Từ nay duyên kiếp của hai chúng ta là yêu nhưng chẳng thể nào bước qua
2020-06-11 01:35
Tác giả: Magic
blogradio.vn - Cái duyên đến thật đáng sợ, duyên là gặp gỡ, duyên là ánh mắt tràn đầy yêu đương, là giọng nói êm ái làm lòng ta bối rối, là cái kéo ta đến bên nhau trong những ngày tháng dài đầy chật vật của tuổi trẻ. Vậy mà nó không đủ để chúng ta cùng nhau những tháng năm còn lại của cuộc đời.
***
Tiếng chuông gió treo trước cửa quán vang lên làm em giật mình. Đã lâu em không trở lại quán quen cũ nên có chút bần thần. Giờ này vẫn còn sớm để đi la cà quán xá café nên quán có vẻ vắng hơn, em vẫn chọn ngồi chỗ cũ, bàn cạnh cửa sổ nhỏ, nhìn ra ngoài giàn hoa đăng tiêu nở rộ phía bên kia đường. Dưới những chùm hoa nhỏ lắc như những chiếc chuông đong đưa, nhè nhẹ, có một cặp đôi trẻ - thật trẻ nói cười.
Thanh xuân rộn ràng thật tốt!
Bỗng em mỉm cười theo, nuông chiều bản thân một chút, buông xuôi cho những suy nghĩ miên man về tình yêu, về cuộc đời, về duyên phận, về chúng ta.
Em biết dẫu cuộc đời không hề như trong câu chuyện phim vậy mà em vẫn không ngừng hỏi vì sao lại có thể như vậy. Rõ ràng là yêu nhưng lại chọn rời xa, rõ ràng chỉ là chuyện rất nhỏ nhặt cũng khiến trái tim yêu tổn thương đến vậy sao? Tình yêu có lẽ là thứ duy nhất mà con người ta không thể dùng những lí lẽ thường ngày để giải thích, cũng không thể dùng lý thuyết của người này để đưa cho người khác vận dụng vào, không giống như những bài tập trong sách giáo khoa áp dụng công thức thế là ra kết quả. Rõ ràng, tình yêu đến theo những cách thật khác.
Có người ở bên một người vui vẻ đấy, an toàn đấy, người ta chăm sóc mình đấy, vậy mà không thể ngăn nổi tình yêu với một người khác, chỉ mang cho nhau nhiều đau khổ. Có người ban đầu ghét nhau đấy, thậm chí không thể nhìn mặt đấy, vậy mà chỉ vì một câu nói, một ánh mắt trong một khoảnh khắc mà có thể bên nhau đến trọn đời.
Em bật cười vì nó thật kì lạ, người ta bảo yêu nhau vì duyên, cưới nhau vì nợ. Yêu nhau và cưới nhau, có lẽ là hai phạm trù hoàn toàn độc lập trong cuộc sống muôn màu.
Chuyện chúng mình có lẽ cũng vậy.
Ngày mới yêu, ánh mắt chúng ta nhìn nhau không rời, em thấy lòng mình rộn ràng những âm thanh vui vể, hồi hộp khi chờ anh dưới giàn đăng tiêu. Em không thể ngăn nổi lòng mình bấn loạn, lật cả tủ đồ chỉ để chọn một bộ đồ xinh đẹp để bước ra ngoài cùng anh. Chúng ta bên nhau 8 năm dài thật dài, trải qua những yêu đương nồng đượm, những lúc buông tay hờ hững, những cãi vả nhỏ nhặt. Nhưng chúng ta vẫn chọn thầm lặng bên nhau bên nhau nhẹ nhàng tựa như hơi thở.
