HĐBA 3 _ Chồng tôi hẹn hò với tình cũ trước ngày cưới
2014-11-18 10:03
Tác giả:
Giọng đọc:
Radio Online Team, Nhím Xù
Câu chuyện của tôi:
Ông bà ta đã nói” Tình cũ không rủ cũng tới” – Tôi – một cô gái 24 tuổi, đang phơi phới sức trẻ, đang say đắm trong tình yêu và cuộc hôn nhân sắp diễn ra thì câu nói đó dường như không có chút ảnh hưởng gì cả. Nhưng vào một buổi chiều tôi sang nhà anh, khi ấy chỉ còn 1 tháng nữa là đám cưới diễn ra, tôi đã bàng hoàng nhận ra những gì tôi biết về anh, hiểu về anh dường như còn quá ít. Chúng tôi đến với nhau sau khi cả hai đã trải qua 1,2 mối tình đầu, những mối tình cũ đối với tôi chỉ đơn giản là những kỷ niệm, nhưng với anh, có lẽ không hẳn là như thế.
Có lần anh từng nói "Ai cũng có bí mật của riêng mình", máy tính anh cài phần mềm ẩn file gì đó tôi không rõ lắm, cũng chẳng quan tâm bởi tôi cũng luôn tự cho mình sở hữu những bí mật mà chỉ riêng mình biết mà thôi. Nhưng rồi buổi chiều ngày hôm ấy, tôi đã không vượt qua nổi sự tò mò, khi đang dọn mấy cái cốc trên bàn anh, luống cuống thế nào mà tôi làm đổ nước ra máy laptop của anh, vội lấy khăn lau tôi mới phát hiện máy chưa tắt mà chỉ để off màn hình, tôi chỉ cần chạm khẽ màn hình đã sáng lên. Và rồi tôi đứng chết trân trước hình ảnh hiện lên trên máy tính, là ảnh anh và Chi – cô người yêu cũ và cũng là người đàn bà đầu tiên của cuộc đời anh.

Sau khi bị người đó phụ bạc, anh đã quen tôi, và chúng tôi cũng đã có hơn 1 năm tìm hiểu trước khi chuẩn bị cho lễ cưới vào tháng sau.
Những bức ảnh này là bằng chứng cho việc anh không hoàn toàn yêu tôi như tôi tưởng , và như nhát búa đập tan sự tin tưởng và tình yêu tôi dành cho anh. Tôi âm thầm bỏ về, sau khi sắp xếp mọi thứ như tôi chưa từng đến vào chiều hôm ấy, và lên kế hoạch theo dõi mọi hành động của anh và người cũ.
Bẵng đi 2 tuần không thấy anh “ có việc đột xuất” thì một tối anh nhắn tin cho tôi, nói hôm nay đi uống với mấy anh bạn cùng công ty nên không qua tôi được, vì đã có chuẩn bị từ trước, tôi âm thầm đi theo anh và đúng như tôi dự đoán. Anh đi với chị ta – tình cũ của anh vào một quán cà phê khuất sâu trong một con hẻm nhỏ. Ngồi cách họ một bức vách tre nứa đơn sơ, tôi nghe lòng nặng trĩu và đau đớn. Chỉ còn 2 tuần nữa là anh sẽ cưới tôi về làm vợ, chỉ còn 2 tuần nữa chúng tôi sẽ ràng buộc cuộc đời này với nhau bởi cái gọi là tình yêu, sự tôn trọng, trách nhiệm. sự chia sẻ và tin tưởng thế mà giờ đây tôi đang làm gì? Và anh đang làm gì với cuộc đời tôi thế này?

Tôi bật dậy và bước sang khoang bên cạnh bằng những bước chân vững chãi nhất có thể. Hai con người đó đang ngã vào nhau đầu tình tứ, tay nắm tay, đầu gối đầu thân thiết biết bao. Chợt thấy tôi bước vào, ánh mắt anh đầy vẻ sợ hãi hoảng hốt như kẻ ăn vụng bị bắt quả tang, còn ánh mắt chị ta thì thoáng chút giật mình rồi lại trở thành vẻ yếu ớt cần sự che chở. Tôi gằn giọng thả từng câu vào mặt hai kẻ đó:
- Thật cảm động làm sao, một người sắp làm chồng người khác lại có thời gian đi tâm sự với tình cũ. Chà! Không gian ở đây tốt quá đi chứ? Hai anh chị chỉ ôm nhau suông thế thôi à? Nếu thiếu tiền đi nhà nghỉ thì tôi cho đây.
Nói xong tôi vứt xoạch mấy tờ tiền lẻ vào mặt hai con người đó rồi lạnh lùng bước ra cửa, ngẩng cao đầu và không có một giọt nước mắt nào rơi.
Anh- chồng tương lai của tôi vội vã lao theo tôi, bỏ mặc chị ta ngồi lại trong quán. Tai tôi ù đi không nghe thấy gì, tôi chợt thấy những lời dối trá đó sao cứ tuôn ra dễ dàng như thế, nhìn thấy miệng anh ta cứ mấp máy liên hồi những câu van xin, và giải thích tôi chợt thấy nực cười và tôi đã thẳng tay giáng cho anh ta một cái tát thật mạnh, khiến lòng ban tay tôi bỏng rát và anh ta cũng phải sững sờ:
- Sao? Anh thấy đau không? Tát anh đấy nhưng tay tôi cũng bị đau, thật thiệt thòi cho nó quá đi. Anh đừng để tôi phải trở thành trò cười trong câu chuyện của anh và cô ta.
Liếc thấy cô tình cũ của anh đang líu ríu lao ra đỡ anh dậy, xem xét năm vết tay đỏ ửng trên má anh, tôi đi đến gần chị ta , mỉm cười và nói:
- Chị, giữ lấy anh ta mà dùng. Tôi không quen dùng chung đồ với người khác nên nhường lại cho chị đó, ráng mà dùng thật tốt nghe chưa?

