Gửi lại tuổi thanh xuân (Thì thầm 358)
2014-05-14 21:00
Tác giả:
Giọng đọc:
Radio Online Team, Bum Bum

Tình cờ, em đi trên con đường này, đi dưới hàng cây nơi em và anh từng hẹn hò, tình cờ, em gặp lại anh, khi anh tay trong tay với người con khác, nhìn nhau, em không biết phải nói gì, đành cúi đầu bước qua nhau như chưa hề quen biết... Trái đất rộng lớn là thế, nhưng không ngờ em lại có thể nhìn thấy anh thêm một lần nữa, có phải cuộc đời quá tàn nhẫn với em không? Kí ức? Nhắc lại chỉ làm trái tim em nhói đau...
Lặng lẽ đếm thời gian trôi, năm tháng đẹp nhất của đời người đã không còn nữa. Trước đây, em luôn tìm kiếm một tình yêu đích thực, nhưng khi có được rồi, em lại không biết cách nắm giữ tình yêu đó trong tay mình, nhìn tình yêu ấy tan vỡ ngay trước mắt, em cũng không làm được gì, là em không biết cách thể hiện tình yêu hay là vì trái tim anh thay đổi? Em cũng không biết nữa, nhưng sự mất mát đó chính là cái giá cho sự trưởng thành.
Trái tim em đã từng dành trọn yêu thương cho anh, từng khóc, từng cười, từng yêu hết mình, nhưng cuối cùng vẫn không giữ được yêu ấy, không cho tình yêu ấy được đơm hoa kết trái, nhưng… điều này giờ đây liệu có còn ý nghĩa? Nếu anh không phải người đầu tiên bỏ rơi em, nếu anh không phải người đầu tiên làm trái tim em hóa đá, thì sẽ có người khác thay thế vị trí của anh mà thôi. Mỗi người, mỗi chuyện từng đến, từng đi trong cuộc đời em, đều là những mảnh ghép làm cho trái tim em thêm hoàn chỉnh, làm em biết cảm nhận hạnh phúc trong những điều bình dị nhất.
Đối với anh, cũng như đối với tuổi thanh xuân của mình, em không còn nợ điều gì nữa, chỉ là… cái giá phải trả quá đắt mà thôi.
Đã qua rồi những tháng ngày nông nổi, vì tình yêu mà quên đi bản thân, cho thật nhiều để rồi nhận được bao nhiêu, nhưng cũng vì vậy mà em hiểu được, không phải thứ gì cho đi thật lòng cũng sẽ nhận lại được thật lòng. Trên đoạn đường tình yêu của hai đứa mình, cuối cùng anh vẫn là người về đích trước, em kiệt sức rồi, không còn khả năng để tuổi theo anh hết lần này đến lần khác nữa.
Em đã dành trọn những năm tháng thanh xuân đẹp nhất để bên cạnh anh, nhưng giờ đây, anh lại vun đắp hạnh phúc bên người con gái khác, còn em vẫn lạc bước giữa đời, tâm hồn luôn chìm đắm trong những khắc khoải nhớ nhung.
Dù vậy, em vẫn thấy lòng mình nhẹ nhõm, em không trách anh, cũng không muốn trách trái tim mình ngày đó đã yêu anh, cũng bởi vì, anh đã cho em những cảm xúc, cho em những kỉ niệm khó phai mờ.

Em còn nhớ, khi mình mười tám hai mươi, thường hay hỏi mẹ, tại sao khi già đi, mẹ không buồn cũng không cảm thấy tiếc nuối cho những gì đã qua, mẹ cười, nói rằng cuộc đời ai chẳng đến lúc già, và không có tuổi xuân nào là mãi mãi, nên mẹ không có gì để hối tiếc, cũng giống như không có tình yêu nào là vĩnh cửu, chỉ có những phút giây vĩnh cửu của tình yêu mà thôi.
Sờ lên mặt mình, đã có một vài nếp nhăn, cùng với những vết chân chim nơi khóe mắt, em nhận ra mình đã già thật rồi, không phải quá già , nhưng cũng đủ trưởng thành để hiểu được những điều mẹ nói. Giờ đây, nhìn những cô gái tràn đầy sức trẻ, e ấp tay trong tay với người yêu trên phố em lại bật cười. Thầm nghĩ, nếu cuộc đời không cho em thời gian để trưởng thành, nếu không cho em từ từ cảm nhận những chông gai của cuộc sống, hay là cuộc đời cho em nhảy vọt từ mười tám lên hai lăm tuổi, thì có lẽ em đã không đủ can đảm để sống tiếp.Cảm ơn anh, cảm ơn tất cả những người đã từng làm tổn thương em, để em biết cách trân trọng cuộc sống bình dị ngày hôm nay.
Quên đi nhé những hoài niệm nhớ nhung, quên đi nhé những nỗi đau năm nào, ngày mới sẽ lại bắt đầu, bước lên phía trước, hạnh phúc đang chờ em!
- Thì thầm được gửi từ Hứa Hiểu Vy
Thì thầm số 358 được thể hiện qua giọng đọc Bumbum và Nhóm sản xuất Dalink Studio
(...)
Phản hồi của độc giả
Xem thêm

