Phát thanh xúc cảm của bạn !

Lần đầu tiên làm người lớn, bạn thấy thế nào?

2022-03-06 01:30

Tác giả: Mèo Con


blogradio.vn - Những ngày bắt đầu chập chững làm người lớn, tôi thấy cũng buồn nhưng rồi càng ngày tôi càng nhận ra rằng làm người lớn cũng thú vị lắm đấy.

***

Khi còn bé tôi đã từng nhiều lần ước ao được làm người lớn, vì lúc đó tôi nghĩ rằng làm người lớn thật vui, thật tự do, không phải học hành gì cả, thích đi đâu thì đi, thích làm gì cũng được mà không bị ai cấm cản.

Thế nhưng đến khi thực sự trở thành người lớn, tôi mới nhận ra một điều rằng làm người lớn thực sự cũng chẳng vui vẻ gì và làm người lớn chưa bao giờ là điều dễ dàng. 

Khi mới bắt đầu làm người lớn tôi cảm thấy cô đơn và lạc lõng lắm, vì thế tôi lại ao ước “giá như thời gian quay trở lại, giá như mình vẫn còn là trẻ con”, nhưng tất cả chỉ là giá như mà thôi. Thời gian đã trôi qua rồi thì không thể quay trở lại. Và dường như tôi hiểu ra một điều rằng tất cả chúng ta ai cũng đều phải lớn lên không ai có thể từ chối được điều ấy.

Những ngày bắt đầu làm người lớn cũng là lúc tôi thấy rằng những người bạn thân cấp 3 từng chơi thân với nhau, chơi thân đến nỗi gia đình họ hàng nội ngoại hai bên đều biết mặc dù chúng tôi không phải ở cùng một làng.

Tôi và những người bạn thân năm đó đều từng hứa với nhau rằng sau này sẽ mãi mãi bên nhau, khi về già tất cả sẽ ở chung một căn nhà cùng nhau trồng rau nuôi cá sống một cuộc sống thật yên bình và hạnh phúc. Ấy thế mà khi vừa mới bước chân ra khỏi cánh cổng trường cấp 3, có những người lên thành phố học, có những bạn làm ở quê, chúng tôi đều có cuộc sống mới, gặp gỡ những người bạn mới vì thế suy nghĩ cũng thay đổi, quan điểm sống cũng khác biệt làm cho khoảng cách giữa chúng tôi càng ngày càng xa không thể níu lại được gần nữa, chuyện của bạn tôi không biết, chuyện của tôi bạn cũng thế. 

me_-901

Đến một năm nào đó chúng tôi gặp lại nhau khi đi họp lớp nhưng khoảng cách ấy dường như xa lạ lắm, những nụ cười cũng trở nên gượng gạo, những cuộc nói chuyện cũng không còn thoải mái như năm cấp 3 đó nữa. Thấy vậy tôi buồn lắm nhưng chính lúc đó tôi cũng hiểu thêm rằng cuộc sống chính là vậy, cái gì cũng có thời hạn của nó và tình bạn cũng thế. 

Có thể một ngày nào đó tôi nghĩ lại sẽ thấy tiếc và hụt hẫng nhưng rồi cũng phải chấp nhận sự thật phũ phàng này thôi. Đôi khi nghe từ “bạn thân cũ” còn thấy nhói lòng hơn cả người yêu cũ. Những người bạn thân năm đó có lẽ chỉ đi cùng với tôi đến đoạn đường này thôi, những đoạn đường phía trước tôi sẽ lại tiếp tục được gặp gỡ với nhiều người bạn mới, có thêm nhiều mối quan hệ mới và được học hỏi thêm nhiều điều mới lạ.

Làm người lớn thì không phải học ư, đúng là suy nghĩ của trẻ con và cũng chính là suy nghĩ của tôi ngày còn bé, bắt đầu làm người lớn tôi đã phải học cách trưởng thành, học cách tự giải quyết vấn đề và phải học cách im lặng, học cách kiểm soát tâm trạng của mình, học cách mỉm cười, học cách bước đi một mình. 

