Em là để yêu
2013-02-04 15:29
Tác giả:
Giọng đọc:
Radio Online Team, Nhím Xù
Em thích viết, thích đọc, thích lặng thinh ngắm một ngọn cỏ quyến luyến giọt suơng mai. Anh máy tính, bàn phím,say sưa bàn chuyện Sarkozy lên làm thủ tuớng Pháp. Em luôn trốn chạy đám đông,tìm kiếm an bình trong những góc nhỏ vắng hoe thành phố. Anh nhiệt tình sục sôi tổ chức, hội đoàn,thấy bản thân hữu ích khi góp mình cho quần chúng. Em tỉ mỉ chuyện bếp núc, chuyện ăn mặc. Anh ăn gì cũng đuợc, mặc gì cũng xong. Em đanh đá, bốc đồng, kiêu kì và ngạo nghễ. Anh thân thiện, hiền lành, điềm tĩnh, lừng lững cái tôi của thứ từ điển ghi là quân tử...

Ảnh minh họa
Em độc lập đến buớng bỉnh.
Anh độc lâp đến nhẫn tâm.
Em và anh. Hoạ chăng điểm giống nhau duy nhất chắc là cùng thích "tiền" thôi anh nhỉ! Bằng chứng à? "Cool" là đứa con của hai chúng ta đấy còn gì!
Thực ra em và anh đã từng yêu nhau. Yêu đến mức từ "nhiều lắm" cũng chưa chắc đủ mạnh để diễn tả hết đuợc. Lúc thì như những đứa trẻ mới lớn, tập toẹ tìm tòi. Lúc lại như hai kẻ trốn nhà đi tình tự, hừng hực khát khao. Lúc bình thản thanh bình như cặp vợ chồng ân nghĩa đời đời kiếp kiếp.
Nhiều năm như thế. Em dỗi anh chiều. Anh giận, em khinh khỉnh, em khóc, em giậm chân đành đạch như đứa trẻ. Anh thua. Cũng đuợc nhiều năm như thế cho đến lúc anh bảo "mình lấy nhau em nhé!".
Thế là bỏ nhau. Ngày mình chia tay, như là có bão. Đùng đùng. Đoàng đoàng. Áo giáp bao bọc tình yêu trái cực của chúng ta vỡ. Hay tim mình đang vỡ. Chỉ có anh biết của anh. Em biết của em. Có ai chịu cùng thốt ra đâu mà biết chung phải không anh?
Anh cầu hôn cổ điển. Tức là hoa hồng đỏ, ăn tối lãng mạn và nhẫn kim cuơng. Em sung suớng, bất ngờ, và đột nhiên lần đầu tiên thấy xấu hổ truớc anh. Líu ríu uống sạch ly ruợu đỏ làm hai má bừng bừng đến ngô nghê.
Anh nắm lấy tay em thủ thỉ "Em sẽ là cô dâu đẹp nhất. Là nguời vợ tuyệt vời của anh!Rồi mình sẽ có những đứa con, sẽ cùng nhau trang trí phòng cho chúng, yêu thuơng chúng. . . "
Em ngất ngây.
Anh tiếp "Anh sẽ đưa em đến bất cứ đâu. Hôn em mỗi buổi sáng khi em thức giấc. Đón em mỗi tối ở Cool. Mình sẽ thuê thêm nguời làm em nhé, để em còn có thời gian nghỉ ngơi, thỉnh thoảng đi chùa với mẹ. . . "

Ảnh minh họa
- Đi với mẹ anh chứ.
- À vâng, mỗi rằm với mùng một em sẽ đến đón mẹ đi.
- Sao lại là đến đón? - Anh lộ chút ngạc nhiên dịu dàng - Chúng ta sẽ sống chung với bố mẹ chứ em. Anh là con trai cả trong nhà, phải có trách nhiệm phụng duỡng bố mẹ mà"
Em nhìn anh ái ngại xen lẫn. Anh vỗ về em "Sẽ ổn thôi mà. Bố mẹ anh không quá khắt khe đâu!"
Em càng hoang mang tợn. Em vốn bất cần như thế, đỏng đảnh như thế, em đi làm dâu thế nào? Em thích tự do. Em muốn chúng ta có ngôi nhà của riêng chúng ta, nơi em có thể chạy xồng xênh thẳng từ phòng tắm, thân thể nồng nàn mùi cỏ và âm ấm uớt mà hôn anh còn lấm lem bụi phố phuờng. Nơi em có thể vô tư buớc chập chân trong váy ngủ mỏng tan, tóc vấn cao từ phòng này sang phòng khác, nơi em có thể tự do nghe nhạc và rú rít theo như lên đồng lên dại. Nơi em có thể quấn lấy anh bất kì góc nào, bất kì vị trí nào, bất kì cảm giác nào. . .
(...)
Phản hồi của độc giả
Xem thêm

