Phát thanh xúc cảm của bạn !

Gravity – bộ phim về cảm hứng sống mà con người có thể trao cho nhau

2016-02-03 13:34

Tác giả: Giọng đọc: Hằng Nga

blogradio.vn - Điều tuyệt vời nhất mà con người có thể mang lại cho nhau là cảm hứng. Có rất nhiều người đàn ông có thể hỗ trợ phái yếu từ việc nhỏ đến việc lớn như thế. Nhưng bộ phim nâng vai trò của người đàn ông lên một tầm cao mới: là chỗ dựa tinh thần.

***

Nhân xem lại Gravity. Mình phải khẳng định một câu chắc nịch: Gravity không phải bản hùng ca về phụ nữ. Dù rằng chị Ryan là một nhà khoa học uyên bác lắp đặt máy thu được tín hiệu từ rìa dải ngân hà. Dù rằng một mình chị điều khiển kén vũ trụ hạ cánh an toàn xuống trái đất. Và cuối phim có một cảnh rất hoành tráng quay từ dưới hất lên: chị Ryan rũ bùn đứng dậy sáng loà.

Dáng đứng của Ryan khi đó như là một sự lặp lại những dấu mốc vĩ đại của loài người: từ con cá rời bỏ biển lên bờ làm động vật lưỡng cư, để dần tiến hoá thành người; cho đến tư thế đánh dấu bước chuyển sang người tinh khôn của Lucy - cô người vượn đứng thẳng đầu tiên. Và với chính bản thân Ryan, đây cũng là một bước tiến, một lần tái sinh của cô, từ một con người vật vờ giữa nhân gian, giữa những máy móc bệnh viện và tiếng radio trên xe ôtô khi trở về nhà - người đã chết về mặt tinh thần sau khi mất con gái, trở thành một người chủ động đấu tranh cho sự sống của mình, dù kết quả mong manh đến đâu.

Gravity

Chị Ryan mạnh mẽ thế. Nhưng đây không phải là cuốn phim về kỳ tích của chị. Nó là bộ phim về sức mạnh mà con người có thể trao cho con người. Nó ca ngợi sức mạnh của người đàn ông, ở đây là anh Matt. Anh Matt (Geogre Clooney) xuất hiện nhiều lắm được 1/3 thời lượng, nhưng ảnh hưởng của anh kéo dài suốt cả bộ phim. Kể cả khi chị Ryan quyết định buông tay, ngủ ngon trong tiếng ru của Aningaaq rồi, thì anh vẫn nhảy vào tiềm thức của chị, nhắc nhở chị về ý nghĩa của việc sống. Sau đây là đoạn hội thoại với mình là xúc động nhất, mà mình từng xem:

“Cô muốn trở về hay ở lại đây?
Tôi hiểu rồi. Ở trên này rất ổn.
Cô có thể tắt hết mọi thiết bị, nhắm mắt lại, cách biệt với mọi người.
Ở đây không có ai làm cô tổn thương.
Thật an toàn.
Tiếp tục sống để làm gì?
Cuộc sống có ý nghĩa gì đâu? Con gái cô đã chết. Còn gì bất hạnh hơn thế?
Nhưng điều quan trọng vẫn là những gì cô làm bây giờ. Nếu cô quyết định tiếp tục, cô phải đương đầu với nó.
Thư giãn và tận hưởng chuyến đi. Cô cần đứng vững và tiếp tục sống."


Từ lúc hi vọng gặp lại Matt chỉ còn 1%, Ryan đã trở thành một Matt phiên bản nữ. Có thể là cô cố tình copy để trấn an bản thân, nhưng cũng là sự sao chép thái độ sống một cách vô thức. Dễ thấy ở những câu nói đùa không đầu không cuối nhưng đầy niềm tin.

Gravity

Lâu rồi, mình đọc được ở trang cá nhân của một người bạn: Điều tuyệt vời nhất mà con người có thể mang lại cho nhau là cảm hứng. Điều tuyệt vời nhất mà anh Matt mang lại cho chị Ryan có thể chỉ dừng lại ở việc nhặt một con ốc, đưa chị đi hết quãng đường từ nơi va chạm đến kén thoát hiểm, và cùng lắm là hi sinh bản thân để chị Ryan có cơ hội trở về Trái đất. Có rất nhiều người đàn ông có thể hỗ trợ phái yếu từ việc nhỏ đến việc lớn như thế. Nhưng bộ phim nâng vai trò của người đàn ông lên một tầm cao mới: là chỗ dựa tinh thần. Trên thực tế, vai trò đó đã được khẳng định qua rất nhiều cảnh đời. Có những người đàn ông ốm yếu, cả đời nhờ tay vợ quán xuyến, nhưng vẫn được yêu thương và trân trọng, là vì đâu?

Tạm quên anh Matt là một người đàn ông, chị Ryan là một phụ nữ, thì vai trò của Matt vẫn được khẳng định: Con người có niềm tin vào người khác, chấp nhận ngoại cảnh ngang trái, và hiểu được bổn phận lớn lao của việc SỐNG. Đó có lẽ là con người mạnh mẽ nhất, là chỗ dựa vững chắc nhất cho bất kỳ người bạn đồng hành nào.

