Ngày mai mình cưới, anh ở đâu sao vẫn chưa về?
2022-06-16 00:05
Tác giả:
Hoàng Thị Minh Hoa, phạm hương giang
Giọng đọc:
Chit Xinh
blogradio.vn - Em sẽ không đau nữa đâu, em sẽ không sợ những cơn mưa nữa, vì trời mưa cũng là trời đang nắng, chỉ là ánh nắng ấy tạm thời ẩn mình dưới những đám mây mà thôi.
Ngày mai mình cưới, anh ở đâu sao vẫn chưa về? (Hương Giang Phạm)
Anh à ngày mai mình cưới rồi sao anh đang ở đâu mà mãi chưa về?
Anh à anh từng nói em mặc váy cưới đẹp nhất trần đời này, anh hạnh phúc vì là người được khoác tay đi bên cạnh người đẹp nhất trong một ngày đẹp nhất cuộc đời anh cơ mà!
Anh à a không nhớ sao anh không nhớ những gì anh từng nói với em sao?
Sao anh cữ đi mãi thế… sao cứ đi mãi thế …
Một ngày trôi
Hai ngày trôi
Một tháng trôi
Hai tháng trôi
Em không biết mình đã xé bao nhiêu tờ lịch, em không biết mình đã chờ anh bao nhiêu buổi sáng bình minh.
Em không biết
Em không muốn biết
Thời gian với em chỉ gắn với hình ảnh của anh.
Buổi sáng là lúc anh khẽ hôn vào trán em, nấu bữa sáng em ăn
Buổi trưa là lúc anh cùng em đi chợ, cùng em vào bếp
Buổi chiều là lúc anh cùng em dạo phố, ngắm hoàng hôn
Buổi tối là lúc anh và em cùng đến quán café quen thuộc, nhâm nhi café, nhâm nhi bản nhạc đang phát ra từ quán du dương, du dương…
Em đã quen như thế rồi, quen như thế từ lâu lắm rồi, từ rất lâu… thế nên bây giờ không có anh bên cạnh thì thời gian là gì em không định nghĩa nổi, em không còn ý thức về thời gian, không gian kể từ ngày không anh.
Nhưng hôm nay thì khác. Xé tờ lịch của ngày hôm nay đi sẽ là ngày sinh nhật của em vì là ngày sinh nhật của em nên em sẽ nhìn thấy viễn cảnh một em gái xinh đẹp lộng lẫy trong chiếc váy trắng khoác tay một chàng trai lịch lãm, tuấn tú.
Anh đã chọn ngày sinh nhật của em lúc em đã ra trường sẽ là ngày 2 người kết hôn, sẽ cùng nhau cười thật tươi, thật hạnh phúc. sẽ cùng nhau bước vào lễ đài trong tiếng vỗ tay và những lời chúc tụng của mọi người. Em sẽ hãnh diện mà khoe với mọi người rằng anh là chàng rể đẹp nhất em từng thấy. rồi em sẽ cùng anh hưởng tuần trăng mật ở xứ sở hoa anh đào, cùng anh nhặt những cánh hoa gấp vào trang nhật nhật kí của anh và em. Rồi em sẽ sinh cho anh những em emng chúa, cậu hoàng tử thật đáng yêu, chúng sẽ giống anh_người em mãi yêu. Còn nhiều, còn rất nhiều điều em muốn làm cùng anh, muốn làm cho anh…. Nhưng những điều ấy càng nhiều bao nhiêu, viễn cảnh ấy càng hạnh phúc bao nhiều thì giờ đây em càng thấy đau đơn bấy nhiêu.
Và.. em lại nhớ về những ngày đã qua của nhiều năm về trước
Em và anh cữ thế cùng nhau viết lên bao nhiêu kỉ niệm ngọt ngào, ấp áp bên nhau
Anh cùng em dạy học cho lũ trẻ
Cùng em dạo từng con phố
Cùng em yêu những buổi bình minh
Cùng em say mê theo những bản nhạc hai người đều thích nghe
Anh và em,
Hai mảnh ghép hoàn hảo tưởng chừng như không thể nào tách rời
Em là mặt trời luôn ngự trị trái tim anh
Em khiến anh thấy cuộc sống này tươi đẹp biết bao
Những lúc bên em anh ước gì thời gian cữ dài mãi ra để anh có thể ở bên em mãi, khoảnh khắc bên em anh chỉ sợ vụt mất đi.
Anh không hiểu nỗi sợ vô hình ấy là gì
Anh không biết tại sao nó tồn tại trong anh
Thế rồi cuối cùng ông trời cũng cho anh lời giải
Vào một ngày trời mưa tầm tã, em sợ những cơn mưa, em không thích những cơn mưa, nó làm em nhớ về quá khứ.
Em sợ lắm
Anh biết điều đó nên khi nghĩ em đang đứng dưới cơn mưa chờ anh, anh không nghĩ gì khác ngoài việc lao thật nhanh đến bên cạnh em.
Thế rồi…
Trong màn mưa trắng xóa.
Anh không còn nghe thấy gì
Xung quanh anh chỉ còn bóng tối
Nhưng đâu đó nơi xa xôi anh vẫn thấy có ánh nắng len lỏi qua không gian, qua thời gian đến bên cạnh anh.. thật gần… thật gần… nhưng anh không thể chạm tới.. anh càng cố càng xa.. anh khóc lóc van xin ông trời xin đừng đưa anh đi. Xin đừng bắt anh phải xa em, anh phải ở bên cạnh em những lúc trời đổ những cơn mưa.
Sự ra đi đột ngột của anh khiến em gục ngã, em không đứng dậy nổi nữa rồi, em không còn sức lực nữa rồi, nước mắt em tuôn rơi, rơi mãi, rơi mãi như màn mưa kia…
“Sợ trái mồng tơi ngủ vùi trong màu tím
Em mỗi ngày đem kí ức ra phơi”
