Phát thanh xúc cảm của bạn !

Chuyện một buồng chuối

2014-08-27 16:55

Tác giả: Giọng đọc: Radio Online Team, Nhím Xù

Trong một bài thơ, Trần Đăng Khoa đã viết:
"Ông trăng tròn sáng tỏ
Soi rõ sân nhà em
Hàng cây cau lặng đứng
Hàng cây chuối đứng yên..."

Vậy đó, Chuối đi vào văn, vào thơ bằng những hình ảnh thân thương gần gũi:

"Gió đưa bụi chuối sau hè..."

Chuối là loại cây quen thuộc nhất ở làng quê. Nhà nào cũng trồng chuối, vườn nào cũng có chuối. Chuối gắn bó với con người Việt Nam cần cù, say mê lao động và chan hòa yêu thương:

"Mẹ già như chuối ba hương..."

Cho nên khu vườn này cũng có trồng chuối.



Một khoảnh chuối nhỏ nằm ven khu vực trồng mít để nhờ mít che bớt giùm nắng trưa. Chuối trồng không đều tay nên có cây lớn xen lẫn cây nhỏ. Nổi bật trong đám là cây Chuối Sứ. Thân chuối xanh nhạt nõn nà, gốc khá lớn, chưa kịp trồi ra chuối con đã đâm buồng dài, nở ra tám nải tròn ú. Trời mưa thấm đất bao nhiêu, nải chuối càng to bấy nhiêu. Chủ nhả ngắm nghía, trầm trồ:

-Giống Sứ này ngọt phải biết. Trái nào trái nấy bự bằng cườm tay...

Khen một lần, buồng chuối cảm động nghiêng nghiêng mái đầu. Khen vài lần, nó bắt đầu vênh mặt lên, mũi phập phồng đắc chí. Bộ dạng nó thỏa mãn hết sức!
Hàng xóm của nó đâu có ai xa lại: mít, xoài, mãng cầu xiêm, nhãn, ổi, đu đủ... Ban đầu ai cũng làm thân đánh bạn với buồng chuối, nhưng sau ai nấy đều dạt ra vì sợ cái thói kênh kiệu này...

Buổi trưa, không gian im ắng. Một cơn gió mạnh lướt ngang. Âm thanh lá cây xào xạc kéo dài không dứt. Buồng chuối nặng nề đong đưa, đong đưa. Đu đủ buột miệng nói:

-Kìa, buồng Chuối hãy cẩn thận...

Tức thì buồng chuối bắt lỗi:

-Nè, thưa gởi đàng hoàng với tui nghen!

Cây xoài lắc đầu ngầm chê trách nhưng không lên tiếng phát biểu, xoài đã biết tính buồng chuối hay gây sự và phách lối lắm. Đã bao nhiêu lần rồi, mỗi khi buồng chuối làm ra bộ ngang tàng hoặc bướng bỉnh, thì thế nào cũng bị một ai đó "sửa lưng" ngay. Nhưng ông bà mình có câu "đánh chết cái nết không chừa" là đúng y chang trường hợp này.

Mấy hôm sau, đang lúc mọi người nghỉ ngơi thì đột nhiên buồng Chuối cao hứng sao đó, hát om sòm, khuấy động cả khu vườn. Đang lúc nhức đầu, một ngọn mãng cầu xiêm càu nhàu:

-Trời đất ơi, giữa trưa mà không cho ai nghỉ ngơi hết vầy nè...

Bốp! Một trái chuối non bay vút ra đập mạnh vào gốc cây, nhựa xịt ra loang lổ. Mọi người sửng sốt. "Mụ ta dữ thật!" Cô nhãn thì thầm khe khẽ và rùng mình mấy lượt...



Cuộc sống êm đềm vẫn trôi qua, buồng chuối bắt đầu già nên bớt hung dữ phần nào. Vả lại bà ta bị các nải chuối hút hết sinh lực nên không còn muốn gây sự như trước. Trọng lượng của cả buồng chuối thật đáng nể, càng ngày nó càng sà xuống thấp khiến thân chuối phải oằn đi...

Cho tới một ngày...

Buồng chuối đã đến thời thay áo. Bộ cánh màu xanh đậm từ từ ngả sang màu phơn phớt vàng ưa nhìn, rồi sau đó, nó lại tỏa ra nhè nhẹ một mùi vị ngọt ngào dễ chịu vô cùng... Đúng vào thời điểm ấy, người chủ nhà bước ra vườn, xăm xăm lại gần buồng chuối, ngắm nghía:

-Chà, chuối chín cây rồi, phải chặt thôi.

Buồng chuối thắt cả tim lại vì lo sợ. Bà ta nhìn chung quanh bằng đôi mắt van nài như cầu cứu, dẫu sao bà ta vẫn chưa muốn chết ở lúc này. Nhìn đôi mắt nghiêm nghị của xoài, buồng chuối chợt hiểu: Phải rồi, bổn phận đã làm tròn, có gì đâu mà tiếc nuối? Đời chuối lại quá ngắn ngủi, chỉ được một lần cho trái bởi đó là quy luật của tự nhiên...
Buồng chuối chỉ tiếc một điều: bà ta đã sống phí hoài khoảng thời gian quý giá ấy, sống ích kỷ cho riêng cá nhân mình mà chưa kịp nghĩ đến mọi người chung quanh! Ôi, hối hận thì đã muộn màng, còn lần nào nữa mà sửa lỗi...

Buồng chuối rưng rưng nước mắt, cố nở nụ cười duy nhất trong đời:

-Xin bỏ qua tất cả cho tôi.

