Phát thanh xúc cảm của bạn !

Bếp lửa của bà tôi

2024-08-22 18:35

Tác giả: Bùi Anh Hào


blogradio.vn - Gia đình tôi là gia đình ở vùng quê nông thôn, nên hình ảnh bếp lửa đã trở nên thân thuộc với tôi từ những ngày bé thơ, cho đến cả lúc tôi đã trưởng thành.

***

Tuổi thơ của tôi, là những tháng ngày rong chơi trên con đường làng thân thuộc, được thỏa thích chơi đùa cùng với đống đồ chơi, vô lo vô nghĩ.

Tuổi thơ của tôi, là câu chuyện cổ tích mẹ kể hằng đêm, là những bài học đường đời đầu tiên mà ba dạy bảo, là những đêm nằm dưới ánh trăng và nghe bà kể chuyện.

Nhưng có một thứ, luôn hằn ghi ký ức trong tôi, mỗi lúc đi xa, đó là bếp lửa của bà.

Gia đình tôi là gia đình ở vùng quê nông thôn, nên hình ảnh bếp lửa đã trở nên thân thuộc với tôi từ những ngày bé thơ, cho đến cả lúc tôi đã trưởng thành.

Lúc còn bé, những đêm đông lạnh giá, tôi đều chờ đến lúc bà nhóm bếp lửa lên để sưởi cho ấm, vừa được nghe bà kể những câu chuyện từ thời xưa cũ. Bà tôi là người có trí nhớ rất tốt, tôi được bà kể cho nghe rất nhiều những điều mà bà đã từng trải qua, đồng thời qua mỗi lần kể chuyện như vậy, bà cũng dạy bảo tôi nhiều điều, như sau này lớn lên, phải trở thành một người đàn ông trụ cột, biết lo lắng cho gia đình, phải cố gắng học tập thì mới thành tài được. Có thể nói, nhân cách của tôi lớn lên bên cạnh những câu chuyện của bà.

Lớn hơn chút nữa, tôi được ngồi bên bếp lửa của bà nấu bánh chưng đêm 30 Tết, được quây quần sum họp bên gia đình, được nghe kể những câu chuyện của năm qua và tiện thể hỏi han mấy đứa cháu trong nhà. Những câu chuyện ấy cùng với ánh lửa ấm nóng quanh nồi bánh chưng, làm cho khung cảnh Tết nhà tôi rất đầm ấm và hạnh phúc.

Rồi sau này khi đã đi xa, bắt đầu hành trình lập nghiệp ở nơi đất khách quê người, tôi vẫn luôn dành thời gian để về nhà, để thăm gia đình, bố mẹ, và được lại nhìn thấy bếp lửa bà nhóm. Bà tôi giờ cũng già rồi, nhưng vẫn còn nhớ con cháu, đôi tay nhóm bếp vẫn thoăn thoắt như thế. Mỗi lần về, bà lại hỏi tôi: "Minh à, chừng nào cháu lấy vợ? Bà biết để sau này bà bồng chắt của bà chứ nhể!" Lúc đó tôi chỉ biết đáp lại: "Bà yên tâm ạ, cháu nhất định sẽ kiếm cho bà đứa cháu dâu xứng đáng! Bà nhớ sống khỏe, sống vui đến lúc đó nhé!" "Được, được, bà sẽ sống thật khỏe cho đến lúc đó!" Nghe mà ấm lòng, tôi ôm bà, được bà vuốt ve như ngày còn nhỏ, cảm giác ấy thật thân thương biết bao nhiêu.

Lúc tôi tạm biệt bà để rời đi, tôi chỉ ước mong sao, tôi có thể được báo hiếu với bà, bằng những gì mà tôi đang và sẽ chinh phục.

Tôi rất thích nghe tiết mục "Tiếng thơ" của Đài Tiếng nói Việt Nam, và thật tình cờ, tôi chọn đúng số phát sóng có ngâm bài thơ "Bếp lửa" của nhà thơ Bằng Việt.

"Giờ cháu đã đi xa. Có ngọn khói trăm tàu,

Có lửa trăm nhà, niềm vui trăm ngả,

Nhưng vẫn chẳng bao giờ quên nhắc nhở

Sớm mai này bà nhóm bếp lên chưa?"

