Phát thanh xúc cảm của bạn !

Tôi muốn được hát lên

2023-11-08 05:50

Tác giả:


blogradio.vn - Và tôi lại mong biết đâu ngày mai, rồi những ngày mai đang tới sẽ lại mang đến cho tôi nhiều bài hát khác. Dù lúc nào tôi cũng chỉ thuộc vài câu và có khi còn hát sai lời sai nhạc nhưng tôi cứ mặc kệ, cứ hát lên, điều quan trọng là tôi đã hát và cứ muốn hát lên.

***

Tôi rất thích hát, những người thân của tôi đều biết điều đó. Dù tôi hát không hay và nhất là chẳng thuộc được bài nào cho ra hồn, cứ mỗi bài tôi lại thuộc mấy câu, rồi lại bài nọ xọ bài kia tùm lum tà la, những khi tôi có chuyện vui có chuyện buồn hay cao hứng chuyện gì đó tôi cũng hát. Hát từ bài này qua bài kia, rồi cứ mấy chục năm như vậy từ nhỏ đến lớn, cứ nghe được bài hát nào mà tôi thích và có thể hát được là tôi bắt chước ngay lập tức.

Sáng nay tôi có ngẫu hứng một chút muốn viết về những gì tôi hay hát của những ngày qua. Có lẽ vì trên ti vi hay nhắc về thông tin học sinh chuẩn bị tựu trường nên làm tôi nhớ những ngày còn được đi học. Đó là những ngày tháng tôi hay hát nhiều nhất chứ không phải là thời gian đi làm sau này, và tự dưng muốn nghĩ về nhớ về những gì tôi vẫn hay hát.

Đó là một bài hát rất da diết về tình yêu quê hương đất nước, những câu từ trong bài rất dễ làm rung động trái tim của mỗi người, và tôi cũng không ngoại lệ. Những câu từ nói về tình yêu của một đôi lứa được chứa đựng và tràn đầy trong tình yêu đất nước, một lòng sắt son trong chờ đợi đến một chiến thắng tất yếu cuối cùng của cả non sông ngày mai.

“Em ơi nghe chăng lời trái tim vọng ra, rung trong không gian mặt biển sôi ầm vang, qua núi biếc chập chùng xa xa, qua áng mây che mờ quê ta. Tiếng ca đời đời chung thủy thiết tha.”

Họ yêu nhau trong thời khói lữa chiến tranh và luôn vững vàng một niềm tin ở ngày mai. Họ dặn dò nhau một cách đầy yêu thương thế này:

“Giữ lấy đức tin bền vững em ơi, giữ lấy trái tim đòi sống yêu đời, làm một bài tình ca của đôi lứa ta, dâng cả bao người.”

Tôi chỉ có thể thốt lên sau khi hát xong là người nhạc sĩ sáng tác quá tuyệt vời.

Có lẽ tôi thích những bài hát chuyên về chủ đề quê hương đất nước như vậy nên bài nào tôi cũng ngâm nga vài câu, và có lúc hát gộp lại nhiều với nhau.

 

“Pháo anh trên đồi cao nã vào đầu giặc mỹ

Thù giặc dưới hầm sâu em cũng là chiến sĩ

Cái chết cúi gục đầu

Cuộc đời xanh tươi trẻ ngày đêm ta bên nhau

Những đêm ngày chiến đấu

Ngày đêm ta bên nhau những đêm ngày chiến đấu”

 

Tôi thích hát vậy đó, những ca khúc nồng nàn cháy bỏng của một thời rất xa vẫn còn rất rất hay và đầy cảm xúc trong tôi mỗi lúc hát:

 

“Em ơi, hãy lắng nghe. Em ơi, hãy lắng nghe

Nghe thành phố thở

Bằng tiếng sóng vỗ dưới những con tàu

Bằng hương rừng già trên vai bộ đội

Bằng hương đồng nội thanh niên xung phong

Bằng cả tấm lòng chờ mong chờ mong.”

 

Một thành phố tình yêu và nỗi nhớ ngày nào vẫn đầy ắp nguyên vẹn những thiết tha sâu lắng khi tôi cất tiếng hát. Như “Hành khúc ngày và đêm” ở trên, hay “Như em vẫn đợi anh” về là những bài hát tôi vẫn cứ hát đến tận bây giờ.

