Hoa mướp cuối mùa
2014-01-17 15:45
Tác giả:
Giọng đọc:
Radio Online Team, Nhím Xù, Jun
Cả năm chị em cùng học ở ngôi trường tiểu học bên kia đường. Buổi sáng
chị Choẹt gọi các em đi học, dắt díu nhau sang đường an toàn, chiều về
bốn em lại bám theo chị. Chị Choẹt học lớp năm, Nhím và Bống học lớp ba,
còn Tôm và Bi mới học lớp một nhưng mấy chị em chơi với nhau từ bé, đến
trường gọi nhau bằng tên khai sinh rất đẹp, chị cả Bảo Anh, hai em gái
Hải Yến và Ngọc Mai hai em trai Quí Lộc, Lâm Bách. Hễ về nhà là ríu
rit rất vui vẻ bằng những tên riêng thật là ngộ nghĩnh.
- Chị Choẹt ơi, ra sân chơi đi!
Nghe tiếng gọi, Choẹt thò đầu ra cửa sổ tầng ba nói vọng xuống:
- Ừ, gọi em Nhím nữa nhé!
Thoắt cái, ba chị em đã gặp nhau ở cầu thang tầng một, mỗi bạn dắt một chiếc xe đạp mi ni. Ở tầng một, em Tôm và em Bi cũng ôm bóng chạy ra. Thấy các anh chị ríu rít, hai em sinh đôi Cua và Ghẹ mới hơn ba tuổi cũng đòi bà ngoại cho ra sân chơi. Khi đi qua cửa nhà bà cụ Lan, Nhím dừng lại nhìn kỹ xuống chân và bảo:
- Chị Choẹt ơi, trứng con gì đẻ ra này.
Cả năm chị em dừng lại xem xét những vẫn không biết là trứng con gì. Bà cụ Lan từ trong nhà đi ra bảo:
- Đấy là hạt mướp, không phải trứng con gì đâu, bà vừa cắt quả mướp già mang ở quê lên để lấy xơ rửa bát các cháu ạ.
- Thế ạ, vậy mà cháu cứ tưởng…
Nhím nhặt lên được tám hạt mướp mầu nâu đen rất mẩy và nhẵn, hạt hình bầu dục hơi dẹp hai đầu. Chị Choẹt lớn nhất đã học lớp năm nên bảo các em:
- Mình thử đem gieo những hạt này vào ô đất của nhà Tôm xem có nẩy mầm không. Cô giáo chị bảo tưới nước đều hạt sẽ nẩy mầm đấy.
Mấy em đều hưởng ứng:
- Thế hả chị, nếu nẩy mầm chúng mình sẽ chăm sóc thì mướp có ra quả không nhỉ .

Cả năm chị em quay lại nhà Tôm. Bố Tôm xây một ô vuông to bằng mặt bàn học, đổ đất vào trồng cây lựu nhưng cây lựu bị chết thành ra ô đất vẫn bỏ trống, hàng ngày mẹ Tôm vãn đổ bã chè vào đó nên đất vẫn ẩm ướt. Choẹt xới đất cho tơi lên, vùi hạt xuống rồi tưới đều ít nước. Xong xuôi, cả năm chị em chạy ra sân nô đùa, đạp xe và đá bóng. Hai em Cua và Ghẹ đã ở ngoài sân cũng lũn cũn chạy theo các chị cười hớn hở, váy hoa xanh, dép xanh và nơ buộc tóc cũng xanh giống hệt nhau, trông như hai con búp bê xinh xắn. Tối về Bống khoe với mẹ việc trồng mướp, mẹ mỉm cười bảo:
- Mướp phải gieo sau tết mới đúng vụ con ạ, ăn quả vào mùa hè, bây giờ là cuối tháng chín, sắp sang mùa rét rồi.
Gần một tuần, bọn trẻ chăm chỉ tưới nước mà vẫn không thấy gì, Bống bảo:
- Chắc không nẩy mầm được đâu chị Choẹt ạ, mẹ em bảo hết mùa trồng mướp rồi.
Thế mà chiều hôm sau đi học về, Tôm phát hiện mướp nẩy mầm liền chạy đi thông báo. Cả năm đứa trẻ chạy ùa đến. Chúng reo lên khi thấy năm cái mầm màu xanh nhạt nẩy lên khá mập mạp. Mỗi cây xòe ra hai chiếc lá mầm trắng nõn. Mỗi đứa liến nhận cho mình một cây mướp con. Ngày nào mấy chị em cũng tưới nước và rắc thêm bã chè, chăm sóc mướp xong mới gọi Cua, Ghẹ ra sân chơi. Bọn trẻ vui và hào hứng lắm vì sinh ra ở thành phố, từ bé chưa ai được tự tay trồng và chăm sóc một cây gì. Mấy hôm sau, những chiếc lá xinh xinh mềm mại đã xòe ra như những bàn tay nhỏ, ngọn mướp vươn dài rất nhanh. Không hiểu sao dây mướp của chị Choẹt lại mập nhất và vươn cao hơn bốn dây kia, đúng là cây của chị cả có khác. Còn dây của em Nhím, đêm qua con gì cắn gẫy ngang thân, ngọn mướp rủ xuống héo lả đi. Nhím tiếc qua súyt khóc nhè. Chị Choẹt bảo:
- Đừng khóc, chị cho em chung cây của chị đấy, năm người bốn cây cũng không sao.
Cả năm chị em cùng học ở ngôi trường tiểu học bên kia đường. Buổi sáng chị Choẹt gọi các em đi học, dắt díu nhau sang đường an toàn, chiều về bốn em lại bám theo chị. Chị Choẹt học lớp năm, Nhím và Bống học lớp ba, còn Tôm và Bi mới học lớp một nhưng mấy chị em chơi với nhau từ bé, đến trường gọi nhau bằng tên khai sinh rất đẹp, chị cả Bảo Anh, hai em gái Hải Yến và Ngọc Mai hai em trai Quí Lộc, Lâm Bách. Hễ về nhà là ríu rit rất vui vẻ bằng những tên riêng thật là ngộ nghĩnh.
(...)
Tác giả: Dương Hiền Nga
Người đọc: Nhím Xù và Jun
Biên tập và kĩ thuật: Hằng Nga
Sản xuất và quản lí: Dalink Studio Group - Công ty CP Truyền thông VNNplus
Bạn có thể tìm thấy những bản nhạc nền được sử dụng trong chương trình tại forum Nhacvietplus và Blog Việt theo địa chỉ http://forum.nhacvietplus.vn.
Những tâm sự muốn sẻ chia, những bài viết cảm nhận về cuộc sống, những sáng tác thơ, truyện ngắn mời bạn cùng chia sẻ bài viết với Audio Book bằng cách gửi đường link, file đính kèm về địa chỉ email audiobook@dalink.vn
Phản hồi của độc giả
Xem thêm

