Ký ức Tết trong tôi là mùa gió chướng phương Nam
2021-02-09 01:20
Tác giả:
Khánh An ( Hồng Minh)
blogradio.vn - Nay xa quê, để lúc gió nổi, chuyển mùa, lòng tôi bỗng chùng chình mong nhớ quê hương. Tôi cứ vấn vương mãi mùi thơm đồng nội hiền hòa, lại khắc khoải không thôi những hình ảnh quê nhà từ lâu tưởng như đã ngủ yên trong ký ức. Tất cả cứ hiển hiện những sắc màu dân dã của mùa gió chướng phương Nam và không khỏi trông ngóng những ngày Tết sắp về.
***
Những ngày cuối năm này, khắp phương Nam se se cái lạnh của cơn gió chướng hanh khô xạc xào ùa về qua ngõ. Với những người con xa xứ, đôi khi chỉ là bến nước, con đò, đồng ruộng bao la với một cánh cò bay lả trong ráng chiều...., ở một nơi lạ có dịp đi qua cũng đã đủ để người ta bâng khuâng, xao động, nói gì đến cái không khí hanh hao riêng biệt, gợi nhắc năm hết Tết đến của những ngày cuối năm.
Trời lúc này khiến bao người con xứ Nam Bộ tha phương phải khắc khoải khôn nguôi hình bóng quê hương xa vắng với biết bao màu sắc quyện hòa của thiên nhiên, đất trời trong những ngày chuyển mùa, lao xao gió chướng. Cái se lạnh đầu mùa khiến lòng ta chông chênh đến lạ, sợi nắng tươi như hong khô những cảm xúc bồng bềnh phiêu lãng, nhắc ta nhớ đến màu óng ả của một ngày mùa rộn ràng, vàng ruộm trong nụ cười bác nông dân lam lũ.
Thường mỗi khi có gió mùa Đông Bắc ầm ầm, mạnh bạo, thổi từ biển vào đất liền, ngược hướng chảy của các dòng sông chính mà quê tôi nôm na gọi là gió chướng thì trời hết mưa, ruộng lúa hết nước và nhà nhà dần vào mùa thu hoạch.
Vẫn nhớ thời còn đi học, vào mùa này các ruộng lúa đều đã chín vàng, khắp nơi chan hòa một màu vàng ngọt ngào, quyện với mùi hương nồng đượm. Do đó, những buổi sáng đến lớp, những lúc trưa tan trường hay những chiều vác bù nhìn rơm ra cánh đồng mà đuổi đàn chim ăn lúa. Đi qua con đường chạy ngang giữa cánh đồng chẳng khác gì đi giữa một vườn hoa khổng lồ, thỏa thuê nhìn thảm lúa vàng rực rỡ, tha hồ hít căng lồng ngực mùi hương lúa mới thơm ngon, dịu ngọt, lại nghe xa xa tiếng chim kêu bầy mà thấy gắn bó và thương yêu quê hương mình tha thiết.
Khi gió chướng về, ta bất chợt bâng khuâng với màu trắng bảng lảng trời chiều của khói đốt đồng ngày thu hoạch vừa xong. Màu đơn sơ, dân dã tuy bình dị mà lại rất duyên dáng, đậm đà. Trong màn khói trắng ấy là bao nhiêu những giọt mồ hôi mặn mà sau một vụ mùa vất vả, bao mơ ước và hy vọng về một mùa vụ mới ấm no, bội thu. Cả cánh đồng bao la thu lại chỉ trong vệt khói bay giữa lưng chừng trời ấy. Với những ai biết rung động trước vẻ đẹp của tự nhiên, ắt hẳn sẽ luyến tiếc rất nhiều khi màu trắng kia trôi hết về phía gió.
Vẫn là màu trắng nhớ nhung ấy, bất chợt lại sực nghĩ đến hương vị thanh thanh của nồi canh chua so đũa đơn sơ quê nhà. Bông so đũa vừa trổ trắng muốt trên những cành cây khẳng khiu, mỏng lá cạnh vàm sông, lũ trẻ con đã mau mắn lấy nhụy hoa vàng tươi tắn, ngòn ngọt làm thứ thứ kẹo nhà quê cho nhau nhấm nháp. Còn những cánh hoa mỏng manh ấy lại là món rau dân dã để điểm tô cho vị ngon của nồi canh má nấu, nếu có thêm mấy con cá rô mề thì vị chua kia càng ngon ngọt thêm gấp bội.
Chẳng biết bây giờ, trong nhịp cơ giới hóa hiện đại, khi những bưng biền được sáng múc lấp đầy, những vàm sông dần dần sạt lở cuốn theo cỏ cây hoa lá trên nó, có còn chăng những hàng so đũa trắng ngần. Hay tất cả chỉ còn là một miền ký ức trong tiềm thức xa xôi.
Mùa gió chướng phương Nam còn thấp thoáng đâu đó màu tím mộng mơ, thương nhớ của man mác lục bình trôi. Màu hoa ấy là kết tinh của bao tháng ngày lênh đênh phiêu dạt theo muôn hướng giữa dòng nước, rồi lúc dạt vào với nhau thì kết lại nở cả tím một bến bờ.
Chiều chiều có ai lại ra đứng bờ sông, dõi mắt ngóng trông về phía thượng nguồn xa xăm, giữa những trận gió xạc xào, chợt nghe bìm bịp kêu con nước lớn - ròng mà lòng buồn não nuột. Dòng sông trôi cứ lững lờ cuốn theo những khóm lục bình trổ hoa dập dờn cùng sóng nước, làm hoàng hôn như được nhuộm tím một màu biêng biếc, khiến ta nao nao nhớ những người đi xa, những ai chưa về nhà sum họp khi gió chướng thổi, Tết đã sắp đến rồi.