Ngồi trên tàu hỏa, nghe bài ngâm ấy, thiết tha, da diết, hai hàng nước mắt tôi chợt tuôn rơi...

"Bà ơi, cháu nhớ và yêu bà nhiều lắm!"

© Bùi Anh Hào - blogradio.vn

Mời xem thêm chương trình:

Rồi Em Sẽ Tìm Thấy Hạnh Phúc Của Riêng Mình | Radio Tâm Sự

Bùi Anh Hào

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Ánh nắng mùa đông (Phần 1)

Ánh nắng mùa đông (Phần 1)

Tớ hi vọng chúng ta sẽ mãi bên nhau như thế. Tớ không thích kết bạn, cũng không thích hợp để làm bạn của ai cả nhưng cậu là người đầu tiên đứng trước mặt tớ và bảo vệ cho tớ, vậy nên cậu là ngoại lệ duy nhất của tớ.

Giấc mơ không tắt – gửi thanh xuân của tôi

Giấc mơ không tắt – gửi thanh xuân của tôi

Tôi không phải nữ chính trong tiểu thuyết. Tôi không có một cuộc đời được sắp đặt sẵn, không có một chàng trai dịu dàng luôn đứng phía sau ủng hộ mình, không có những tình tiết kỳ diệu biến ước mơ thành sự thật chỉ trong một đêm. Nhưng tôi có chính mình.

4 thứ cản trở phong thủy, phá tan tài lộc: Bạn nên tiễn ra khỏi nhà càng sớm càng tốt

4 thứ cản trở phong thủy, phá tan tài lộc: Bạn nên tiễn ra khỏi nhà càng sớm càng tốt

Có những món đồ trong nhà tuy nhỏ, tưởng không quan trọng nhưng lại âm thầm ảnh hưởng đến vận khí cả gia đình.

Phụ nữ hãy trọn tình yêu thương bằng chính bản sắc của mình

Phụ nữ hãy trọn tình yêu thương bằng chính bản sắc của mình

Tôi nói với cô bạn: nếu thực trong tâm không tha thứ, buông bỏ được thì hãy ra đi, cuộc sống này ngắn ngủi lắm, sống cạnh nhau chỉ là những dằn vặt, sai lầm chồng chất sai lầm thì cuộc sống lãng phí quá.

Sau cơn mưa nắng sẽ về

Sau cơn mưa nắng sẽ về

Kể từ lúc biết tin căn bệnh quái ác sẽ tuyên án tử hình cho tuổi xuân còn đang dang dở của em, hình như tôi chưa từng thấy em để cho đôi chân mình được ngơi nghỉ ngày nào.

Mình muốn một tình yêu như vậy!

Mình muốn một tình yêu như vậy!

Họ không nói nhiều, không can thiệp quá sâu vào cuộc sống của nhau, không lãng mạn ngọt ngào, không hứa hẹn, không sở hữu, cứ thế hiện diện bên nhau, lắng nghe, an ủi.

Lỡ duyên

Lỡ duyên

Trăng treo lẻ bóng bên đồi Gió ru khúc cũ nghẹn lời chia phôi Người đi để lại bồi hồi Ta ngồi đếm mãi một thời đã xa

Chia ly - khi khoảng cách không thể xoá nhoà ký ức

Chia ly - khi khoảng cách không thể xoá nhoà ký ức

Cảm giác sắp chia ly ấy cũng thật khó giải thích. Có lẽ chỉ đơn thuần là cảm xúc trống vắng khi bàn ăn trong nhà thiếu đi mất một người thân thuộc, hay sự lạc lõng trong một không gian đã từng đầy đủ,... Chắc đó là sự hụt hẫng khi có những điều vốn tưởng chừng là vậy nhưng nay đã sắp không còn.

Tình khó phai

Tình khó phai

Em biết anh luôn là người yêu em và nghĩ cho em nhiều nhất. Nhưng anh à, em cần nên biết mọi chuyện đầu tiên chứ không phải giờ đây em là người sau cùng mới biết được.

Khi con muốn được yêu thương nhưng lại sợ mất gia đình

Khi con muốn được yêu thương nhưng lại sợ mất gia đình

Không có gì đau lòng hơn việc chính những người ta yêu thương nhất lại không thể dang tay ôm lấy ta.

back to top