Chỉ có em mới có thể tự cứu lấy mình
2024-08-26 18:05
Tác giả: Nguyễn Trà My
blogradio.vn - Kẻ vô tư vui vẻ như vậy đến khi vướng vào tình yêu, chính bản thân còn chẳng tưởng tượng được mình có thể trông thảm hại cỡ nào. Cho đến thời điểm hiện tại, mỗi khi nhìn lại khoảng thời gian đó, tớ cũng không biết mình đã trải qua những tháng ngày vô vị đó bằng cách nào.
***
Có những cái kết đau đến mức khiến con người ta cảm thấy hơi vô thực, chẳng thể tin nổi khi những người vừa chỉ mới hôm qua vẫn còn ân cần, gắn bó thì nay đã chẳng còn một tia cảm xúc.Thay đổi nhanh đến mức chóng mặt. Nhưng em ơi, em nhớ rằng dù hiện tại có đau đớn, tuyệt vọng đến thế nào đi chăng nữa, thì đến cuối cùng vẫn sẽ có người bước đến và dùng tất thảy sự dịu dàng tích góp ngần ấy năm của người ấy để bảo bọc lấy từng vết nứt trong em. Nhưng trước hết, chỉ có bản thân em mới tự cứu lấy em được thôi.
Đôi khi những cuộc chia ly lại đến vào những lúc ta không ngờ nhất, vào những lúc con người ta chẳng có chút đề phòng, khiến tim này dường như hẫng đi một nhịp.
Cuộc sống vốn có vô số loại người, có những người xem tình yêu chỉ là những gia vị, để tô thêm sắc màu cho bức tranh sống động là cuộc sống, có cũng được không có cũng chẳng sao, ấy vậy mà cũng có những người khi bước vào một mối quan hệ, họ nguyện đánh đổi cả linh hồn để yêu. Đối với họ tình yêu là cuộc sống, là tất cả những gì họ được ban cho, họ bám víu, phụ thuộc vào tình yêu hệt như cọng dây cuối cùng cứu rỗi lấy họ. Những kẻ đã từng đau đến chết đi sống lại vài lần, nay lại lấy hết can đảm ít ỏi cuối cùng trao đi dù chẳng biết rằng tương lai mờ mịt ra sao. Khoảnh khắc đó, họ dường như chẳng giữ lại gì cho bản thân mình cả.
Và tớ từng là một người như vậy. Tớ là một người khi bắt đầu nhắn tin là xác định chỉ nhắn duy nhất một người, khi bước vào một mối quan hệ là y như rằng xem họ là tất cả, họ luôn là ưu tiên quan trọng nhất đối với tớ. Tớ trao cho họ tất cả những thứ tớ có mà chẳng ngần ngại, không phủ nhận rằng khoảng thời gian đầu họ cũng đối xử với tớ rất tốt.
Tớ nói ra không phải để kể lể, đơn giản là tớ chỉ muốn chia sẻ thôi. Tớ có thể tự cảm nhận được lắm lúc bản thân hơi nhu nhược, họ là người bắt đầu trước, nhưng sau những câu chuyện thì người ở lại cuối cùng vẫn là tớ, người bị bỏ lại vẫn là tớ.
Sau lần đầu thất bại trong mối tình đầu tiên. Lần yêu đầu mà, tình đầu thường dang dở, dẫu biết trước chẳng có kết quả nhưng vẫn tự động viên bản thân mình tin vào một tương lai tươi sáng, nhưng sau đó lại bị sự thật vả một cái rõ đau. Tớ suy sụp kinh khủng, khóc nhiều đến mức chẳng rơi nổi thêm giọt nước mắt nào nữa. Dáng vẻ thảm hại đó, tớ sẽ chẳng bao giờ quên được, tự nhắc nhở bản thân rằng chẳng đáng, nhưng cũng chẳng thể ngưng nghĩ tới.