Sống Chân Thành Để Nhận Chân Tình (Blog Radio 867)
Cuộc sống vốn đã khắc nghiệt, những người ta gặp, những mối quan hệ xung quanh luôn ảnh hưởng và khiến cuộc đời ta thay đổi. Đừng vì cái tôi mà đánh mất những người thân yêu nhất.

Tập Làm Người Hạnh Phúc (Blog Radio 866)
Mỗi ngày chỉ là quá khứ của ngày mai. Chi bằng cứ hướng tới ngày mai bằng tình yêu cho mọi người.

Gieo Nhân Nào Gặt Quả Nấy (Blog Radio 865)
Nhân quả vẫn tồn tại dù bạn có tin hay không. Và chắc chắn đến thời điểm đủ duyên, những nhân chúng ta gieo sẽ trổ quả.

Thấu Hiểu Trái Tim Mình (Blog Radio 864)
Khi những khó khăn, bão tố không ngừng ập đến ta có đủ can đảm để tĩnh lại và nghĩ xem tại sao đến giây phút này ta vẫn còn đang sống.

Yêu Sẽ Tìm Cách, Không Yêu Sẽ Tìm Lý Do (Blog Radio 863)
Hãy dũng cảm một lần nói ra câu chia tay và hiên ngang rời khỏi cuộc đời người đó. Bắt đầu cuộc sống mới của mình để không lãng phí năm tháng thanh xuân người con gái

Vẫn Yêu Người Cũ (Blog Radio 862)
Tôi luôn cảm thấy cô đơn trong chính căn nhà của mình, nên tôi hay lên mạng tìm kiếm một cái kết nối gì đó. Tôi cần một ai đó, người lạ cũng được, để họ lắng nghe tôi lúc này.

Nhật Ký Chữa Lành (Blog Radio 861)
Sáng nay thức dậy, lòng tôi bỗng trào dâng một tình yêu dành cho chính mình. Tôi muốn mặc đẹp hơn, bất chấp công việc hôm nay thế nào. Một cảm giác yêu thương và hân hoan.

Nhờ Gió Gửi Đến Em Nụ Cười An Yên (Blog Radio 860)
Tôi từng quanh quẩn hoài với những hồi ức, ngần ngại chẳng dám xóa bỏ chúng khỏi cuộc đời. “Từng ấy kỉ niệm, từng ấy niềm vui cơ mà, sao mà có thể từ chối sự hiện diện của chúng đây…” Tôi từng đắn đo nhấn nút “xóa tất cả” những tấm hình, những câu chuyện đã lưu, những dòng tin nhắn đã gửi. Nhưng lại lấp lửng chẳng dám chạm tay vì sợ nhỡ đâu một ngày lại tìm đến nó, cần đến nó như để tìm thêm một chút động lực thì sao?

Mình Sống Đời Mình Chẳng Ảnh Hưởng Đến Ai (Blog Radio 859)
Ngày đó ông bà cũng không ưng dượng, vì hoàn cảnh nhà dượng khó khăn lại đông anh em, trên có mẹ già, dưới có em nhỏ ông bà sợ dì lấy dượng sẽ phải chịu khổ, ra sức can ngăn, nhưng dì thương dượng lại cứ mãi cứng đầu cứng cổ đến cùng.

Nơi Tình Yêu Bắt Đầu (Blog Radio 858)
Mưa ngớt. Không khí mát mẻ và trong lành, khác hẳn với những ngày nắng như thiêu như đốt suốt một tuần ròng rã. Chim hót véo von trên cành na, nhảy nhót chuyền cành làm cho những hạt mưa còn đọng lại rớt xuống trên đầu chú mèo nhỏ xinh, tinh nghịch đang rình rập, nô đùa.