Hãy học cách đối đầu để thấy 'khổ' không đáng sợ
2023-05-28 01:25
Tác giả:
blogradio.vn - Nếu bạn càng chạy trốn, càng ẩn mình đi để tránh nó, thì tôi khẳng định rằng “khổ” sẽ ám mình cả đời. Khi bạn thật sự đối mặt với nó, bạn mới thật sự mới biết thật ra khổ không đáng sợ như bạn tưởng, khổ đau là yếu tố thúc đẩy bạn sang một trang sách mới của sự trưởng thành. Bên cạnh đó, có một lời khuyên tôi học được rằng, khi cảm thấy đau khổ bất lực, hãy thử giúp đỡ ai đó khác.
***
Có một loại cảm giác luôn hiện hữu trong cuộc sống này mang tên “khổ”. Khổ đau không nhất thiết đến từ mối thảm kịch đáng sợ hay nỗi bất hạnh kinh hoàng, nó chỉ đơn giản là cảm xúc chán nản, không hạnh phúc và thất vọng mà bất cứ ai cũng trải qua trong đời, bất kể giới tính hay giàu nghèo. Khi đau khổ ập đến, con người nhận ra bản thân bất lực với cuộc sống này đến nhường nào, cái gì cũng vô nghĩa, kể cả sự tồn tại của chính mình. Một cảm giác trống rỗng bót nghẹt mọi thứ, không ai nhìn thấy nó, vậy khổ thật sự là cái gì? Vì sao ta lại khổ và khổ đau vì ai?
Trong cuốn “Think Clean” có viết “Nỗi khổ của con người hiện đại khó xác định và gọi tên một cách rành mạch, bởi vì chúng không dễ dàng được nhìn thấy. Chúng vô hình, nhưng chúng vẫn tồn tại”.
Cái khổ mang nhiều dáng vẻ khác nhau thông qua góc nhìn đa chiều của người đời. Khi bảo ai đó miêu tả cụ thể hình dáng có một con người khắc khổ, họ thường hình dung ngày đến hình ảnh một người nào đó mang dáng vẻ gầy gò, lấm lem”. Một hình ảnh hữu hình, dễ dàng thấy được.
Chẳng có ai mà lại đi so sánh dáng vẻ khổ sở với một người “một người đàn ông lịch lãm trong bộ vest sang trọng hay một phụ nữ sửa soạn chỉn chu bước ra từ một ngôi biệt thự bề thế”. Thử hỏi dáng vẻ đó làm sao mà khổ dược cơ chứ? Đúng vậy, khổ luôn bị gò bó, ép vào cái khuôn của sự nghèo nàn, đói kém. Ấy thế mà, tất cả cũng chỉ là vật chất. Con người ta khổ vật chất, họ rồi cũng nỗ lực, phấn đấu để xóa cái nghèo khó.
Tôi tự hỏi đến khi trở nên đủ đầy, cái khổ có thật sự biến mất không? Những kẻ giàu sang, họ có thực sự hạnh phúc với cuộc sống hiện tại. Chắc hẳn, người bình thường sẽ bĩu môi cho rằng, họ chỉ làm màu thôi, sống một đời vinh hoa phú quý như vậy, khổ làm sao được. Họ ở trên cao quen rồi, nếu họ ngã xuống, liệu họ có chịu được cái khổ của dân đen cơ chứ? Theo tôi, chỉ có nhân vật chính trong câu chuyện của mình mới hiểu được những gì mình đã trải qua.
Khổ không chỉ xuất hiện ở bề nổi bên ngoài, nó còn đến từ bên trong nội tại của mỗi con người. Thế giới đang phát triển nhanh chóng, tôi cũng giống như bao bạn trẻ khác đang bị ngợp bởi những thông tin mà bản thân mình có được, ngợp trước thành tích “đao to búa lớn” của người xung quanh để rồi tôi cứ ngỡ ai cũng phải trở thành một hình mẫu lý tưởng nọ.
Chúng ta đang bị đè nặng bởi trách nhiệm nặng nề, áp lực về sự thành công, cả áp lực về sự tự ti về những gì bản thân mình đang có. Con người ta phải sống theo những chuẩn mực đó và nỗ lực hoàn thành nó như một sứ mệnh để chạm tay đến với thành công. Việc không hoàn thành những mục tiêu đó bị phán xét là những kẻ không ra gì, những đồ bỏ đi. Tôi và các bạn đang bị ép phải đi một đôi giày không phải của mình, bị mắc kẹt trong vũng bùn lầy, càng cố vùng vẫy lại càng lún sâu.
Vậy lối thoát nào dành cho chúng ta? Nếu bạn càng chạy trốn, càng ẩn mình đi để tránh nó, thì tôi khẳng định rằng “khổ” sẽ ám mình cả đời. Khi bạn thật sự đối mặt với nó, bạn mới thật sự mới biết thật ra khổ không đáng sợ như bạn tưởng, khổ đau là yếu tố thúc đẩy bạn sang một trang sách mới của sự trưởng thành. Bên cạnh đó, có một lời khuyên tôi học được rằng, khi cảm thấy đau khổ bất lực, hãy thử giúp đỡ ai đó khác.
Có thể ngay trong hoàn cảnh đau khổ ấy, tôi chưa thể giúp đỡ ai khác ngay, nhưng tôi sẽ làm. Biết đâu, việc giúp đỡ người khác từ những điều nhỏ bé, sẽ là từng viên gạch nhỏ, là gậy chỉ đường kéo tôi khỏi vũng bùn lầy đen ấy. Cố thêm một chút nữa, rồi đường sẽ bớt gồ ghề và nắng sẽ lại chan hoà ánh mai.
© Tác giả ẩn danh - blogradio.vn
Xem thêm: Em Chỉ Là Người Tình
Phản hồi của độc giả
Xem thêm

