Phát thanh xúc cảm của bạn !

Đơn phương một người có lẽ rất khó khăn

2024-09-16 18:45

Tác giả: Hạ Vũ


blogradio.vn - Bởi mỗi khi cô ngồi yên trong lớp vì thời gian nghỉ giữa tiết không nhiều, cứ mỗi lần nhìn vu vơ ra ngoài lại sẽ bắt gặp ánh mắt của cậu ta. Mặc dù ngay sau đó cậu ta đều đánh mắt đi chỗ khác, nhưng làm sao mà che dấu được sự thật.

***

Cô gái ấy lớn lên trong tình yêu thương của cha mẹ, có ngoại hình ưa nhìn, tính cách năng động nhiệt tình vô tư. Khi còn nhỏ, trên mặt cô bé có vài nốt ruồi đen, là những khuyết điểm nhỏ khiến cô thiếu tự tin, mọi người hay vô ý trêu trọc cô vì điều đó. Cậu ta cũng không phải là ngoại lệ. Tuy nhiên, bạn bè và người thân của cô bé chẳng mấy khi quan tâm đến nó, họ chỉ biết cô bé là một đứa trẻ ngoan, chăm chỉ và thành tích học tập cũng rất tốt. Cô bé cứ như vậy mà trưởng thành một cách bình yên.

Lớn lên rồi ngoại hình cô bé ấy ngày càng thanh tú. Vóc người thon nhỏ, làn da trắng bật, đặc biệt là nụ cười cực kỳ tươi tắn khiến ai nhìn thấy cũng phải cười theo. Có ngoại hình xinh xắn, lại học giỏi nổi bật nên cô nhận được nhiều sự yêu mến của mọi người hơn, chính bản thân cô cũng nhận thức được điều đó.

Và rồi như một quy luật tự nhiên, người đã từng chê bai, lấy khuyết điểm trên mặt cô ra để trêu đùa lại phải lòng cô gái ấy, rất si tình, cũng rất đáng thương.

Có lẽ bắt đầu từ năm học cô chuyển sang một ngôi trường khác, lúc ấy họ đều mới chỉ là những thiếu niên, cực kỳ trẻ con và vô tư hơn bao giờ hết. Cô nghĩ là bắt đầu từ lúc đó, vì đó là thời điểm lần đầu tiên cô biết cậu bạn ấy thích mình qua lời của những người bạn khác. Đối với sự việc ấy, cô chẳng mảy may có cảm xúc gì, thậm chí không mấy vui vẻ vì cô chẳng ưa cậu ta, chẳng có ai lại có thiện cảm với người đã từng chê bai mình cả. Cô không quan tâm cũng không để ý đến điều đó. Nhưng dường như cô cảm nhận được việc cậu ta thật sự thích mình từ những lần gặp nhau như thể rất tình cờ trên đường, cậu ta hỏi rất nhiều thứ, nói rất nhiều và đi quá đường về nhà để có thể đi cùng cô thêm một chút nữa. Vì đã từng học cùng lớp nên họ kết bạn trên facebook cùng nhau, và cô biết đó là phương thức duy nhất để cậu ta nói chuyện với mình. Với tình cảm này, cô gái cực kỳ cảm ơn nhưng thật sự cô không có tí tình cảm nào với cậu bạn ấy cả, tình cảm của cậu bạn ấy càng lớn, cô càng cảm thấy không được tự nhiên.

Và điều vô lý nhất là khi những người bạn học ở trường cũ của cô cho rằng, cậu ta thích cô thì cô phải có trách nhiệm đáp lại tình cảm đó. Điều này thật điên rồ, tại sao cô lại phải làm như thế. Và cậu ta cứ ngày càng lấn chiếm cuộc sống của cô, xuất hiện xung quanh cô ngày càng nhiều, nhờ bạn bè lừa cô đến nơi để tỏ tình trong khi họ đều biết cô không hề thích điều đó, và thậm chí cậu ta còn giả làm một người lạ và tán tỉnh cô trên facebook... Và sự thiện chí cuối cùng của cô đối với người này cũng hoàn toàn biến mất, cô đặc biệt ớn lạnh với sự điên rồ của cậu ta. Tình cảm đơn phương đó khiến cô cảm thấy khó chịu và sợ hãi.

Cô cự tuyệt thẳng thắn, thêm cả người bạn thân của cô ngay thời điểm đấy cũng thêm mắm dặm muối vào lời của cô nên cậu ta cũng dừng lại, không làm phiền cô thêm nữa.