“Bình yên và chiến tranh”

“Mùa xuân và bão tố”

“Ngày mai hay quá khứ”

“Mãi mãi là bên anh”

Tôi nghĩ không chỉ có riêng tôi đâu mà rất nhiều người cũng rất yêu và rất thích hát những ca khúc về đất nước như vậy, dù họ có phải là ca sĩ hay không. Mà cứ mỗi năm cứ mỗi lần đến những dịp kỷ niệm những ngày lễ lớn rồi ti vi truyền đi những chương trình ca nhạc hay hát lại những bài hát năm xưa, làm tôi ngồi nghe cứ thấy xao động ngập lòng có lúc muốn trào nước mắt. Tôi luôn hướng về nơi ấy, nơi mà người ta hay nói là trái tim của Tổ quốc tôi, thủ đô Hà Nội. Và tôi thấy rất nhiều bài hát được nhiều nhạc sĩ viết về nơi ấy luôn dạt dào yêu thương và tự hào trong lòng bất cứ người dân nào của đất nước tôi.

 

“Ơi Đông đô, hùng thiêng dấu xưa còn in nơi đây

Ơi Thăng Long, ngày nay chiến công rạng danh non sông

Hà Nội mến yêu của ta

Thủ đô mến yêu của ta

Là ngôi sao mai rực rỡ.”

 

Hà Nội là vậy đó, sẽ là nhiều bỡ ngỡ rất đáng yêu cho những ai mới lần đầu đặt chân đến, nhưng sẽ để lại muôn vàn cảm xúc trong tim của mỗi người với mùi hoa sữa trên các con đường. Tôi viết vậy có đúng không ạ, vì tôi chỉ cảm được qua bài hát chứ chưa ra Hà Nội bao giờ.

 

“Hoa sữa vẫn ngọt ngào đầu phố đêm đêm

Có lẽ nào anh lại quên em

Có lẽ nào anh lại quên em.”

 

Hoặc chỉ là một chút tiếc nuối, một chút đau đáu trong lòng luôn muốn gởi gắm lại quê hương của một người con. Khi đi xa rồi mới nhận ra tình yêu dành cho nơi ấy quá nhiều và cứ muốn được quay lại để nói thêm lời yêu thương lần nữa.

 

“Hà Nội ơi Hà Nội ơi, khát vọng trong tôi tình yêu trong tôi

Thời gian có bao giờ phôi phai

Như nước Hồ Gươm xanh vời vợi

Như hương hoa sữa nồng nàn đắm đuối

Bước chân tôi qua bao nẻo đường

Vẫn mong một ngày trở về quê hương

Ngõ nhỏ phố nhỏ nhà tôi ở đó

Trong giấc mơ, tôi vẫn thầm mơ.”

 

Tôi nghĩ chắc đó là một người đàn ông. Còn tôi, một phụ nữ, tôi luôn mang trong lòng ước mơ được ra đó để được thăm lăng Bác một lần. Bài hát này tôi đã từng hát biểu diễn nè, “Viếng lăng Bác”.

 

“Con ở miền Nam ra thăm lăng Bác

Đã thấy trong sương hàng tre bát ngát, ơi hàng tre, xanh xanh Việt Nam

Giông tố mưa sa vẫn thẳng hang.”

 

Tôi cứ tin là một ngày tôi sẽ làm được điều tôi ước, nhất là mỗi khi tôi hát lên những câu hát ấy.

Những năm giông bão nhất mà tôi đã trải qua trong cuộc đời là khi tôi bước vào tuổi mà người ta hay gọi là tuổi trung niên, tôi lại yêu thiết tha những ca khúc những lời hát như muốn rút ruột tôi vậy.

 

“Bước trên đường về em thương nhớ em âm thầm

Với bao ngọt ngào xưa êm ấm

Những trưa hè sầu dâng lên đắm say vô bờ

Em nói bằng tiếng thơ mong chờ.”

 

Tôi nhớ đã hát rất nhiều lần như thế, rồi đang hát nữa chừng tôi lại cất tiếng sang bài khác, cũng say sưa không kém.

 

“Cho dù dâu biển chia phôi

Chiều nao nhìn áng mây trôi

Người ơi còn nhớ thương này

Tôi yêu người còn hơn yêu tôi.”

 

Đó là bài biển dâu, mà chắc tôi sống ở một thành phố biển nên tôi rất yêu biển rồi yêu luôn những bài hát về biển như thế.

Tôi hát thêm một bài về biển trong nhiều bài hát được viết về biển mà tôi rất thích.