Cho đến khi tớ gặp anh (người của mối quan hệ gần đây nhất), tớ tưởng tớ được cứu lấy rồi, được chữa lành, tớ ôm hi vọng rất nhiều vào mối quan hệ này. Đúng là hi vọng càng nhiều, khi vỡ mộng càng đau đớn. Sự thật rằng tớ đã sai, sai khi bản thân đặt quá nhiều hi vọng, sai khi bắt đầu mối quan hệ này, tớ cảm thấy mọi thứ vẫn tiếp tục diễn ra giống hệt mối quan hệ trước. Tớ biết lỗi của tớ cũng không tránh khỏi, tớ không biết cách làm mới mối quan hệ, tớ cũng chẳng biết cách lấy lòng đối phương, nhưng tớ vẫn chấp nhận quen dù trong khoảng thời gian quen nhau chẳng có bất cứ cuộc đi chơi nào diễn ra giữa cả hai, tớ cũng chẳng đòi hỏi anh bất cứ điều gì, nhưng…
Tớ nhận ra rằng: ”không phải chuyện gì cứ cố gắng hết sức là sẽ có kết quả”, cũng không phải thật lòng đến cuối cùng sẽ đổi lấy được chân thành, nhất là trong cái thời đại người chung thủy chỉ đếm trên đầu ngón tay này. Tình yêu là gì trong sách không viết, cũng chẳng ai nói tớ nghe, thế nên tớ cứ vậy mà lao đầu vào, rút cạn tâm can để yêu và nhận về một đống đổ nát, vụn vỡ hoàn toàn.
Người ta nói đúng,”đứa trẻ ngoan thường sẽ chẳng có kẹo để ăn”, trong mối quan hệ tớ chẳng có nhu cầu gì về vật chất, tớ cũng chẳng dám đòi hỏi bất cứ điều gì, ấy vậy mà vẫn chẳng đi đến đâu.
Hơi nghi ngờ nhân sinh nhỉ, nhiều lúc tớ cũng tự nghi ngờ bản thân mình, muốn hỏi rằng liệu bản thân đã làm gì để phải chịu những việc này. Sau khi kết thúc mối quan hệ gần đây nhất, có khoảng thời gian tớ như người mất hồn vậy. Tớ chẳng muốn làm gì cả, chẳng muốn đi chơi hay nói chuyện với bất kỳ ai, chỉ thích ngồi một mình cùng với ánh mắt vô định và đầu óc trống rỗng. Cứ ngồi vậy thôi, sáng rồi lại tối, thế là sống thêm một ngày, lặp đi lặp lại chẳng biết bao nhiêu lần. Đến mức những người thân xung quanh cũng nhận ra được những bất thường của tớ mà hỏi một câu: “Con buồn chuyện gì à?”
Thú thật nghe câu đấy tớ có chút buồn cười. Kẻ vô tư vui vẻ như vậy đến khi vướng vào tình yêu, chính bản thân còn chẳng tưởng tượng được mình có thể trông thảm hại cỡ nào. Cho đến thời điểm hiện tại, mỗi khi nhìn lại khoảng thời gian đó, tớ cũng không biết mình đã trải qua những tháng ngày vô vị đó bằng cách nào.
Nhưng bằng cách này hay cách khác thì mọi chuyện đến cuối cùng cũng đã đi đúng quỹ đạo của nó rồi, bão giông đến cuối cùng vẫn sẽ rời đi để nhường chỗ cho cầu vồng, và những vết nứt có được do vô tình hay hữu ý đều là nơi ánh sáng có thể lọt vào.Từ đó đến hiện tại tớ chẳng còn trông mong vào việc sẽ có ai đó đến chữa lành vết thương nữa.
Cứ mỗi lần như thế lại mất một khoảng thời gian nghỉ ngơi, chữa lành bản thân rồi lại mang cái tư tưởng “date to marry” đâm đầu vào những cuộc tình còn chẳng thấy nổi tương lai của ngày mai thì đúng là hết thuốc chữa. Và đến khi mối tình kết thúc cũng là lúc một nửa linh hồn còn lại cũng dần tan vỡ. Nhưng nếu buông xuôi và cứ loanh quanh thế sẽ trở thành vòng lặp vô tận. Vòng lặp có thể cuốn lấy cậu mà chẳng có lối ra. Tớ có nghe được một câu như này: “Ông trời sẽ khiến bạn đau đớn đến khi bạn tự rút ra được bài học cho chính mình.”
