YĐA 23: Hương Ga – câu chuyện của người đàn bà lạc lối
2014-11-21 00:16
Tác giả: Giọng đọc: Hằng Nga
1. Nếu làm thành phim truyền hình dài tập, khoảng 25-30 tập thôi là cũng đã tạo cơ hội để chuyện đời Hương Ga được kể đủ đầy hơn, các góc cạnh được đánh nổi rõ hơn, những mảnh đời quanh cô ấy cũng có cơ hội tỏ bày hơn. Và tôi nghĩ đó sẽ là một bộ phim dài tập lôi cuốn ngay cả những người ít xem phim dài tập. Tôi có cảm tưởng như vậy khi phần đầu của phim đã gợi nhắc đến "Sóng ở đáy sông" - bộ phim truyền hình nổi tiếng về "giang hồ đất cảng" một thời.
Tuy nhiên chính vì cái ý nghĩ đấy nên khi xem đến hết lại cảm thấy đây là một cái phim được làm rất khéo. Bởi những người làm ra nó đã gói gọn được câu chuyện trong thời lượng hạn chế của một bộ phim điện ảnh. Câu chuyện, không phải là của riêng Hương Ga, mà là của rất nhiều phụ nữ. Câu chuyện, không phải của riêng giới giang hồ, mà là của rất nhiều giới khác. Với tôi, đó còn là câu chuyện về sự biến chuyển của Việt Nam trong 30 năm qua.
2. Đời Hương Ga gồm ba phần tương ứng với ba "địa vị" của một người đàn bà: Gái chưa chồng, phụ nữ có chồng, bà góa. Nhìn một cách giản đơn thì thấy cũng chẳng có gì đặc biệt mới lạ, những cái khổ của Hương Ga đâu có hiếm thấy. Vượt biên? Bị hiếp? Mồ côi cha mẹ? Nhà nghèo? Buôn bán bị bắt nạt? Gặp phải thằng người yêu đểu giả? Đi tù về hoàn lương khó khăn? Lấy chồng giang hồ ngày nào cũng nơm nớp lo nó mang cái xác bê bết máu me về nhà? Bà góa phải từ giã hậu cung để đích thân chấp chính? Đại loại thế, nhân vật Hương Ga tưởng chừng chỉ là những mảnh ghép cũ mèm được chắp vá vội vã, khiến cho nhiều người có cảm giác nhàm chán. Vậy mà chính cái tập hợp những mảnh ghép đấy lại có một giá trị không thể phủ nhận, nó tạo nên một hiện thân phản ánh cái bối cảnh xã hội nơi tồn tại toàn bộ các mảnh ghép.
3. Dõi theo cuộc đời Hương Ga, thấy ngay sự sắp đặt "background" khéo léo dẫn dắt người xem đi qua các bối cảnh xã hội rất đặc trưng ở Việt Nam. Chia đời Hương Ga ra ba phần. Phần đầu là những năm cuối thập niên 1980s, đầu 1990s. Phần giữa là cuối 1990s đầu 2000s. Phần cuối là 2010s, hiện tại của chúng ta. Các bạn chắc chắn nhận ra điều đó qua từng khung cảnh. Tôi rất chim ưng cách bố chí đó. Đối với một kẻ đam mê khuôn mẫu kiểu The Great Gatsby như tôi, ám ảnh về những ngôi nhà dành cho nữ nhân vật chính là rất lớn. Nên xem Hương Ga thấy càng ưng ý với cách bố chí các ngôi nhà và tiện nghi qua từng thời kì.
4. Chuyện đời Hương Ga thể hiện một khát vọng vươn lên (tên tiếng Anh là Rise rõ mồn một nhé) và đạo diễn đã thành công trong việc thể hiện điều đó. Những lời thoại đơn giản, bị nhiều khán giả cho là kịch quá hay vô lý này nọ, tôi thì thấy đơn giản mà đủ ý, phù hợp với kiểu phim Tâm Lý Xã Hội pha hành động nhẹ. Rất khoái cái đoạn Anh Lớn khích bác đàn em rời khỏi "ao tù", xúi bẩy chúng nó đi kiếm cháo ở một " địa bàn" rộng lớn hơn, chúng nó cắn câu liền. Ai mà không muốn vươn lên chứ!