Blog Radio 794: Em thay đổi rồi chỉ có anh là không
“Em thay đổi rồi.” Cô không nhìn anh, chỉ hơi ngừng lại một chút, rồi đi ra cửa. “Đúng, em đã thay đổi rồi, là vì anh không thay đổi.”

Ngày đẹp trời để cô đơn
Chuyến xe cuối ngày đưa Lam rời thị xã, mưa ướt nhạt nhòa trong đêm. Bên ngoài chắc là lạnh, cô chẳng rõ nữa, chỉ thấy gió ngả nghiêng những ngọn cây như lòng cô đang giông bão. Lam chẳng còn nhớ buổi tối hôm ấy kết thúc thế nào. Cô chỉ biết rằng mình đã bỏ lại tất cả. Lam cất chai nước hoa hồng vào tủ, cất luôn những kỷ niệm cũ vào một góc nhỏ trái tim. Đau nào rồi cũng qua, ngày mai còn phải bước tiếp vì chính mình chứ. Người ta đổi thay thì mình thay đổi, còn cả cuộc đời dài phía trước kia mà.

Sống đơn giản liệu đời có thanh thản?
Dù có sinh ra ở nơi đâu, trong bất cứ hoàn cảnh nào, ắt hẳn mỗi người đều sẽ chứng kiến muôn vàn thay đổi lớn nhỏ diễn ra xuyên suốt cuộc đời mình.

Blog Radio 793: Em sẽ trở về vào mùa xuân
Khi mùa xuân đến thì chỉ cần lòng người đón nhận thôi thì ở đâu rồi chắc chắn đất trời cũng nở hoa.

Blog Radio 792: Năm nay bạn có về nhà đón Tết sớm?
Vậy là hắn được nghỉ Tết sớm hơn mọi năm rồi. Về nhà vẫn là hơn nhất. Đã bao nhiêu năm hắn chẳng thể về sớm để được ăn cái Tết dài ngày hơn, được ở cạnh gia đình lâu hơn.

Blog Radio 791: Vì anh thương em như thương màu điên điển (Phần 2 – Hết)
Đừng khóc. Em có anh mà. Ở bên anh nhé, được không? Tôi không đáp, chỉ vùi đầu vào trong ngực Kiên, vòng tay cũng nhẹ nhàng đặt lên tấm lưng to rộng của anh. Có lẽ, chim sáo đã tìm được bến đậu rồi…

Nỗi buồn mang tên hạnh phúc
Có một buổi sáng nào đó, khi bạn ngước mặt lên nhìn bầu trời vẫn bắt gặp khoảng không màu xanh trong veo ấy, nhưng lòng bạn lại ướt mưa…Bởi lẽ Chúng ta chỉ cảm thấy giá trị thật sự của hạnh phúc cho đến khi chúng ta đã đánh mất hoặc sắp sửa mất nó.

Không dám mở lời yêu
Cũng đã lâu rồi con tim này không còn rung động. Có phải nó đã già cõi rồi không? Ai cũng có một thời thanh xuân tươi đẹp còn đối với tôi thanh xuân là một cái gì đó thật xa xỉ, bao nhiêu là lo toan.

Blog Radio 790: Vì anh thương em như thương màu điên điển (Phần 1)
Người ta thường thích trêu ghẹp những bông hoa dại nhưng rồi vẫn trở về với những đóa hoa có danh, có phận được cắm ở trong bình. Những đóa hoa dại mong manh, không còn cách nào khác ngoài việc buộc phải trở nên mạnh mẽ, kiên cường.

Khi ta thay đổi, tiếc nuối chỉ còn là quá khứ
Một chuyện tình kết thúc không chỉ đến từ một phía, nếu ta tự buông bỏ với chính tình yêu của mình, nó cũng sẽ quay lưng lại với hạnh phúc của chúng ta. Khi ta không làm gì cả, tiếc nuối vẫn còn đó. Nhưng ta thay đổi, tiếc nuối chỉ còn là quá khứ.