Quên một người mất cả một đời
2020-06-17 01:26
Tác giả:
Lê Huy Thuận
blogradio.vn - Em như bông hồng được bọc bởi tờ giấy báo. Cánh hoa ấy, đỏ rực và tươi tắn như bản chất con người em.
***
Kết thúc một mối tình dang dở ai mà chẳng đau đớn, chẳng tiếc thương anh à! Em cũng vậy, đoạn thời gian đầu sống thiếu vắng anh, em như con én đập cánh mỏi mệt chẳng tìm được bến bờ hạnh phúc.
Yêu anh, em yêu trọn con tim, tất cả hướng về anh, thanh xuân này là của anh. Anh bước vào cuộc đời em, em cứ ngỡ sự tình cờ ấy là định mệnh. Nhưng không, sân ga em đến, nơi đó chẳng phải là anh. Bốn năm là khoảng thời gian hai ta gắn bó bên nhau và cũng là khoảng thời gian em có thể tạm gác lại hình bóng anh để quay lại với cuộc sống thường nhật.
Ta chia tay nhau nhẹ nhàng và êm ái như làn gió cuối hạ đầu thu. Hai ta chẳng oán trách, cũng chẳng phải lời dị nghị của mọi người mà là đã đến lúc cuộc tình này phải chấm dứt. Đôi ba dòng tin nhắn lạnh ngắt mỗi ngày, một tuần đôi ba lần gặp nhau chẳng cảm xúc. Phải chăng, anh và em đã không còn cảm giác như lúc đầu. Ta mất nhau chẳng ầm ĩ, ồn ào. Kết thúc buổi trò chuyện hôm ấy, ta chẳng còn liên lạc, mãi mãi đánh mất nhau giữa cuộc đời.
Em, dẫu có gồng mình, mạnh mẽ đến mấy cũng vẫn là em của ngày xưa ấy. Mỏng manh như cánh hoa cần được chăm sóc và chở che. Cuộc sống này, thiếu anh em đã phải gắng gượng để giữ cho tâm mình an nhiên giữa dòng người xô bồ. Nhưng không sao anh à, rồi thời gian cũng sẽ làm chai sạn đi cảm xúc kể cả con người em. Em trở nên rắn rỏi, đề phòng mọi thứ nhất là những người con trai muốn gần gũi, cạnh bên em. Em không đủ dũng khí để mở lại cánh cửa nơi đã khóa chặt trái tim vì em sợ, sợ phải kết thúc, sợ không yêu đúng người.
Em như bông hồng được bọc bởi tờ giấy báo. Cánh hoa ấy, đỏ rực và tươi tắn như bản chất con người em. Từng chiếc là góc cạnh ấy là tính cách, cảm xúc em có. Còn cành hoa ấy, chi chít gai góc là em của những ngày không anh. Tờ giấy báo kia là cuộc đời, là lời dèm pha, là định kiến, là bão tố. Em sẽ cố gắng thật nhiều để xuyên thủng màng bọc kia và có thể vươn dậy, giơ cánh tay vẫy gọi cuộc đời, bắt đầu một cuộc sống mới. Chẳng còn anh, chẳng còn em, chỉ còn lại quá khứ xưa cũ chẳng buồn lục lọi.
Yêu một người, ta mất một giây để rung động. Quên một người, ta mất một kiếp nhân sinh.
© Lê Huy Thuận – blogradio.vn
Mời xem thêm chương trình:
Mối tình đầu của tôi
Phản hồi của độc giả
Xem thêm

Đất mẹ Cẩm Khê
Con trở về thăm đất mẹ Cẩm Khê Một miền quê êm đềm như cổ tích Nghe ai hát những lời ru tha thiết Như thuở nào mẹ ru giữa chiều quê

Đêm lặng của những linh hồn thức
Không phải là một lời hứa hẹn lãng mạn kiểu phim ảnh, mà là sự chấp nhận trọn vẹn con người thật của nhau, cả những góc tối, những mệt mỏi, những vết sẹo tâm hồn. Đêm đó, không có phép màu nào xảy ra, nhưng có một sợi dây đồng cảm vô hình đã được thắt chặt, bền bỉ và sâu sắc.

Quên đi tình đầu
Bao nhiêu cố gắng, sự mệt mỏi và nỗi cô đơn của em nơi xứ người chẳng là gì với anh cả. Nhiều người vẫn bảo em thật khờ dại khi làm tất cả và hi sinh cho anh quá nhiều.

Trả lại cho anh tình đẹp tuổi đôi mươi
Em bảo rằng em nghèo lắm đó nghe Nghèo cả một đời chẳng có gì để lại Chỉ có chút tình còn vương mang ở lại Tặng lại cho người làm quà cưới ngày mai

9 thói quen nhỏ làm nên người hạnh phúc, thành công
Sự kết hợp giữa hạnh phúc và thành công không đến một cách tình cờ mà được xây dựng từ những thói quen hàng ngày có chủ ý.

Một ngày mùa hạ, phượng vỹ nở hoa
Mùa hạ của nhiều năm sau, phượng vẫn nở hoa, ve sầu cũng đến. Nhưng dưới bóng cây năm đó chẳng còn bóng dáng của hai cô, cậu học trò và những rung động thanh thuần của tuổi mới lớn, chưa kịp nở hoa đã vội chia xa.

Tuổi trẻ cần sống vội vã để theo kịp với thời đại hay sống chậm lại để cảm nhận cuộc sống?
Dù tôi không phản đối việc người trẻ hiện nay phải sống vội để bắt kịp thời đại, nhưng theo tôi, chính việc sống chậm lại sẽ cho ta không gian để lắng nghe bản thân, thấu hiểu chính mình.

Tình yêu người lính
Bởi tình yêu nước đã thấm vào da thịt của bà từ lâu rồi. Bà muốn cống hiến cho quê hương này dù là công sức nhỏ bé của bà.

Duyên trần em bỏ lại
Duyên trần em bỏ lại Sống một đời bình yên Đi qua vùng cỏ dại Ngắt một đoá hoa hiền

Lạc mất nhau rồi
Em nào có lỗi gì mà anh lại làm như thế. Thà rằng anh nói anh muốn kết thúc tình yêu này thì có lẽ em sẽ đỡ tổn thương hơn. Cái cách anh làm càng khiến em đau lòng hơn.