Tự khúc tháng 4 và những hoài niệm không tên
2018-04-13 01:31
Tác giả:

Đạp xe chầm chậm trên phố Khâm Thiên một buổi chiều đón những tia nắng nhảy nhót trên đường, lặng nghe tiếng gió xạc xào giữa những tầng lá cây cổ thụ, thấy thoáng qua một chị hàng hoa với bó hoa loa kèn trắng, lòng ta bất chợt xốn xang khó tả. Vậy là tháng 4 về rồi sao?
Tháng 3 là tháng của nắng, của gió phương Nam, của cái rét nàng Bân bất ngờ và đột ngột nơi xứ Bắc, là lúc mà mùa xuân đang vội vã đi xa trong vòng quay thời gian chầm chậm, đều đều. Xin gửi vào gió chút tiếc nuối, một chút chạnh lòng, một chút hoài niệm vấn vương lưu luyến để ta đón tháng 4 về qua phố bằng những bông hoa loa kèn trắng tinh khôi trong cái nắng chớm hạ.
Tháng 4 đến với chúng ta đầu tiên qua ánh nắng. Những tia nắng tháng 4 không quá gay gắt, chói chang mà nhẹ nhàng đến lạ. Nó chẳng còn khép mình run rẩy trong cái se lạnh của mùa xuân, từng tia nắng chen qua từng kẽ lá, hàng cây, rồi thắp xuống lòng đường, len lỏi vào từng dòng xe tấp nập mang cho con người ta cảm giác thinh thích vì chút cảm giác ấm nhẹ. Thích nhất cái cảm giác vào mỗi buổi sáng tháng 4 đi trên những con đường quen thuộc của thủ đô thân thương đâu đâu cũng ngập tràn một màu trắng mượt mà của hoa loa kèn trên xe đạp chở đầy hoa hay các gánh hoa nhịp nhàng mà các mẹ, các chị bán hàng rong. Những lúc như thế chỉ muốn dừng lại và ngắm thật lâu cái màu trắng thuần khiết đến lạ, mùi hương phảng phất khiến ta ngẩn ngơ của những đóa loa kèn còn đọng sương sớm.
Có người nói tháng 4 là tháng hạ về. Nhưng với tôi, tháng 4 chỉ là tháng của nắng, của gió, của hoa loa kèn trắng trong, thanh khiết. Tháng 4 còn là tháng của hoài bão, ước mơ, là tháng để thức dậy và bước đi vì tháng 4 là tháng mệt nhoài cho học hành thi cử vì mùa thi đã về, nhất là với những ai cuối cấp. Tháng 4 về, mong cho những cô nàng, anh chàng học trò đã kịp thắp cho mình ngọn lửa trong tim, kịp giữ cho mình những ước mơ tuổi trẻ để có thể mạnh dạn và tự tin sải cánh và chao liệng giữa bầu trời tương lai từ ngưỡng cửa cuộc đời. Đừng mê mải theo những mộng ảo, chớ đắm chìm trong những rối ren, không nên trói mình trong những bộn bề và tính toán. Hãy cứ sống, hãy cứ khát khao, và hãy cứ dấn thân, dẫu là lần đầu tiên trong đời.

Tháng 4 về viết nên điệp khúc của những tâm hồn tuổi yêu đương. Nó sẽ là tháng hạnh phúc cho những đôi tình nhân chạm ngõ trái tim của buổi đầu yêu.
Tháng 4 về, còn mình em và phố. Chúng mình chẳng đi cùng nhau qua nỗi mùa xuân nên lòng cứ luyến tiếc, để tháng 4 về với con đường nhạt nhòa bước chân đôi lứa, hạnh phúc chẳng được vẹn nguyên. Cứ thế ta để thời khắc trôi qua, kỉ niệm mờ dần, chếnh choáng mùi hương phai nhạt đi theo mây gió. Dẫu vậy, lòng ta vẫn còn vấn vương bao kỉ niệm xưa cũ của ngày xa vắng.
Tháng 4về mang theo những kỉ niệm nhưng lại mang người ta thương đi mất. Lòng vẫn còn yêu thương, nhưng hạnh phúc ấy đã xa tầm tay. Tháng 4 về, em viết vào trang nhật kí những cảm xúc vụn vặt, xếp vào quá khứ những kí ức vụn vỡ chẳng vui, bỏ lại sau lưng một nỗi nhớ không tên để có thể trải lòng với những yêu thương mới.
Tháng 4 vẫn cho phép ta sống trong kí ức nhưng rồi ta sẽ quên, rồi ta sẽ bỏ lại tất cả để sống tốt cho những giây phút hiện tại và những tháng năm tương lai.
Tháng 4 về, hạnh phúc rồi cũng sẽ quay về với những trái tim yêu thương chân thành, những ai đến với nhau bằng cả tấm chân tình. Tháng 4 về là lúc ta tìm về với niềm yên an. Tôi vẫn âm thầm đón nàng tháng 4 về, lặng nhìn và cảm nhận thời khắc giao mùa của Hà Nội - với biết bao cảm xúc bộn bề, xốn xang về một điều gì đó chẳng thể gọi bằng tên...
© Khánh An – blogradio.vn
Phản hồi của độc giả
Xem thêm

