Phát thanh xúc cảm của bạn !

Anh chết rồi em có tha thứ cho anh không ? ( Phần 3 )

2014-11-25 19:51

Tác giả: Giọng đọc: Radio Online Team, Mèo Mun, Nhím Xù

 Truyện hay _ Vậy đó, vậy là cô đã thay đổi từ ngày đó, cô không còn là " Sương sớm " của ngày nào, cô trở nên " Băng tuyết " giá lạnh, cô trả thù anh bằng cách anh đã từng làm, và còn hơn thế nữa. Cô vẫn là vợ anh trên danh nghĩa, vẫn ở trong ngôi nhà đó nhưng không chỉ còn là người con gái của riêng anh, cô trở thành người tình của nhiều người.

Cô chìm trong hơi men, trong những cuộc chơi không lối thoát. Nhưng những mối tình của cô, cô muốn anh phải biết, phải thấy, cô muốn anh phải chứng kiến cảnh cô trong vòng tay người khác, đó là cách trả thù của cô. Và cô đã thành công.Anh đau đớn khi thấy cô như vậy, anh xót xa cho người mà anh đã yêu, anh yêu cô mất rồi, yêu từ lâu mà cho đến khi mất đi anh mới nhận ra được.

Anh đã từng van xin cô tha thứ, xin cô cho anh 1 cơ hội sửa sai nhưng đáp lại chỉ là ánh mắt sắc lạnh đến đáng sợ,vậy là anh buông xuôi sống trong đau khổ.

Những kí ức trở về lấy đi bao nhiêu nước mắt của cả hai, cô nằm trong phòng, anh ngồi ở ngoài nhưng phải chăng anh và cô đang cùng dần nhớ lại tất cả, chuyện tình 2 người chỉ thấy nước mắt, chẳng thấy nụ cười.



Anh bước nhẹ vào phòng, lần nào cũng vậy sau khi cô say và ngủ đi anh cũng sẽ lấy khăn lau khắp khuôn mặt cô và sờ lên đó, anh muốn tìm lại " Sương sớm" của ngày nào, anh mong nhìn thấy lại nụ cười 1 thuở. Nếu được quay lại anh sẽ yêu cô hơn những gì anh có, giờ đây đã muộn màng, anh có làm gì vẫn không thể mang cô trở lại.

- Li dị đi

- Em nói gì, không phải em nói dù có thế nào em cũng sẽ không li dị với anh mà, đừng mà em, xin em, đừng rời xa anh.

- Đó là lúc trước, còn bây giờ thì đã khác, tôi đã có thai

Anh đánh rơi chiếc cốc trên tay xuống, anh ôm lấy vai cô, như muốn hỏi điều gì đó.

- Phải, tôi đã có thai, nhưng không phải với anh.

Tai anh như ù đi, anh thấy choáng váng, choáng vì anh sắp phải mất cô hay là vì cùng 1 nỗi đau mà anh phải chịu đến hai lần.



Gió cứ từng cơn, từng cơn đánh vào người anh, anh lang thang trên con đường của ký ức, là kỷ niệm hiếm hoi mà anh đã có với cô. Cô xa anh rồi, từ nay có lẽ anh sẽ không bị cô làm đau nữa, cô sẽ có cuộc sống mới, nước mắt chảy ngược, anh nhớ cô.

- Tao đang đứng trước nhà anh ấy, con nhỏ đó đi rồi, hờ, tao chưa từng thấy con nào yêu điên cuồng đến mê muội như nó, tao nói tao có thai với anh ấy, vậy là nó tin...

Bốp - Chiếc điện thoại bị ném mạnh vào tường, cô ta bụm miệng lại khi thấy khuôn mặt tức giận của anh.

- Cô nói đi, cô làm gì cô ấy, cô vừa nói gì, hả, trả lời mau - Anh lay mạnh vai cô ta làm cô ta sợ hãi.

- Em...em...không có...