Em Chỉ Là Người Tình (Blog Radio 824)
Khi đắm say trong một mối tình, ta cứ ngỡ sẽ chẳng thể nào sống được nếu không có người đó. Để rồi bỗng một ngày nhận ra, vắng anh bầu trời vẫn thật đẹp. Chẳng ai là không thể sống nổi chỉ vì mất đi một người.

Giá như anh đừng xuất hiện
5 năm hạnh phúc, 5 năm khổ đau cuối cùng cũng kết thúc bằng một tờ giấy mỏng. Chị quyết định ly hôn, sau 5 năm trời dày vò lẫn nhau, oán hận vì sự phản bội của người đàn ông, vì sự đắc ý của kẻ thứ 3, chua xót cho những dòng nước mắt của hai đứa con. Đến cuối cùng chị đã lựa chọn ly hôn, chỉ đơn giản vì chị cảm thấy mệt rồi, một mình chị không còn đủ sức để cố gắng nữa. Khi cầm trên tay tờ “Đơn Ly Hôn” chị vẫn lặng lẽ rơi nước mắt, nhưng chị đã tự động viên mình “không sao, mình được giải thoát rồi!”

Hy Vọng Nào Cho Em? (Blog Radio 823)
Cái gì cũng có thời điểm, sớm không được, muộn cũng không được. Cho nên ta phải tùy duyên mà thuận theo dòng chảy cuộc đời.

Mảnh Ghép Cuối Cùng Của Ký Ức
Ai cũng mong có một tình yêu bình yên dù ngoài kia cuộc đời nhiều sóng gió, nhưng một tình yêu sẽ đẹp hơn khi nó gắn chặt với trách nhiệm với cộng đồng, xã hội.

Ở Đâu Đó Có Người Đang Đợi Bạn (Blog Radio 822)
Tôi nhoẻn miệng cười nhìn ngọn đồi bây giờ chỉ còn là một chấm nhỏ xíu cuối đường chân trời môi ngân nga một giai điệu mà mình yêu thích: “Chẳng phải không, chỉ là chưa thôi! Ở đâu đó chắc chắn có người đang đợi bạn!”

Sao Phải Chọn Nỗi Buồn Khi Ta Có Thể Sống Khác Đi? (Blog Radio 821)
Cơn mưa nào rồi cũng tạnh, đi qua những ngày mưa, ta lại yêu thêm những ngày nắng. Sao chúng ta phải chọn nỗi buồn khi mình hoàn toàn có thể sống khác đi?

Duyên duyên số số
Nếu tình yêu lận đận, xin đừng đổ lỗi cho duyên phận, hãy đổ lỗi cho quyết định của mình ngày hôm đó. Đừng bao giờ đem cách yêu của mình áp đặt lên đối phương và nghĩ họ cũng yêu lại mình theo cách tương tự. Nếu như ở đời cái gì cũng cần phải học thì yêu là thứ bạn chắc chắn cần phải học rất nhiều.

Phụ Nữ Chỉ Khóc Vì Người Đàn Ông Xứng Đáng (Blog Radio 820)
Phụ nữ nếu rơi nước mắt thì chỉ nên khóc vì người đàn ông xứng đáng mà thôi.

Chỉ Là Không Cùng Nhau
Cây kẹo bạn thích lúc nhỏ đến năm 25 tuổi bạn vẫn có thể mua được nhưng vị của nó có còn như khi đó không? đương nhiên là không rồi. Huống chi là lòng người.

Tổn Thương Theo Năm Tháng Sẽ Lành, Nỗi Đau Theo Thời Gian Sẽ Nhạt (Blog Radio 818)
Đúng hay sai đâu còn quan trọng, vì thế nào cũng chẳng thể ở bên nhau. Nhưng rồi tổn thương theo năm tháng sẽ lành, nỗi đau theo thời gian sẽ nhạt. Ai rồi cũng phải gạt nước mắt, tự mình đi qua nỗi đau để đến với bến bờ khác bình yên hơn, hạnh phúc.