Mồng tơi thì luôn tím, kí ức thì luôn là những điều đã qua, sẽ luôn cũ kĩ. Nhưng anh à. Kí ức của anh và em sẽ không bao giờ cũ.
Bởi em là mặt trời tỏa nắng ấm đến muôn nơi. Em sẽ sưởi ấm cho kí ức của chúng mình. Em sẽ không đau nữa đâu, em sẽ không sợ những cơn mưa nữa, vì trời mưa cũng là trời đang nắng, chỉ là ánh nắng ấy tạm thời ẩn mình dưới những đám mây mà thôi. Em yêu anh và sẽ mãi yêu anh.
Em sẽ đợi anh đến (Zin Di)
Tin em đi, em sẽ làm cho anh cảm thấy mình là người đàn ông may mắn và hạnh phúc nhất trên thế gian
Khi anh mệt mỏi vì công việc, hay có những phút trầm tư, em hứa sẽ không nói nhiều, không cằn nhằn bên tai anh, mệt mỏi quá, hãy tựa lên vai em nhé, em sẽ vòng tay ôm anh thật nhẹ, thì thầm bên tai anh và nói: "Có gì, kể em nghe..."
Một năm mới lại đến, cho đến giây phút này, thứ mà em chờ đợi lâu nhất chính là anh, anh có biết em đã phải chờ anh bao lâu rồi ko, anh người yêu.
Không biết rằng chúng ta có rơi vào trạng thái sét đánh không, nhưng trước khi gặp được anh và lên gối cho vài phát hay đấm anh những cú thật đau vì tội để em phải chờ quá lâu thì em vẫn muốn gửi đến anh đôi điều em muốn nói.
Mọi người thường nói em chảnh, nặng nề hơn còn được ví với loài vật em rất yêu quý: "chảnh cún". Buồn thay, chỉ bởi vì em quyết nhất định đợi anh thôi, không rung rinh với những đối tượng khác nên có lẽ mọi người không hiểu. Em đâu có chảnh, em càng thích chó, em chỉ quá trông đợi vào người đàn ông em thực sự yêu mà thôi. Vì thế, anh nhanh xuất hiện và giúp em đi.
Không biết là tương lai ra sao, nhưng hiện giờ, anh đang có nhiều đối thủ vô cùng nguy hiểm đấy, đã đôi lần em suýt rung rinh mà quên mất anh để cho họ một cơ hội, nhưng ai bảo anh có sức hút quá, họ thiếu nhiều thứ để giống anh lắm, nên em lại đợi. Nhưng em không chắc sẽ làm người phụ nữ khó tính mãi được đâu nhé, nhiều lúc em cũng yếu lòng mà.
Những người đàn ông quen em, đều nói: "Ai yêu được em thật may mắn". Anh có thấy hãnh diện không. Nhưng mà, em cũng không giấu đâu, mấy cô bạn thân tiểu yêu của em đó, chúng nó nói rằng: "chia buồn cho anh", tức người yêu, cũng là chồng tương lai của em. Anh đừng vội hoảng sợ,anh nên hiểu là, khi chúng ta yêu nhau, em sẽ làm cho anh thành người đàn ông hạnh phúc và may mắn nhất, là điều để anh hãnh diện với mọi người xung quanh. Dù có tức giận, em cũng không bao giờ làm anh mất mặt trước mọi người. Chỉ khi có hai đứa, em sẽ xử lý anh sau. Vì chỉ có những người thân mà em yêu quý nhất, em mới thoải mái là chính mình nhất, anh sẽ thấy, em đanh đá như thế nào.
Đừng quên tặng hoa cho em, em không biết những cô gái nói rằng không thích hoa sẽ có sở thích như nào, nhưng em rất yêu chúng. Không khó đâu, em không cần anh tặng hoa cho em vào những ngày lễ quan trọng. Anh có thể vô tình khi đi làm về. khi đi chơi...tạt vào một hàng hoa ven đường và chọn lấy loài hoa em thích nhất, bất ngờ đến tặng em, chỉ là gặp trong giây lát rồi đi. Em cũng thích những giỏ hoa tự trồng xinh xắn, nếu được nhận chúng, em sẽ chăm tưới nước hàng ngày, và ngắm chúng mỗi khi nhớ đến anh.
Tính khí của em cũng đỏng đảnh vô cùng, những lúc em nổi cáu hay tức giận, đừng to tiếng với em nhé, dù anh đúng. Con trai phải biết cao thượng mà. Đợi em qua cơn giận, em sẽ biết lỗi của mình. Nhưng cũng đừng bỏ đi khi em đang không ổn. Ngược lại, khi anh mệt mỏi vì công việc, hay có những phút trầm tư, em hứa sẽ không nói nhiều, không cằn nhằn bên tai anh, mệt mỏi quá, hãy tựa lên vai em nhé, em sẽ vòng tay ôm anh thật nhẹ, thì thầm bên tai anh và nói: "Có gì, kể em nghe..."
Còn rất nhiều, rất nhiều lời muốn nói với anh, nhưng nếu nói trước nhiều quá, anh đọc được sẽ không xuất hiện nữa. Vì thế, em sẽ đợi anh đến và tìm hiểu con người em. Vì thế, nếu tò mò, hãy xuất hiện sớm nhé. Lời cuối cùng bây giờ em muốn gửi cho anh, đó là:
Em sẽ làm cho anh cảm thấy mình là người đàn ông may mắn và hạnh phúc nhất trên thế gian.
Tin em đi
Em yêu anh.
Tác giả: Hương Giang Phạm, Zin Di
Giọng đọc: Chit Xinh
Thực hiện: Hằng Nga
Thiết kế: Hương Giang
Xem thêm:
Phản hồi của độc giả
Xem thêm