- Nói nhanh, nhanh lên

- Anh làm cái gì vậy hả? Em tình cờ biết được cô ta vì sảy thai lần trước nên bây giờ không thể có thai được nữa, em chỉ giả vờ nói là có thai với anh, kêu cô ta trả anh lại cho em, vậy thôi, không phải anh rất yêu em sao?

Anh bàng hoàng trước những lời nói đó, anh ngã xuống như người vô hồn.

Bãi biển về đêm không còn bóng người nào cả, từng cơn sóng đánh vào bờ, cô đưa tay khua nhẹ làn nước, lạnh, lạnh như lòng cô lúc này, bầu trời nhiều sao quá, nhiều như đêm mà cô chính thức trở thành vợ anh.

Trời êm ả, biển yên bình, nhưng lòng cô vội vã, rối bời. Mở điện thoại lên, những tin nhắn hiện lên trong mắt cô

" Em à, đừng bỏ anh 1 mình mà, em về đi"

" Em ơi, ra sao cũng được, em muốn làm gì cũng được, miễn sao mỗi ngày anh được thấy em là được rồi, về đi em "

" Anh nhớ em quá, về nhà đi em "

Nước mắt cô rơi xuống, 1 tin nhắn nữa vừa đến

" Em à, nếu anh chết, em có tha thứ cho anh không "?



Cô đánh rơi chiếc điện thoại xuống dòng nước trong suốt, sóng đánh vào mang nó đi xa dần, xa dần ra lòng biển.

Cô lao như điên vào phòng, cô khựng lại, căn phòng vẫn như ngày nào ngập tràn hình anh và cô, tấm ảnh cưới treo trên tường, khuôn mặt mỉm cười của cô và lạnh lùng của anh. Cô nhẹ nhàng bước đến bên giường, anh như đang ngủ, sờ nhẹ vào mặt anh, lạnh rồi, không còn ấm như mỗi lúc anh ôm cô nữa, tấm ảnh " Sương sớm" của cô anh giữ chặt trong lòng, đằng sau đó là dòng chữ nghiêng nghiêng " Anh chết rồi, tha thứ cho anh được không?"

Cô cười nhẹ, ngã đầu vào ngực anh, đặt tay vào trái tim đã không còn nhịp đập

" Không bao giờ, cả đời này em sẽ không tha thứ cho anh đâu, anh đừng tưởng là có thể trốn được em, em từng nói sẽ không bao giờ để anh một mình mà "

Cô thì thầm trong giọng nói yếu ớt, mắt cô từ từ nhắm lại, nửa chai thuốc còn lại trên bàn giờ đây chỉ còn vỏ không nằm lông lốc trên sàn.

Đêm tĩnh mịch, căn phòng lặng im, cô dựa vào ngực anh như đã từng như thế, gió đêm đã ngưng, hơi thở đã dừng, trả lại cho màn đêm sự tĩnh lặng vốn có.

Tấm ảnh từ tay cô rớt xuống mang theo dòng chữ mới...

Sưu tầm / Được gửi từ bạn đọc có nickname: Hoatuyetmuahe092

Được thể hiện qua giọng đọc : Nhím Xù, Mèo Mun

Kỹ Thuật: Nhím Xù


Bạn có thể tìm thấy những bản nhạc nền được sử dụng trong chương trình tại forum Nhacvietplus và Blog Việt theo địa chỉ: http://forum.nhacvietplus.vn. 
Những tâm sự muốn sẻ chia, những bài viết cảm nhận về cuộc sống, những sáng tác thơ, truyện ngắn mời bạn cùng chia sẻ bài viết với Audio Book bằng cách gửi đường link, file đính kèm về địa chỉ email audiobook@dalink.vn

 

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Sống Chân Thành Để Nhận Chân Tình (Blog Radio 867)

Sống Chân Thành Để Nhận Chân Tình (Blog Radio 867)

Cuộc sống vốn đã khắc nghiệt, những người ta gặp, những mối quan hệ xung quanh luôn ảnh hưởng và khiến cuộc đời ta thay đổi. Đừng vì cái tôi mà đánh mất những người thân yêu nhất.

