Tết của những ngày còn nhỏ
2020-01-22 01:30
Tác giả: Magic
blogradio.vn - Tôi hỏi O của mình vì sao Tết không còn vui nữa? O bảo: "Ngày xưa dân mình nghèo, Tết đến sắm sửa được gì trong nhà đều thấy quý, sắm sửa từ sớm mới đủ, bây giờ mọi thứ đầy đủ, dễ dàng thì Tết nó nhạt hơn".
***
Trên tivi đã bắt đầu phát những quảng cáo Tết từ gần 2 tháng trước. Các công ty xí nghiệp cũng đã bắt đầu những buổi tiệc tất niên cuối năm, càng lúc mọi việc càng dồn dập.
Ngày trước, không khí đón Tết ở Huế thường bắt đầu bằng mâm cúng rằm tháng Chạp, người Huế thường bày "bông ba hoa quả" để cúng trên bàn Phật và bàn thờ gia tiên, bên dưới bày biện mấy món chay đơn giản.
Nhà tôi gần chợ, cho nên cái không khí nó rộn ràng là biết ngay. Mẹ tôi thường vào những ngày này bắt đầu đi chợ mua một vài cái hũ thuỷ tinh để về làm dưa món củ kiệu. Thời tiết Huế thường sẽ mưa dầm mấy tháng liền, nên củ kiệu, đu đủ, cà rốt, hành hương đã được phơi khô từ trước, mùi thơm của nồi mắm đường trong bếp bốc lên, đậm đà. Chị em tôi thì chạy ra vườn, ngó nghiêng vài quả ổi, quả cóc để dành ngâm đường, và nghĩ ngợi mấy món ăn tự làm cho đám bạn phải trầm trồ. Với tôi, hứng khởi nhất vẫn là được mẹ cho tiền may một vài bộ đồ mới.
Ngày đó, chúng tôi không đi mua sắm đồ mới ở chợ lớn hay cá cửa hàng mà là những bộ áo quần may theo kiểu cách hiện đại. Mẹ dẫn chúng tôi theo vào quầy may ngay ở xóm bên, chị chủ còn rất trẻ. Sau khi đo đạc xong xuôi, chị hẹn ngày đến lấy. Tôi nhớ mình đã đếm từng ngày một. Mẹ tôi lúc đó còn không đủ tiền cho chúng tôi lấy áo quần mới, mẹ bảo "con cứ đến lấy, rồi mẹ gửi lại cho chị sau". Bộ đồ tay dài ống bát loe đã được treo trên giá ở quầy trông rất thích, vậy mà chị chủ lại bảo với tôi: "vẫn còn tay áo chưa xong, hôm sau em tới lấy nhé, nhiều người giục quá chị chưa làm kịp". Hôm ấy đã là Tết ông Công ông Táo rồi. Tôi không nhớ rõ mình thất vọng cỡ nào, chỉ biết là tôi đã lui tới quầy vài lần mới lấy được đồ mới cho mình. Đài báo vẫn sẽ còn mưa vài hôm nữa, liệu về giặt phơi lên có kịp khô để mặc trong đêm giao thừa không nữa?
Mẹ tôi lại đi chợ, mua ba ông đầu rau, dây lạt buộc bánh, nếp đậu và vô vàn thứ khác, lâu lâu lại thấy thiếu. Ba tôi ngó nghiêng xem lộc, xem nụ hoa của nhành mai già, lựa chọn xem nên cắt nhánh nào để chưng vào chậu.
Tôi thích Tết, ngày nhỏ tôi không hiểu bản thân mình vì sao thích Tết, nhưng tôi nghĩ mình thích cái cảm giác chộn rộn trước Tết. Tôi thích dọn dẹp sạch tươm từ trong nhà ra ngoài ngõ, thích trang trí cho nó xinh đẹp, thích ngồi chung với ba để buộc bánh chưng xanh, thích ngồi quanh cái bếp cho ấm, thích cái mùi hương của khói nhang nghi ngút. Thích đến nỗi bạn bè ú ớ chơi công viên tôi cũng không đi, để được theo mẹ ra chợ hoa ngó nghiêng những làn đầy hoa trải một vạt dài trên lối về chợ; thậm chí, bài văn nào trong sách giáo khoa nói về mùa xuân tôi cũng thích.
