Để yêu anh lần nữa...( Phần 2)
2014-09-28 10:05
Tác giả:
Giọng đọc:
Radio Online Team, Nhím Xù
- Anh... - Ngân ú ớ.Duy chặn câu nói của Ngân, khe khẽ thì thầm:
- Xin lỗi, nhưng...tha thứ cho anh. Anh... anh yêu em!

Còn một mình Duy ở lại trong căn phòng vắng. Những giọt nước mắt nóng hổi của Ngân vương lại nơi gò má như làm Duy tỉnh thức. Anh là ai và đang làm gì? Tại sao lại đến tìm Ngân trong lúc này, cô đã đủ khổ đau vì anh. Duy không hiểu duyên cớ của nụ hôn ấy, chỉ biết mình, khát thèm yêu thương. Những xúc cảm chưa bao giờ có được nơi Ngân bỗng dưng vụt sáng. Có lẽ những ngày tháng còn bên Duy, Ngân đã từng khát khao một nụ hôn như thế. Nhưng bây giờ thì sao? Ngân có còn đủ bao dung để chở che Duy lần nữa? Ngân có đủ yêu thương đề bên cạnh Duy lần nữa và... Duy có quá tồi tệ khi nhận lại những yêu thương đó.
Không gian bỗng trở nên vắng lặng lạ, Duy bắt gặp khắp nơi trong nhà Ngân bóng dáng của mình. Chiếc ví màu nâu đồng bật mở nằm chỏng chơ trên bàn, bức ảnh của Ngân trong cái ô nhỏ hơi lệch ra, Duy chưa bao giờ có ý định bỏ cái ảnh đó đi, có lẽ điều đó đã làm Ngân thắc mắc.
Duy bỗng giật mình khi ý thức được thời gian Ngân đi khỏi. Quá nửa đêm, khu vực gần bến xe an ninh không hề tốt, Ngân đi đâu? Câu hỏi làm Duy bật ngay khỏi sofa và chạy đi tìm Ngân như điên dại trong mớ suy nghĩ hỗn độn chen ngang. Duy chưa bao giờ lo lắng cho Ngân nhường ấy...

Thời gian cứ lặng lờ trôi từng khắc, đôi lúc như ngưng lại. Duy đến cạnh Ngân, không nói gì, chỉ lặng lẽ ôm cô vào vòng tay ấm. Ngân như chẳng còn sức lực mà chống cự lại Duy, để giữ cho mình cái vỏ bọc mạnh mẽ. Ngân thừa biết chỉ cần Duy quay lại, chỉ cần Duy nói yêu thương, cô sẽ lại ngã vào vòng tay anh. Duy chưa bao giờ lấy những lời đó để lợi dụng tình cảm của cô, những yêu thương nhọc nhằn độ ấy. Ngân lại oà khóc như đứa trẻ, lần đầu tiên trong vòng tay người mình yêu thương. Lời Duy khẽ thì thầm thoảng qua như gió:
- Anh sẽ để em cười, theo một cách khác hơn!
(...)
Tác giả: Di An
Được thể hiện qua giọng đọc : Nhím Xù
Kỹ Thuật: Nhím Xù
Phản hồi của độc giả
Xem thêm

Chào em của những ngày tuổi 17
bạn hãy học cách yêu thương bản thân mình thật nhiều, vì bạn phải yêu mình trước khi muốn có người khác yêu thương bạn. Những thương tổn đã qua đừng sống mãi với nó, bạn cần học cách chấp nhận và bước qua để tìm kiếm những điều tốt đẹp hơn sau này. Hãy nỗ lực để hoàn thiện bản thân và biến thanh xuân của mình trở thành một hồi ức đẹp bạn nhé

Cô nhóc à, tình yêu rồi sẽ đến em hãy trưởng thành lên
Nguyên vẫn là Nguyên, còn Hạ Thanh vẫn chỉ là cô bé. Trong những năm tháng hồn nhiên ấy, tình cảm dành cho một người có thể đến từ lòng ngưỡng mộ, đến sự chờ đợi mong một kết quả ngọt ngào. Nhưng rồi đó cũng chỉ là những kỉ niệm đẹp để nói với chính mình “Cô nhóc à, em hãy trưởng thành lên. Tình yêu rồi sẽ đến”.

