Quên một người mất cả một đời
2020-06-17 01:26
Tác giả:
Lê Huy Thuận
blogradio.vn - Em như bông hồng được bọc bởi tờ giấy báo. Cánh hoa ấy, đỏ rực và tươi tắn như bản chất con người em.
***
Kết thúc một mối tình dang dở ai mà chẳng đau đớn, chẳng tiếc thương anh à! Em cũng vậy, đoạn thời gian đầu sống thiếu vắng anh, em như con én đập cánh mỏi mệt chẳng tìm được bến bờ hạnh phúc.
Yêu anh, em yêu trọn con tim, tất cả hướng về anh, thanh xuân này là của anh. Anh bước vào cuộc đời em, em cứ ngỡ sự tình cờ ấy là định mệnh. Nhưng không, sân ga em đến, nơi đó chẳng phải là anh. Bốn năm là khoảng thời gian hai ta gắn bó bên nhau và cũng là khoảng thời gian em có thể tạm gác lại hình bóng anh để quay lại với cuộc sống thường nhật.
Ta chia tay nhau nhẹ nhàng và êm ái như làn gió cuối hạ đầu thu. Hai ta chẳng oán trách, cũng chẳng phải lời dị nghị của mọi người mà là đã đến lúc cuộc tình này phải chấm dứt. Đôi ba dòng tin nhắn lạnh ngắt mỗi ngày, một tuần đôi ba lần gặp nhau chẳng cảm xúc. Phải chăng, anh và em đã không còn cảm giác như lúc đầu. Ta mất nhau chẳng ầm ĩ, ồn ào. Kết thúc buổi trò chuyện hôm ấy, ta chẳng còn liên lạc, mãi mãi đánh mất nhau giữa cuộc đời.
Em, dẫu có gồng mình, mạnh mẽ đến mấy cũng vẫn là em của ngày xưa ấy. Mỏng manh như cánh hoa cần được chăm sóc và chở che. Cuộc sống này, thiếu anh em đã phải gắng gượng để giữ cho tâm mình an nhiên giữa dòng người xô bồ. Nhưng không sao anh à, rồi thời gian cũng sẽ làm chai sạn đi cảm xúc kể cả con người em. Em trở nên rắn rỏi, đề phòng mọi thứ nhất là những người con trai muốn gần gũi, cạnh bên em. Em không đủ dũng khí để mở lại cánh cửa nơi đã khóa chặt trái tim vì em sợ, sợ phải kết thúc, sợ không yêu đúng người.
Em như bông hồng được bọc bởi tờ giấy báo. Cánh hoa ấy, đỏ rực và tươi tắn như bản chất con người em. Từng chiếc là góc cạnh ấy là tính cách, cảm xúc em có. Còn cành hoa ấy, chi chít gai góc là em của những ngày không anh. Tờ giấy báo kia là cuộc đời, là lời dèm pha, là định kiến, là bão tố. Em sẽ cố gắng thật nhiều để xuyên thủng màng bọc kia và có thể vươn dậy, giơ cánh tay vẫy gọi cuộc đời, bắt đầu một cuộc sống mới. Chẳng còn anh, chẳng còn em, chỉ còn lại quá khứ xưa cũ chẳng buồn lục lọi.
Yêu một người, ta mất một giây để rung động. Quên một người, ta mất một kiếp nhân sinh.
© Lê Huy Thuận – blogradio.vn
Mời xem thêm chương trình:
Mối tình đầu của tôi
Phản hồi của độc giả
Xem thêm

Ánh nắng mùa đông (Phần 2)
Cô ấm ức, cô tủi thân, cô đau khổ, cô mệt mỏi, cô bất lực. Anh không nói, không hỏi cứ vậy ôm cô thật lâu, dùng bàn tay to lớn của mình bao bọc lấy cô, truyền hơi ấm cho cô.

Món canh nhót dân dã mẹ nấu
Hồi ức đẹp đẽ về những mùa nhót tuổi thơ ùa về. Tôi với chị dằng dai, rủ rỉ... Bồn chồn nhớ quê…. Rồi tôi bỗng thèm được ăn món canh nhót dân dã mẹ nấu năm nào!

Có một Sài Gòn không ai nỡ rời đi
Với tôi, thành phố này ngạc nhiên đến kỳ lạ, lại đẹp đến ngỡ ngàng…

Ánh nắng mùa đông (Phần 1)
Tớ hi vọng chúng ta sẽ mãi bên nhau như thế. Tớ không thích kết bạn, cũng không thích hợp để làm bạn của ai cả nhưng cậu là người đầu tiên đứng trước mặt tớ và bảo vệ cho tớ, vậy nên cậu là ngoại lệ duy nhất của tớ.

Giấc mơ không tắt – gửi thanh xuân của tôi
Tôi không phải nữ chính trong tiểu thuyết. Tôi không có một cuộc đời được sắp đặt sẵn, không có một chàng trai dịu dàng luôn đứng phía sau ủng hộ mình, không có những tình tiết kỳ diệu biến ước mơ thành sự thật chỉ trong một đêm. Nhưng tôi có chính mình.

4 thứ cản trở phong thủy, phá tan tài lộc: Bạn nên tiễn ra khỏi nhà càng sớm càng tốt
Có những món đồ trong nhà tuy nhỏ, tưởng không quan trọng nhưng lại âm thầm ảnh hưởng đến vận khí cả gia đình.

Phụ nữ hãy trọn tình yêu thương bằng chính bản sắc của mình
Tôi nói với cô bạn: nếu thực trong tâm không tha thứ, buông bỏ được thì hãy ra đi, cuộc sống này ngắn ngủi lắm, sống cạnh nhau chỉ là những dằn vặt, sai lầm chồng chất sai lầm thì cuộc sống lãng phí quá.

Sau cơn mưa nắng sẽ về
Kể từ lúc biết tin căn bệnh quái ác sẽ tuyên án tử hình cho tuổi xuân còn đang dang dở của em, hình như tôi chưa từng thấy em để cho đôi chân mình được ngơi nghỉ ngày nào.

Mình muốn một tình yêu như vậy!
Họ không nói nhiều, không can thiệp quá sâu vào cuộc sống của nhau, không lãng mạn ngọt ngào, không hứa hẹn, không sở hữu, cứ thế hiện diện bên nhau, lắng nghe, an ủi.

Lỡ duyên
Trăng treo lẻ bóng bên đồi Gió ru khúc cũ nghẹn lời chia phôi Người đi để lại bồi hồi Ta ngồi đếm mãi một thời đã xa