Mùa này, ven mỗi con đường, còn trải dài một màu xanh ngan ngát của những chồi non lú nhú ở những rẫy hoa vạn thọ được ươm chờ ngày bán chưng Tết. Đây là một loại hoa dân dã, dễ chăm sóc, lại đẹp và nhiều ý nghĩa tốt lành nên thường được trồng nhiều để trang trí sân vườn, làm cây cảnh, phục vụ cúng lễ và trưng bày trong dịp Tết Nguyên Đán.
Cứ mỗi lần nhìn thấy những luống hoa xanh tươi trải dài được chăm bón cẩn thận trong rẫy hoa dọc mỗi con đường đi, như thấy trước được hàng ngàn, hàng vạn những chậu hoa tươi màu, rực rỡ sẽ giúp cho không gian ngày Tết phương Nam thêm trở nên bừng sáng, ấm áp.
Nay xa quê, để lúc gió nổi, chuyển mùa, lòng tôi bỗng chùng chình mong nhớ quê hương. Tôi cứ vấn vương mãi mùi thơm đồng nội hiền hòa, lại khắc khoải không thôi những hình ảnh quê nhà từ lâu tưởng như đã ngủ yên trong ký ức. Tất cả cứ hiển hiện những sắc màu dân dã của mùa gió chướng phương Nam và không khỏi trông ngóng những ngày Tết sắp về .
© Khánh An ( Hồng Minh) - blogradio.vn
Xem thêm: Cho tôi tấm vé tìm về Tết đoàn viên
Phản hồi của độc giả
Xem thêm
Lời hẹn cây xấu hổ
Cô nhớ lời hẹn với Hải, nhớ ánh mắt khi cậu nắm tay mình. Nhưng khoảng cách giờ đây lớn quá: một người ở thành phố với tri thức rộng mở, một người vùi mình trong đồng ruộng và những buổi chợ quê.
Viết cho những ngày nghĩ về ngày mai
Thật ra, con người ta không gục ngã vì khổ đau, mà vì đánh mất ý nghĩa của nó, ngày mai chẳng thể khác đi, nếu hôm nay vẫn mờ nhạt. Ta cứ muốn bước đi thật nhanh, muốn đi qua mọi điều thật mau – mà quên rằng, ngày mai chính là kết quả của từng giây phút ta đang sống bây giờ.
Do dự trời sẽ tối mất
Một câu nói hiện lên trong tâm thức Lan, giọng mẹ vang vọng như một làn gió xưa cũ thổi qua ký ức: "Nếu một ngày con gặp được người khiến trái tim con yên khi ở bên và con không cần cố gắng, không cần giấu giếm, chỉ đơn giản là thấy nhẹ lòng... thì đó chính là nơi con có thể dừng chân."
Nhật ký những ngày hạ xanh
Suốt những tháng năm rực rỡ này, liệu có một bóng hình nào in đậm đến mức cả đời tớ chẳng thể quên? Có một ai đó từng mang đến những ngọt ngào trong sáng để tô màu cho cuộc sống bình dị này hay không? Và trong tất cả ký ức, chỉ duy nhất hình ảnh cậu hiện lên, rõ rệt đến mức làm lòng tớ nhói lên.
5 mẹo tâm lý không hề chiêu trò giúp bạn nắm quyền chủ động nơi công sở
Những thủ thuật tâm lý đơn giản này sẽ giúp bạn tạo lợi thế cho bản thân, điều hướng dòng chảy công việc một cách khéo léo hơn.
Ly cocktail của ký ức
Khi đặt ly xuống, tớ nhận ra rằng nỗi buồn, giống như hương vị trong ly cocktail, sẽ luôn ở đó, nhưng tớ có thể thưởng thức nó một cách dịu dàng, chậm rãi, và bước ra khỏi nó với ánh mắt sáng hơn một chút.
Sao phải cưới người không yêu
Ở một nơi xa, tôi cầu mong cho anh và gia đình anh được hạnh phúc và toại nguyện với mọi mong muốn ích kỉ nhỏ nhen khi đã đẩy tôi ra anh… anh đã trọn chữ hiếu mà phụ chữ tình bởi vậy tôi quyết định chọn cách quên anh…
Rồi một ngày, bố mẹ sẽ già đi
Bố mẹ luôn lo lắng và chờ đợi ta trở về. Dù ta có đi bốn biển năm châu, dù ta có là ai trên cuộc đời này, trong mắt bố mẹ, ta vẫn mãi là những đứa trẻ. Vì thế, hãy biết nghĩ và sống cho bố mẹ bên cạnh nghĩ và sống cho riêng mình.
Cha vẫn ở đây
Minh đứng đó một lát, nhìn bóng dáng gầy guộc của cha trong ánh đèn mờ, trong lòng bỗng nhói lên một cảm giác khó gọi tên. Nhưng anh lập tức dựng bức tường lạnh lùng quanh tim: Mình không thể yếu lòng…
Hộp thư mùa thu
Chỉ là những dòng tin cũ đơn điệu, nhưng với tôi lại là những kỷ niệm vô cùng sâu sắc. Tôi của lúc ấy đã thư giãn như thế nào, cảm giác lúc ấy đã vui sướng bao nhiêu khi được một người ở xa lắng nghe và chia sẻ. Giờ thì chạm vào dòng tin nào tôi cũng sợ mất. Có lẽ ở hiện tại chẳng còn mấy người cổ hủ như tôi.
