Một năm sau, khi thi vào cấp 3, cô về học tại một ngôi trường gần nhà, những người bạn cùng học tại trường mới, trường cũ của cô đều học ở đây. Và một lần nữa, cô gặp lại cậu bạn kia. Họ học khác khối nhau, nhưng không hiểu sao lớp học lại được xếp ngay bên cạnh. Tuy nhiên, 3 năm liền, họ đều không nói chuyện với nhau, đều khéo léo tránh mặt nhau trong mọi tình huống. Cái nhìn của cô về cậu ta vẫn không thay đổi, cậu ta vẫn rất trẻ trâu, rất tùy hứng, không có một điểm thay đổi trưởng thành. Thỉnh thoảng, không, phải nói là thường xuyên, cứ mỗi khi giải lao, các lớp lại ra hành lang đi qua đi lại, học sinh ngồi trên lan can nói chuyện với nhau. Khi ấy, có một người sẽ luôn hướng ánh mắt về lớp bên cạnh. Cô biết điều đó. Bởi mỗi khi cô ngồi yên trong lớp vì thời gian nghỉ giữa tiết không nhiều, cứ mỗi lần nhìn vu vơ ra ngoài lại sẽ bắt gặp ánh mắt của cậu ta. Mặc dù ngay sau đó cậu ta đều đánh mắt đi chỗ khác, nhưng làm sao mà che dấu được sự thật.

Lên cấp 3, cô càng ngày càng tỏa sáng, đó là thành quả của sự chăm chỉ và nỗ lực. Cô liên tục đạt thành tích cao trong các cuộc thi, tự tin trong mọi hoạt động, thân thiết, giúp đỡ bạn bè, rất khiêm tốn cũng rất đáng yêu. Trong mắt các lớp khác, cô được xem là người đầy đủ công, dung, ngôn, hạnh. Nhưng trong mắt các bạn trong lớp cô vừa là người dịu dàng, điềm đạm, vừa là người ngu ngơ, đáng yêu hết sức. Mỗi lần cô đi qua lớp bên cạnh trong giờ học, mọi ánh nhìn đều khiến cô mất tự nhiên mà đi nhanh hơn một chút.

Ba năm cấp 3 của cô trôi qua thật tươi đẹp và rực rỡ dù không có mối tình nào ở năm cô 17 tuổi. Thật ra không chỉ mình năm 17 tuổi, mà từ nhỏ đến giờ cô còn chưa một lần thích ai, đừng nói là yêu người khác. Ngay cả khi đang học cấp 3, cô cũng đã xác định đây sẽ là khoảng thời gian huy hoàng, đẹp nhất cuộc đời mình. Lên đến đại học, cuộc sống có vẻ thầm lặng hơn.

Mỗi ngày cô đi học 1 buổi, sẽ có hẳn 1 buổi còn lại nhàn nhã ở trong phòng. Chỉ đi học và ở trong phòng, thi thoảng đi loanh quanh xung quanh nơi cô học cùng các bạn. Cô không thích đi chơi, không thích mấy hàng quán đông người ngột ngạt. Và bởi vậy, cô cũng không có nhu cầu yêu đương. Vậy mà lại có người đơn phương cô suốt 5 năm liền. Thật ra ở trường đại học, cô cũng thỉnh thoảng sẽ chú ý đến cậu bạn cùng lớp, người đã từng nhiệt tình giúp đỡ cô công việc chuyển Đảng ở năm nhất đại học. Cậu bạn ấy trầm tính, ít nói nhưng cực kỳ đáng tin, cứ lặng lẽ ngồi ở chỗ không gần cũng không xa cô mấy. Để cảm ơn sự giúp đỡ, cô đã từng tận tay đưa cho cậu ấy một chai nước với mấy cây kẹo, khi ấy, từ mặt tới tai rồi đến cổ cậu ấy đều đỏ bừng lên không nói được gì cả. Cô thấy cũng thật ngây ngô.

Đến bây giờ, có trưởng thành hơn một chút, cô đã không còn quá bận tâm về việc người ta thích hay ghét bản thân mình nữa nếu họ không phải là người có ảnh hưởng đến cuộc sống của cô. Cái người thích cô đến tận 5 năm kia cô cũng đã không còn cảm thấy kinh ghét nữa, cứ từ tốn nói chuyện mỗi khi tụ tập bạn bè mà thôi.

Ánh mắt của cậu ấy, đúng là không thể nào nói dối được. Ánh mắt của một kẻ si tình luôn chân thành như thế, ánh mắt của một kẻ đã si tình lại đơn phương thì còn suy hơn. Nó chứa nỗi buồn man mác, cảm giác bất lực khi biết rằng tình cảm của mình sẽ làm cho người ta chán ghét. Cậu ấy suốt 5 năm trời, một mình kìm nén cảm xúc, một mình dõi theo cô, bản thân rõ ràng biết người ta không thích mình, rõ ràng vừa mệt mỏi vừa xót xa lại không có cách nào từ bỏ. Tình cảm chính là thứ khó nói, cũng khó kiểm soát như vậy. Có lẽ tôi sẽ nói rằng tình yêu không có lỗi, nhưng nếu không phù hợp ở bất kỳ một mặt nào, tình yêu đó sẽ trở thành nỗi đau, như cái dằm nhỏ ghim vào da thịt, rất nhức nhối nhưng cũng rất khó lấy ra.

