Ngày đẹp trời nhất là ngày mình còn thanh xuân
2019-08-16 01:05
Tác giả:
Giọng đọc:
Hà Diễm
blogradio.vn - Có ai sống mà chẳng âu lo, muộn phiền nhưng đó chắc chắn không phải là lý do có thể kìm hãm bước chân của bạn. Đi nhiều hơn và dành thời gian để yêu thương bản thân. Đừng chỉ tồn tại, hãy sống!
***
Đã bao lâu rồi bạn chưa dành một khoảng lặng cho bản thân? Đã bao lâu bạn chưa cho phép mình được thoải mái trong một không gian tự do? Áp lực tài chính, guồng quay công việc, những buổi xã giao với nụ cười gắng gượng trên môi, những lần phải chạy deadline khiến mắt mờ đi vì màn hình máy tính. Mọi thứ đều khiến cơ thể bạn dần kiệt quệ và tinh thần bạn rã rời. Nếu có một cái máy đo độ tuổi tâm hồn thì tôi nghĩ rằng trong cái nhịp độ xã hội này, hẳn tâm hồn mỗi người chúng ta đều quá già cỗi so với độ tuổi hiện tại.
Tôi tự hỏi, chẳng phải mục đích của chúng ta đến cuối cùng là được sống vui vẻ và hạnh phúc sao? Chúng ta làm việc, chúng ta cố gắng kiếm tiền chẳng phải chính là vì điều đó? Nhưng từ khi nào, ta đã xem đồng tiền là mục đích của cuộc sống mà quên rằng đích xác, nó chỉ là phương tiện để ta đạt được mục đích? Từ khi nào chúng ta đã xem trọng công việc hơn cả sự yêu thương bản thân? Và các bạn đã bao lâu rồi chưa dành cho chính mình một khoảng lặng để ngẫm nghĩ, để khiến lòng tĩnh lại giữa những xô bồ ồn ào, để ta có thể tìm hiểu bản thân xem rốt cuộc mình muốn sống một cuộc đời như thế nào.
Có thể như lời bài ca mà Đen hát chăng:
"Nếu mà mệt quá, giữa thành phố sống chồng lên nhau
Cùng lắm thì mình về quê, mình nuôi cá và trồng thêm rau”
Thật mộng mơ và lãng mạn phải không? Nhưng thực tế nuôi cá phải cần có hồ và trồng rau cần phải có đất nên là cuộc sống như vậy cũng cần tiền. Và liệu nuôi cá, trồng thêm rau có thể giúp ta san sẻ gánh nặng gia đình, có thể khiến ta bớt âu lo khi nghĩ đến cơm áo gạo tiền? Điều đó là không thể, bởi cuộc sống chẳng như ca từ của một bài hát hạnh phúc, càng không thể như khi mộng mơ.
Nhưng nói vậy đâu có nghĩa là ta chẳng thể sống một cuộc đời nên thơ và đầy ý nghĩa chứ, bởi:
“Vì một ngày còn sống, là một ngày đắm say
Ngày đẹp trời nhất là ngày mình còn nắm tay”
Có quá nhiều trách nhiệm, quá nhiều những điều mà chúng ta bắt buộc phải làm, nhưng nếu cứ mãi vùi đầu đó, thì đến khi nào bạn mới có thể ngắm nhìn thế giới xung quanh, mới đắm say trong những vẻ đẹp giản đơn của từng bông hoa ngọn cỏ và làm thế nào để ta cảm nhận được những tình cảm chân thành từ người yêu thương?
Cho nên, chúng ta hãy học cách dành thời gian cho những người quan trọng và cả cho bản thân mình, để chính ta là chủ nhân của thời gian chứ không phải là điều ngược lại. Có vậy, ta mới có thể tự tạo cơ hội làm những điều mình muốn. Ta còn trẻ, còn rất nhiều nơi chưa từng đi qua, còn những mùa hoa chưa kịp ngắm, còn con phố cổ xưa mà ta từng mộng mơ được đặt chân đến... Hãy đi và cảm nhận sự đẹp đẽ của tạo hóa thiên nhiên và tận hưởng sự thoải mái từ chính tâm hồn bạn.
Đi một mình bạn có thể tự do chìm đắm trong những quang cảnh bát ngát và khi ngắm ánh bình minh sớm mai, bạn sẽ thấy lòng an yên lạ thường. Đi cùng những người thân yêu, trên môi bạn sẽ luôn nở những nụ cười chân thành vui vẻ nhất và khi đêm về các bạn có thể cùng nhau ngắm nhìn bầu trời sao cao vời vợi. Chỉ cần nghĩ đến cũng đã cảm thấy thật tuyệt vời, đúng chứ?
Và chẳng phải chỉ đi xa mới có thể khiến ta thư thái và bớt mỏi mệt. Khi có quá nhiều lý do để ta không thể rời bỏ hiện tại lạc vào những miền mơ thì ta cũng có thể bồi dưỡng tâm hồn bằng những cách khác. Bạn nghĩ sao về việc thỉnh thoảng bỏ rơi những bữa tiệc xã giao mà thay vào đó là các buổi hẹn cùng nhau chuyện trò về vô số những điều thú vị với bạn thân? Hay gần đây có khi nào bạn xuống bếp cùng mẹ nấu một bữa tối đầy đủ hương vị cho gia đình, bạn sẽ biết những nụ cười ấm áp trên gương mặt già nua nơi ba mẹ ấm áp dường nào... Và chính bạn cũng hãy tự dành cho bản thân những điều thật lãng mạn.
Buổi sáng cuối tuần nào đó, vừa nhâm nhi một tách cà phê vừa thả hồn vào trong quyển sách mình yêu thích, đôi lúc bạn sẽ tự gật đầu trong vô thức vì chợt nhận ra sự đồng điệu tâm hồn với tác giả. Hay vào những chiều nắng nhẹ, một mình ra quán quen thuộc, tận hưởng những giai điệu du dương của bản tình ca nào đó trong khung cảnh yên bình, ngắm mây thoáng qua, lòng nhẹ nhàng...
Đừng để cuộc đời là chuỗi ngày tháng tẻ nhạt vì vô vàn các lý do. Có ai sống mà chẳng âu lo, muộn phiền nhưng đó chắc chắn không phải là lý do có thể kìm hãm bước chân của bạn. Đi nhiều hơn và dành thời gian để yêu thương bản thân. Đừng chỉ tồn tại, hãy sống! Sống một cuộc đời thật đẹp, để mỗi phút giây đều quý giá và đáng trân trọng, để mỗi khoảnh khắc trôi qua đều được khắc ghi vào tim. Và cũng để, một ngày nào đó của tuổi già, nhìn lại thanh xuân ta đã sống hết mình, không hối tiếc.
© Kiêu – blogradio.vn
Giọng đọc: Hà Diễm
Thiết kế: Hương Giang
Sản xuất: Nhóm Blog Radio
Mời xem thêm chương trình:
Nếu cuộc đời cho ta cơ hội quay về quá khứ
Phản hồi của độc giả
Xem thêm