Vậy mà rồi năm thứ 9 chúng ta dừng lại trong im lặng. Em đã không thể nào lí giải được lòng mình, cũng vì hiểu anh nên không thể lý giải hết được chuyện tan vỡ của chúng ta. Nó âm thầm, lặng lẽ đến đáng sợ. Em đã nghĩ tất cả những tình yêu đó, những hạnh phúc, niềm hy vọng theo anh đi xa mãi, không thể nào trở lại được. Tất cả niềm tin vào tình yêu, vào những mộng mơ hạnh phúc ban đầu, vào sự bất biến trong tình cảm của nhau bỗng chốc ta biến mất vào không gian lặng thinh. Có những mối quan hệ rời đi trong thầm lặng, trôi nhẹ vào thinh không không dấu tích, nhưng khi chúng ta rời xa nhau em đã thấy mình như mất đi nửa đời thanh xuân in hằn vào trong lòng, khó lòng mà buông bỏ. Nhưng kì lạ em không hề níu kéo, em biết anh có những điều không thể giải bày cùng ai.
Người ngoài an ủi em bằng duyên phận rằng không nợ đành chia xa mà thôi, còn em an ủi mình bằng năm tháng hạnh phúc bên nhau, bằng cách ngụp lặn trong những kỉ niệm suốt tháng năm dài.
Những ngày đầu đó, anh biết không, em còn không biết mình sẽ làm gì? Cả ngày thơ thẩn, em tưởng mình sẽ đau đớn giằn vặt, nhưng không, em chỉ không biết rằng ngày mai đây khi không có anh rồi em phải làm gì? Khi không có anh em sẽ như thế nào? Anh từ lâu đã là một phần trong em, tự nhiên tựa nắng chiều – bình an. Em không oán trách, không hờn giận, nhưng mãi không hiểu nên rồi em đã không thể buông xuống tình ta.
Cái duyên đến thật đáng sợ, duyên là gặp gỡ, duyên là ánh mắt tràn đầy yêu đương, là giọng nói êm ái làm lòng ta bối rối, là cái kéo ta đến bên nhau trong những ngày tháng dài đầy chật vật của tuổi trẻ. Vậy mà nó không đủ để chúng ta cùng nhau những tháng năm còn lại của cuộc đời.
Bố mẹ em thương con nên đôi lúc nói những lời bóng gió nặng nề về anh, em không trách họ, nhưng em đau lòng. Bởi vì người nói lời chia tay trong hoàn cảnh như vậy, chắc chắn sẽ là người chịu nhiều điều tiếng, còn em vì thương anh nên em nghĩ việc chúng ta rời xa nhau đơn giản vì cạn duyên mà thôi. Chuỗi tháng ngày dài đó cùng nhau anh ạ, em không hề thấy hối tiếc, chúng ta đã thành tâm bên nhau như vậy, một đoạn cuộc đời em dành cho anh hoàn toàn không hề là vô nghĩa. Chúng ta thương yêu nhau lâu như vậy, không thể nói rằng là giả dối được đúng không anh? Và em trân trọng rất nhiều!
Chúng ta chia tay nhau không phải vì phản bội, không phải vì hết yêu, không phải không đau đớn, mà đơn giản, cuộc sống này nhiều lúc không chỉ có tình yêu. Người ta bảo em dại khờ, em chỉ biết mỉm cười cùng bản thân mà thôi! Chuyện của chúng ta vẫn là của chúng ta, cũng không thể ép người ngoài nghĩ giống mình, vì họ chỉ nghĩ được ngang những gì họ thấy mà thôi.
Bây giờ, em vẫn sống như vậy, làm việc và nhìn vào ngày mai. Em đã không còn muốn hiểu vì sao, chỉ biết rằng chúng ta đã yêu, và cuối con đường đó không chỉ là một tờ cam kết đúng không anh.
Em vẫn mong anh có cuộc sống êm ấm, bình an! Bởi vì khi trưởng thành hơn chúng ta nhận ra cuộc sống này không chỉ có tình yêu, sau bao gian khó, trải qua nhiều biến động của cuộc đời, em mong chúng ta tìm được một người đơn giản là cùng nhau đối diện với những sóng gió cuộc đời ở ngoài kia!