Thật sự khi làm người lớn rồi tôi mới biết phải học rất nhiều thứ, thật sự là học nhiều hơn cả lúc nhỏ. Rồi áp lực cuộc sống, áp lực bởi cơm áo gạo tiền, áp lực bởi các kỳ thi khiến cho cuộc sống của tôi ở thành phố càng thêm mệt mỏi đôi lúc nhìn lại tôi chẳng thấy ai bên cạnh mình, chẳng có ai động viên an ủi và đưa ra lời khuyên cho tôi hay đôi khi là chỉ cần lắng nghe tâm sự của tôi thôi cũng được nhưng dường như lúc đó tôi lại có cảm giác rằng cả thành phố này đang quay lưng với mình vậy. 

Chính lúc ấy tôi lại nhận ra thêm một điều rằng người lớn ai cũng có cuộc sống riêng của mình và ai cũng tất bật lo toan cho cuộc sống ấy nên sẽ chẳng có mấy ai rảnh rỗi để đến bên tôi tâm sự hay lắng nghe mỗi khi tôi buồn được, tôi làm người lớn rồi thì tôi phải tự giải quyết vấn đề của mình thôi.

 

me_-_may_2

Lúc làm người lớn cũng là lúc tôi nhận ra rằng gia đình quan trọng như thế nào, và chỉ có gia đình mới luôn bên cạnh tôi dù không đi cùng tôi trên con đường làm người lớn nhưng lúc nào họ cũng dõi theo từng bước đi của tôi, lúc nào cũng dang rộng vòng tay chào đón tôi trở về nếu như tôi mệt mỏi, áp lực, nơi ấy lúc nào cũng có thể lắng nghe tâm sự của tôi chỉ cần tôi chia sẻ thì nơi gọi là gia đình ấy sẽ cho tôi lời khuyên và động viên tôi trên mọi hành trình. 

Dù cho cả thế giới quay lưng lại với tôi thì gia đình cũng sẵn sàng quay lưng lại cả thế giới để bảo vệ tôi. Gia đình giúp tôi vững bước hơn, hoàn thiện hơn và là chỗ dựa vững chắc nhất cho tôi trên hành trình làm người lớn. Và chỉ có gia đình mới coi tôi là tất cả và yêu thương tôi vô điều kiện, còn ngoài kia cần điều kiện họ mới yêu tôi.

Những ngày bắt đầu chập chững làm người lớn, tôi thấy cũng buồn nhưng rồi càng ngày tôi càng nhận ra rằng làm người lớn cũng thú vị lắm đấy. Làm người lớn rồi tôi sẽ tự mình đi kiếm tiền và tôi sẽ thấy hạnh phúc và tự hào bởi những đồng tiền mình làm ra. 

Làm người lớn rồi tôi sẽ thỏa thích đi khám phá thế giới, xách ba lô lên và đi đây đó đến những nơi mà lúc nhỏ tôi ước được đặt chân tới một lần khi nhìn thấy nơi đó xuất hiện trên tivi. Làm người lớn rồi tôi sẽ được tự tay vào bếp nấu những món ăn mà mình thích và đặc biệt hơn là làm người lớn tôi sẽ không khóc nhè giống như lúc nhỏ mỗi khi gặp chuyện nữa thay vào đó tôi sẽ mỉm cười và tin rằng mọi chuyện sẽ ổn thôi. Lần đầu làm người lớn của tôi thế đấy, còn bạn thế nào?

© Minh Sally - blogradio.vn

Xem thêm: 25 tuổi bắt đầu lại thì có làm sao? | Radio Tâm Sự

Mèo Con

Nếu đôi chân mà không dám bước thì đường thành công không bao giờ đến.

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Cậu còn ở Hà Nội chứ?

Cậu còn ở Hà Nội chứ?

Khi gió mùa đông bắc về, tôi càng cảm nhận rõ nét sự thiếu vắng của Cậu—như một nhịp điệu không còn vang lên trong bản hòa ca của cuộc sống. Hà Nội, với tất cả vẻ đẹp và nỗi nhớ, đã trở thành một phần tâm hồn tôi, nơi mà mỗi con phố, mỗi tiếng cười đều gợi nhắc về Cậu. Liệu rằng, trong những sớm mai se lạnh hay chiều hoàng hôn rực rỡ, Cậu có còn ở đây, lắng nghe những tâm tư của tôi giữa lòng thành phố này?

