Anh yêu Đất nước, anh yêu em
2024-09-19 16:50
Tác giả:
Hạ Vũ
blogradio.vn - Từ lời nói ngọt, từ nụ cười ánh mắt hay cả những cái nhíu mày khó coi của em đều khiến chàng trai trẻ bồi hồi, xao xuyến. Tình yêu anh dành cho cô ấy ngày càng lớn lên, chỉ đứng sau tình yêu anh dành cho tổ quốc.
***
Trên cái nền tàn khốc, dữ dội của chiến tranh, tình yêu của họ chớm nở như một bông hoa xinh đẹp và quý giá.
Họ là những chàng trai cô gái đang ở độ tuổi mười tám đôi mươi, đang bước vào giai đoạn trẻ trung đẹp nhất trong cuộc đời. Họ kề vai sát cánh bên nhau trong những lần chiến đấu, bồi đắp tuổi trẻ bằng nhiệt huyết và lòng quyết tâm, họ yêu tổ quốc và sẵn sàng dâng hiến cả cuộc đời để dành lại độc lập tự do cho dân tộc. Trong những khoảnh khắc chiến đấu bên nhau, là những người đồng đội cùng đứng trên một chiến tuyến, họ dành cho nhau sự tin tưởng tuyệt đối. Từ tình cảm đồng chí thiêng liêng, không biết từ bao giờ giữa hai con người ấy lại dành cho nhau một tình yêu trong sáng.
Ngày anh quyết định rời xa gia đình để xung phong vào nơi chiến tuyến, trái tim chỉ có một tình yêu đất nước, hình ảnh của quê hương. Nhưng từ khi anh nhìn thấy nụ cười trong veo của một cô gái trẻ đang nô đùa cùng đồng đội bên bờ suối, trái tim ấy đã tự chia ra một góc nhỏ để dành cho cô. Em là một cô gái nhỏ, đáng yêu và xinh đẹp như đóa phong lan. Đứng trong cuộc chiến đấu, em lại mạnh mẽ và quyết liệt như một con chim cắt, sẵn sàng lao vào kẻ địch. Từ lời nói ngọt, từ nụ cười ánh mắt hay cả những cái nhíu mày khó coi của em đều khiến chàng trai trẻ bồi hồi, xao xuyến. Tình yêu anh dành cho cô ấy ngày càng lớn lên, chỉ đứng sau tình yêu anh dành cho tổ quốc.
Được cùng cô gái mình thầm thương kề vai sát cánh trên chiến trường, anh vừa hận vừa vui. Anh vui vì được gần người mình yêu thêm một chút. Nhưng anh lại hận chiến tranh đã đẩy họ đến với nhau trong một tình huống trớ trêu như vậy. Với vị trí của họ, bất cứ khi nào cũng có thể đối mặt với cái chết. Với trách nhiệm cao cả của một người chiến sĩ, họ sẵn sàng hy sinh bản thân mình nhưng lại khó để đảm bảo an toàn cho người bên cạnh, ngay cả những người mà họ yêu thương. Anh bất lực mỗi lần báo động khẩn cấp, mỗi lần cô cùng đồng đội xông pha trên chiến trường.
Mỗi lần quay về sau những đợt xả bom tấn công của quân địch, anh lại dáo dác đi tìm hình bóng người anh thương. Và mỗi lần thấy cô ngồi thẫn thờ dưới đất, cơ mặt anh mới giãn ra một chút rồi khẽ mỉm cười sung sướng. Anh chu đáo đưa cho cô cốc nước, nhúng ướt khăn tay cho cô lau mặt. Anh ngồi bên cạnh lắng nghe cô gái nhỏ chửi thề trước những lần tấn công, những hành động vô nhân tính của quân địch. Mỗi lần như thế, anh cảm giác như vừa được tái sinh. Anh không sợ cái chết, nhưng anh sợ rằng ngay cả khi anh chết cũng không thể bảo vệ được người anh thương. Nhìn cô gái nhỏ cứ huyên thuyên không ngớt lời, anh quay sang khẽ nói:
- Sau này thắng lợi quay về Hạ cưới anh nhé! Được không em?
Cô gái nghe thấy lời ngỏ bất ngờ của anh lại vô tư nghĩ rằng chỉ là lời bông đùa vui vẻ. Cô đáp trả qua loa rồi ngại ngùng chạy đi. Anh vẫn ngồi đấy nhìn theo bóng lưng cô mà chưa nhận được câu trả lời chính thức.
Ngay sau ngày hôm đấy, họ lại một lần nữa xông pha trên chiến trường. Nhưng lần này trở về, cô gái nhỏ ngồi đợi mãi lại chẳng thấy bóng hình anh. Cổ họng cô khát khô nhưng cô lại không vội đi tìm nước uống, bụi dính trên mặt cũng không thể che dấu được sự sợ hãi hiện rõ trong ánh mắt của cô. Cô gọi hoài, gọi mãi, chạy đi tìm khắp nơi cũng không thể tìm thấy bóng hình chàng trai ấy. Giọt nước mắt lăn dài trên má, rửa trôi những vết bụi, cứ lăn từ từ, chầm chậm như có người đang nhẹ nhàng chạm vào má cô.
Rốt cuộc hai người cũng không thể gặp lại nhau, chàng trai cô thầm tương tư đã ở lại trên chiến trường ác liệt năm ấy. Những ngày chiến đấu dai dẳng sau đó, bên cạnh cô đã thiếu đi một người đồng đội anh dũng, đáng tin, thiếu đi một chỗ dựa vững chắc. Cuộc chiến ác liệt đó đã rút cạn, vắt kiệt tuổi trẻ của những người chiến sĩ, chỉ để lại một trái tim nóng lúc nào cũng rạo rực lòng yêu Đất nước và quyết tâm chiến thắng, dành lại độc lập tự do.
Ngày chiến tranh kết thúc, cũng là ngày những người anh hùng vô danh ấy quay trở về quê hương. Họ có thể không có mặt trên chuyến xe chiến thắng khải hoàn, nhưng lòng họ luôn hướng về nơi gia đình họ ở đó. Bất chợt, cô gặp lại đồng đội cũ đã từng cùng nhau chiến đấu, anh ấy cẩn thận đặt vào tay cô một chiếc khăn tay nhỏ đã rách nát, còn loang lổ vết máu đã nhạt màu. Nhận lấy chiếc khăn tay được cất giữ cẩn thận, trái tim cô như thắt chặt lại, vô cùng đau đớn. Đó là chiếc khăn tay mà anh đã vô số lần đưa cho cô lau mặt. Cô nhẹ nhàng áp nó vào má, khao khát tìm lại cảm giác, sự tồn tại của người cô thương. Trong chiếc khăn tay cô tìm được một lá thư anh cẩn thận tự viết. Từng lời nhắn nhủ yêu thương, những khát khao dự định của anh lại khiến cô khóc nấc, từng nét chữ được nắn nót cẩn thân lại như những vết dao sắc nhẹm từng nhát từng nhát cứa rách trái tim cô.
Trong bức thư viết tay năm ấy, anh hứa rằng sẽ cùng em giành chiến thắng cho dân tộc, anh ước rằng sẽ được cùng em quay trở về quê hương. Đến lúc đó, xin em cho anh được cưới em về làm vợ, xin em cho anh cơ hội ở bên cạnh để bảo vệ và chăm sóc cuộc sống sau này của em. Anh yêu em như anh yêu Đất Nước, nếu lỡ anh đi xa, tình yêu của em sẽ giúp anh quay về nhà. An toàn em nhé, anh yêu em Hạ à.
© Hạ Vũ - blogradio.vn
Mời xem thêm chương trình:
Khi Nỗi Đau Không Còn Là Nỗi Đau | Radio Tâm Sự
Phản hồi của độc giả
Xem thêm