Tuổi 18 - Những điều đặc biệt
Tuổi 18 là tuổi của những ước mơ lớn. Ai cũng có một đích đến, một khát khao, một con đường riêng để theo đuổi. Có người ước mơ trở thành bác sĩ, có người muốn làm nhà báo, có người chỉ đơn giản muốn tìm kiếm một cuộc sống bình yên. Dù là gì đi nữa, tuổi 18 luôn tràn đầy nhiệt huyết và sự quyết tâm.

Trở về với đúng nghĩa của chữ YÊU
Chúng mình yêu nhau nhẹ nhàng, cho đi tình yêu và đặt hạnh phúc của đối phương lên trên. Chúng mình làm những thứ mà chúng mình nghĩ đối phương sẽ hạnh phúc mà chẳng bao giờ nghĩ đến việc người kia có làm lại đối với mình không, nên chúng mình không bao giờ phải suy nghĩ nhiều.

Tháng Ba đã đến rồi…
Buổi chiều hôm đó, họ nói với nhau nhiều chuyện không đầu không cuối. Những câu chuyện đan xen giữa hương cà phê, màu đỏ rực của hoa gạo, và ánh mắt anh trầm tĩnh mà sâu xa.

Phố cũ lặng thinh, ta lạc mất nhau rồi
Có một ngày phố cũ có đôi ta Bước chân quen cũng ngại ngùng bỏ lỡ Người qua vội, chẳng ai còn bỡ ngỡ Ta với ta giữa khoảng trống không người.

Lời chưa nói
Tớ với cậu bắt đầu nói chuyện với nhau nhiều hơn rồi không biết từ lúc nào mà tớ đã thầm cảm thấy hơi thích cậu. Đã nhiều lần tớ thấy tớ thật ngu ngốc, sao lại có suy nghĩ kì quặc ấy, nhưng rồi những cử chỉ quan tâm tớ của cậu làm tớ bị nhầm tưởng.

Chấn động lợi ích của việc đọc sách thường xuyên: Ngoại hình thăng hạng, da dẻ hồng hào, khí chất ngút ngàn!
Không chỉ giúp nâng cao kiến thức, việc đọc nhiều sách còn có thể mang lại nhiều lợi ích đặc biệt mà không phải ai cũng biết.

Những ngày chênh vênh
Những buổi chuyện trò với nhỏ bạn tuy ít nhưng luôn khiến mình suy nghĩ nhiều. Mình thấy chênh vênh ghê gớm, nhưng rồi thì lòng mình cũng chững lại, để biết rằng mình cần phải làm gì.

Lời hẹn của con
Cho con được thêm lần nữa tự hào con là con của mẹ, con của một bác sĩ tận tậm tận lòng với mọi người. Con là con của ba, một chiến sĩ bộ đội đang canh gác ngoài biên cương xa xôi.

Tình yêu của mẹ
Đến bây giờ tóc của mẹ đã điểm bạc sương pha Các vết chân chim hằn đầy đôi mắt mẹ Năm ngón tay run không còn như thời son trẻ Vai mẹ gầy con bỗng thấy xót xa

Lời yêu
Tôi vẫn thường nghe một câu nói như này tuổi 17,18 ấy cái gì cũng có chỉ không có đủ dũng khí để nói thích một người. Đúng vậy, mãi cho đến khi sắp tốt nghiệp tôi vẫn không bày tỏ lòng mình với cậu ấy. Khi đó vào bữa tiệc chia tay cuối năm tôi ngồi cách cậu ấy không xa chỉ biết lặng lẽ ngắm nhìn cậu.