 

“Những ngày không gặp nhau biển bạc đầu thương nhớ

Những ngày không gặp nhau lòng thuyền đau rạn vỡ

Nếu từ giã thuyền rồi, biển chỉ còn sóng gió

Nếu phải cách xa anh em chỉ còn bão tố.”

 

Chắc tôi không thể nhớ hết và viết hết được những bài tôi hát về tình yêu đôi lứa. Mà nói thật là mỗi khi nghe nhiều ca sĩ hát lên là tôi lại mở miệng cất tiếng bắt chước theo. Có bài tôi bắt chước được có bài tôi cố mãi cũng chẳng được, vậy mà tôi vẫn thích nghe vẫn thích hát. Nhân đây tôi cũng nói luôn món ăn tôi vẫn thường ăn mỗi ngày là âm nhạc đó, đó gần như là món ăn tinh thần không thể thiếu của tôi hàng ngày. Nhất là giờ đây tôi chỉ có một mình trong chính ngôi nhà của tôi và đã chính thức từ giã công việc.

 

“Thôi, xin đừng thương hại giùm tôi

Không cần thương hại người ơi, vì tôi chán phấn son cuộc đời

Thôi xin đừng đưa đón vui cười, xin đừng đon đả gạn mời

Vì tôi khinh chót lưỡi đầu môi.”

 

Tôi hay hát một mình trong nhà như vậy. Những lúc tôi rảnh, những lúc tôi lau nhà, những lúc tôi nấu ăn tôi rửa chén và ngay cả những lúc tôi tắm tôi cũng vẫn cứ hát, đơn giản vì tôi thích hát, thế thôi.

Để tôi nhớ xem còn bài nào tôi hay hát nữa. À quên, ngày xưa lúc còn là sinh viên tôi hay hát “Ngàn thu áo tím” lắm. Mà tôi cũng không hiểu sao những ngày ấy tôi lại thích bài hát ấy đến vậy, nghe cứ có chút gì buồn buồn của một sự chia tay và tôi thấy có một tình yêu thật đẹp trong những câu những từ của bài hát. Có lẽ vậy nên khi tôi hát lên là lại cứ được yêu cầu hát tiếp hát lại.

 

“Ngày xưa xa xôi em rất yêu màu tím

Ngày xưa vô tư em sống trong trìu mến

Chiều xuống áo tím thường thướt tha, đứng trên đường ngắm hoa

Ngắm mây trời lướt xa

Anh xa xôi bóng mưa giăng mờ lối

Anh xa xôi áo bay trong chiều rơi

Anh xa xôi áo em tím lẻ loi, tím lây khung trời nhớ nhung đầy vơi.”

 

Đã mấy chục năm rồi đó, từ lúc còn là cô sinh viên với rất nhiều ước mơ rất nhiều khát khao được sống được cống hiến, vậy mà ngoảnh đi ngoảnh lại mới đó đã mấy chục năm rồi. Mà những gì tôi hát năm xưa đến giờ vẫn còn nguyên niềm tha thiết như thế mỗi khi tôi hát lại, và nhiều lần lắm. Theo thời gian, rồi nhiều bài hát khác được sáng tác, được có mặt cũng chẳng làm tôi quên được tất cả những gì tôi vẫn hay hát. Có chăng là nhiều quá nên có lúc tôi hát bài này có lúc tôi hát bài kia, rất lộn xộn rất đan xen. Chỉ là tôi tự hát ở nhà nên chẳng thấy mắc cỡ gì vì có ai nghe đâu mà, chỉ mình tôi thôi.

 

“Người mẹ hiền yêu dấu mẹ đã trao về ta

Thật bao âu yếm trong những năm vừa qua

Mẹ ơi có biết khi lớn khôn ra đời

Con vẫn nhớ hoài bóng dáng người.”

 

Mọi người có thấy thương mẹ mình nhiều không khi hát lên hoặc khi nghe những câu hát ấy? Rồi khi chính tôi được làm mẹ, tôi lại hay hát ru con tôi những câu hát này đây:

 

“Gió mùa thu, mẹ ru con ngủ

Năm canh chày là năm canh chày

Thức đủ vừa năm

Hỡi chàng là chàng ơi

Hỡi người là người ơi

Em nhớ tới chàng, em nhớ tới chàng

Hãy nín nín đi con, hãy ngủ ngủ đi con

Con hời con hỡi.”

 

Tôi nghĩ chắc chắn có nhiều bà mẹ đã hát ru con mình như thế, với một trái tim dành hết cho con.

