Phát thanh xúc cảm của bạn !

Em sẽ ổn thôi anh khi gió về mang nỗi nhớ

2021-12-29 01:35

Tác giả: Nguyễn Hà


blogradio.vn - Đến hôm nay, nước mắt em vẫn rơi, nhưng không còn rơi vì anh nữa. Nước mắt của quá khứ, của kỷ niệm. Em khóc cho một đoạn tình cảm không trọn vẹn, khóc cho những vết thương lòng đã không còn âm ỉ. Và em biết em và anh, chúng ta đều sẽ có một cuộc sống mới trọn vẹn hơn. Em sẽ ổn thôi và hy vọng anh cũng vậy. Tạm biệt anh, người từng thương.

***

Lần đầu tiên em khóc vì anh, là lúc em nhận lời yêu anh chưa tròn tháng. Anh bảo chúng mình xa nhau quá, cái khoảng cách hơn 500km đã làm em nức nở bật khóc. Lúc ấy em khóc vì tủi thân, chắc có lẽ tất cả chỉ là cảm nắng nhất thời của anh. 

Lần thứ 2 em khóc vì anh, là lúc anh quyết định rời xa xóm trọ chúng ta từng gắn bó. Xóm trọ nơi anh và em có duyên gặp gỡ, thân quen rồi cảm mến nhau.  Em khóc vì không nỡ xa, khóc vì cảm giác thân thuộc trôi mất, khóc vì  sợ anh đi rồi làm sao em biết lúc nào anh đi chơi muộn, anh làm gì, bao giờ anh về. Rồi lấy ai ngồi tầng trên ôm đàn, tay cầm điện thoại nhắn tin hỏi em “Cô em tầng dưới muốn nghe bài gì?”.

Lúc này em mới cảm hết câu nói gần thường, xa thương là vậy.

Lần thứ 3 em khóc vì anh. Ngày sinh nhật, anh bảo đi vui vẻ với bạn bè. Tối muộn anh về gặp em một  lát và em biết được, người cũ anh thương tặng áo cho anh.

Hụt hẫng, thất vọng. Hóa ra em chỉ là người thay thế.

Lần thứ 4 em khóc vì anh. Vẫn là khoảng cách, anh bảo xa cách nên chia tay nhưng đã vội vã quên ngay một cô gái cũng cách nhà anh những 400km. Lúc đó mình đã chia tay được 2 tháng. Vô tình chị hàng xóm tâm sự, thấy anh chỉn chu đi hẹn hò. Em đã khóc cạn nước mắt. Rốt cuộc anh chưa từng yêu em.

bo_-_lo_7

Lần thứ 5 em khóc, là lúc anh rời Hà Nội để về quê. Bỏ lại tất cả những kỉ niệm. Lúc này chúng ta đã yêu nhau ngót nghét hơn 2 năm. Đến tận bây giờ em vẫn không hiểu, động lực nào để em có thể gạt đi tất cả nhưng thương tổn để có thể tha thứ và cạnh anh lâu đến thế. Một tình yêu ngập trong nước mắt, sự tủi hờn, trách móc và đau khổ.

Là anh dạy em cách yêu bản thân mình, đừng yêu ai đó quá nhiều.

Là anh nhẹ lau nước mắt cho em những lúc em tủi thân. Người ôm em vào lòng bằng vòng tay rộng.

Là người đã  khóc buổi chia tay vì thương em đã cố gắng cho tình yêu không trọn vẹn.

Là người mỗi lần mưa sẽ lấy tay kéo vạt áo mưa che chân cho em khỏi ướt.

Là người có thể ngồi hàng giờ ở ghế đá công viên cùng em chỉ vì em không thích chốn đông đúc.

Người vì em mà chấp nhận một tình yêu bình dị, không màu sắc. Người không bao giờ thể hiện tình cảm qua lời nói. Chưa từng khen em xinh, chưa từng hứa hẹn với em bất cứ điều gì nhưng sẵn sàng dẫn em về ra mắt bố mẹ. Là người vẽ ra tương lai bù đắp thiệt thòi cho em những ngày công việc anh gặp vô vàn khó khăn thử thách.

Người mà trước lúc về sẽ ôm em thật chặt. Cái ôm mà em ngỡ rằng, cả đời này sẽ che chở, bảo vệ và yêu thương em đến suốt cuộc đời.