Trong lúc tôi đi, mọi chuyện ở nhà cứ xào xào cả lên, anh ta đến xin lỗi bỗ mẹ tôi, và van xin hai cụ cho biết tôi đang ở đâu? Thậm chí anh ta còn lôi cả bố mẹ anh ta đến để khiến cả hai gia đình càng khó xử. Tôi vẫn thường xuyên nhận được những tin nhắn , điện thoại của anh ta nhưng tôi đã cho chúng vào blacklist để không phải nghe những lời dối trá đó thêm nữa. Thời gian một tháng khiến tôi cân bằng lại dần tâm trạng của mình, tôi có yêu anh ta, yêu đến nỗi đau đớn khổ sở như thế này cơ mà? Gần đây mẹ tôi nói, anh ta vẫn đến nhà tôi, người gầy xọp đi tiều tụy lắm, anh ta muốn tôi tha thứ, anh ta nói anh ta yêu tôi, đến lúc mất rồi mới biết là yêu tôi nhiều đến thế. Tôi phải làm gì đây khi sắp hết một tháng, và tôi sẽ phải trở lại đối mặt với mọi thứ đã xảy ra?
- Hộp đen bí ẩn được thực hiện bởi Nhím Xù và nhóm sản xuất Dalink Studio
- Chương trình được phát trực tuyến vào sáng thứ 3 hàng tuần
- Chủ đề tuần sau: Những cô gái sợ cưới
Phản hồi của độc giả
Xem thêm

Phía Sau Vị Đắng Của Đau Khổ Là Dư Âm Của Sự Trưởng Thành (Blog Radio 825)
Có đôi lúc đau dài chi bằng đau ngắn. Dũng cảm cắt đứt đoạn tình cảm cũ, dũng cảm đối diện với vết thương lòng, cuối cùng tôi cũng đã nhận ra rằng, thì ra, phía sau vị đắng của đau khổ là dư âm của sự trưởng thành.

Em Chỉ Là Người Tình (Blog Radio 824)
Khi đắm say trong một mối tình, ta cứ ngỡ sẽ chẳng thể nào sống được nếu không có người đó. Để rồi bỗng một ngày nhận ra, vắng anh bầu trời vẫn thật đẹp. Chẳng ai là không thể sống nổi chỉ vì mất đi một người.

Giá như anh đừng xuất hiện
5 năm hạnh phúc, 5 năm khổ đau cuối cùng cũng kết thúc bằng một tờ giấy mỏng. Chị quyết định ly hôn, sau 5 năm trời dày vò lẫn nhau, oán hận vì sự phản bội của người đàn ông, vì sự đắc ý của kẻ thứ 3, chua xót cho những dòng nước mắt của hai đứa con. Đến cuối cùng chị đã lựa chọn ly hôn, chỉ đơn giản vì chị cảm thấy mệt rồi, một mình chị không còn đủ sức để cố gắng nữa. Khi cầm trên tay tờ “Đơn Ly Hôn” chị vẫn lặng lẽ rơi nước mắt, nhưng chị đã tự động viên mình “không sao, mình được giải thoát rồi!”

Hy Vọng Nào Cho Em? (Blog Radio 823)
Cái gì cũng có thời điểm, sớm không được, muộn cũng không được. Cho nên ta phải tùy duyên mà thuận theo dòng chảy cuộc đời.

Mảnh Ghép Cuối Cùng Của Ký Ức
Ai cũng mong có một tình yêu bình yên dù ngoài kia cuộc đời nhiều sóng gió, nhưng một tình yêu sẽ đẹp hơn khi nó gắn chặt với trách nhiệm với cộng đồng, xã hội.

Ở Đâu Đó Có Người Đang Đợi Bạn (Blog Radio 822)
Tôi nhoẻn miệng cười nhìn ngọn đồi bây giờ chỉ còn là một chấm nhỏ xíu cuối đường chân trời môi ngân nga một giai điệu mà mình yêu thích: “Chẳng phải không, chỉ là chưa thôi! Ở đâu đó chắc chắn có người đang đợi bạn!”

Sao Phải Chọn Nỗi Buồn Khi Ta Có Thể Sống Khác Đi? (Blog Radio 821)
Cơn mưa nào rồi cũng tạnh, đi qua những ngày mưa, ta lại yêu thêm những ngày nắng. Sao chúng ta phải chọn nỗi buồn khi mình hoàn toàn có thể sống khác đi?

Duyên duyên số số
Nếu tình yêu lận đận, xin đừng đổ lỗi cho duyên phận, hãy đổ lỗi cho quyết định của mình ngày hôm đó. Đừng bao giờ đem cách yêu của mình áp đặt lên đối phương và nghĩ họ cũng yêu lại mình theo cách tương tự. Nếu như ở đời cái gì cũng cần phải học thì yêu là thứ bạn chắc chắn cần phải học rất nhiều.

Phụ Nữ Chỉ Khóc Vì Người Đàn Ông Xứng Đáng (Blog Radio 820)
Phụ nữ nếu rơi nước mắt thì chỉ nên khóc vì người đàn ông xứng đáng mà thôi.

Chỉ Là Không Cùng Nhau
Cây kẹo bạn thích lúc nhỏ đến năm 25 tuổi bạn vẫn có thể mua được nhưng vị của nó có còn như khi đó không? đương nhiên là không rồi. Huống chi là lòng người.