Em sẽ yêu anh ít đi một chút (Thì thầm 449)
2015-09-18 16:16
Tác giả:
Giọng đọc:
Chit Xinh
blogradio.vn - Một ngày tháng 9 cho em nhớ anh thêm lần này nữa thôi anh rồi em sẽ cho anh vào miền kí ức ai đó nói với em rằng yêu là đâu cần phải đáp trả, phải không anh? Có người hỏi em là nếu cho chọn lại em có yêu anh nữa không? Có anh ạ, em sẽ yêu khác đi, yêu ít thôi, em sẽ khác để giữ thật chặt anh bên mình thôi . Thế còn anh thì sao?
Em đọc ở đâu đó vài câu thơ mà nhớ anh khôn tả người yêu cũ ạ:
“Viết cho anh, ngày Hà Nội âm u
Mưa tìm về những nẻo đường xưa vắng
Bước chân trần chợt nhớ đầy kỉ niệm
Đôi vai gầy ôm nhớ kí ức thương.”
Đã lâu rồi em không gặp lại anh, những yêu thương ngày nào cũng dần đi vào quên lãng. Em từng tự hỏi mình vì đâu mà một tình yêu từng cháy bỏng bỗng lụi tàn trong sự chấp nhận. Em cũng như bao cô gái khác khi trải qua những mất mát những khó khăn trong cuộc sống dường như ai cũng đổi thay. Em dần mất niềm tin vào tình yêu mà em nghĩ chỉ cần bản thân cố gắng là sẽ được đáp trả.
Thu đến đến thật rồi, tháng 9 nhẹ nhàng với của sự chuyển giao trời đất có lẽ sẽ không nóng như trái tim em đã từng yêu anh nữa nhẹ nhàng hơn dễ chịu hơn và em cũng dễ dàng hơn để tiếp nhận được cái cảm giác không còn có anh nữa, rằng anh đi rồi. Thế mà đôi khi đi qua con đường quen đôi khi nghe thấy cái tên ấy lòng em lại đau nhói em vẫn chưa biết mình đã sai gì, mình làm gì để anh ra đi như thế. Anh à anh biết không em đã gặp những người đàn ông khác nhưng sao hình bóng của anh cứ ngự trị mãi em không thế kìm lại nỗi nhớ về anh, em làm cho mình bận rộn hơn nhiều mà kết quả cũng không khả quan là mấy, nỗi nhớ cứ như tên trộm khẽ sơ hở là đến lấy đi thật nhiều nước mắt rồi để lại sự cô đơn trống rỗng, em thấy mình thật ngốc. Nhưng và rồi em sẽ quen dần thôi.

Có người hỏi em là nếu cho chọn lại em có yêu anh nữa không? Có anh ạ, em sẽ yêu khác đi yêu ít thôi, em sẽ khác để giữ thật chặt anh bên mình thôi em hứa đấy anh. Thế còn anh thì sao? Anh có bao giờ biết?
© Blog Radio chuyển thể từ bài viết của Hoài Vũ
Phản hồi của độc giả
Xem thêm

Blog Radio 769: Chúc cậu một đời hạnh phúc nhé, mặt trời nhỏ của tôi
Mưa đầu mùa thật lạnh. Bây giờ tôi mới biết vừa ăn kem vừa đi trong mưa cũng ngon thật. Cô gái đó rất hợp với cậu ấy, chúc cậu hạnh phúc, mặt trời nhỏ của tôi.

Có lẽ em là một thói quen nhưng anh chưa bao giờ muốn bỏ
Đừng tìm trong người con gái ngày hôm nay, bóng hình của người con gái ngày hôm qua. Bởi ai sinh ra cũng muốn được sống như chính mình.

Replay Blog Radio: Hãy cho anh cơ hội lau những giọt nước mắt của em
Sau cơn mưa, lại có cầu vồng, phải không Lin, anh sẽ làm chỗ dựa cho em bước tiếp, dù anh biết khó khăn thế nào.

Blog Radio 768: 5 năm bên nhau đổi lại 3 từ ‘Anh xin lỗi’
Là cô yêu nhiều hơn, là cô đem tất cả tấm chân tình dành cho anh, nên người đau khổ hơn cũng là cô mà thôi. Đó là tất cả những gì còn sót lại trong ký ức của cô. Mối tình 5 năm của cô chỉ đổi lại vỏn vẹn 3 chữ “Anh xin lỗi”.

Nếu bố mẹ ly hôn, con sẽ chọn ở cùng ai?
“Nếu bố mẹ ly hôn, con sẽ chọn đứng ở phe nào?”. “Con sẽ đứng ở giữa nhìn bố mẹ rời đi.”

Chúng ta còn quá trẻ để nói nếu như
Hắn chỉ cảm thấy tiếc nuối, hắn tiếc những tháng ngày còn lại biết sẽ có ai sẽ bầu bạn, ai sẽ cùng hắn viết tiếp câu chuyện hai kẻ yêu nhau và tính chuyện lâu dài. Hắn cảm thấy ân hận, vì nếu như hắn biết kiềm chế bản thân, biết chọn điểm dừng đúng lúc thì có lẽ đã không cần nói nếu như.

Blog Radio 767: Bỏ lỡ nhau vì mẹ anh bắt chia tay
Tôi hỏi “Có phải do bố mẹ của anh không chấp nhận chúng ta yêu nhau phải không?” Anh chẳng bảo gì chỉ khẽ gật đầu và cũng không giải thích thêm một điều gì.

Tình yêu đẹp nhất khi đứng ngoài ánh mặt trời
Tôi mỗi ngày đang trưởng thành và hiểu hơn về chính mình, về cảm xúc của mình và những trải nghiệm trong tình cảm. Để rồi một ngày, khi tình yêu quay trở lại, tôi có thể nhẹ nhõm và vui vẻ đón nhận, có thể tình yêu đến rồi tình yêu lại đi, nó sẽ đẹp khi ta có thể cùng nhau đứng quang minh chính đại dưới ánh sáng mặt trời.

Những ngày biết đau lòng
Tôi nhắm nghiền mắt để gió đi qua. Tiếng gió luồn qua mái tóc đưa tôi về những ngày chưa biết đau lòng.

Blog Radio 766: Khoảng cách giữa chúng ta không thu hẹp được nữa rồi
Ngày đầu tiên anh gặp cô, anh bước lên một bước muốn lau đi giọt nước mắt sắp trào ra, nhưng cô lại lùi về một bước, hai người trước sau như một cách một bước chân. Dường như khoảng cách này vĩnh viễn sẽ không bao giờ thu hẹp được.