Tập Làm Người Hạnh Phúc (Blog Radio 866)

Tập Làm Người Hạnh Phúc (Blog Radio 866)

Mỗi ngày chỉ là quá khứ của ngày mai. Chi bằng cứ hướng tới ngày mai bằng tình yêu cho mọi người.

Gieo Nhân Nào Gặt Quả Nấy (Blog Radio 865)

Gieo Nhân Nào Gặt Quả Nấy (Blog Radio 865)

Nhân quả vẫn tồn tại dù bạn có tin hay không. Và chắc chắn đến thời điểm đủ duyên, những nhân chúng ta gieo sẽ trổ quả.

Thấu Hiểu Trái Tim Mình (Blog Radio 864)

Thấu Hiểu Trái Tim Mình (Blog Radio 864)

Khi những khó khăn, bão tố không ngừng ập đến ta có đủ can đảm để tĩnh lại và nghĩ xem tại sao đến giây phút này ta vẫn còn đang sống.

Yêu Sẽ Tìm Cách, Không Yêu Sẽ Tìm Lý Do (Blog Radio 863)

Yêu Sẽ Tìm Cách, Không Yêu Sẽ Tìm Lý Do (Blog Radio 863)

Hãy dũng cảm một lần nói ra câu chia tay và hiên ngang rời khỏi cuộc đời người đó. Bắt đầu cuộc sống mới của mình để không lãng phí năm tháng thanh xuân người con gái

Vẫn Yêu Người Cũ (Blog Radio 862)

Vẫn Yêu Người Cũ (Blog Radio 862)

Tôi luôn cảm thấy cô đơn trong chính căn nhà của mình, nên tôi hay lên mạng tìm kiếm một cái kết nối gì đó. Tôi cần một ai đó, người lạ cũng được, để họ lắng nghe tôi lúc này.

Nhật Ký Chữa Lành (Blog Radio 861)

Nhật Ký Chữa Lành (Blog Radio 861)

Sáng nay thức dậy, lòng tôi bỗng trào dâng một tình yêu dành cho chính mình. Tôi muốn mặc đẹp hơn, bất chấp công việc hôm nay thế nào. Một cảm giác yêu thương và hân hoan.

Nhờ Gió Gửi Đến Em Nụ Cười An Yên (Blog Radio 860)

Nhờ Gió Gửi Đến Em Nụ Cười An Yên (Blog Radio 860)

Tôi từng quanh quẩn hoài với những hồi ức, ngần ngại chẳng dám xóa bỏ chúng khỏi cuộc đời. “Từng ấy kỉ niệm, từng ấy niềm vui cơ mà, sao mà có thể từ chối sự hiện diện của chúng đây…” Tôi từng đắn đo nhấn nút “xóa tất cả” những tấm hình, những câu chuyện đã lưu, những dòng tin nhắn đã gửi. Nhưng lại lấp lửng chẳng dám chạm tay vì sợ nhỡ đâu một ngày lại tìm đến nó, cần đến nó như để tìm thêm một chút động lực thì sao?

Mình Sống Đời Mình Chẳng Ảnh Hưởng Đến Ai (Blog Radio 859)

Mình Sống Đời Mình Chẳng Ảnh Hưởng Đến Ai (Blog Radio 859)

Ngày đó ông bà cũng không ưng dượng, vì hoàn cảnh nhà dượng khó khăn lại đông anh em, trên có mẹ già, dưới có em nhỏ ông bà sợ dì lấy dượng sẽ phải chịu khổ, ra sức can ngăn, nhưng dì thương dượng lại cứ mãi cứng đầu cứng cổ đến cùng.

Nơi Tình Yêu Bắt Đầu (Blog Radio 858)

Nơi Tình Yêu Bắt Đầu (Blog Radio 858)

Mưa ngớt. Không khí mát mẻ và trong lành, khác hẳn với những ngày nắng như thiêu như đốt suốt một tuần ròng rã. Chim hót véo von trên cành na, nhảy nhót chuyền cành làm cho những hạt mưa còn đọng lại rớt xuống trên đầu chú mèo nhỏ xinh, tinh nghịch đang rình rập, nô đùa.

back to top