Cảm ơn vì đã cho tôi thanh xuân có em
2024-08-22 20:50
Tác giả: Bùi Anh Hào
blogradio.vn - Tôi nhận ra cô gái này cũng mang trong mình nhiều nỗi ưu tư giống tôi, chúng tôi có nhiều điểm chung đến lạ. Em cũng thích đọc sách, thích trẻ con, thích được đi du lịch và thích nghe nhạc The Beatles giống tôi. Chúng tôi đã có khoảng thời gian rất vui bên nhau. Và tôi nhận ra là tôi đã thích em từ đó.
***
Mỗi lần nhớ lại, tôi lại không thể quên những ký ức tôi đã có với em...
Tôi và em là những người xa lạ, tôi gặp em trong một lần đi tình nguyện ở Lào Cai. Lúc ban đầu, tôi cảm thấy lo lắng, vì tôi là người miền Nam duy nhất tham gia chuyến đi này, còn lại hầu hết là người miền Trung trở ra. Chính vì lý do đó, nên dù cảm thấy rất háo hức cho chuyến đi tình nguyện lần ấy, tôi vẫn cảm giác hơi bất an đôi chút. Cho tới lúc lên đến nơi, cảm giác hơi rụt rè và tách biệt với mọi người vẫn đến với tôi, dù đã cùng với mọi người tham gia những chương trình đầy ý nghĩa cho các em nhỏ ở nơi đây. Chúng tôi đi vào khoảng thời gian tháng 9, tháng 10, lúc những cơn lạnh đầu mùa tràn về. Tôi đã quen với thời tiết hai mùa mưa nắng của đất Sài thành, thế nên tôi không quen với kiểu thời tiết này. Dù đã che chắn rất kín, nhưng tôi không thể tránh được việc bị ốm.
Đó là một buổi chiều ngày thứ Năm, tôi cảm thấy mệt mỏi, trán nóng, nhức đầu, nên tôi xin không tham dự sinh hoạt chung. Ngồi trong phòng, tôi uống mấy viên thuốc cảm rồi nằm ngủ. Lúc thức dậy, mặt trời đã lặn từ lâu, màn đêm đã buông xuống. Tôi định bước ra khỏi giường, xuống ăn tối cùng mọi người, thì em - cô gái ấy, đã bưng một mâm cơm vào cho tôi rồi bảo:
- Cậu ăn đi cho nóng, cậu thấy trong người thế nào rồi?
Tôi hơi mắc cỡ, nhưng cũng đáp lại:
- Tôi ổn, cảm ơn cậu.
- Mọi người lo lắng cho cậu lắm đấy, ăn đi kẻo nguội nhé, tôi phải xuống phụ mọi người dọn dẹp đã.
Chợt tôi gọi em lại:
- Ơ, cậu... tôi quên chưa hỏi tên cậu, cậu tên gì á?
Em đáp lại tôi, không quên nở nụ cười:
- Tôi tên là Linh.
- À, Linh.
- Thôi cậu ăn đi, ăn xong nhớ gọi tôi để tôi dọn dẹp cho nhé.
- Không cần đâu, tôi tự dọn được mà.
- Vậy nhờ cậu nhé.
Tôi gật đầu, trả lại cô ấy một nụ cười, để cô ấy yên tâm.
Những ngày sau đó, tôi khỏi bệnh và cùng với mọi người tiếp tục tham gia các hoạt động tình nguyện, cùng tham gia văn nghệ với các em. Vốn có khả năng văn nghệ chút chút, tôi cũng góp vui. Hôm đó tôi hát bài "Tre ngà bên Lăng Bác" của nhạc sĩ Hàn Ngọc Bích, và được mọi người hưởng ứng. Đứng trên sân khấu, tôi hướng ánh nhìn về phía Linh, thấy em nở nụ cười rạng rỡ nhìn tôi, trong lòng cảm thấy rộn rã đến lạ. Sau khi hát xong, xuống dưới ngồi, Linh bỗng đến gần chỗ tôi ngồi, vẫn nụ cười ấy, vẫn khuôn mặt dễ thương ấy, em nói:
- Cậu hát hay lắm đó.
- Cảm ơn, tôi hát cũng bình thường thôi.
- Sau buổi này, cậu rảnh không, mình nói chuyện chút nhé, do tôi thấy cậu hơi nép mình với mọi người, cậu không phiền chứ?
- Tất nhiên rồi.
Sau buổi giao lưu văn nghệ, tôi và Linh gặp nhau, chúng tôi đã nói chuyện rất vui. Tôi nhận ra cô gái này cũng mang trong mình nhiều nỗi ưu tư giống tôi, chúng tôi có nhiều điểm chung đến lạ. Em cũng thích đọc sách, thích trẻ con, thích được đi du lịch và thích nghe nhạc The Beatles giống tôi. Chúng tôi đã có khoảng thời gian rất vui bên nhau. Và tôi nhận ra là tôi đã thích em từ đó.
- Sau này cậu có dự tính gì không?
