thú thật với mày là bây giờ tao chẳng cảm thấy gì trong lòng cả, đau cũng không mà buồn cũng không. Tao chỉ thấy… hình như ở ngực trái tao bị khoét mất một mảng khá lớn đấy.

Vẫn là chính mình
Tôi làm gì cũng chẳng ai quan tâm, bệnh đau cũng một mình phải chịu đựng. Mọi người đâu biết rằng tôi là con người, cũng có cảm xúc và làm sao chịu đựng nổi biết bao nhiêu chuyện xảy đến như vậy. Anh đã làm tôi bắt đầu thay đổi và suy nghĩ tích cực hơn.

Nếu một ngày không còn Mẹ
Nếu một ngày không còn mẹ Cơm nhà không còn nóng Cá nhà chẳng còn ngon Trong nhà không có mẹ Chỉ có gió ngoài hè.

Mất bao lâu để quên một người, và phải mất bao lâu mới có thể quên đi sự phản bội?
Một ngày, anh cầu xin cô cho anh gặp cô lần cuối, anh quỳ xuống trước mặt cô và xin lỗi. Anh xin lỗi vì anh hèn nhát, xin lỗi vì đã làm khổ cô, anh xin lỗi vì đã không thể ở bên cạnh cô được nữa. Và rồi, một tuần sau anh đi phát thiệp mời cưới.

Lời hứa cuối cùng
“Giữ lấy nhé, em cần hơn anh mà.” Anh nói rồi quay lưng bước đi dưới cơn mưa, bỏ lại cô với sự ấm áp bất ngờ len lỏi trong tim.

Thanh xuân của tôi
Cô và cậu ấy vẫn đi về cùng nhau, vẫn ngồi học cùng nhau ở cái bàn học bên cạnh cửa sổ của cô, thi thoảng vẫn cãi nhau chí choé, giận dỗi nhau như vậy. Nhưng cô không để ý là giờ mỗi lần cãi cọ nhau, cậu ấy ít đôi co với cô hơn, thường im lặng và cũng là người luôn sẽ làm lành trước với cô.

Đánh mất tình yêu
Cuộc sống như thế làm sao có hạnh phúc được hả anh? Bởi thế nên làm sao em có thể đặt niềm tin vào tình yêu được. Trên thế gian này, có mấy ai từng hạnh phúc trong tình yêu đâu. Cả những người yêu và bên nhau hơn mười năm nhưng rồi cũng chia tay.

Mùa đông không anh
Hôm nay, em một lần nữa xâm phạm kí ức của hai ta, lật từng tấm ảnh cũ, em ngắm nhìn gương mặt quen thuộc, nụ cười anh vẫn vậy, ánh mắt vẫn luôn ấm áp và những cử chỉ dịu dàng… vẫn ở đó nhưng em và anh không còn cạnh nhau nữa.