Cái Kết Cho Kẻ Phản Bội (Blog Radio 869)
Sẽ có đôi lần ta đứng trước những phút giây yếu lòng, xao động. Quan trọng là ta cần tĩnh tâm để tự vấn mình và nhắc nhở bản thân rằng đó chỉ là cảm xúc nhất thời.

Khoảng Trời Nhiều Gió (Blog Radio 868)
Nghịch cảnh luôn là điều mà trăm vạn lần ta không muốn phải trải qua. Nhưng ấy thế mà ông trời lại luôn biết cách khiến chúng ta phải đối mặt với nó.

Sống Chân Thành Để Nhận Chân Tình (Blog Radio 867)
Cuộc sống vốn đã khắc nghiệt, những người ta gặp, những mối quan hệ xung quanh luôn ảnh hưởng và khiến cuộc đời ta thay đổi. Đừng vì cái tôi mà đánh mất những người thân yêu nhất.

Tập Làm Người Hạnh Phúc (Blog Radio 866)
Mỗi ngày chỉ là quá khứ của ngày mai. Chi bằng cứ hướng tới ngày mai bằng tình yêu cho mọi người.

Gieo Nhân Nào Gặt Quả Nấy (Blog Radio 865)
Nhân quả vẫn tồn tại dù bạn có tin hay không. Và chắc chắn đến thời điểm đủ duyên, những nhân chúng ta gieo sẽ trổ quả.

Thấu Hiểu Trái Tim Mình (Blog Radio 864)
Khi những khó khăn, bão tố không ngừng ập đến ta có đủ can đảm để tĩnh lại và nghĩ xem tại sao đến giây phút này ta vẫn còn đang sống.

Yêu Sẽ Tìm Cách, Không Yêu Sẽ Tìm Lý Do (Blog Radio 863)
Hãy dũng cảm một lần nói ra câu chia tay và hiên ngang rời khỏi cuộc đời người đó. Bắt đầu cuộc sống mới của mình để không lãng phí năm tháng thanh xuân người con gái

Vẫn Yêu Người Cũ (Blog Radio 862)
Tôi luôn cảm thấy cô đơn trong chính căn nhà của mình, nên tôi hay lên mạng tìm kiếm một cái kết nối gì đó. Tôi cần một ai đó, người lạ cũng được, để họ lắng nghe tôi lúc này.

Nhật Ký Chữa Lành (Blog Radio 861)
Sáng nay thức dậy, lòng tôi bỗng trào dâng một tình yêu dành cho chính mình. Tôi muốn mặc đẹp hơn, bất chấp công việc hôm nay thế nào. Một cảm giác yêu thương và hân hoan.

Nhờ Gió Gửi Đến Em Nụ Cười An Yên (Blog Radio 860)
Tôi từng quanh quẩn hoài với những hồi ức, ngần ngại chẳng dám xóa bỏ chúng khỏi cuộc đời. “Từng ấy kỉ niệm, từng ấy niềm vui cơ mà, sao mà có thể từ chối sự hiện diện của chúng đây…” Tôi từng đắn đo nhấn nút “xóa tất cả” những tấm hình, những câu chuyện đã lưu, những dòng tin nhắn đã gửi. Nhưng lại lấp lửng chẳng dám chạm tay vì sợ nhỡ đâu một ngày lại tìm đến nó, cần đến nó như để tìm thêm một chút động lực thì sao?