5. Phim có tiết tấu rất phù hợp với kết cấu nội dung, nôm na như kiểu một tác phẩm văn học có lối hành văn ăn khớp với dàn ý vậy. Nhiều bạn chê lắm, mà những cái chê của các bạn thì tôi lại thích. Tôi thích kiểu gãy gọn mà các bạn chê là làm ẩu hay làm nhanh mà không tới. Tất nhiên vì tôi thích phim chuyển cảnh kiểu Mỹ và tôi cũng sẵn hiểu biết về những biến đổi trong xã hội quê ta, nên tôi xem Hương Ga thấy dễ hiểu và hợp lí. Nhưng điều quan trọng là mọi tình tiết đều là ký ức được kể lại, nên được bao phủ một tấm màn thời gian đòi hỏi sự nhấm nháp bình tĩnh, chứ không thể đáp ứng nhu cầu của khán giả nào mà cứ bị mặc định trong đầu rằng phim action thì phải tươi roi rói từ đầu chí cuối.
Thế này nhé. Cô ấy ngồi trên tàu hỏa, hồi tưởng lại từng trang đời. Mọi lời nói cũ đều gọn gàng vừa đủ trong trí nhớ, có những đoạn mang âm hưởng xa vắng. Kiểu kể ấy cũng phù hợp với tính cách của người đàn bà từng trải, va vấp nhiều trong cuộc đời.
6. Nói chung phim Việt thế này quá ổn. Những người làm phim cố gắng đưa vào những đổi thay của bối cảnh xung quanh, để làm nổi bật lên sự y nguyên của cuộc đời người đàn bà lạc lối. Ta tự hỏi, nếu gia đình cô ta không vượt biên thì sao? Nếu cô ta dũng cảm vượt qua mặc cảm để đến với anh công an thay vì thằng trộm cắp thì sao? Nếu cô ta không bị trượt dài theo mối quan hệ với anh chồng mafia đẹp mã để rồi lún sâu vào những nghĩa tình giang hồ hiểm ác thì sao?
Vâng, đời cô ta chắc sẽ khác đi một tí. Nhưng khổ sẽ hoàn khổ thôi, cái kiếp đàn bà. Cuối đời nhắm mắt xuôi tay vẫn cứ nghĩ đến người đàn ông mà mình dù thế nào chăng nữa vẫn bất chấp tất cả để yêu và làm vợ hắn.
7. Cảnh hành động khá tốt, cảnh Hương Ga và các giai giang hồ đấm đá đâm chém bắn giết vừa đủ đẹp mắt.
8. Dàn cast không chê vào đâu được. Các vai của các ca sĩ Phương Thanh, Ưng Hoàng Phúc rất hợp lý. NSND Như Quỳnh vào vai bà nội quá hợp với không gian tỉnh lẻ nghèo khổ gian khó thời vừa hòa bình, sự hiện diện của bà nhắc ta nhớ đến những bộ phim kinh điển của điện ảnh VN mà bà tham gia. Nữ chính Trương Ngọc Ánh vào vai Hương Ga thì vừa đẹp, diễn tốt, không cần lên gân. Trang Khàn tuy không có nhiều đất cho vai của mình nhưng cũng tạo được một Mỹ Chột gây ấn tượng. Thích cả Chi Pu trong vai Hương Ga tuổi teen mang vẻ đẹp trong sáng không tì vết. Còn giai...nói thật là lâu rồi mới có một dàn giai Việt làm cho mềnh hưng hết cả phấn, bấn hết cả loạn. Giai là những giai nào á? Tất, cả chính lẫn phụ, cả chính diện lẫn phản diện. Nhưng dĩ nhiên anh Tùng Hero xứng đáng là mỹ nam sánh đôi với chị Hương Ga. Mềnh đêm nay chắc ngủ mê thấy cặp môi gợi tình của anh này.
- Violett Dao
Mời bạn nghe audio để theo dõi toàn bộ bài viết này.