Cái Kết Cho Kẻ Phản Bội (Blog Radio 869)
Sẽ có đôi lần ta đứng trước những phút giây yếu lòng, xao động. Quan trọng là ta cần tĩnh tâm để tự vấn mình và nhắc nhở bản thân rằng đó chỉ là cảm xúc nhất thời.

Khoảng Trời Nhiều Gió (Blog Radio 868)
Nghịch cảnh luôn là điều mà trăm vạn lần ta không muốn phải trải qua. Nhưng ấy thế mà ông trời lại luôn biết cách khiến chúng ta phải đối mặt với nó.

Sống Chân Thành Để Nhận Chân Tình (Blog Radio 867)
Cuộc sống vốn đã khắc nghiệt, những người ta gặp, những mối quan hệ xung quanh luôn ảnh hưởng và khiến cuộc đời ta thay đổi. Đừng vì cái tôi mà đánh mất những người thân yêu nhất.

Tập Làm Người Hạnh Phúc (Blog Radio 866)
Mỗi ngày chỉ là quá khứ của ngày mai. Chi bằng cứ hướng tới ngày mai bằng tình yêu cho mọi người.

Gieo Nhân Nào Gặt Quả Nấy (Blog Radio 865)
Nhân quả vẫn tồn tại dù bạn có tin hay không. Và chắc chắn đến thời điểm đủ duyên, những nhân chúng ta gieo sẽ trổ quả.

Thấu Hiểu Trái Tim Mình (Blog Radio 864)
Khi những khó khăn, bão tố không ngừng ập đến ta có đủ can đảm để tĩnh lại và nghĩ xem tại sao đến giây phút này ta vẫn còn đang sống.

Yêu Sẽ Tìm Cách, Không Yêu Sẽ Tìm Lý Do (Blog Radio 863)
Hãy dũng cảm một lần nói ra câu chia tay và hiên ngang rời khỏi cuộc đời người đó. Bắt đầu cuộc sống mới của mình để không lãng phí năm tháng thanh xuân người con gái

Vẫn Yêu Người Cũ (Blog Radio 862)
Tôi luôn cảm thấy cô đơn trong chính căn nhà của mình, nên tôi hay lên mạng tìm kiếm một cái kết nối gì đó. Tôi cần một ai đó, người lạ cũng được, để họ lắng nghe tôi lúc này.

Nhật Ký Chữa Lành (Blog Radio 861)
Sáng nay thức dậy, lòng tôi bỗng trào dâng một tình yêu dành cho chính mình. Tôi muốn mặc đẹp hơn, bất chấp công việc hôm nay thế nào. Một cảm giác yêu thương và hân hoan.

Nhờ Gió Gửi Đến Em Nụ Cười An Yên (Blog Radio 860)
Tôi từng quanh quẩn hoài với những hồi ức, ngần ngại chẳng dám xóa bỏ chúng khỏi cuộc đời. “Từng ấy kỉ niệm, từng ấy niềm vui cơ mà, sao mà có thể từ chối sự hiện diện của chúng đây…” Tôi từng đắn đo nhấn nút “xóa tất cả” những tấm hình, những câu chuyện đã lưu, những dòng tin nhắn đã gửi. Nhưng lại lấp lửng chẳng dám chạm tay vì sợ nhỡ đâu một ngày lại tìm đến nó, cần đến nó như để tìm thêm một chút động lực thì sao?