Nhưng rồi, lần thứ n em vẫn khóc vì anh. Là khi em nhận ra những trận cãi vã ngày càng nhiều. Thời gian im lặng của anh càng nhiều. Anh muốn lập gia đình sớm, em lại chưa sẵn sàng. Hay bởi lẽ em đã phải chịu đựng quá nhiều sự im lặng. Để rồi em phân vân, em lo lắng và em chấp nhận buông tay.

co_-_don_12

Là khi em hoang hoải giữa yêu và được yêu, thương và được thương.

Là khi em khóc thật nhiều mỗi lần nghĩ đến anh, nhớ anh trong vô vọng. 

Là lúc em nhận ra tình yêu nó đã quá sâu đậm, là khi em tự trách bản thân mình có phải em đã sai.

6 tháng trôi qua, mọi thứ đã trở về với đúng quỹ đạo vốn có của nó. Thời gian làm xóa mờ đôi nét hình hài ký ức, và khi em nghĩ về anh lòng đã thôi quặn thắt.

Hôm nay, trên con đường ven Hồ Tây hàng ngày em vẫn  đi qua, cơn gió phả vào mặt cái lạnh của buổi giao mùa bất chợt làm em nhớ. Em nhớ những tối anh chở em dạo quanh hồ chỉ vì em thích. Em nhớ cảm giác tay anh đan vào tay em. Cái bàn tay to, săn chắc, ấm áp mà em ngỡ cả đời không rời bỏ. Là những ngày tháng mong ngóng đến cuối tuần chỉ để được gặp nhau, chuyện trò, ăn vội bát bún chả rồi lặng lẽ ngắm tối muộn của Hà Nội đêm về. Chúng ta chậm chậm mà bước vào cuộc sống của nhau như thế. 

Nhiều người bảo em ngốc vẫn theo đuổi một mối tình mà kết quả chỉ toàn tổn thương và nước mắt. Nhưng cả em và anh đều biết trong những tháng ngày đấy chúng ta cũng đã từng hạnh phúc nhường nào. Khi một cái ôm, một ánh mắt, một cái chạm tay nhẹ nhàng đều khiến lòng bối rối. Là người mà em thương trên tất thảy, thương những vụn vỡ, những nỗ lực mà anh trải qua cuộc sống gia đình. Thương dáng hình ngỡ mạnh mẽ nhưng lại mang một trái tim yếu đuối, nhiều nỗi lòng. Thương người bình dị cạnh em qua 4 năm thanh xuân, từ những ngày chúng ta còn là những cô cậu sinh viên đến những ngày đầu lập nghiệp. Thương anh đơn giản chỉ vì anh là người em thương.

eyu_4

Là em nói em rời đi, nhưng trái tim em còn ở lại. Là em bảo sẽ quên, nhưng chỉ một khoảnh khắc bất chợt cũng khiến mọi ký ức về anh ùa về. 

Là em chấp nhận buông bỏ con người anh để giữ lại một phần ký ức tươi đẹp nhất, vì em biết có cố gắng thêm bao nhiêu lần nữa, tình yêu đấy cũng không thể nào là hai mảnh ghép hoàn hảo.

Em chấp nhận dứt khoát một lần để chấm dứt chuỗi ngày hoang hoải của tình yêu. Để cho em, anh và chúng ta có một cuộc sống khác. Chấm dứt một đoạn tình cảm mà em đã cố gắng kiên trì suốt hơn 4 năm thanh xuân. 

Nay gió mùa về, tim đập chậm một nhịp là khi em nhận ra, ở đâu đó tình yêu vẫn còn. Lúc đó em mới hiểu, thời gian không hề mang chúng ta rời đi, nó chỉ dạy chúng ta cách buông bỏ. Em không quên ngày đó yêu anh nhiều như thế nào, thương anh nhiều bao nhiêu, chỉ là đến lúc này em không dám đòi hỏi một kết thúc với quá khứ nữa. Em chỉ đành cất gọn anh vào một góc như một kỉ niệm thật đẹp của thủa đôi mươi.