Bởi vậy, tôi như kẻ từng yêu sâu đậm, thấy tình yêu của mình bị phai nhạt, trống rỗng và day dứt.
Tôi hỏi O của mình vì sao Tết không còn vui nữa? O bảo: "Ngày xưa dân mình nghèo, Tết đến sắm sửa được gì trong nhà đều thấy quý, sắm sửa từ sớm mới đủ, bây giờ mọi thứ đầy đủ, dễ dàng thì Tết nó nhạt hơn".
Hôm nay cũng đã là rằm tháng Chạp, mẹ tôi cũng đi chợ, tôi hỏi, mẹ nói hẵng còn sớm....
© Xương Sương - blogradio.vn
Mời xem thêm chương trình: Tết năm nay bỗng nhớ những ngày năm cũ
Phản hồi của độc giả
Xem thêm
Hoa anh đào nở dưới đôi mắt của em
Em cười, và nụ cười của em như ánh nắng xuyên qua những cánh hoa, khiến cả thế giới xung quanh bỗng chốc bừng sáng. Tôi nhớ như in hình ảnh em đứng dưới cây anh đào, mái tóc bay trong gió, đôi mắt sáng rực như những cánh hoa hồng thắm.
Lá thư gửi đến thiên đường
Đến bây giờ, khi nói về bà đó chỉ còn là kí ức, là kỉ niệm, là những khoảnh khắc chợt hiện về trong chớp mắt, rồi lại đi trong vấn vương, để lại bao nhung nhớ trong tâm hồn. Cuộc sống không thể quay ngược trở lại, hoài niệm cũng chỉ là hoài niệm, thứ người ta cất giấu bên trong là những khắc khoải, suy tư.
Đắng cay
Anh vẫn biết dẫu tình là hoa chớm nở Thì em ơi những giọt vị ân tình Em vẫn sẽ yêu anh nhiều chứ Và lòng này sẽ vẫn là ái ân
Vượt qua cảm giác bị bỏ rơi
Nhiều người cảm thấy bị tổn thương, thấy mình không có giá trị khi không ai quan tâm đến mình và nghĩ rằng mình bị bỏ rơi. Vì thế, bạn cần học cách vượt qua giây phút ngờ vực và cần biết trân trọng giá trị của bản thân. Sau đây là những cách giúp bạn vượt qua cảm giác này.
Đơn phương yêu một người
Lắm lúc tôi tự hỏi vì sao chúng ta lại chọn một kết cục buồn đến thế, hoang hoải đến thế. Nhưng cuộc sống này chính là như vậy, có những nỗi nhớ mãi không nói thành lời, có những lời thầm kín suýt chút nữa đã được bày tỏ nhưng cuối cùng chỉ đành giấu nhẹm sau tất thảy.
Điều gì đợi chúng ta sau cánh cửa cuộc đời?
Giống như một chiếc lá rụng xuống để làm chất dinh dưỡng cho đất, để từ đó những mầm non mới nảy mầm. Phải chăng cái chết chỉ là một sự chuyển hóa từ dạng sống này sang dạng sống khác?
Câu chuyện về một nhà thơ…!
Tâm hồn của hắn, cũng xô bồ và phức tạp như những bài thơ mà hắn viết vậy! Có lúc hắn vui vẻ hồn nhiên, vô tư lạc quan yêu đời. cũng có lúc hắn trầm ngâm và suy tư về một điều gì đó xa vời.
Vì anh còn thương em
Tất cả khiến anh lặng người, thơ thẩn vì mải mê đắm chìm trong quá khứ, trong nụ cười, ánh mắt em. Anh không muốn trở về với thực tại tàn khốc rằng chuyện tình mình đã kết thúc tự bao giờ, rằng anh đã mất em thật rồi.
Ai là bạn trong cuộc đời?
Hãy để những ước mơ dẫn dắt bạn, vì chúng sẽ giúp bạn tìm thấy ý nghĩa trong cuộc sống và cung cấp động lực để bạn tiếp tục tiến bước.
Ánh nắng chiếu
Anh nhớ em một ngày cuối hạ Cho tình yêu gọi giấc mơ về Anh nhớ em một tình yêu lạ Mà sao lòng anh vẫn còn yêu