Một buổi sáng thật nhớ về những bài hát. Nếu khi tôi kết thúc những dòng viết này mà tôi quên một bài nào đó, nhiều nhiều bài nào đó, tất nhiên rồi, thì những bài hát ơi xin đừng giận nhé. Quan trọng là tôi vẫn sẽ hát và sẽ hát rất nhiều nữa trong nhiều ngày tháng sau, hay là ngay chiều nay, có thể lắm, ai biết được đâu mà. Tôi chỉ muốn nói tôi rất yêu các bạn, những bài hát luôn gắn bó với cuộc sống của tôi, đã luôn cho tôi muôn vàn cảm xúc và sự lắng đọng yêu thương. Cho tôi luôn cả tình người mênh mông và dạy tôi biết sống một cách sống của con người của lẽ phải và của tình thương.

Không biết có ai có cùng suy nghĩ như tôi không. Và còn điều này nữa, những bài hát luôn làm tôi thấy có nhiều cảm hứng hơn, thấy yêu những gì xung quanh tôi hơn. Và tôi lại mong biết đâu ngày mai, rồi những ngày mai đang tới sẽ lại mang đến cho tôi nhiều bài hát khác. Dù lúc nào tôi cũng chỉ thuộc vài câu và có khi còn hát sai lời sai nhạc nhưng tôi cứ mặc kệ, cứ hát lên, điều quan trọng là tôi đã hát và cứ muốn hát lên.

Cuối cùng tôi muốn dành những bài hát này để kết thúc. Mà tôi nghĩ nếu tôi cứ viết và viết mãi thì chắc sẽ rất dài, vì tôi hát nhiều lắm và đủ thứ bài được trộn lẫn vào nhau. Còn vì sao tôi chọn ba bài này đơn giản vì tôi vừa nhớ ra, đó đều là những bài hát về nỗi nhớ về tình yêu:

 

“Ơi dòng sông bây giờ tóc gió thôi bay

Ơi mùa đông môi hồng chợt nhớ cơn say

Chiều không chút nắng mây bay lặng lẽ bên đời

Xa anh đã mấy đông rồi, sông xưa buồn nhớ cánh chim trời.”

 

Những câu hát đó làm tôi nhớ không nguôi về tình yêu của con tàu dành cho dòng sông mà tôi vẫn hay hát và hát rất nhiều.

 

“Anh sẽ mang tình em, con sông yêu thương qua cơn sóng gào

Tàu anh xuôi bến quê hương

Dòng sông em mãi mong chờ.”

 

Nếu những bài hát, nếu âm nhạc có thể mang đến cho người ta rất nhiều điều như tôi đã viết ở trên. Mà chắc chắn là bị thiếu sót nên tôi rất mong nếu ai đó cũng có ngẫu hứng và thích viết về những bài hát giống tôi thì sẽ giúp tôi một chút nào đó là viết thêm vào cho đủ nhé. Còn những dòng cuối này tôi sẽ nói âm nhạc luôn làm cho người ta phải ước mơ, luôn mang đến cho người ta một động lực và thôi thúc người ta hãy biết ước mơ. Dù là ước mơ về bất cứ điều gì, mà bình thường thì âm nhạc luôn tải đến nhiều nhất cho mọi người là những ước mơ về tình yêu.

 

“Ta mơ thấy em ở nơi kia xa lắm

Em cô đơn căn phòng trống cô đơn

Dạ khúc đêm nay chẳng thể nào dang dở

Trong nỗi khát khao em chầm chậm quay về.”

 

Tôi dừng đây, đã đến lúc tôi quay về với món ăn tôi vẫn ăn mỗi ngày và không chán, là nghe những bài hát được vang lên. Tôi cũng muốn được cảm ơn rất nhiều đến những người nhạc sĩ, những người tôi chưa bao giờ gặp, những người luôn là những người thầy người cô chưa bao giờ dạy tôi. Tôi chỉ muốn cảm ơn họ thật nhiều, vì nguồn cảm xúc vô tận trong tôi là một phần lớn là họ mang đến, qua những bài hát.

Cảm ơn nhé, những người nhạc sĩ.