Đến hôm nay, nước mắt em vẫn rơi, nhưng không còn rơi vì anh nữa. Nước mắt của quá khứ, của kỷ niệm. Em khóc cho một đoạn tình cảm không trọn vẹn, khóc cho những vết thương lòng đã không còn âm ỉ. Và em biết em và anh, chúng ta đều sẽ có một cuộc sống mới trọn vẹn hơn. Em sẽ ổn thôi và hy vọng anh cũng vậy. Tạm biệt anh, người từng thương.

© Nguyễn Hà - blogradio.vn

Xem thêm: Cho em thêm niềm tin để chờ đợi được không anh | Radio Tình Yêu

Nguyễn Hà

Đừng bao giờ gục ngã trước bất cứ điều gì và nếu cuộc sống không mỉm cười với ta thì ta hãy học cách mỉm cười với cuộc sống

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Hành trình trở về

Hành trình trở về

Tôi nhớ về những ngày tháng ở quê, những bữa cơm gia đình đầm ấm, những buổi chiều ngồi bên bờ sông nghe tiếng sóng vỗ. Tôi nhận ra rằng mình đã đánh mất điều gì đó rất quan trọng. Tôi đã bỏ quên những giá trị tinh thần, bỏ quên gia đình và những niềm vui giản dị.

Đóa hoa hồng và những tờ vé số

Đóa hoa hồng và những tờ vé số

Chiếc xe tôi rời khỏi ngôi nhà âm u, cũ kỹ sau khi tôi lặng lẽ nắm bàn tay người phụ nữ để chào tạm biệt, con bé ngồi phía sau xe tôi chẳng nói điều gì, dường như nó không có vẻ hồn nhiên như những đứa trẻ con cùng tuổi. Suốt đoạn đường, cả tôi và nó đều im lặng.

Chúng ta cứ bộn bề yêu…!

Chúng ta cứ bộn bề yêu…!

Khi tôi buồn, tôi thích lên cầu, bất cứ cầu nào cũng được. Và như vậy, sau mỗi buổi đi làm về, chỉ cần nhắn: "Anh ơi, em buồn" là 15 phút sau, anh có mặt.

Có những điều anh chưa kịp nói, em đã vội rời xa

Có những điều anh chưa kịp nói, em đã vội rời xa

Khi hoa nở giữa cánh đồng xanh, Liệu là lúc em có thuộc về anh? Khi mưa rơi giữa chiều hiu quạnh, Liệu là lúc em muốn rời bỏ anh?

Tình yêu - một câu chuyện không có kết thúc

Tình yêu - một câu chuyện không có kết thúc

Tôi đã học được rằng tình yêu không phải là một đích đến, mà là một hành trình liên tục, nơi chúng ta cùng nhau khám phá và trưởng thành.

Đơn phương một người có lẽ rất khó khăn

Đơn phương một người có lẽ rất khó khăn

Bởi mỗi khi cô ngồi yên trong lớp vì thời gian nghỉ giữa tiết không nhiều, cứ mỗi lần nhìn vu vơ ra ngoài lại sẽ bắt gặp ánh mắt của cậu ta. Mặc dù ngay sau đó cậu ta đều đánh mắt đi chỗ khác, nhưng làm sao mà che dấu được sự thật.

Dù có đi đâu cũng sẽ quay về

Dù có đi đâu cũng sẽ quay về

Tôi đã đôi lần hỏi tại sao mẹ không từ bỏ tôi. Nhưng mẹ đều nói mọi người đã từ chối sự ra đời của tôi đến mẹ cũng vậy thì tôi sẽ ra sao. Thế nên, mẹ không đành lòng làm vậy.

Chờ người em thương

Chờ người em thương

Hình như mùa thu lại về rồi phải không anh Em nghe ngoài kia gió vươn mình qua lối Nghe hoang hoải những chiều qua vội Nghe chạnh lòng nắng nhạt màu hanh hao.

Bước chậm lại giữa thế gian vội vã

Bước chậm lại giữa thế gian vội vã

Bởi kì thực, trong mỗi bước đi của cuộc sống đều mang theo những khoảnh khắc ý nghĩa, đôi khi ta chạy quá nhanh để bắt kịp thành tựu, tiền tài, danh vọng để rồi bỏ lỡ nó.

Tương tư

Tương tư

Ơ kìa em sao nỡ để tình anh Chưa bước tới đã muôn phần lận đận Sao chỉ mới nhìn thôi em đã giận Và tiếng yêu thôi em chẳng nhận lời

back to top