Mọi loài cây đều xúc động, nhìn theo người chủ đang ì ạch khiêng buồng chuối sứ vào nhà. Họ bâng khuâng nghĩ đến một đồng loại vừa ra đi mãi mãi. Dẫu sao, buồng chuối cũng đã hoàn thành một nhiệm vụ thiêng liêng của đời chuối.

Anh gió ngậm ngùi lướt đi, để lại sau lưng lời lá cây xào xạc. Câu chuyện về một buồng chuối đến đây là hết rồi. Một chiếc lá vàng không nén được sự thương tâm đã lặng lẽ lìa cành. Ôi cảnh vật sao mà buồn vậy!

Tác giả: Nguyễn Thị Bích Nga
Andrew Lang

Được thể hiện qua giọng đọc: Nhím Xù

Kỹ thuật : Nhím Xù


(...)

Bạn cũng có thể tìm thấy những bản nhạc nền được sử dụng trong chương trình tại forum Nhacvietplus và Blog Việt theo địa chỉ: http://forum.nhacvietplus.vn.
 

Những tâm sự muốn sẻ chia, những bài viết cảm nhận về cuộc sống, những sáng tác thơ, truyện ngắn mời bạn cùng chia sẻ bài viết với Audio Book bằng cách gửi đường link, file đính kèm về địa chỉ email audiobook@dalink.vn



 

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

 Người cũ chỉ nên nghĩ, không nên nhớ | Blog Radio 909

Người cũ chỉ nên nghĩ, không nên nhớ | Blog Radio 909

Ngày hôm đó chúng ta đã nói sẽ luôn nhớ tới nhau, sẽ giữ trọn vẹn trong tim mối tình của năm tháng ấy. Nhưng anh biết không, mỗi người chúng ta ai rồi cũng đều khác, lời hứa năm đó cũng chỉ là tên gọi khác của lời tạm biệt mà thôi.

Vì em là một món quà - Phần 2 | Blog Radio 908

Vì em là một món quà - Phần 2 | Blog Radio 908

Dây xích sắt trượt dài trên thanh chắn cửa, rít lên một tràng âm thanh chói tai, kết thúc bằng tiếng đáp đất nặng trịch. Trời lặng gió, áng mây vắt ngang qua ngọn cây, trong đêm tối không trăng không sao, chiếc lồng đèn cũ phủ một lớp bụi mỏng

Vì em là một món quà - Phần 1 | Blog Radio 907

Vì em là một món quà - Phần 1 | Blog Radio 907

Mưa rơi, làm hình bóng anh trong mắt cô mờ đi, gương mặt điển trai sau màn mưa trắng chẳng rõ đang vui hay buồn. Mưa vẫn không ngừng xối lên thân ảnh liu xiu của anh, lớp áo sơ mi trắng dính vào da lộ ra vết sẹo dài chạy dọc theo cánh tay khẳng khiu.

Bạn đã đánh đổi điều gì để trưởng thành? | Blog Radio 906

Bạn đã đánh đổi điều gì để trưởng thành? | Blog Radio 906

Bạn chính là chủ nhân của cuộc đời mình. Tương lai ra sao, do bạn định đoạt. Đừng để năm tháng trôi qua, trong bạn chỉ toàn là tiếc nuối.”

Điều em muốn là bình yên và tĩnh lặng | Blog Radio 905

Điều em muốn là bình yên và tĩnh lặng | Blog Radio 905

Đôi khi, sự ra đi của người khác là lí do để ta nhìn lại mình. Nhìn lại những gì mà bản thân đã cư xử. Có phải vì ta chưa đủ trưởng thành? Có phải vì ta vẫn còn quá cảm xúc và bi kịch hoá mọi thứ?

Nếu bạn độc thân, hãy cứ tận hưởng điều đó | Blog Radio 904

Nếu bạn độc thân, hãy cứ tận hưởng điều đó | Blog Radio 904

Nếu bạn độc thân, hãy tận hưởng điều đó. Độc thân không có nghĩa là chưa đủ tốt để yêu. Độc thân nghĩa là chưa có ai đủ tốt để được bạn yêu.

Đi tìm phiên bản tốt nhất của chính mình | Blog Radio 903

Đi tìm phiên bản tốt nhất của chính mình | Blog Radio 903

Muốn ngắm bình minh, phải dậy thật sớm. Muốn tạm biệt ngày tàn, phải vẫy chào hoàng hôn. Hạnh phúc của mình nên tự mình nắm lấy...

Trái tim em có nhiều vết xước | Blog Radio 902

Trái tim em có nhiều vết xước | Blog Radio 902

Một giấc mơ dang dở dấy lên trong lòng tôi một sự hiếu kỳ với dáng vẻ của hạnh phúc. Nếu bước qua lằn ranh giữa quá khứ và hiện tại, tôi sẽ thấy được điều, có phải kết cục sẽ vẹn tròn hơn không.

Hôn lễ của em | Blog Radio 901

Hôn lễ của em | Blog Radio 901

Bên trong ai cũng có một vài vết thương, có kẻ biến vết thương thành một sự hiểu biết. Có người lại biến vết thương thành một nguyên nhân, sinh ra một vết thương mới đau hơn…

Em như ánh sao trời | Blog Radio 900

Em như ánh sao trời | Blog Radio 900

Không có một tình yêu nào là vĩnh hằng cũng chẳng có lời hứa nào gọi là mãi mãi, chỉ là con người ta thích tin vào những điều đó chỉ là nhất thời để rồi một đời đợi chờ.

back to top