© HẢI ANH - blogradio.vn

Mời xem thêm chương trình:

Đã Chọn Rời Đi Sao Lại Quay Về? | Blog Radio 875

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Lời yêu chưa nói

Lời yêu chưa nói

Tình yêu thầm lặng suốt nhiều năm tháng đã biến thành một món quà vĩnh cửu, một sự kết nối không bao giờ bị đứt đoạn. Tôi đã học được rằng tình yêu không bao giờ kết thúc, nó chỉ thay đổi hình thức. Tình yêu của chúng tôi, bất chấp mọi khó khăn, vẫn tồn tại, và nó đã trở thành một phần không thể tách rời của cuộc sống và trái tim tôi.

Vang vọng tiếng sáo

Vang vọng tiếng sáo

Nắng chiều nhè nhẹ rọi cao Thất thanh tiếng hót lao đao giữa đời Sáo đi khắp mọi phương trời Lần theo gió mát à ơi thân mình.

Đời là những cung đường

Đời là những cung đường

Đi sai đường không có nghĩa sẽ sai đích đến. Hãy nhớ rằng, “chỉ cần có niềm tin, đi đường nào rồi cũng sẽ tới đích”. Đi đường vòng sẽ xa hơn nhưng bạn sẽ ngắm nhìn được nhiều thứ mới lạ hơn mà những “bước chân mòn” sẽ không thể có được.

Cho em gần anh thêm một chút nữa

Cho em gần anh thêm một chút nữa

Cảnh ôm lấy con người nhỏ bé ấy vào trong ngực mình, vỗ về, an ủi như một đứa con nít. Thảo nấc lên từng tiếng thổn thức mà trái tim đau như cắt vì biết rằng từ đây tình yêu trong cuộc đời mình không còn trọn vẹn nữa, không còn là tình yêu của cá nhân nhưng là của mọi người.

Hẹn ngày trái tim qua giông bão

Hẹn ngày trái tim qua giông bão

Cả hai đối diện nhau, ánh nhìn giao nhau, chạm đến nhau, yêu thương nhau. Tình Yêu trên đời này có lẽ cũng muôn hình vạn trạng như bầu trời, nó hàm chứa Gió, Mưa, Sao, Mây, Mặt Trăng, Mặt Trời và ngàn vạn điều khác.

Có thể chúng tôi không còn bên nhau, nhưng tình yêu vẫn tồn tại

Có thể chúng tôi không còn bên nhau, nhưng tình yêu vẫn tồn tại

Có thể là chúng tôi không còn bên nhau, nhưng tình yêu và kỷ niệm đó vẫn tồn tại. Đôi khi, trong những giây phút lặng im, tôi cảm nhận được hơi thở của những kỷ niệm đó, và tôi biết rằng tình yêu thanh xuân mà chúng tôi đã trải qua là một phần quan trọng của cuộc sống của tôi.

Từ thích đến theo đuổi

Từ thích đến theo đuổi

Tuy nhiên, tôi lại sợ mình sẽ bỏ cuộc giống như tôi đã từng làm với rất nhiều sở thích khác. Tôi sợ mình không đủ cam kết, không đủ bền bỉ để theo đuổi đam mê.

Quê hương hai tiếng thân thương ấy

Quê hương hai tiếng thân thương ấy

Quê hương hai tiếng thân thương ấy Nung nấu hồn thơ đến cháy lòng Cuộc sống mới thay da đổi thịt bao sắc màu rực rỡ mênh mông.

Tất cả chỉ là lần cuối thôi

Tất cả chỉ là lần cuối thôi

Ừ tất cả chỉ là lần cuối thôi Dẫu cay đắng hay ngọt ngào cũng thế Nhưng anh ơi làm sao em có thể Khóc lần cuối cùng rồi quên.

Con à, khi về già hãy sống như ông nội con

Con à, khi về già hãy sống như ông nội con

Những lời ông nói, những từ ông giảng giải lúc nào cũng đầy ắp trái tim nhỏ bé của tôi, như truyền động lực để tôi bước tiếp mỗi ngày thật mạnh mẽ. Không khí thu mát mẻ, lá vàng khẽ rơi tôi mơ màng suy tư một ngày nào đó tôi cũng sẽ già đi, cùng con cháu đầy đàn, cũng làm vườn và kể cho chúng nghe những câu chuyện ngày xưa, cũng dạy cho chúng những bài học quý giá, cũng sẽ như ông trở thành một người đầy thông thái, cũng sống cuộc sống thật hạnh phúc trọn vẹn, sum vầy bên gia đình, cũng sẽ viết nên một cuộc đời bình dị và ý nghĩa như ông như bao người chúng ta.

back to top