Có những bộ phim Oscar mình chấm 5 sao vì thích sự cực đoan mà nó miêu tả, đặc biệt về nghệ sĩ. Như Black Swan, Whiplash - đỉnh cao của nghệ thuật được đánh đổi bằng máu, nước mắt, có khi cả mạng sống. Nhưng bộ phim này, sự cực đoan ngược lại. Đó là cuộc đấu tranh đến cùng cho cuộc sống, ở một ranh giới mong manh giữa vũ trụ, một bản anh hùng ca có ý nghĩa. Không kể những cảnh phim dài choáng ngợp, thì việc kịch bản có sự tham gia chắp bút của một cậu trai 26 tuổi cũng là một điều đáng ngưỡng mộ.

© Đặng Hà Phương – blogradio.vn

Giọng đọc và Techmix: Hẳng Nga

Gửi những tâm sự, sáng tác của các bạn đến với các độc giả của blogradio.vn bằng cách gửi bài viết về địa chỉ email blogradio@dalink.vn

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Từng có nhau trong đời (Blog Radio 806)

Từng có nhau trong đời (Blog Radio 806)

Anh nói xem, giữa việc chưa từng gặp gỡ hay đã gặp nhau rồi nhưng phải chia xa thì sẽ mang đến nhiều tiếc nuối hơn.

Người cũ từng thương

Người cũ từng thương

Có người từng nói, để gặp một người chúng ta chỉ cần một giây, để yêu một người có lẽ chúng ta chỉ cần một ngày, nhưng để quên đi một người đôi khi chúng ta cần đến cả một đời. Thực ra trong suốt cuộc đời mỗi người, để gặp được một người mà mình thích không dễ dàng gì. Mỗi một cuộc tình đều có ý nghĩa nhất định. Tình yêu trong giai đoạn thanh xuân chính là quá trình giúp ta trải nghiệm cũng như trưởng thành. Chỉ cần chúng ta dũng cảm để yêu thì xem như tuổi trẻ của chúng ta không có gì tiếc nuối.

Nếu gặp lại, mong rằng sẽ là một ngày mưa (Blog Radio 805)

Nếu gặp lại, mong rằng sẽ là một ngày mưa (Blog Radio 805)

Tôi từng có một câu chuyện rất dài, vắn tắt vài ba câu liền kể hết. Cậu ấy từng có một cuộc đời thật đẹp, bỗng nhiên một ngày hóa thành sương mờ đắm mình trong biển nước.

Sao phải buồn vì những điều đã cũ

Sao phải buồn vì những điều đã cũ

Chào bạn ngày hôm nay của bạn như thế nào? Vui vẻ hay âu lo dù có thế nào thì cũng mong rằng bạn của ngày mai sẽ luôn là phiên bản tốt hơn bạn của hôm này nhé. Dù cho cuộc đời không vì nước mắt của bạn mà dịu dàng hơn, bão giông lại càng không vì những bước chân trốn chạy của bạn mà nhường cho mặt trời hửng nắng. Cuộc đời đâu phải một giấc ngủ, để sau một đêm dài với những cơn ác mộng, bình minh sẽ rạng phía đằng đông. Tất cả sẽ ổn thôi mãi chỉ là một lời trấn an vô nghĩa - nếu hôm nay bạn lựa chọn buông xuôi.

Giữ anh đi! Anh sẽ ở lại (Blog Radio 804)

Giữ anh đi! Anh sẽ ở lại (Blog Radio 804)

Khi họ nói muốn ra đi, thực chất trong lòng ngàn vạn lần muốn hét lên: “Hãy giữ anh đi! Anh sẽ ở lại!” Họ chỉ muốn một lần được người mình yêu níu kéo, để biết trong lòng cô ấy, họ quan trọng đến nhường nào.

Tình đầu là tình bỏ lỡ

Tình đầu là tình bỏ lỡ

Anh là mối tình đầu mà tôi nghĩ mình đã vô tình bỏ lỡ. Nhưng sự thật đã chứng minh, chỉ cần còn tình cảm, còn đủ yêu thương và trân trọng, thời gian chỉ là một ý niệm nhỏ nhoi.

Con về đưa mẹ đi khắp thế gian (Blog Radio 803)

Con về đưa mẹ đi khắp thế gian (Blog Radio 803)

Máy bay chuẩn bị cất cánh rồi, Châu nhắn cho mẹ một tin “Mẹ chuẩn bị đi nhé, con về đưa mẹ đi khắp thế gian”.

Hạnh phúc đáng giá bao nhiêu

Hạnh phúc đáng giá bao nhiêu

Xin cho tôi về lại thủa hoang sơ, lúc mà tâm hồn vẫn còn đang lớn, khi mà bản thân còn chưa gai góc, nhuốm màu cuộc sống. Xin hãy cho tôi trở lại những ngày hồn nhiên, trong trẻo, được sống với ước mơ thủa nhỏ, sống với con đường mà mình chọn lựa.

Blog Radio 802: Nỗi ám ảnh mang tên ‘người cũ’

Blog Radio 802: Nỗi ám ảnh mang tên ‘người cũ’

Cô chợt nhớ đến đã đọc ở đâu đó một dòng như thế này: “Người cũ vừa khóc, người hiện tại liền thua”. Người cũ của anh khóc rồi.

Trên tình bạn dưới tình yêu

Trên tình bạn dưới tình yêu

Trăng dưới nước là trăng trên trời, cậu trước mắt là người trong tim. Tưởng chừng như ánh diệu kỳ ấy với tay là có thể ôm trọn trong lòng, nhưng cuối cùng lại đem bản thân ngã nhào vào ao sâu lạnh lẽo từng tấc. Chuyện tình của cậu cũng không mấy vui, tôi đoán thế, chuyện tình của tôi chỉ cần thích cậu là đủ rồi.

back to top