Lúc đầu tớ bị vô số suy nghĩ tiêu cực bao phủ lấy, khiến tớ dường như chẳng muốn ngày mai đến tí nào. Ngay lúc này, niềm tin về cái gọi là tình yêu trong tớ xấp xỉ bằng không, hoặc âm. Tớ chẳng còn niềm tin rằng sẽ có một ai đến để chữa lành vết thương cho tớ nữa. Tớ lao đầu vào đọc rất nhiều sách, xem tarot, nghe thông điệp vũ trụ haha, nhiều lúc cũng chẳng có lợi ích gì đâu nhưng mà nghe nhiều bị nghiện, và tớ cũng chẳng nhớ nhặt được ở đâu câu nói: “Yêu bản thân mình trước khi yêu một ai đó“, lúc đấy tớ ngẫm rất nhiều và boom.
Khi tớ chiêm nghiệm được câu nói này cũng là lúc tớ thoát khỏi những vòng tuần hoàn đó, tự mình tìm kiếm những niềm vui mới cho bản thân mà không cần đến tình yêu. Nói đến đây tớ phát hiện ra thêm một kiểu người mà chính bản thân tớ cũng đang hướng tới, đó chính là kiểu “không phải không cần tính yêu, mà là dẫu không có thì vẫn vui vẻ, cho đến khi gặp được người phù hợp vẫn sẽ ra sức yêu thương, nhưng lại không bị quá phụ thuộc vào người đó, cả hai cùng nhau phát triển bản thân”. Đấy chính xác là những gì tớ muốn.
Hiện tại tớ một mình, nhưng không đồng nghĩa với việc tớ cô đơn. Vì tớ còn gia đình, bạn bè, công việc kinh doanh nhỏ của tớ và vô số niềm vui tớ tự mình tìm thấy.
Suy cho cùng, người chữa lành bản thân mình là chính mình chứ chẳng phải ai khác. Sẽ thật may mắn nếu ai đó đến và phụ cậu làm việc đấy, nhưng nếu không có cũng chẳng sao cả, nhớ rằng: “Ai từ bỏ cậu cũng được, nhưng cậu không được từ bỏ chính mình”. Vì nếu đến cả cậu còn không trân trọng bản thân thì đòi đâu ra người khác trân trọng mình. Cậu có thể không giỏi nhất nhưng cậu chính là phiên bản độc nhất vô nhị trên thế giới này mà chẳng ai thay thế được. Cũng sẽ chẳng ai có được cái quyền làm cậu đau khổ nếu không nhận được sự cho phép từ cậu.
Trên con đường đời dài ngoằn ngoèo ấy, ít hay nhiều cũng sẽ có những đoạn đường tưởng chừng như muốn bỏ cuộc, nhưng sau khi đi qua được, nhìn lại cậu sẽ chẳng thể nào tin được mình có thể vượt qua nó bằng cách nào. Thế mới thấy, bản thân chúng ta đôi khi mạnh mẽ và giỏi giang hơn chúng ta nghĩ rất nhiều.
Sau này nhìn lại đoạn đường ấy tớ vô thức cảm thấy thật ra tớ nhận được rất nhiều bài học qua những lần đổ vỡ, cũng dần biết trân trọng bản thân hơn. Thầm cảm ơn bản thân vì đã cố gắng nhiều đến thế để giờ đây tớ thật sự rất hạnh phúc với những gì mà mình có.
Mong rằng mỗi con người đang lạc hướng trên thế giới này đều có thể nhanh chóng quay trở lại quỹ đạo của mình, tìm được hạnh phúc mà bản thân thật sự mong muốn.