Gửi người con gái ngoan ngoãn, hiểu chuyện
Mình cũng là phụ nữ và mình chính là người phụ nữ ngoan ngoãn, hiểu chuyện, chăm chỉ, chịu thương, chịu khó, sống tiết kiệm, không son không phấn, biết nghe lời,… Thực ra, bản chất của mình không như vậy, nhưng mình được dạy dỗ như vậy, và dần dần mình đang trở thành người phụ nữ như vậy.

Ai cũng có ước mơ của riêng mình
Cứ sống, cống hiến thật nhiều, khi bản thân vui vẻ, mang trong mình phiên bản tốt nhất cũng thì mình cũng đang dần hoàn thành ước mơ của mình.

Tháng sinh Âm lịch của những người quyền quý
Người sinh những tháng Âm lịch này đặc biệt may mắn và có sự nghiệp thành công.

Ước mơ của mẹ
Mặc dù, tôi chỉ là đứa trẻ chưa trưởng thành, cũng muốn được yêu thương và ba mẹ quan tâm như vậy, nhưng rồi tôi hiểu được mỗi người có hoàn cảnh gia đình khác nhau. Dẫu sao, anh em tôi vẫn còn có mẹ dù cuộc sống có khổ cực nhưng chưa bao giờ anh em tôi phải nhịn đói ngày nào.

Món ăn của mẹ
Có một lần, chú chạy ngang qua nhà mình, khi ấy chỉ có một mình con ngồi thẫn thờ. Chú hỏi con là mẹ đi đâu rồi, hôm nay hai mẹ con không ăn đá bào nữa hay sao. Con chỉ biết im lặng, hướng ánh nhìn của mình vào trong nhà, ngay phía bàn thờ mẹ.

Giông bão đi qua, hạnh phúc lại về
"Nếu duyên đến, cứ thuận theo tự nhiên," nó thầm nghĩ. Và rồi, sau sáu tháng yêu nhau, cả hai quyết định nắm tay nhau bước vào hôn nhân.

Thời cơ trong cuộc sống
Cuộc sống luôn trao cơ hội đồng đều cho mỗi người, thế nhưng, có mấy ai biết nắm bắt cơ hội đúng lúc, đúng thời điểm. Có câu: “Người thành công luôn tìm thấy cơ hội trong mọi khó khăn. Kẻ thất bại luôn thấy khó khăn trong mọi cơ hội”.

Ánh nắng mùa đông (Phần 3)
Cô chưa quên được người cũ, nếu cho anh cơ hội thì đây cũng sẽ là cơ hội khiến anh bị tổn thương. Cô chẳng muốn đi vì lòng cô có anh nhưng lại sợ quá muộn để bắt đầu, lỡ như anh thương người khác rồi thì sao?

Hương lửa
Đã đi hết những con đường phố thị, đi cuối một mảnh đời nhiều lênh đênh, vấp váp mới nhận ra mùa ấu thơ nông nổi chân trần chạy đường quê mới chân thực là bình yên hạnh phúc.

Khuyên chân thành: Người bình thường làm 7 điều này để "tiền đẻ ra tiền" mỗi ngày
Tất cả bắt đầu từ những thay đổi nhỏ: kiên trì, kỷ luật, khỏe mạnh, tự tin, khôn ngoan và độc lập.