Phát thanh xúc cảm của bạn !

Trở về với những kí ức xưa kia mình từng hạnh phúc

2023-11-14 04:55

Tác giả: Lê Huy Thuận


blogradio.vn - Anh ước gì có thể mở lòng mình ra, anh khao khát được yêu, anh hy vọng một ngày em có thể quay trở về cùng anh, ta thôi không yêu đương mà ngồi tự sự, hàn huyên, chữa lành cho những gì mình từng chịu đựng, tổn thương, đau đáu.

***

Mặc một chiếc váy thật xinh đi em, đứng đợi anh ở ngã tư đường, anh sẽ che ô đưa em trở về với những kí ức xưa kia mình từng hạnh phúc.

Ngày gặp nhau, yêu nhau rồi chia xa. Ngày mình yêu, mâu thuẫn và phản bội. Ngày trời mưa ở hành lang sụp đổ, anh và em rời đi không một lời tạm biệt. Và từ đó là dặm trường bão tố mưa giông, không còn em, không còn tình yêu anh như chết đi một nửa linh hồn.

Kia là con sóng xô bờ, đây là vết chân trần trên cát mình cùng dìu nhau qua gập ghềnh, trắc trở. Này sóng ơi sóng đừng gầm gừ, này gió ơi gió đừng gào khóc, tràn vô bờ cuốn đi hết kỷ niệm tôi mất rồi. Anh cứ tưởng mình gan dạ lắm, anh cứ ngỡ tấm lòng mình là thành quách khổng lồ, ai ngờ đâu tất cả cũng hoá yếu mềm khi phải đánh mất người mình yêu, đối diện với quá khứ một phần hạnh phúc, êm đềm.

Em thấy không, mình đang trên chặng đường nơi ngày đầu gặp mặt, nơi chứng kiến hành trình yêu và tưởng như là chặng đường vĩnh viễn không thể tách rời, giữa mùa mưa đành chia đôi ngả, mãi mãi không gặp lại, mãi mãi là người dưng xa lạ. Anh thầm hỏi có bao nhiêu con đường dẫn tới hạnh phúc mà tại sao mình lại bỏ cuộc giữa chừng, mình băng qua sông sâu nước cả, mình vượt qua núi cao vực thẳm cũng được mà em, tại sao thế em hay vì em đã có cho mình một đoạn đường ngắn hơn khi người đồng hành không phải là anh.

Nghe trong nắng, bốc lên từ đất trời mùi ngọt đắng lẫn lộn, góc phố xưa, nơi quán quen không tên mình từng ngồi, anh không thích ngọt nên luôn là nâu đá ít đường, còn em là vô vàn thức em thích. Mình từng ngồi kể lể về nhau, mình từng trách nhau sao không gặp nhau sớm hơn và từng băn khoăn với nhau vì sao mình yêu nhau. Vị cà phê đắng quá, kể từ khi chia tay, anh phải hút thuốc lại rồi, vì khi say đắm trong làn khói mịt mờ sẽ dễ khiến anh ảo vọng em còn ngồi bên. Thật tệ. Anh lại nhớ em rồi.

phaohoa_(8)

Anh không can tâm, anh không chấp nhận, anh không buông bỏ được quá khứ, chúng như những cơn nghiện cứ hễ mưa rơi tí tách, hoa bay trong gió, ong bướm dập dìu là lại dâng lên, trào ra khiến anh không thở nổi, lồng ngực cứ như ngàn vạn sỏi đá đè nén, tấm lòng anh như bị xé toạc. Những lúc như thế chỉ có thể nằm im nhắm mắt hồi tưởng về những tháng ngày vui vẻ, êm đềm nhất cùng em, chỉ có đôi mắt, nụ cười, bóng dáng em mới khiến anh nguôi ngoai phần nào nỗi đau xót nhớ thương. Nhưng sự thật phũ phàng rằng ta đã chia tay, ở đôi bờ cách trở, rằng tình yêu mình từng ao ước dựng xây nay tan thành tro bụi.

Dẫu biết tình là hoa gió, yêu là mây bay. Tình tự đến, tình tự đi. Hương thơm nồng, hương dần phai. Yêu là tha thứ, yêu là tha thiết, yêu là tha thương. Cháy lên khát vọng yêu, như con thiêu thân lao vào ngọn lửa, yêu nhau đến thế, cuối cùng đành buông tay đi về nơi không có nhau, mãi mãi không có nhau. Kết thúc một bản tình ca là một nốt trầm buồn, anh nghe sao mà da diết, man mác, thê lương, vừa oán hận, vừa bất lực trong chính hoàn cảnh của mình, em đã rời đi, bên anh chỉ còn là những tro tàn, mảnh vỡ, bụi bặm của cuộc tình đã qua.