Replay Blog Radio: Tôi, tách cà phê ít sữa và em
Trong cuộc sống, mỗi người sẽ chọn cho mình một con đường riêng, một lối sống riêng. Từ đó họ sẽ chọn cho mình một công việc phù hợp, một người bạn đời lý tưởng và những bữa ăn hợp khẩu vị. Chàng trai trong truyện ngắn ngày hôm nay đã chọn cho mình một tách cà phê ít sữa và một không gian yên tĩnh để lắng nghe trái tim mình

“Spark joy” – khi dọn dẹp nhà cửa cũng là dọn dẹp cho tâm hồn
Cũng giống như căn nhà chỉ có một diện tích giới hạn; thời gian, tiền bạc, tình cảm, sức lực của bạn cũng vậy.

Blog Radio 688: Em có muốn quên điều gì không?
Khi phải chia tay một người mà lòng vẫn còn yêu, ta sẽ mong người ấy sẽ nhớ mình, không quên được mình. Đến nỗi đau cũng muốn có một người cùng gánh. Nhưng rồi, người mà bạn vẫn ngày đêm mong nhớ hóa ra lại là người đáng quên nhất.

Replay Blog Radio: Ở đâu đó vẫn có người đợi em
Đã đi qua những chặng đường dài, hiểu nhiều hơn về cuộc sống, người ta không cho phép mình buông bỏ một thứ gì đó mình đã từng trân trọng. Gặp nhau giữa cuộc đời, rồi yêu nhau như định mệnh sắp đặt. Vậy đừng để những điều nhỏ nhoi, tầm thường làm phai mờ đi những yêu thương vốn có. Người yêu nhau sẽ về bên nhau!

Chung ta chỉ sống một lần trong đời
Một phút có 60 giây, một giờ có 60 phút, một ngày có 24 giờ và một năm sẽ có 365 ngày, hãy dùng khoảng thời gian của mình thật xứng đáng, thời gian thì không thật sự quay lại được nhưng chúng ta vẫn sẽ ghi nhớ được khoảng thời gian đó như thế nào. Mong rằng ai trong mỗi chúng ta cũng sẽ có nhiều khoảng thời gian thật đẹp. Và chúng ta còn trẻ mà, hãy làm những điều mình muốn, đời người chỉ sống một lần mà thôi.

Điều nuối tiếc nhất thanh xuân chính là yêu đơn phương
Cứ nghĩ rằng “đơn phương” là hai từ rất ngắn, vậy mà nó lại đủ sức làm người ta phí phạm cả một quãng “thanh xuân” thật dài. Thanh xuân có lẽ là khoảng thời gian đẹp nhất của mỗi người. Đó là những ngày tháng tràn đầy năng lượng, nhiệt huyết, khát khao, niềm tin và tan vỡ. Là khoảng thời gian mà khi đi qua bạn không hề để ý, trân trọng nhưng qua rồi thì lại muốn đánh đổi tất cả để trở về.

“Trường hợp xấu nhất sẽ luôn xảy ra” – và đó là điều tốt!
Có thể là bạn sẽ bị gọi lên bảng đúng hôm bạn không học bài, nghỉ học đúng hôm giáo viên hứng lên điểm danh, gặp tắc đường đúng hôm ngủ dậy muộn,vv…

Replay Blog Radio: Đã có người yêu em hơn anh
Tôi đã từng nghĩ rằng cả đời này mình sẽ không thể tha thứ cho anh, không thể tha thứ cho lỗi lầm trong quá khứ. Nhưng cuối cùng tôi cũng có thể mỉm cười mà bỏ qua tất cả. Đều đã kết thúc rồi, sao phải bận tâm làm gì nữa? Hận thù như một viên đá đè nặng trong lòng ta, vứt bỏ nó, chẳng phải sẽ dễ chịu hơn ư?