Trở về với đúng nghĩa của chữ YÊU
Chúng mình yêu nhau nhẹ nhàng, cho đi tình yêu và đặt hạnh phúc của đối phương lên trên. Chúng mình làm những thứ mà chúng mình nghĩ đối phương sẽ hạnh phúc mà chẳng bao giờ nghĩ đến việc người kia có làm lại đối với mình không, nên chúng mình không bao giờ phải suy nghĩ nhiều.

Tháng Ba đã đến rồi…
Buổi chiều hôm đó, họ nói với nhau nhiều chuyện không đầu không cuối. Những câu chuyện đan xen giữa hương cà phê, màu đỏ rực của hoa gạo, và ánh mắt anh trầm tĩnh mà sâu xa.

Phố cũ lặng thinh, ta lạc mất nhau rồi
Có một ngày phố cũ có đôi ta Bước chân quen cũng ngại ngùng bỏ lỡ Người qua vội, chẳng ai còn bỡ ngỡ Ta với ta giữa khoảng trống không người.

Lời chưa nói
Tớ với cậu bắt đầu nói chuyện với nhau nhiều hơn rồi không biết từ lúc nào mà tớ đã thầm cảm thấy hơi thích cậu. Đã nhiều lần tớ thấy tớ thật ngu ngốc, sao lại có suy nghĩ kì quặc ấy, nhưng rồi những cử chỉ quan tâm tớ của cậu làm tớ bị nhầm tưởng.

Chấn động lợi ích của việc đọc sách thường xuyên: Ngoại hình thăng hạng, da dẻ hồng hào, khí chất ngút ngàn!
Không chỉ giúp nâng cao kiến thức, việc đọc nhiều sách còn có thể mang lại nhiều lợi ích đặc biệt mà không phải ai cũng biết.

Những ngày chênh vênh
Những buổi chuyện trò với nhỏ bạn tuy ít nhưng luôn khiến mình suy nghĩ nhiều. Mình thấy chênh vênh ghê gớm, nhưng rồi thì lòng mình cũng chững lại, để biết rằng mình cần phải làm gì.

Lời hẹn của con
Cho con được thêm lần nữa tự hào con là con của mẹ, con của một bác sĩ tận tậm tận lòng với mọi người. Con là con của ba, một chiến sĩ bộ đội đang canh gác ngoài biên cương xa xôi.

Tình yêu của mẹ
Đến bây giờ tóc của mẹ đã điểm bạc sương pha Các vết chân chim hằn đầy đôi mắt mẹ Năm ngón tay run không còn như thời son trẻ Vai mẹ gầy con bỗng thấy xót xa

Lời yêu
Tôi vẫn thường nghe một câu nói như này tuổi 17,18 ấy cái gì cũng có chỉ không có đủ dũng khí để nói thích một người. Đúng vậy, mãi cho đến khi sắp tốt nghiệp tôi vẫn không bày tỏ lòng mình với cậu ấy. Khi đó vào bữa tiệc chia tay cuối năm tôi ngồi cách cậu ấy không xa chỉ biết lặng lẽ ngắm nhìn cậu.

Bước tiếp sau một mối tình tan vỡ
Kết thúc một mối tình là một vết thương chưa lành lại bị xẻ thêm một vết rách. Tôi nhận thức được rằng bản thân ngay lúc này cần phải chữa lành và yêu thương mình nhiều hơn. Giây phút này, tôi chưa thể sẵn sàng để yêu.