1db88ad9bc29f2d99a3ad9826b4e3089

Thế giới của anh chập chờn hạnh phúc, có khi tưởng như đã nắm được rồi nhưng vì yếu đuối lại đành tuột mất. Thế giới của anh như buổi chiều tà, nhá nhem, mông lung, lẻ loi, đơn điệu và nghi hoặc rằng liệu mình có đang thực sự sống và tồn tại. Thế giới của anh phía trong dãy núi, ở một thung lũng nhỏ, hình như có hoa cỏ, có ong bướm và hình như có cả thú hoang, giông lốc bập bùng. Chiều chiều, anh lang thang bên rìa thế giới, ngắm nhìn lòng người đổi thay, vũ trụ xoay vần. 

Anh ước gì có thể mở lòng mình ra, anh khao khát được yêu, anh hy vọng một ngày em có thể quay trở về cùng anh, ta thôi không yêu đương mà ngồi tự sự, hàn huyên, chữa lành cho những gì mình từng chịu đựng, tổn thương, đau đáu.

“Dừng lại thôi anh, mình dừng lại thôi, anh tự tìm cho mình lý do đi, em mệt rồi, mình thôi yêu nhau nhé anh, hạnh phúc tiếc cho anh chới với mãi cũng không chạm được, trượt tay lại rơi xuống hố sâu, không con đường, không lối thoát, không ánh sáng, hy vọng dập tắt, thất bại vô biên.”                     

© Lê Huy Thuận - blogradio.vn

Xem thêm: Ngọt Ngào Sau Những Gian Nan

 

Lê Huy Thuận

Một linh hồn vô vi

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Nơi trái tim khao khát về

Nơi trái tim khao khát về

Cứ như vậy, trong vòng xoáy vội vã, không ngừng của cuộc sống, cô và Phát dường như sống chậm lại, chia sẻ những cung bậc đường đời, cảm nhận niềm vui bình dị của tình bạn.

Mùa cao su thay lá

Mùa cao su thay lá

Khung cảnh vừa nên thơ lại vừa huyền bí. Dễ nhận ra, đây mới là hương sắc của Tây Nguyên vậy.

Nhặt lá mai ngày tết

Nhặt lá mai ngày tết

Họ bảo: mai cũng cần thay lá để đón xuân giống như con người được khoác lên mình bộ quần áo mới đầu năm vậy. Họ nói trong điệu hồ hởi, phấn khởi rồi bắt đầu công việc quan trọng của mình.

Những mảnh ký ức (Phần 7)

Những mảnh ký ức (Phần 7)

Mẹ cáu vì tôi bướng và ngang ngạnh nên cứ thế cầm cả cái chổi quật, tôi thì lỳ nhất định không xin. Cứ thế mẹ quật nát cả cái chổi, còn tôi bỏ ăn lên trốn trên gác thượng hờn dỗi và nức nở…

Những mảnh ký ức (Phần 6)

Những mảnh ký ức (Phần 6)

Tiếng bù lu bù loa láo loạn cả giấc trưa. Bà Bình sang từng nhà gọi, kết quả là băng đảng tan rã, tình cảm sứt mẻ, cả hôm sau đó chúng tôi phải ở trong nhà cấm không được đi đâu chơi. Tôi và con Nguyệt đáng nhẽ thoát, nhưng Thọ đen lại khai ra có cả tôi trong vụ đó nữa. Thật đáng buồn!

Những mảnh ký ức (Phần 5)

Những mảnh ký ức (Phần 5)

Chính vì bọn nhỏ trong xóm đông đúc thế, cùng với đám đàn anh vô cùng láu cá, nghịch ngợm, mà mùa hè nào đối với chúng tôi cũng đều là một khoảng thời gian tuyệt vời, đầy ắp những chuyến phiêu lưu đáng nhớ.

Em còn rất nhiều ngày hạnh phúc

Em còn rất nhiều ngày hạnh phúc

Em gật đầu, vậy là từ đó em thân với lũ trẻ đó nhiều hơn, và không hiểu sao em càng tin lời của dì em nói, em còn nhỏ lắm em sẽ còn có rất nhiều ngày hạnh phúc ở phía trước, rất nhiều ngày hạnh phúc đang chờ em.

Mừng Đảng quang vinh - mừng xuân đất nước

Mừng Đảng quang vinh - mừng xuân đất nước

Từ những nỗi đau mất mát, chúng ta đã đứng dậy, mạnh mẽ hơn bao giờ hết. Chính những khó khăn, thử thách đó lại càng làm cho mỗi người dân chúng ta thêm phần gắn kết, yêu thương và sẻ chia.

Những mảnh ký ức (Phần 4)

Những mảnh ký ức (Phần 4)

Một cách duy nhất để được ăn phở đó là “bị ốm”, phải được ốm, không ăn được gì thì sẽ được ăn phở. Thế là trưa nắng thay vì trông thóc, bọn tôi lăn ra phơi người để được ốm và cũng được ốm thật!

Bữa cơm gia đình

Bữa cơm gia đình

Câu hỏi ấy đặt ra với tất cả chúng ta chứ không phải riêng một bất kỳ ai. Xa nhà để phát triển bản thân, ở gần người thân gia đình nhưng vì mối quan hệ xã hội mà ta níu kéo giữ gìn rồi quên đi bữa cơm gia đình, có đáng hay không?

back to top