Hy vọng rằng ai cũng được yêu một cách chân thành, chúc những người có tình sẽ đến được với nhau.

© Hạ Vũ - blogradio.vn

Mời xem thêm chương trình:

Hy Vọng Bạn Sẽ Mạnh Mẽ Vượt Qua Mọi Giông Bão Cuộc Đời | Radio Chữa Lành

Hạ Vũ

" Hãy ước mơ như thể đời ta là vĩnh viễn và sống như thể cái chết sẽ đến ngày hôm nay "

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Niềm say mê và sự bứt phá

Niềm say mê và sự bứt phá

Không có con đường nào trải sẵn hoa hồng, không có thành công nào mà không phải đánh đổi bằng mồ hôi, nước mắt hay không dẫm trên chông gai. Chỉ khi con người biết sống với niềm say mê, bứt phá thì không có gì là không thể thực hiện được.

Yêu lại người yêu cũ

Yêu lại người yêu cũ

Phải chi, em không yêu anh nhiều thì có thể em đã không phải tổn thương nhiều đến vậy. Em chưa từng hối tiếc vì đã dành thời gian lâu để yêu và bên anh, bởi cũng nhờ anh mà em mới biết yêu một người là thế nào.

Thao thức

Thao thức

Cô lắng nghe mà thấu hiểu những thao thức canh khuya những thao thức trong đêm dài của họ, Trân cũng hiểu luôn nỗi lòng của họ, nỗi lòng của những người mẹ cứ luôn canh cánh cho tương lai cho cuộc sống của các con mình.

5 cách hành xử khiến người EQ thấp bị trừ

5 cách hành xử khiến người EQ thấp bị trừ "âm điểm", ai cũng muốn xa lánh

Để cải thiện chất lượng cuộc sống và mối quan hệ, việc nhận thức và phát triển EQ là rất quan trọng.

Khi chúng ta độc thân đủ lâu

Khi chúng ta độc thân đủ lâu

Có ai đó đã nói rằng, chúng ta vốn dĩ không sợ yêu… thứ chúng ta thật sự sợ hãi, thật sự ám ảnh chính là những thương tổn trong quá khứ. Chúng bám lấy cuộc sống của chúng ta như những bóng ma tâm lý khiến chúng ta đau đớn, khiến chúng ta đánh mất niềm tin vào bản chất thuần khiết của tình yêu.

Hai kẻ xa lạ nương tựa vào nhau bới tâm hồn đều vụn vỡ

Hai kẻ xa lạ nương tựa vào nhau bới tâm hồn đều vụn vỡ

Thương anh, nhỉ? Thương lấy những nỗi sầu Chữ thương này vì thấu hiểu cho nhau Thương, chẳng gặp, lòng em ngàn vết cắt Bởi lời mình có giúp được chi đâu?

Khám phá linh vật may mắn của 12 cung hoàng đạo

Khám phá linh vật may mắn của 12 cung hoàng đạo

Mỗi cung hoàng đạo đều có 1 linh vật đại diện, phản ánh đặc trưng tính cách và năng lượng của cung hoàng đạo đó. Không chỉ mang lại may mắn, linh vật đại diện còn là vị thần hộ mệnh tiếp thêm sức mạnh tinh thần cho chúng ta, đồng thời dẫn đường mỗi khi chúng ta nhụt chí.

Mùa hạ của những ngày xưa cũ

Mùa hạ của những ngày xưa cũ

Thấy chúng tôi ngoại cứ nhìn hoài mà cười. Giờ tôi nhận ra chẳng có gì quý hơn là những giây phút gặp được con cháu của mình. Bởi có còn mấy mươi năm nữa đâu. Xế chiều như những chiếc lá thu nhuốm màu đỏ của thời gian vậy chỉ chờ cơn gió cuối thổi qua mà thôi.

Trò chơi tình yêu

Trò chơi tình yêu

Xuân, hạ, thu, đông rồi lại xuân, cây hồng trước nhà đã rụng hết lá, trái đã chín đỏ rụng đầy sân, người ra đi người ở lại, thử hỏi rằng có tình yêu nào đẹp như chuyện cổ tích.

Những người tích cực

Những người tích cực

Dù những công việc họ đang làm là rất bình thường, nhưng họ đã mang đến cho mọi người, những người mà họ hay tiếp xúc và được tiếp xúc với họ một nguồn năng lượng tích cực rất lớn.

back to top