Những bài học sâu sắc đến từ gia đình

Những bài học sâu sắc đến từ gia đình

5 năm trôi qua, thời gian không dài cũng không ngắn nhưng đủ để tạo những bước ngoặt trong cuộc đời mỗi người. Chúng ta không chỉ có một gia đình chung mà ai cũng sẽ có, một gia đình riêng, một cuộc sống riêng.

Thế nào là tình yêu?

Thế nào là tình yêu?

Tình yêu là cái gì vậy nhỉ Nghe đồn tình yêu tựa cơn ác mộng Em sợ ác mộng nên cũng chẳng muốn yêu Nhưng khi gặp anh thì sao lại khác Cơn ác mộng bỗng hoá giấc mơ xanh

Khi được mời đi ăn, hãy nhớ 3 điều không nên để giữ gìn nhân duyên

Khi được mời đi ăn, hãy nhớ 3 điều không nên để giữ gìn nhân duyên

Có những quy tắc ứng xử bạn nên nhớ khi được mời đi ăn để nuôi dưỡng mối quan hệ tốt đẹp.

Giữa đại ngàn bao la, có phải là nơi tình yêu bắt đầu?

Giữa đại ngàn bao la, có phải là nơi tình yêu bắt đầu?

Thời gian qua cô nỗ lực vượt qua những khó khăn, thiếu thốn nơi rẻo cao, chứng kiến từng ánh mắt trong veo của lũ trẻ sáng lên khi biết đọc, biết viết. Và cũng hơn một năm kể từ ngày cô gặp Duy - người đàn ông có đôi mắt cương nghị, giọng nói ấm áp và nụ cười hiền lành làm trái tim cô rung động.

Hôm nay em cưới rồi

Hôm nay em cưới rồi

Tôi chẳng biết phải miêu tả như thế nào về chị cho đúng. Mọi thứ ở nơi chị điều làm tôi cảm thấy rung động. Chỉ tiếc một điều là tôi chưa bao giờ đủ can đảm để nói ra hết lòng mình.

Mẹ ơi, con xin lỗi…

Mẹ ơi, con xin lỗi…

Tôi luôn nghĩ, mẹ đã sinh ra tôi thì phải có trách nhiệm với tôi. Vì mẹ là mẹ nên mẹ phải làm tất cả mọi việc nhỏ to trong nhà. Cho đến khi nghe bố kể về mẹ, tôi mới nhận ra, chính mình là nguyên nhân khiến mẹ phiền lòng.

Học cách quên em

Học cách quên em

Tôi từng tin rằng tình yêu có thể chiến thắng tất cả. Tôi đã nghĩ rằng chỉ cần chúng ta đủ yêu nhau, đủ chân thành, thì mọi giông tố của cuộc đời cũng không thể chia cắt được hai ta. Nhưng hóa ra, thứ tàn nhẫn nhất không phải là khoảng cách, không phải thời gian, mà chính là sự đổi thay trong lòng một con người.

Gửi người con gái ngoan ngoãn, hiểu chuyện

Gửi người con gái ngoan ngoãn, hiểu chuyện

Mình cũng là phụ nữ và mình chính là người phụ nữ ngoan ngoãn, hiểu chuyện, chăm chỉ, chịu thương, chịu khó, sống tiết kiệm, không son không phấn, biết nghe lời,… Thực ra, bản chất của mình không như vậy, nhưng mình được dạy dỗ như vậy, và dần dần mình đang trở thành người phụ nữ như vậy.

Ai cũng có ước mơ của riêng mình

Ai cũng có ước mơ của riêng mình

Cứ sống, cống hiến thật nhiều, khi bản thân vui vẻ, mang trong mình phiên bản tốt nhất cũng thì mình cũng đang dần hoàn thành ước mơ của mình.

back to top