© Nguyễn Trà My - blogradio.vn
Mời xem thêm chương trình:
Chỉ Tiếc Phải Nói Câu Tạm Biệt | Radio Tâm Sự
Phản hồi của độc giả
Xem thêm
Đi tìm sự bình yên bên trong chính mình
Minh Anh, một cô gái trẻ với khát vọng thành công, đã bước vào thế giới đầy cám dỗ ấy. Ban đầu, chỉ là những hình ảnh lung linh, những khoảnh khắc được dàn dựng kỹ lưỡng. Cô tự nhủ, chỉ cần theo đuổi sự hoàn hảo này, cô sẽ chạm tới đỉnh cao. Nhưng khi ánh hào quang từ những lượt thích và bình luận ngập tràn, Minh Anh không ngờ mình đang dần bị cuốn vào vòng xoáy không có lối thoát.
Nếu yêu anh là một ván cược thì kết quả nào cho em? (Phần 3)
Và có lẽ đây chính là tấm ảnh mà mình tâm đắc nhất. Trong bức ảnh, mười ngón tay đan chặt vào nhau, anh ôm bó hoa mà mình tặng còn mình thì cầm tấm bằng tốt nghiệp của anh.
Bạn thân
Bởi thế không biết có bao nhiêu đứa con gái thầm thương nhớ trộm cậu và thư tình luôn được gởi đến cho cậu. Và tớ cũng không ngoại lệ, nhưng tớ được may mắn hơn người khác ở chỗ là tớ vừa học chung lớp vừa là bạn cùng bàn của cậu.
Mùa thu xa anh
Nắng ngập ngừng trên những ô cửa lặng im Mùa đã về, hanh hao màu cây cỏ Gió heo may từng cơn se sắt lạnh Một khung trời thâm thấp lại mờ sương.
Nếu yêu anh là một ván cược thì kết quả nào cho em? (Phần 2)
Đúng là dòng đời đưa đẩy, bản thân sẽ chẳng thể nào biết trước ngày mai ra sau, tương lai như thế nào. Ngày ấy chỉ vì đôi phút ngẫu hứng lại khiến mình rẽ hướng mà thay đổi nguyện vọng theo học Hà Nội. Mọi thứ từ ngày đó cứ chệch ra khỏi quỹ đạo vốn có của nó.
Bão lòng hay bình yên - lựa chọn ở chính ta
Nhưng và rồi mình nhận ra được một điều rằng dù có như thế nào mình vẫn phải tiếp tục sống, mình không được từ bỏ bản thân bởi đó là điều tồi tệ nhất trên đời này.
Duyên - Phận
Cậu thật đẹp, thật khác biệt với tất cả mọi người, có phải vì cậu quá khác biệt nên ngay từ đầu vốn dĩ cậu đã không thuộc về tớ, đúng không?
Muốn hạnh phúc, hãy nhớ rõ bí quyết: "Cộng vào nửa đầu, trừ đi nửa sau"
Đôi khi, tìm được hạnh phúc trong cuộc đời, chúng ta không cần làm phép nhân chia phức tạp, mà chỉ cần làm phép cộng trừ là đủ.
Nếu yêu anh là một ván cược thì kết quả nào cho em? (Phần 1)
Có lẽ đến chính bản thân mình không biết ngày hôm đấy mình khác lạ thế nào. Mãi sau này khi tâm sự mẹ mới nói mình rằng đó là lần đầu mình kể về một người con trai với giọng điệu hào hứng như thế với mẹ.
Tuổi trẻ vượt bão - Chẳng bao giờ là quá muộn để sống với đam mê
Những năm tháng tuổi trẻ, bạn phải vượt qua rất nhiêu thử thách. Việc nắm bắt được cơ hội chính là kết quả của sự chuẩn bị dài lâu của chính bản thân bạn. Cuốn sách này là những tâm sự chân thành từ tác giả, để bạn đọc trẻ có thể mạnh mẽ hơn cho những quyết định hiện tại, và cho cả một tương lai rực rỡ.