- Yêu điện ảnh được thực hiện bởi Hằng Nga và nhóm sản xuất Dalink Studio.
- Yêu điện ảnh được cập nhật vào thứ 6 hàng tuần trên blogradio.vn
Click vào đây để theo dõi thông tin chi tiết
Phản hồi của độc giả
Xem thêm
Buông bỏ là lựa chọn tốt nhất cho chúng ta
Những đau đớn hằn vết trong trái tim anh đều do em cả. Em không mong mình sẽ là người khâu vá lỗ hỏng ấy, chỉ mong anh hãy quên em và đừng yêu em thêm nữa. Tình yêu này không nên tồn tại. Buông bỏ là lựa chọn tốt nhất cho cả hai chúng ta.
Trả Lại Anh Cho Cô Gái Khác | Radio Tâm Sự
Sau chia tay, có ai không bi luỵ lẫn tổn thương… chẳng qua chúng ta chỉ khác nhau ở thời gian chữa lành mà thôi. Có người cần một tháng, có người cần một năm, có người cần thời gian đủ lâu và có kẻ chấp nhận dùng cả một đời để học cách quên đi một người.
Người cũ chỉ nên nghĩ, không nên nhớ | Blog Radio 909
Ngày hôm đó chúng ta đã nói sẽ luôn nhớ tới nhau, sẽ giữ trọn vẹn trong tim mối tình của năm tháng ấy. Nhưng anh biết không, mỗi người chúng ta ai rồi cũng đều khác, lời hứa năm đó cũng chỉ là tên gọi khác của lời tạm biệt mà thôi.
Vì em là một món quà - Phần 2 | Blog Radio 908
Dây xích sắt trượt dài trên thanh chắn cửa, rít lên một tràng âm thanh chói tai, kết thúc bằng tiếng đáp đất nặng trịch. Trời lặng gió, áng mây vắt ngang qua ngọn cây, trong đêm tối không trăng không sao, chiếc lồng đèn cũ phủ một lớp bụi mỏng
Vì em là một món quà - Phần 1 | Blog Radio 907
Mưa rơi, làm hình bóng anh trong mắt cô mờ đi, gương mặt điển trai sau màn mưa trắng chẳng rõ đang vui hay buồn. Mưa vẫn không ngừng xối lên thân ảnh liu xiu của anh, lớp áo sơ mi trắng dính vào da lộ ra vết sẹo dài chạy dọc theo cánh tay khẳng khiu.
Bạn đã đánh đổi điều gì để trưởng thành? | Blog Radio 906
Bạn chính là chủ nhân của cuộc đời mình. Tương lai ra sao, do bạn định đoạt. Đừng để năm tháng trôi qua, trong bạn chỉ toàn là tiếc nuối.”
Điều em muốn là bình yên và tĩnh lặng | Blog Radio 905
Đôi khi, sự ra đi của người khác là lí do để ta nhìn lại mình. Nhìn lại những gì mà bản thân đã cư xử. Có phải vì ta chưa đủ trưởng thành? Có phải vì ta vẫn còn quá cảm xúc và bi kịch hoá mọi thứ?
Nếu bạn độc thân, hãy cứ tận hưởng điều đó | Blog Radio 904
Nếu bạn độc thân, hãy tận hưởng điều đó. Độc thân không có nghĩa là chưa đủ tốt để yêu. Độc thân nghĩa là chưa có ai đủ tốt để được bạn yêu.
Đi tìm phiên bản tốt nhất của chính mình | Blog Radio 903
Muốn ngắm bình minh, phải dậy thật sớm. Muốn tạm biệt ngày tàn, phải vẫy chào hoàng hôn. Hạnh phúc của mình nên tự mình nắm lấy...
Trái tim em có nhiều vết xước | Blog Radio 902
Một giấc mơ dang dở dấy lên trong lòng tôi một sự hiếu kỳ với dáng vẻ của hạnh phúc. Nếu bước qua lằn ranh giữa quá khứ và hiện tại, tôi sẽ thấy được điều, có phải kết cục sẽ vẹn tròn hơn không.