- Tôi định sẽ tiếp tục tham gia tình nguyện, đồng thời sẽ tiếp tục viết sách, hi vọng tôi sẽ có được tác phẩm đầu tay của mình. Còn cậu thì sao?
- Tôi sẽ tiếp tục theo đuổi ước mơ trở thành một nhà nghiên cứu giáo dục, để góp phần vào sự phát triển của đất nước.
- Vậy thì thật tuyệt, mong cậu sẽ đạt được ước mơ của mình nhé.
Linh đáp lại tôi, vẫn là nụ cười ấy, nụ cười thiên thần:
- Cảm ơn cậu, cậu cũng thế nhé.
Rồi cũng đã đến lúc kết thúc chuyến đi tình nguyện. Tôi về lại Sài Gòn, còn Linh trở lại Huế. Thật tiếc vì lúc ấy, tôi quên mất việc hỏi số điện thoại của em, nên sau này chúng tôi ít có cơ hội để gặp lại nhau. Nhưng đó thực sự là những kỷ niệm tôi không bao giờ quên. Trước khi đi, em để lại cho tôi một mảnh giấy, trong đó ghi:
"Cảm ơn cậu, chàng trai tháng Sáu, thật vui vì thanh xuân của tớ, có cậu."
Đọc nó mà tôi rưng rưng xúc động, miệng thầm nói:
"Cảm ơn em, cô gái tháng Hai, thật vui vì thanh xuân của tôi, có em."
Trong đầu tôi, vẫn hiện lên nụ cười của em, thật đẹp, ấm áp, dịu dàng.
Bầu trời hôm nay bỗng dưng đẹp đến lạ.
© Bùi Anh Hào - blogradio.vn
Mời xem thêm chương trình:
Rồi Em Sẽ Tìm Thấy Hạnh Phúc Của Riêng Mình | Radio Tâm Sự
Phản hồi của độc giả
Xem thêm
Lá thư gửi đến thiên đường
Đến bây giờ, khi nói về bà đó chỉ còn là kí ức, là kỉ niệm, là những khoảnh khắc chợt hiện về trong chớp mắt, rồi lại đi trong vấn vương, để lại bao nhung nhớ trong tâm hồn. Cuộc sống không thể quay ngược trở lại, hoài niệm cũng chỉ là hoài niệm, thứ người ta cất giấu bên trong là những khắc khoải, suy tư.
Đắng cay
Anh vẫn biết dẫu tình là hoa chớm nở Thì em ơi những giọt vị ân tình Em vẫn sẽ yêu anh nhiều chứ Và lòng này sẽ vẫn là ái ân
Vượt qua cảm giác bị bỏ rơi
Nhiều người cảm thấy bị tổn thương, thấy mình không có giá trị khi không ai quan tâm đến mình và nghĩ rằng mình bị bỏ rơi. Vì thế, bạn cần học cách vượt qua giây phút ngờ vực và cần biết trân trọng giá trị của bản thân. Sau đây là những cách giúp bạn vượt qua cảm giác này.
Đơn phương yêu một người
Lắm lúc tôi tự hỏi vì sao chúng ta lại chọn một kết cục buồn đến thế, hoang hoải đến thế. Nhưng cuộc sống này chính là như vậy, có những nỗi nhớ mãi không nói thành lời, có những lời thầm kín suýt chút nữa đã được bày tỏ nhưng cuối cùng chỉ đành giấu nhẹm sau tất thảy.
Điều gì đợi chúng ta sau cánh cửa cuộc đời?
Giống như một chiếc lá rụng xuống để làm chất dinh dưỡng cho đất, để từ đó những mầm non mới nảy mầm. Phải chăng cái chết chỉ là một sự chuyển hóa từ dạng sống này sang dạng sống khác?
Câu chuyện về một nhà thơ…!
Tâm hồn của hắn, cũng xô bồ và phức tạp như những bài thơ mà hắn viết vậy! Có lúc hắn vui vẻ hồn nhiên, vô tư lạc quan yêu đời. cũng có lúc hắn trầm ngâm và suy tư về một điều gì đó xa vời.
Vì anh còn thương em
Tất cả khiến anh lặng người, thơ thẩn vì mải mê đắm chìm trong quá khứ, trong nụ cười, ánh mắt em. Anh không muốn trở về với thực tại tàn khốc rằng chuyện tình mình đã kết thúc tự bao giờ, rằng anh đã mất em thật rồi.
Ai là bạn trong cuộc đời?
Hãy để những ước mơ dẫn dắt bạn, vì chúng sẽ giúp bạn tìm thấy ý nghĩa trong cuộc sống và cung cấp động lực để bạn tiếp tục tiến bước.
Ánh nắng chiếu
Anh nhớ em một ngày cuối hạ Cho tình yêu gọi giấc mơ về Anh nhớ em một tình yêu lạ Mà sao lòng anh vẫn còn yêu
Phụ nữ giàu sang phú quý đều có 3 nét tướng này trên khuôn mặt: Ai có 1/3 cũng nhiều phúc nhiều lộc
Hãy cùng xem bạn có hay không nhé.