Tiếng chuông lần nữa vang lên rộn ràng, em đưa mắt nhìn về phía cửa, ánh sáng mặt trời len qua kẽ tóc của người khách mới, em vô tình mỉm cười nhẹ.
© Thiện Minh – blogradio.vn
Xem thêm Blog Radio:
Bài tham dự cuộc thi viết. Để bình chọn cho bài viết này, bạn hãy nhấn like, share và để lại bình luận cảm nhận của mình. Thông tin chi tiết về cuộc thi, mời bạn tham khảo tại đây.
Phản hồi của độc giả
Xem thêm
Hoa anh đào nở dưới đôi mắt của em
Em cười, và nụ cười của em như ánh nắng xuyên qua những cánh hoa, khiến cả thế giới xung quanh bỗng chốc bừng sáng. Tôi nhớ như in hình ảnh em đứng dưới cây anh đào, mái tóc bay trong gió, đôi mắt sáng rực như những cánh hoa hồng thắm.
Lá thư gửi đến thiên đường
Đến bây giờ, khi nói về bà đó chỉ còn là kí ức, là kỉ niệm, là những khoảnh khắc chợt hiện về trong chớp mắt, rồi lại đi trong vấn vương, để lại bao nhung nhớ trong tâm hồn. Cuộc sống không thể quay ngược trở lại, hoài niệm cũng chỉ là hoài niệm, thứ người ta cất giấu bên trong là những khắc khoải, suy tư.
Đắng cay
Anh vẫn biết dẫu tình là hoa chớm nở Thì em ơi những giọt vị ân tình Em vẫn sẽ yêu anh nhiều chứ Và lòng này sẽ vẫn là ái ân
Vượt qua cảm giác bị bỏ rơi
Nhiều người cảm thấy bị tổn thương, thấy mình không có giá trị khi không ai quan tâm đến mình và nghĩ rằng mình bị bỏ rơi. Vì thế, bạn cần học cách vượt qua giây phút ngờ vực và cần biết trân trọng giá trị của bản thân. Sau đây là những cách giúp bạn vượt qua cảm giác này.
Đơn phương yêu một người
Lắm lúc tôi tự hỏi vì sao chúng ta lại chọn một kết cục buồn đến thế, hoang hoải đến thế. Nhưng cuộc sống này chính là như vậy, có những nỗi nhớ mãi không nói thành lời, có những lời thầm kín suýt chút nữa đã được bày tỏ nhưng cuối cùng chỉ đành giấu nhẹm sau tất thảy.
Điều gì đợi chúng ta sau cánh cửa cuộc đời?
Giống như một chiếc lá rụng xuống để làm chất dinh dưỡng cho đất, để từ đó những mầm non mới nảy mầm. Phải chăng cái chết chỉ là một sự chuyển hóa từ dạng sống này sang dạng sống khác?
Câu chuyện về một nhà thơ…!
Tâm hồn của hắn, cũng xô bồ và phức tạp như những bài thơ mà hắn viết vậy! Có lúc hắn vui vẻ hồn nhiên, vô tư lạc quan yêu đời. cũng có lúc hắn trầm ngâm và suy tư về một điều gì đó xa vời.
Vì anh còn thương em
Tất cả khiến anh lặng người, thơ thẩn vì mải mê đắm chìm trong quá khứ, trong nụ cười, ánh mắt em. Anh không muốn trở về với thực tại tàn khốc rằng chuyện tình mình đã kết thúc tự bao giờ, rằng anh đã mất em thật rồi.
Ai là bạn trong cuộc đời?
Hãy để những ước mơ dẫn dắt bạn, vì chúng sẽ giúp bạn tìm thấy ý nghĩa trong cuộc sống và cung cấp động lực để bạn tiếp tục tiến bước.
Ánh nắng chiếu
Anh nhớ em một ngày cuối hạ Cho tình yêu gọi giấc mơ về Anh nhớ em một tình yêu lạ Mà sao lòng anh vẫn còn yêu